Chương 40: Ba ơi, con có đẹp không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Vọng Chương thật sự không có biện pháp với cô, ừ một tiếng, nói: "Cũng tạm, xem xong hai trang này sẽ tắt đèn."

Anh vừa nói xong, đã nghe thấy câu hỏi tiếp theo của Tô Hoan: "Vậy sách đẹp hơn hay con đẹp hơn?"

Hầu kết Tô Vọng Chương lăn lăn, trong lúc nhất thời không lên tiếng trả lời.

Trong mắt Tô Hoan lóe lên tia nhìn quyến rũ, nhìn thẳng vào đôi mắt Tô Vọng Chương, chằm chằm không rời mắt, tay cô lại không thành thật mà sờ lên thân thể của mình. Dưới ánh nhìn chăm chú của người đàn ông, Tô Hoan chậm rãi sờ lên hai vú lớn như ẩn như hiện trước ngực, sau đó vừa xoa vừa hỏi: "Ba ơi, con có đẹp không?"

Ánh mắt Tô Vọng Chương càng lúc càng nóng, hầu kết lăn lộn, phải một lúc lâu sau anh mới tìm lại được giọng nói, trầm thấp trả lời một tiếng: "Ừ."

Tô Hoan cảm thấy quyến rũ như vậy còn lâu mới đủ, vì thế cô duỗi tay, kéo đai lưng lỏng lẻo trên người ra. Chất vải mềm mại không còn đai lưng trói buộc, trong nháy mắt nhẹ nhàng tản ra, dưới lớp áo ngủ, cơ thể thiếu nữ yêu kiều nõn nà, cứ như vậy, không có vật gì che lấp, hiện ra trước mắt Tô Vọng Chương.

"Như vậy thì sao? Có phải càng đẹp hơn không?"

Tô Hoan mềm giọng nói, như là sợ ba không nghe rõ, cô đặc biệt quỳ ngồi dậy, vén áo ngủ sang hai bên, để cơ thể trần truồng của mình hoàn toàn bại lộ.

Thiếu nữ 18 tuổi, xinh đẹp giống như bông hoa, cơ thể nõn nà trần như nhộng càng giống như khối ngọc thượng hạng hoàn mỹ không tì vết, đẹp đến sáng rực rỡ, khiến người nhìn hoàn toàn không thể rời mắt. Tô Vọng Chương thậm chí còn quên cả hô hấp, ánh mắt di động, lướt qua từng tấc da thịt trên người Tô Hoan.

Hai cái vú lớn phồng lên, nặng nề treo trước ngực, trên vú thịt trắng bóng lại có hai quầng vú hồng nhạt, trắng hồng đối lấp lại càng tôn vinh lẫn nhau, cảnh tượng tươi đẹp. Núm vú mới vừa rồi bị anh dùng sức mút vào, trở nên vừa hồng vừa sưng, thoạt nhìn rất là dâm đãng.

Dưới đôi vú lớn là vòng eo thon mảnh khảnh và vùng bụng phẳng lì, xuống chút nữa, chính là nơi riêng tư mà dương vật của anh từng cọ xát, huyệt nhỏ Bạch Hổ trắng nõn không có lông.

Tô Vọng Chương nuốt nuốt nước miếng, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy huyệt nhỏ Bạch Hổ hoàn mỹ xinh đẹp đến vậy, huyệt nhỏ này thuộc về con gái anh, còn anh thân là cha ruột, không chỉ không tị hiềm, lại còn trắng trợn dùng ánh mắt thị gian (1) thân thể của con gái.

———————————

(1): Thị gian: Gần giống với cưỡng gian. Cưỡng gian là hành động thực chất còn thị gian thì chỉ là dùng ánh mắt yy.

Đợi nửa ngày vẫn không thấy Tô Vọng Chương hé răng, Tô Hoan không vui chu miệng, lại xê dịch về phía trước, truy vấn: "Ba ơi, cơ thể của con có xinh đẹp không?"

"Xinh đẹp." Giọng của Tô Vọng Chương đã khàn đặc đến mức gần như không thể nghe thấy.

"Vậy...... Ba có muốn nếm thử không?" Tô Hoan hỏi, lại tiếp tục nghiêng về phía trước, cuối cùng, cô đẩy huyệt nhỏ trơn mềm của mình đến trước mặt bà: "Ba ơi, liếm một chút đi."

Huyệt nhỏ của con gái vừa nhìn vừa đã biết là rất dâm, hai cánh môi âm hộ đầy đặn, trắng trắng nộn nộn. Hai cánh môi gắt gao khép kín, khe hở đã chảy ra một chút dịch thể ướt át, không tiếng động mà mời gọi người trước mặt đến nhấm nháp.

Giờ khắc này, đầu óc Tô Vọng Chương đã hoàn toàn chết máy, căn bản không thể tự hỏi. Anh theo bản năng nghiêng về phía trước vài phần, sau đó vươn đầu lưỡi, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên khe hở đang chảy nước kia......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net