Chương 153

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong kỳ này của chương trình, có thể nói Bùi Lĩnh hoàn toàn không cho nhân vật chính chút mặt mũi nào, cũng không thể nói là Bùi Lĩnh cố tình gây khó dễ cho Tô Hạ.

"Là Tô Hạ động thủ trước mà."

Bùi Lĩnh nói rất hùng hồn.

Lúc ở tập trước, Tô Hạ muốn lấy điểm nhóm, kết quả Bùi Lĩnh không trả lời, Tô Hạ có chút không hài lòng với Bùi Lĩnh, thậm chí còn dẫn các thành viên trong đội nói chuyện trà xanh ẩn ý. Cái loại diễn xuất này, Bùi Lĩnh nắm rõ như lòng bàn tay!

Tất nhiên cậu phải trà xanh trả lại rồi. Bùi Lĩnh chịu gì thì chịu chứ không chịu thiệt thòi.

Ghi hình tập này, Tô Hạ cũng đánh trả một đòn, chẳng qua âm thầm móc mỉa trong lời nói một chút. Đã đưa đến trước mặt sao Bùi thần có thể buông tha?

Tần Trì Dã đang lột quýt, bóc sạch các sơ trắng trên quả quýt trước rồi mới đưa cho Bùi Lĩnh.

"Ai vậy?"

Bùi Lĩnh: ...

"Cậu không thấy à?"

"Không có phân cảnh của cậu thì tôi lột quýt, ngọt không?"

"Còn chưa ăn." Bùi Lĩnh nói xong ăn một miếng quýt, mặt mày nhăn nhó nói: "Hơi chua." Sau đó nhét hết số quýt còn lại vào miệng Tần Trì Dã.

Vui rồi.

Qua một lúc, có đến cảnh của Bùi Lĩnh, còn quay qua Tô Hạ. Tần Trì Dã mới nhớ ra vừa nãy Bùi Lĩnh nói cái gì, nói như chuyện đương nhiên: "Ai có thể có diễn qua cậu chứ. Lúc đó cậu muốn ngồi cùng Trương Gia Kỳ có phải là để muốn biểu diễn tài năng học tập không? Sao ngồi cùng tôi rồi lại không diễn nữa?"

Có một đoạn thời gian Tần Trì Dã vô cùng mong chờ, Bùi Lĩnh diễn xong thì hắn sẽ cổ vũ, từ ngữ gì đó đều đã nghĩ xong rồi.

Bùi Lĩnh: ...

Bùi Lĩnh nghẹo cổ nhìn Tần Trì Dã, khó mà được một lần xấu hổ, không chịu thừa nhận, nói: "Cậu nói cái gì đấy, tớ khoe thành tích lúc nào, đừng có hãm hại tớ!"

"Tôi nhớ lúc cậu còn ngồi cùng bạn với bạn nữ kia, hình như tên là Từ Liễu, mỗi lần có thành tích, chân cậu ở dưới gầm bạn cứ rung suốt, vô cùng vui vẻ." Tần Trì Dã nói.

Bùi Lĩnh: ! ! !

"Sao cậu có thể nhớ cả cái này chứ!"

"Mau quên đi, quên đi quên đi!"

Bùi Lĩnh nhào qua đè trùm trường xuống, hung dữ uy hiếp. Tần Trì Dã đỡ eo Bùi Lĩnh để cậu đừng rơi xuống, vô cùng nghiêm túc nói: "Chắc là tôi là quên không nổi đâu, chuyện của cậu tôi đều nhớ rất rõ."

"..." Bùi Lĩnh thu lại sự hung dữ, có chút vui vẻ không kiềm chế được, còn lộ cả lúm đồng tiền. Cậu biết con người Tần Trì Dã có cái gì thì nói cái đấy, chưa bao giờ nói dối cậu cho nên những lời như vậy mới càng chạm đến trong lòng Bùi Lĩnh.

"Không chọc cậu nữa, tớ tiếp tục xem TV đây."

Bùi Lĩnh ngồi về chỗ, Tần Trì Dã cũng tiếp tục lột vỏ -- À, quýt quá chua.

Chương trình vẫn đang tiếp tục.

Lần đầu tiên Học Bá Bá Của Mày làm người thách thức, bắt đầu bấm giờ khiêu chiến.

[Nhanh quá đi!]

[Học bá bá trả lời đáp án thật sự là nhanh quá, não cậu ta suy nghĩ chưa vậy?]

[Mạnh quá, không hổ danh là học bá]

[Tuần trước cậu ta nói là muốn chơi thêm vài trận mới không trả lời câu hỏi đoàn đội, tôi còn cảm thấy cậu ta chém gió giả ngầu, bây giờ sai rồi, cho học bá một lạy, cậu ta thật sự lợi hại]

[Không phải nói, ở trong trường học bá bá được gọi là học thần đó, cái ID này của người ta đều là khiêm tốn rồi.]

[Xin hỏi học bá bá có Weibo không? Có chút rung động, muốn theo dõi chút]

[Tìm rồi, không có đâu, Bùi Lĩnh học bá bá đều đã tìm qua rồi]

[Bi thương...]

Trong tập dài hai tiếng của kỳ này, cảnh quay của Học Bá Bá Của Mày có khoảng hai mươi phút. Toàn bộ cảnh quay đều là cảnh nổi bật, trừ một số câu hỏi liên quan đến ngành giải trí trả lời có chút chậm hoặc là không chắc đoán có đúng không.

Người dẫn chương trình cười hỏi: "Tôi phát hiện ra học bá có điểm mù kiến ​​thức về những câu hỏi về sở thích, đặc biệt là những câu hỏi liên quan đến ngành giải trí. Ngày thường bạn hay nghiên cứu và đọc sách, rất ít để ý đến những vấn đề này sao?"

Giám khảo minh tinh cũng cười ha hả nói: "Vẫn còn là học sinh cấp Ba, chắc là không có thời gian giải trí, toàn là học cả."

Trong nhóm nhân viên tập đoàn Racoon.

[Ý gì vậy, sao tôi cứ cảm thấy đây là muốn nói cậu chủ lớn là tên mọt sách, chỉ biết học vẹt]

[Tôi cũng nghe ra, người dẫn chương trình không có ý đó, Vương Diệu kia thì ờmmmm.]

[Giám khảo đều có tuyển thủ mình yêu thích, chẳng có gì cả, dù sao thì cậu chủ lớn lợi hại, đến giờ rồi tôi đi rút lì xì đây!]

"Những tin tức về giải trí em chỉ xem một ít thôi." Học bá bá lộ ra nụ cười, có chút ranh mãnh linh động, "Ví dụ như em biết là trước đây thầy Vương Diệu có hai cô người yêu cùng một lúc."

Vương Diệu chính là giám khảo minh tinh.

Hai cô người yêu còn đều là người trong làng giải trí, năm đó náo loạn đến mức gà bay chó sủa, trở thành chủ đề bàn tán xôn xao của dư luận. Chỉ là thời gian lâu dần, đại khái có hơn mười năm rồi, Vương Diệu có trình độ, khoác một lớp văn nhân, những bạn nhỏ đều quên chuyện này rồi.

Trên Weibo, trong nhóm nhân viên Racoon.

[!!!!]

[???]

[Vãi chưởng chuyện này mà có thể nói ra à, phát nổ rồi.]

[Biểu cảm của Vương Diệu ờmmmm.]

[Dưa gì đấy? Hai cô người yêu gì sao tôi lại không biết, thật hay giả vậy? Hắn ta bây giờ vô cùng nho nhã, lại làm ra chuyện như vậy sao?]

[Lầu trên vừa nhìn đã biết tuổi còn nhỏ. Chuyện này đã từng lên báo rồi, năm đó còn rất náo nhiệt nữa. Một trong những cô người yêu bây giờ là diễn viên kỳ cựu bên phim truyền hình đấy, đóng mấy bộ phim truyền hình nổi tiếng nữa.]

[Không phải, tôi không hiểu, học bá bá nói ra như thế vậy mà nhóm chương trình lại không cắt đi mà trực tiếp phát luôn à? Đây chính là đánh vào mặt của Vương Diệu còn gì. Thế này thì gia cảnh của học bá bá cũng không vừa đâu, nếu không vừa rồi sao có thể dám trực tiếp nói thế chứ?]

[Học bá bá con mẹ nó quá điên rồi, tôi rất iuuuu.]

Có nhân viên rút xong lì xì, lướt bình luận trên màn hình thấy có tên cậu chủ lớn, trực giác bảo có dưa, vội vàng kéo lên trên xem lịch sử trò chuyện. Bởi vì chương trình phát trên TV, còn ipad của cô ấy là livestream, xem xong lịch sử trò chuyện thì vội vàng lên Weibo, đã có người quay lại màn hình.

[Vãi chưởng cậu chủ lớn ơi, bội phục cậu quá~]

"Dưa này em nghe mẹ em kể lại đó, năm đó được đăng lên báo, hẳn là không phải tin đồn nhảm ăn nói lung tung đâu nhỉ.". Học bá nói rất nghiêm túc.

Người dẫn chương trình: ...

Vương Diệu: ...

"Về điểm mù kiến ​​thức của những câu hỏi thú vị trong làng giải trí, gần đây em vẫn đang bổ sung. Người khác học tập em thì xem phim, người khác làm đề, em ăn dưa, đang nỗ lực theo kịp các bạn." Khuôn mặt của học bá bá vô cùng ngoan ngoãn, tỏ vẻ mình đang vô cùng đón ý nói hùa.

[Người dẫn chương trình vừa đóng góp một biểu tượng cảm xúc rồi nè.]

[Thật muốn ăn dưa, muốn cười nhịn không được.jpg]

[Cảm thấy học bá bá sắp bị ghi hận rồi. Vốn dĩ mười năm qua đi không ai còn nhớ chuyện này nữa, giả vờ thành người chồng thành công trong cuộc sống, kết quả bây giờ toàn bộ đều biết hết rồi.]

[Phần mềm diễn đàn lớn đã bắt đầu đào lại rồi.]

[Kẻ khơi mào trước là kẻ sai(*), không ngờ lại gặp phải móng tay nhọn.]

[Học bá bá cũng thật là, người ta cũng có nói gì cậu ta đâu, miệng đầy xảo trá]

[Học bá bá cũng nói sự thật đã xảy ra mà, hơn nữa còn nói thẳng ra mặt, mới không thèm nói xấu sau lưng]

[Cũng đúng.]

[Nếu kỳ sau vẫn có học bá bá thì ngầm thừa nhận nhà cậu ta có chút gì đó. Vương Diệu không ổn rồi, bị học sinh xé thẳng mặt như vậy.]

[Vương Diệu tính là giáo viên chó má gì, lại chưa từng dạy học bá bá, đừng có mà loạn chụp cái mũ không tôn trọng thầy giáo cho học bá.]

(*) Raw 先撩者贱/tiên liêu giả tiện, được lấy từ cụm 先撩者贱, 打死无怨/ Tiên liêu giả tiện, đả tử vô oán (Trước ghẹo người tiện, đánh chết không oán): Người khiêu khích hoặc đánh nhau trước luôn là người sai, không cần bất bình nếu người đó bị đánh chết.

Bởi vì những lời nói của Bùi Lĩnh mà trên mạng lại bắt đầu xé nhau, đẩy #Vương Diệu đồng thời có hai bạn giá# lên hot search. Đoàn đội của Vương Diệu bây giờ đang tìm nhóm chương trình. Bên đó rất tức giận, lúc đó ghi xong đã nói là sẽ xóa đoạn này đi, với lại nhất định phải bắt Bùi Lĩnh xin lỗi, làm chút ám muội đuổi Bùi Lĩnh cút khỏi chương trình.

Kết quả bây giờ...

Bởi vì Bùi Lĩnh trực tiếp vượt mặt Vương Diệu, Tô Hạ còn dấy lên suy nghĩ Bùi Lĩnh sẽ bị loại. Về sau thì không có nữa, bởi vì Bùi Lĩnh thách đầu thành công, nhân đôi điểm tích lũy, bước vào trận chung kết.

Còn hot search tối nay có cái hay để nhìn.

# <Ai là NO. 1> #

# Vương Diệu có hai bạn gái cùng một lúc #

# Vương Diệu lừa dối #

# Học bá bá ăn dưa #

Ngoại trừ cái đầu tiên là do nhóm chương trình mua, những cái sau đều là tự phát.

[EQ thấp: Bạn lừa dối ngoại tình. EQ cao: Cùng lúc có hai cô người yêu.]

[Học được rồi học được rồi]

[Tôi cảm thấy đội ngũ chương trình không muốn hỏi những câu hỏi liên quan đến ngành giải trí, sợ bị nhắm tới.]

[Trước khi xem chương trình, tôi còn tưởng đây là một chương trình vĩ quang chính (*) nữa chứ, sau khi xem xong, tôi há hốc mồm luôn, thật tàn ác. ]

[Học bá bá còn ăn dưa với mẹ nữa, cười chết mất.]

[Mong chờ tập tiếp theo quá, nhanh lên nhanh lên.]

(*) Rút gọn từ cụm "vĩ đại, quang vinh, chính xác". Cụm này được lấy từ cụm "Vĩ đại quang vinh chính xác Đảng Cộng sản Trung Quốc vạn tuế.". "Vĩ quang chính" được cư dân mạng dùng cho nhà nước hoặc châm chọc người cao ngạo tự đại.

Tất nhiên bây giờ cả mạng xã hội đang tò mò về học bá bá, hỏi tài khoản xã hội, còn đào sâu thông tin. Bây giờ mọi người mới chỉ biết học bá bá là người ở thành phố Hạ, học lớp 11 trường Anh Hoa, tên thật là Bùi Lĩnh, thành tích học rất tốt, luôn giữ vị trí đầu khối, gia cảnh khác không có nữa.

Có diễn đàn nói rằng: Nghe nói học sinh Anh Hoa rất giàu, gia thế của cậu ta chắc cũng không kém/ Chắc cũng không phải vừa, dù gì Vương Diệu cũng là minh tinh, trong nhà không có chút quan hệ cảm thấy sẽ không cứng rắn như vậy, mặc dù tôi xem cũng vô cùng thoải mái /Tò mò ghê, vừa nhìn học bá bá đã biết là gia cảnh tốt, nói chuyện thú vị lại còn có thể trà xanh nữa, lần trước nói móc Tô Hạ cười chết tôi rồi vân vân.

Sân ở nông thôn.

Lý Văn Lệ và cha mẹ cũng đang theo dõi chương trình. Nhìn thấy như vậy, mẹ Lý nói: "Con làm mẹ nó, mỗi ngày nói với Tiểu Lĩnh mấy cái gì vậy?"

"Đây cũng chẳng phải chuyện không thể nói, con thấy rất tốt đấy chứ." Lý Văn Lệ không xấu hổ, thậm chí còn cho rằng mình làm rất tốt nữa "Vốn dĩ họ Vương kia nhân phẩm không tốt, bây giờ đeo bộ mặt lên làm thầy giáo rồi, sẽ dạy hư học sinh đấy. "

Tiểu Lĩnh ở trước mặt khán giả cả nước gọi bà là mẹ rồi, đây mới là niềm hạnh phúc.

Cha Lý mẹ Lý cũng không phải thực sự trách con gái làm loạn, rất nhanh chủ đề chạy đến chuyện ngày mai Tiểu Bùi và bạn học cùng nhau qua đây, làm chút gì đó ngon ngon, phải làm cái mà Tiểu Lĩnh thích ăn.

Cuối tuần Bùi Lĩnh và Tần Trì Dã về thôn chơi hai ngày.

Mùa đông trong thôn cũng chẳng có cảnh sắc gì, nơi nào cũng tiêu điều, trời còn lạnh nữa. Tiểu Hoàng cũng dần có bóng dáng của Đại Hoàng. Tiểu Bồi Tiền cứ luôn gọi Tiểu Hoàng, cầm lấy dây của Tiểu Hoàng, lóc ca lóc cóc đi phía sau. Tiểu Hoàng vừa chạy, Bồi Tiền cộc cộc cộc tăng tốc, chạy mệt rồi thì hô lên: "Tiểu Hoàng ~"

Tiểu Hoàng lại dừng lại, Bồi Tiền từ từ đi tới, một lúc sau Tiểu Hoàng lại chạy tiếp, cứ lặp đi lặp lại như vậy.

"Giống như Tiểu Hoàng đang dắt Bồi Tiền vậy." Tần Trì Dã nói.

Bùi Lĩnh vẫn là bảo vệ em trai mình, mặc dù cảm thấy trùm trường nói cũng chẳng vấn đề gì, nhưng trên mặt lại trừng Tần Trì Dã, "Vớ vẩn!"

Rồi cả hai cùng ha ha cười lên.

Bồi Tiền quay đầu nhìn anh hai, "Cưa cưa cười cái rì nha~"

"Cười em đáng yêu đó." Tần Trì Dã xoa xoa đầu của Bồi Tiền. Không biết từ khi nào mà khi đối mặt với nhóc con này, bây giờ trong mắt Tần Trì Dã cũng có mấy phần filter dễ thương rồi, giống như đây cũng là em trai hắn rồi.

Bồi Tiền hứ một cái, cảm thấy anh trai lớn nhất định là đang cười nhạo mình rồi.

"Có phải hông anh hai?"

Bùi Lĩnh ho một cái, nghiêm túc nói: "Đương nhiên là thấy em với Tiểu Hoàng chạy rất đáng yêu rồi, anh chụp cho em một bức ảnh, em với Tiểu Hoàng đứng cùng nhau."

Lực chú ý của Bồi Tiền nhanh chóng chạy sang hướng khác, đưa cái tay đang đeo găng lên xoa xoa đầu Tiểu Hoàng, nói: "Tiểu Hoàng mày đừng nhúc nhích nha, anh hai chụp ảnh cho chúng ta đó, mày phải cười lên ~"

Bản thân nhóc cũng lộ ra hàm răng trắng tinh, cười lên rất vui vẻ.

Phía xa chính là những cánh đồng cằn cỗi, mà trên con đường nhỏ lại tràn đầy sức sống mãnh liệt.

Kỳ thi cuối kỳ cũng đến rồi.

Tác giả có lời muốn nói:

Ngày mai sẽ viết xong chương trình, sau đó sẽ là mùa xuân rồi ~

Anh Dã không cần phải lọt vào top 100 mới có thể ở bên nhau [spoil]

Tình yêu không bị định nghĩa và hạn chế.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net