Phiên ngoại 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phiên ngoại 2

Hồi những đứa trẻ trong bụng Biện bá Hiền lớn lên tầm sáu tháng tuổi, cũng là lúc công việc của Phác Xán Liệt trên đà thăng tiến rất cao. Anh phải thường xuyên dự những buổi tiệc của đối tác, bạn bè, ngay cả những diễn viên hay là chính trị gia. Anh về nhà cũng rất muộn, có khi gần một tuần liền là một hai giờ sáng mới lật đật mở cửa nhà.

Có một hôm anh về nhà sớm, vừa chín giờ là đã có mặt ở nhà. Tuy trong người có cồn nhiều một chút, nhưng nôm vẫn còn khá bình thường. Anh cởi trần nửa người trên, ngồi trên giường lóng nga lóng ngóng chờ Biện Bá Hiền.

Hắn vừa từ phòng Tiểu Xán trở về, thấy Phác Xán Liệt vẫn chưa chịu đi tắm liền giục,

"Ngồi ở đó làm gì đấy? Anh định như thế rồi đi ngủ luôn à?"

Biện Bá Hiền giở chăn chui vào trong, Phác Xán Liệt hí hửng quỳ gối bên cạnh hắn, khom người sát xuống bụng hắn, bắt đầu lèm bèm,

"A lô? A lô? Đầu dây bên kia có nghe rõ không?"

"..." Tên này điên rồi! Biện Bá Hiền trợn mặt nhìn Phác Xán Liệt vạch chăn, kéo áo hắn ra để lộ khoảng bụng nhô cao của mình, anh vòng tay ôm lấy bụng hắn như ôm một quả bóng, kề sát má vào rốn hắn.

"Tôi đây, tôi đây! Đại úy Phác Xán Liệt đây! Các đồng chí có nghe mệnh lệnh không?"

Phác Xán Liệt sau khi "triệu tập" cấp dưới, cười hề hề hôn chụt một cái rõ to tiếng vào bụng Biện Bá Hiền, rồi tiếp tục,

"Các đồng chí phải ngoan đấy! Ăn uống cho khỏe mạnh vào! Để cục cưng của tôi mệt là không được đâu đây! Không nghe lời ra là tôi tét mông nhé"

Anh vuốt ve bụng hắn như đang vuốt lông của một con chó, Biện Bá Hiền vừa buồn cười vì cái trò quỷ quái của Phác Xán Liệt, vừa cảm thấy nhột bụng vì nốt chai ở tay Phác Xán Liệt cà vào bụng hắn. Hắn vỗ vỗ gáy anh dụ dỗ,

"Rồi rồi, đi tắm đi. Các đồng chí nghe lệnh rồi"

"Cục cưng, anh đi tắm nha" Phác Xán Liệt đè đầu Biện Bá Hiền sâu xuống gối cốt để hôn trán hắn một cái.

Sau khi tắm ra thì Phác Xán Liệt tỉnh táo hơn hẳn, anh tắt đèn đi lớn trong phòng ngủ, chỉ còn ánh đèn ngủ vàng nhè nhẹ soi rọi khoảng sáng ở chỗ Biện Bá Hiền. Anh nằm lên giường, ôm lấy hắn, cố xoa bóp bàn tay phù nề của hắn.

"Hôm nay ở trường cô giáo nói là Tiểu Gia đã đánh bạn"

"Tiểu Gia đánh bạn? Anh có nghe nhầm không? Thằng bé sao lại đánh bạn? Nó rất ngoan mà"

Lúc nghe Bá Tam nói Biện Bá Hiền cũng giật mình vì điều đó. Đứa nhỏ ngoan ngoãn điềm tĩnh như Tiểu Gia vì sao lại đánh bạn được?

"Hôm nay có một bạn nữ, nghe nói là tên là An Nam Tư, chuyển vào học cùng, Tiểu Xán muốn chơi cùng con bé nên tranh đồ chơi tủa Đại Bối, Đại Bối giật đồ chơi lại không được nên đã cắn Tiểu Xán, con trai cưng Tiểu Gia của anh liền đánh con người ta mấy cái..."

"À..." Phác Xán Liệt hiểu ra nguyên do, à, một tiếng. Chỉ là hai đứa nhỏ bảo vệ nhau thôi mà.

"À cái gì mà à! Ngày mai anh dạy hai đứa nó lại đi"

Phác Xán Liệt nựng nựng bầu má vôn teo tóp giờ lại phì nhiêu của Biện Bá Hiền, ngoan ngoãn gật đầu, "Ừ ừ, anh biết rồi"

"Tính tình hung hăng giống ai thế không biết"

Biện Bá Hiền lầu bầu trước khi chìm vào giấc ngủ, Phác Xán Liệt cố nén cười để không bật ra thành tiếng. Hung hăng à? Hung hăng giống ai được hả?

.--- 

Xin lỗi các bạn vì sự thât hứa của mình :"<<< nhưng tiến độ ra truyện mới vướng phải vài vấn đề... huhu xin lỗi :"<<< 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net