Chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiết Dương theo Từ Gia Vỹ tới nơi xảy ra sự việc thì thấy một cảnh tượng vô cùng thảm khốc, tất cả mọi thứ đã bị hủy hoại, cây cối đổ ngã, đám người Ngụy Vô Tiện bị thương không nhẹ nhưng vẫn cố mà chống đỡ, còn Tư Truy hiện tại như một con quái vật đang điên cuồng tấn công con mồi hòng hủy diệt tất cả. Mắt y đã chuyển sang đỏ, dường như không còn tiêu cự nữa, trên mặt xuất hiện nhiều vết nứt rất đáng sợ. Y đang lơ lửng trên không, sau lưng là hàng chục sợi dây leo mọc lên, ra sức quấn lấy mọi người khiến cho ai nấy nhìn vào đều kinh hãi, đó chính là dấu hiệu của sự phản phệ, Tư Truy đã hoàn toàn bị mất kiểm soát rồi

Tiết Dương chạy đến chắn trước mặt y hét lên: "A Nguyện, ngươi có nghe ta nói không, mau dừng lại đi"

Cây ăn thịt người trên tóc y định tiến lên phía trước thì đột ngột dừng lại, Tư Truy thấy Tiết Dương thì mỉm cười, nhưng nụ cười càng ngày càng trở nên đáng sợ, y nói: "A Dương, ngươi đến rồi, nhìn xem, ta đang giúp ngươi trả thù những kẻ kiếp trước đã hại chết chúng ta, ngươi có thích không?"

Tiết Dương nói: "Không, A Nguyện, đây không phải là ngươi, sức mạnh của ngươi đang bị mất kiểm soát, mau dừng lại đi, nếu không sẽ bị phản phệ đó"

Y nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu nói: "A Dương, ta làm tất cả chuyện này là vì ngươi, không lẽ ngươi không vui chút nào sao?" sau đó y nhìn vẻ mặt lo lắng xen lẫn sợ hãi của Tiết Dương bỗng nhiên bật cười nói: "Haha, ta hiểu rồi, bộ dạng này của ta khiến ngươi sợ sao? Đến ngươi cũng cho rằng ta ghê tởm có đúng không?"

Ngụy Vô Tiện ở phía sau hướng Tiết Dương lên tiếng cảnh báo: "Tiết Dương mau lùi lại, Tư Truy phát điên rồi, nó không còn nhận ra ngươi nữa đâu"

Tiết Dương nói: "Chờ một chút, để ta thử xem sao"

Dứt lời, hắn rút ra một viên đan dược vừa luyện được từ ngân chi thảo có tác dụng kiềm hãm sức mạnh của Tư Truy lại. Hắn đưa viên thuốc đến gần y nói: "Ngươi trước bình tĩnh đã A Nguyện, ta biết ngươi đã phải chịu rất nhiều áp lực vì muốn giúp ta nhưng mà ta thật sự không cần những thứ đó, ta chỉ cần ngươi thôi. Mau uống viên thuốc này đi rồi ngươi sẽ thấy đỡ hơn đó"

Tư Truy thoáng lùi lại, lắc đầu nói: "Không, A Dương, ngươi nỡ lòng nào cho ta uống thuốc độc sao? Ngươi muốn giết ta, haha, tất cả các ngươi đều muốn ta chết có đúng không? Nhưng ta sẽ không để các ngươi toại nguyện đâu"

Rồi y tấn công về phía Tiết Dương, hắn tránh né rồi nhảy lên bông hoa ăn thịt, leo lên những dây leo mọc trên người y, cố gắng xô y ngã xuống. Những người khác nhanh chóng tới yểm trợ làm Tư Truy phân tâm, cuối cùng Tiết Dương cũng đã ôm được y ngã xuống đất và đút viên thuốc vào miệng nhưng sau đó lại bị một sợi dây leo đánh bay xuống đất, phun ra một ngụm máu, lúc cây ăn thịt người chuẩn bị lao đến gần hắn thì bỗng nhiên dừng lại và tiêu biến và sau đó các dây leo khác cũng lần lượt biến mất

Tư Truy đã biến trở lại bình thường, các hung thi cũng vì thế mà tan rã. Y từ từ mở mắt, kéo lên cổ áo đã bị rách hết do các dây leo lúc nãy, nhìn chiến tích mình đã gây ra, nhất thời hoảng sợ  Tiết Dương ngồi dậy đi đến bên y, chìa tay ra nói: "A Nguyện, ngươi không sao chứ? Chúng ta trở về thôi"

Tư Truy nhìn Tiết Dương rồi nhìn tay mình với ánh mắt sợ hãi, y thoáng chốc lùi lại nói: "Không, đừng chạm vào ta, ta là quái vật, suýt nữa đã hại chết ngươi, đừng đến gần ta"

Y lùi càng xa khỏi Tiết Dương rồi đứng dậy chạy mất, y đang tự thấy ghê tởm chính mình, y đã làm Tiết Dương bị bắt, suýt nữa đã hại chết hắn, y không còn đủ tư cách để ở bên hắn nữa

Tiết Dương nhanh chóng chạy đi tìm y nhưng mãi mà không thấy, y có thể đi đâu được chứ? Những người kia cũng giúp một chút, hi vọng có thể tìm được Tư Truy và khiến y bình tĩnh lại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net