Chương 22: Chơi con đi, chơi con rất vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Hoan lấy một cái ghế dựa, đặt vào vị trí bên cạnh Tô Vọng Chương rồi cũng ngồi xuống, dính sát bên cạnh anh, tay nhỏ không hề an phận, khi thì sờ sờ đùi của ba, khi thì cọ cọ vào eo ba, rõ ràng là quấy rối tình dục.

Tô Vọng Chương bắt được cái bàn tay tác quai tác quái của Tô Hoan, ánh mắt nặng nề, nhìn cô nói: "Đừng lộn xộn."

Tô Hoan dựa cơ thể mềm mại vào người Tô Vọng Chương, đôi vú to mọng gần như muốn nhảy khỏi cổ áo rộng mở.

Tô Hoan liếm liếm môi, khiến đôi môi gợi cảm phủ một tầng nước lóng lánh, càng ngon miệng xinh đẹp hơn, đôi mắt cô mang theo ý cười nói: "Nhưng con thấy hơi nhàm chán."

Tô Vọng Chương khống chế được bàn tay làm loạn của cô, lại tiếp tục xem văn kiện của mình, ngoài miệng không để tâm nói: "Vậy thì đi chơi di động đi, đừng quấy rầy công việc của ba."

"Di động cũng rất nhàm chán." Tô Hoan oán giận.

Lúc này, ánh mắt của Tô Vọng Chương mới dịch chuyển đến gương mặt xinh đẹp của con gái, đối diện với tầm mắt của cô, hỏi: "Vậy phải làm sao con mới không nhàm chán??"

Tô Hoan lại hất đôi vú, cọ lên người Tô Vọng Chương: "Ba chơi với con, thì sẽ không nhàm chán."

"Chơi cái gì?" Tô Vọng Chương khiêm tốn nói theo ý cô.

Ý cười trên mặt Tô Hoan càng sâu, sóng mắt lưu chuyển mang theo một cổ mị hoặc: "Chơi con đi, chơi con rất vui......"

Nói rồi, Tô Hoan lại làm trò trước mặt Tô Vọng Chương, kéo cổ áo xuống thấp chút nữa. Lần này không chỉ có vú thịt phồng lên bị lộ ra, mà cả chiếc áo lót ren gợi cảm cũng lộ ra một nửa.

Tô Vọng Chương bị bắt nhìn thoáng qua, anh chỉ cảm thấy cổ họng căng thẳng, không kìm được mà nuốt nuốt nước miếng.

Giọng nói khàn khàn: "Tô Hoan, con có thể bình thường một chút hay không?"

Tô Hoan hừ nhẹ: "Sao con lại thành người không bình thường rồi? Con chỉ trung thực với dục vọng của mình thôi mà."

"Sinh ra dục vọng với cha ruột của mình chính là không bình thường." Tô Vọng Chương nhân cơ hội định chấn chỉnh lại tam quan cho con gái.

"Bác sĩ tâm lý cũng không nói con không bình thường, ba ơi, nếu con như vậy là không bình thường, vậy ba cũng không bình thường." Nói rồi, Tô Hoan vươn một bàn tay khác không bị trói buộc qua, chuẩn xác ấn vào khu vực cấm giữa hai chân người đàn ông.

Cho dù cách mấy lớp vải dệt cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể cực nóng và dương vật đang nửa cương cứng của Tô Vọng Chương.

"Người đàn ông bình thường có thể cương cứng với con gái của mình sao?" Nói xong, ngón tay của Tô Hoan khẽ cong lại, cách lớp quần nhéo nhéo lên dương vật của Tô Vọng Chương.

Tô Vọng Chương hít hà một hơi, một lần nữa đẩy tay cô ra, giọng nói đã mang theo một chút tức giận: "Tô Hoan!"

Tô Hoan thè lưỡi với anh, dáng vẻ nghịch ngợm lại dâm đãng.

Tô Vọng Chương lại hít sâu thêm một hơi nữa, trong lòng thầm mặc niệm những lời bạn tốt nói, cho con gái tình thương của cha, cho con gái cảm giác an toàn......

Chó má, hiện tại chính anh cũng không có cảm giác an toàn!

"Chúng ta có thể thương lượng một chuyện không?" Tô Vọng Chương giữ nguyên vẻ mặt không cảm xúc hỏi Tô Hoan.

Tô Hoan cũng rất dễ nói chuyện, cô gật gật đầu: "Có thể ạ, ba nói đi."

"Ba để cho con dựa vào người, nhưng con đừng sờ loạn khắp nơi. Ngồi yên một chút, để ba xem hết hai phần văn kiện này."

Tô Hoan phát hiện, sau chuyến đi đến phòng khám trị liệu tâm lý, thái độ của ba với cô thật sự thay đổi rất nhiều!

Tô Hoan chớp chớp mắt, gật đầu nói: "Được ạ, ba xem đi."

"Muốn ăn đồ ăn vặt không? Ba nhờ người mua cho con?"

"Không muốn ăn." Tô Hoan nói.

Tô Vọng Chương nghe vậy cũng không để ý đến cô nữa, quay đầu nghiêm túc xem văn kiện. Tuy rằng thân thể mềm mại của Tô Hoan vẫn dựa sát vào người anh, nhưng tốt xấu gì cô cũng không sờ anh nữa.

Hai cha con an tĩnh rúc vào cùng nhau, bầu không khí cũng trở nên ấm áp hơn.

Một lát sau, Tô Hoan ngoan ngoãn không bao lâu lại bắt đầu vặn vẹo. Tô Vọng Chương nhíu mày, dùng dư quang khóe mắt liếc nhìn cô, chỉ thấy một bàn tay của Tô Hoan luồn xuống dưới làn váy, thân thể phối hợp giật giật, bàn tay kia rất nhanh trở ra, còn cầm theo một chiếc quần lót ren màu đen.

Tô Vọng Chương: "......"

Tô Hoan lại dám thản nhiên cởi quần lót ngay bên cạnh anh!

Tuy rằng cô đang mặc váy, không thể nhìn ra dưới lớp váy kia có quần lót hay không, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến bộ phận phía dưới của con gái đang trong trạng thái bại lộ, Tô Vọng Chương liền hoàn toàn không còn tâm trạng xem văn kiện.

Anh có chút tức giận mở miệng hỏi: "Con cởi quần lót ra làm gì?!"

Gương mặt Tô Hoan đỏ bừng, tuy da mặt cô dày, nhưng dây thần kinh thẹn thùng vẫn chưa bị đứt. Tô Hoan ba phần thẹn thùng năm phần câu dẫn, giải thích với Tô Vọng Chương: "Quần lót quá ướt, mặc rất khó chịu."

Kể từ khi hai cha con ở chung một chỗ, huyệt nhỏ phía dưới của Tô Hoan liền bắt đầu nước chảy, không đến một lúc đã làm cho cái quần lót ướt sũng, dán lên nơi riêng tư rất khó chịu, Tô Hoan liền dứt khoát cởi ra.

Hiện tại phía dưới làn váy của cô, hoàn toàn trần trụi.

Vành tai Tô Vọng Chương không tự chủ mà nóng lên, anh nhịn xuống xúc động muốn đẩy con gái ra, tiếp tục vùi đầu xem văn kiện.

Không mặc quần lót, Tô Hoan lại bắt đầu không thành thật, thấy Tô Vọng Chương đã sắp xem xong một phần văn kiện, cô liền duỗi tay cầm lấy phần văn kiện còn lại, nói: "Ba ơi, phần văn kiện này để con đọc cho ba nghe nhé."

Tô Vọng Chương cũng không rõ Tô Hoan lại đang muốn bày trò gì, anh không đồng ý cũng không từ chối, chỉ lẳng lặng nhìn cô.

Khóe miệng Tô Hoan cong lên, nở một nụ cười, cô bỗng nhiên đứng lên, đưa lưng về phía Tô Vọng Chương, khóa ngồi lên trên đùi anh, sau đó mới mở văn kiện ra, không nhanh không chậm đọc nội dung.

Lúc đầu Tô Vọng Chương còn không kịp phản ứng lại đây, nhưng anh rất nhanh đã ý thức được, Tô Hoan không mặc quần lót, mà tư thế khóa ngồi này khiến huyệt nhỏ của cô chặt chẽ đè lên dương vật của anh......

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Để giúp mình có thêm kinh phí để duy trì và tiếp tục ra các chương tiếp theo, mọi người có thể donate cho mình tại: Techcombank 19036598005015

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net