Chương 11 - Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆, CHƯƠNG 11: Đây là nơi sau này tôi sẽ sống


Editor: Sara

Thủ đô Tinh và Tuyết Ải Tinh là hai hành tinh thuộc hai thiên hà lân cận nhau, máy bay cỡ lớn vận chuyển hành khách cần đi ba ngày mới tới, giữa đường còn phải thông qua mấy cảng neo.

Mà thứ bọn họ dùng để đi chính là cơ giáp Merse, "Ảo ảnh nhanh nhất tinh tế" dùng tốc độ đi rất nhanh, Rafael lo lắng thể chất thân thể Diệp Quân, lựa chọn tốc độ trung bình, ước chừng cần mười giờ mới tới.

Đây là lần đầu tiên Diệp Quân chứng kiến không gian ngoài Tefra tinh hệ , cả người rất kích động, ánh mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ không di chuyển dù chỉ một chút .

Merse đi tuyến đường này là tuyến đường hàng không dân dụng , an toàn, thẳng tắp, dọc theo đường đi có thể nhìn thấy rất nhiều phi thuyền lui tới , các loại các dạng lớn lớn nhỏ nhỏ, thoạt nhìn phi thường phồn hoa.

Diệp Quân có loại cảm giác đang xem phim khoa học viễn tưởng , mỗi đứa bé trai đối ô tô phi cơ và các loại đồ vật này nọ, bẩm sinh đã có tò mò với chúng, hắn nhìn chằm chằm vào phi thuyền Tinh tế đi tới đi lui bên ngoài, gương mặt đỏ ửng tràn ngập hưng phấn.

Merse thừa dịp chủ nhân chưa chuẩn bị bí mật đánh giá tiểu Omega dán trán sát rạt lên kính xe trong suốt.

—— không hổ là người của chủ nhân, ngay cả sở thích cũng không giống người thường, phải biết rằng đại đa số Omega yêu thích cái gì đó thì phải hòa bình một chút, không giống tiểu Omega trước mắt, cả người tản mát ra tinh thần thanh xuân phấn chấn và đam mê, ân, sau khi hắn và chủ nhân cùng một chỗ nhất định là tình cảm sẽ vô cùng mãnh liệt.

Merse đột nhiên nhớ ra thông tin đầy màu sắc nó truy cập trước đó không lâu, tiểu Omega bị chủ nhân nhà nó như vậy như vậy, điên qua rụng lại, não bổ càng nhiều, cuối cùng ở chỗ đó ha ha vài tiếng.

Đột nhiên nó có một loại dự cảm không lành rồi lặng lẽ quay đầu, Giời ơi, chủ nhân đang dùng ánh mắt phi thường lãnh khốc theo dõi nó.
—— Ta xin lỗi, chủ nhân, ta sai rồi, ta không nên YY ngài, lại càng không nên YY Omega của ngài.
"Trí tưởng tượng rất tốt, nhưng lúc sau ngươi nên dừng tưởng tượng về hắn."
—— ta sai lầm rồi chủ nhân, ta thật sự xin lỗi , ta lập tức đi tìm hiểu ngay để bù lại tội lỗi của ta là được.

Merse ai ya lấy ra ra một quyển tư liệu, 《 Luận tư tưởng triết học Trung Quốc cổ đại 》? Triết học tốt lắm, muốn cho IQ cao, liền xem cái này .

Vài phút sau, Merse mắt nhang muỗi (buồn ngủ?): Đời là phù du, nếu mộng phi mộng. Phù Sinh thế nào? Như Mộng chi mộng. Mộng mộng mộng mộng? Mộng mộng mộng mộng.
Mấy phút đồng hồ sau, Merse mắt nhang muỗi giãy dụa lấy ra tổng hợp dự luật liên minh Tinh tế văn minh , bắt đầu ngâm nga.

—— thật tốt, đầu của ta vẫn hoạt động bình thường, ha ha, ha ha a
***(Bạn đang xem tại mnha1210.wordpress.com)
Mười giờ sau, bọn họ hạ cánh không gian cảng thủ đô Tinh bằng lối vào chuyên dụng cho chính quyền chính phủ liên bang để tiến vào khỏa tinh cầu này.

Ra khỏi không gian cảng, một mảnh đèn đuốc sáng trưng và cảnh tượng phồn hoa triển ra trước mắt, đáng tiếc, dọc đường đi Diệp Quân quá mức hưng phấn, chưa đến đích cuối cùng liền ngủ mất .

Nam hài tóc đen cuộn tròn thân mình tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm hai mắt lại, miệng hơi hơi mở ra, cái đầu ngủ gà ngủ gật, tư thế ngủ này cũng không thoải mái, hắn vừa ngủ vừa cau mày.

Rafael cúi xuống, lấy tay nâng đầu nam hài đặt trên vai của mình, một tay kia kéo thân thể nam hài, đem hắn ôm ở trong ngực.

Cái tư thế này hiển nhiên thoải mái hơn, mày nam hài khẽ giãn ra.

Rafael nghiêng đầu ôn nhu nhìn nam hài, theo góc độ của Y có thể thấy rõ hai hàng lông mi, vừa đen vừa dày, như là hai đôi cánh nhỏ gãi nhè nhẹ lên trái tim của y.

Merse ở bên cạnh bầu không khí không dám ra mặt, nó một bên chậm lại tốc độ phi hành, một bên ở trong lòng thầm nghĩ:
—— chủ nhân, hôn đi! ! !
—— mau hôn, mau hôn, nhanh lên, ai. . . Ta chỉ có thể giúp ngài đến đây thôi ( ˇˇ)
***(Bạn đang xem ở mnha1210.wordpress.com)

Phủ đệ Rafael gia tộc là một tòa biệt thự xinh đẹp nằm ở vùng ngoại ô thủ đô Tinh, cho dù Merse đem tốc độ bay xuống thấp một nấc, nhưng rất nhanh đã tới nơi .

Merse dừng ở cửa đình viện, trong lúc ngủ mơ Diệp Quân cũng không có cảm giác được là đã đến, Rafael hai tay xuyên qua cổ cùng đầu gối của hắn , nhẹ nhàng ôm lên, liền đem nam hài ôm vào trong ngực.

Nhẹ quá, Rafael nhíu mày, nhớ tới lúc lần đầu tiên ôm lấy Diệp Quân, cũng là nhẹ như vậy, sao nuôi nhiều ngày như thế rồi, thể trọng vẫn chưa gia tăng? (Anh coi ẻm là lợn sao (_"_))
Đi vào trong phòng, đem nam hài nhẹ nhàng đặt ở trên giường.

Diệp Quân mơ mơ màng màng mở to mắt, nhìn thấy Rafael, than thở một tiếng, "Đã tới chưa?"

"Ừ, tới rồi."

"Ngủ đi", Rafael vỗ nhẹ nhẹ vỗ ngực Diệp Quân, như là dỗ hài tử, thanh âm trầm thấp, "Ngủ đi, tiểu Omega của ta ."

Diệp Quân nhắm hai mắt, thời gian dài đi Tinh tế khiến cho thân thể hắn cực kỳ mệt mỏi, hắn rất nhanh ngủ lăn ra.

Rafael ngồi ở bên giường nhìn nam hài đang say giấc, tay từ lưng nhẹ nhàng đi lên vuốt ve khuôn mặt của hắn, cái mũi đến cái môi, ánh mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vào mặt hắn hồi lâu mới nhẹ nhàng hôn một cái lên trán, sau đó đứng lên.

"Đi thôi", Rafael bước đi nhanh chóng rời khỏi.

Merse nấp đằng sau cánh cửa nhìn lén rồi mau lẹ đuổi kịp, tung tăng bỏ đi.
—— ta chờ mong lâu như vậy, mà chỉ hôn một cái lên trán! ! ! Chủ nhân, ngài không nên đè nén a , (#‵′)凸.
*** (Bạn đang xem tại mnha1210.wordpress.com)
Ngày hôm sau lúc Diệp Quân rời giường tự hỏi mình là mình trở về phòng như thế nào .
Bữa sáng là một bát cháo và salad rau, hoa quả, sữa và trứng, đây là Simon lão quản gia sắp xếp công thức nấu ăn, biên tập thành một chương trình cài đặt đầu não robot, robot có thể chuẩn bị ba bữa cơm dựa theo sách dạy nấu ăn mỗi ngày .

Diệp Quân ăn bữa sáng người máy chuẩn bị , luôn có cảm giác hương vị có gì đó hơi kém, Rafael đối diện cũng là một bộ không thèm ăn,bộ dạng khó coi, hắn nghĩ là, Rafael không quen ăn đồ ăn người máy chuẩn bị, suy nghĩ một lúc, sau này vẫn là tự mình chuẩn bị ba bữa đi, cũng không thể ăn chùa ở chùa người ta mãi.

Ăn hết điểm tâm, Rafael mang hắn đi cục quản lý gien trước, sau đó, Diệp Quân mới chính thức là công dân Thủ Đô tinh (chém đóa)

Đây là một tinh cầu phi thường phồn hoa, phi thường hiện đại hóa, mạng lưới giao thông ở khắp nơi, phi hành khí dân dụng lớn lớn nhỏ nhỏ trên mặt đất rồi không trung di chuyển qua lại , các dạng kiến trúc kỳ lạ đến nỗi khó có thể tưởng tượng, các khu vực kinh doanh nơi nơi đều là người Tefra ăn mặc kỳ dị, còn có sự xuất hiện của một số thú nuôi bộ dáng kỳ lạ.
Diệp Quân tò mò nhìn chung quanh, Merse ngay sau đó mang bọn họ đưa đến cục quản lý gien, Rafael trước tiên liên hệ Bane viện trưởng rồi bọn họ trực tiếp được nhân viên công tác dẫn tới văn phòng viện trưởng .

"Rafael, đây là Omega ông nội ngươi nói đi, thật là một tiểu tử xinh đẹp, rất vui khi gặp cháu", Bane hiền lành tiếp đón hai người.
Diệp Quân lễ phép trả lời, "Rất vui khi gặp ngài, Bane viện trưởng."

Sau khi Rafael cùng Bane viện trưởng hàn huyên xong, liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, "Bane viện trưởng, người mà ta giám hộ Diệp Quân muốn xin Tefra Tinh tịch, hi vọng ngài có thể chứng minh gien của hắn đủ tính sai biệt."

"Không thành vấn đề, có thể bắt đầu ngay bây giờ, chắc hẳn là ngươi có mang theo tập ảnh tư liệu gien của hắn đi, nhưng dựa theo pháp luật Liên Bang quy định, hắn nhất định phải xét nghiệm gien di truyền thông qua cục quản lý gien", Bane giải thích, "Bất quá, ngươi yên tâm, chúng ta nhất định sẽ giữ bí mật về tập ảnh tư liệu gien của Diệp Quân."

Rafael gật đầu.

Bane viện trưởng tự mình lấy mẫu mô của Diệp Quân, "Tốt rồi, ta sẽ đi phòng xét nghiệm gien hoàn thành trắc tự, thỉnh kiên nhẫn chờ đợi, năm phút đồng hồ là xong", nói xong đi vào phòng thí nghiệm cách vách .
Bane viện trưởng ở trong phòng xét nghiệm gien ngây người ước chừng nửa giờ mới đi ra, vẻ mặt phi thường cổ quái.

Ông cẩn thận đánh giá vẻ ngoài Omega trước mặt rồi thật lâu sau mới thở dài, đưa cho Rafael một phần báo cáo xét nghiệm, báo cáo xét nghiệm không hiện thị cụ thể thông tin gien, chỉ có tính sai biệt tiêu chuẩn là bao nhiêu: gien sai biệt <1%, phù hợp.

Phần báo cáo này có chứa con dấu của cục quản lý gien là đã xét nghiệm gien,pháp luật có hiệu lực, cái Rafael cần chính là tờ giấy chứng minh này, bằng vào phần chứng minh này Diệp Quân có thể đăng ký Tefra Tinh tịch .

Bane trơ mắt nhìn Rafael đem báo cáo xét nghiệm cất kỹ, rồi mới nói, "Tốt lắm, Rafael, mang theo cái báo cáo này, dẫn tiểu tử kia của ngươi đi làm thủ tục đi, ở dưới lầu ấy."
Rafael đứng lên, trịnh trọng đối với ông hành lễ, "Bane viện trưởng, ta luôn rất tôn trọng tinh thần cao cả và đạo đức nghề nghiệp cao quý của ngài, ta cho rằng ngài là nhà khoa học đức cao vọng trọng nhất toàn tinh hệ, ta đối với sự thấu hiểu và hỗ trợ của ngài bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc."
"Được rồi được rồi, ta biết ý tứ của ngươi, nhanh mang theo tiểu Omega của ngươi rời đi đi", Bane khoát tay, vẻ mặt có điểm uể oải.
Sau khi Rafael mang theo Diệp Quân hướng Bane viện trưởng tạm biệt xong, rồi cùng nhau ly khai.

***(Bạn đang xem tại mnha1210.wordpress.com)

Bane viện trưởng nhìn hai người rời đi, rồi nhanh chóng chạy vào phòng xét nghiệm gien, đem tập ảnh tư liệu gien của Diệp Quân lấy ra, nhìn thật kỹ.

Có trời mới biết, ông vừa xét nghiệm hàng mẫu này suốt 3 lần mới xong, mới ra được báo cáo. Sớm biết ý tứ của lão Rafael là như vậy, mình tại sao có thể bỏ lỡ phát hiện thú vị như vậy chớ.

Nếu ở vài thập kỷ trước, hắn còn có thể bắt mẫu F gien hiếm gặp này đặc biệt triển khai nghiên cứu hạng nhất, hơn nữa nhất định sẽ tranh thủ ủng hộ của quốc hội, nhưng nếu hiện tại, Bane lắc đầu, sau sự thất bại của nghiên cứu trước, ông đã có hiểu biết nhất định rồi, vô dụng thôi, sử dụng khoa học kỹ thuật trước mặt Thượng Đế chỉ là trò trẻ con.

Nhưng là một nhà khoa học nghiên cứu gien, ông không thể ức chế được lòng truy đuổi đối với một đoạn danh sách gien dài như vậy, đây là hàng mẫu khiến ông động tâm nhất trong cả đời ông a.

Ai, đành vậy, già nhỏ cũng đều hứa hết rồi, cũng chỉ có tiểu nhân mới đem mình đặt tại đài cao đạo đức, tiếp tục đổi ý thật không xứng là một nhà khoa học có tuổi.
Bane đem Diệp Quân hồ sơ tập ảnh tư liệu gien khóa vào tận cùng bên trong kho lưu trữ, xếp vào cái cột được đánh dấu là tuyệt mật.
***(Bạn đang xem tại mnha1210.wordpress.com)
Có gien quản lý cục xét duyệt, Diệp Quân rất nhanh sẽ làm xong Tefra Tinh tịch, nhân viên công tác cho hắn một con Chip sinh vật khoàng 1 centimet vuông và một Quang Não khéo léo treo ở trên cổ tay, Rafael giúp hắn đem Chip gắn vào trong cổ tay, Chip lập tức hòa cùng một thể với da tay, sau đó đặt Quang Não vào cổ tay, Quang Não có thể sử dụng bình thường.
Chip sinh vật lưu trữ toàn bộ thông tin cá nhân của Diệp Quân, tương đương với chứng minh nhân dân của hắn, cũng là Quang Não trung tâm, nó được thiết kế để đảm bảo rằng nếu bị mất đi thì có thể sử dụng lại. Còn Quang Não trên cổ tay chỉ là trang bị, cho dù bị hư cũng có thể đổi mới, sẽ không tạo thành ảnh hưởng đối với thông tin cá nhân.

Khi Rafael mang Diệp Quân rời khỏi cục quản lý gien, hắn nhìn thế giới mới trước mắt rồi hít sâu một hơi. Đây là nơi sau này tôi sẽ sống, Tefra, cám ơn bạn, đã chấp nhân tôi.

Ngửa đầu nhìn nửa khuôn mặt Rafael, đầy là Alpha luôn luôn ở bên cạnh tôi, cho tôi trợ giúp và bảo vệ tôi, cám ơn anh.

Tôi thề, nhất định sẽ sống thật tốt, đất mẹ của tôi ơi, người thân của tôi ơi, chúc phúc cho tôi nhé!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: CP Chính: Rafael × Diệp Quân.
3 cặp CP phụ:
Phúc hắc đại hôi lang công × ngốc manh tiểu bạch thỏ thụ
Ôn nhu thâm tình công × quật cường thiên tài thụ
Trung khuyển vô lại công × thanh lãnh ngạo khí thụ
CP phụ viết không nhiều lắm, tác dụng chủ yếu là thúc đẩy CP chính tiến triển, nhất là thay đổi nhận thức về Omega của Diệp Quân.

HOÀN CHƯƠNG 11☆, CHƯƠNG 12: Bắt đầu sống chung


Editor: Sara

Phủ tướng quân ở Thủ đô Tinh là một tòa biệt thự màu trắng ba tầng, trước nhà là một bãi cỏ, sau nhà là một hoa viên, chiếm diện tích nhỏ hơn so với lâu đài Greens, nhưng ở đây quang cảnh tao nhã, tràn ngập hơi thở nồng đậm của cuộc sống.

Rafael mang theo Diệp Quân đi thăm chỗ ở mới của bọn họ: tầng một là phòng khách, nhà ăn và phòng bếp, tầng hai là phòng ngủ, tầng ba là thư phòng, phòng sinh hoạt, còn có sân thượng trồng đủ loại cây cảnh lớn nhỏ, bên cạnh còn có một cái ghế nằm lớn.

Diệp Quân nghĩ thầm đây nhất định không phải do Rafael thiết kế, hoàn toàn không phải là phong cách của y, nhìn Alpha mặc quân trang cao lớn bên cạnh , hắn không thể tưởng tượng cảnh đối phương mặc quần áo ở nhà nằm trên ghế phơi nắng. Quả nhiên, Rafael nói, nơi này là do ông nội của y Rafael lão tướng quân làm ra.

Đi tham quan xong chỗ ở mới, Rafael nhận được tin tức Norman phát tới, "Ta trở về thư phòng đi xử lý chút việc, em đi dạo xung quanh đi, mệt thì trở về phòng nghỉ ngơi."

Diệp Quân gật gật đầu, "Tôi không cảm thấy mệt, anh cứ đi làm công việc của anh đi."
Sau khi Rafael rời đi, Diệp Quân quyết định một mình đi bộ xung quanh một chút.

Dạo qua sân nhỏ một vòng ngó ra ngoài đường ngoài cửa rồi nhìn khắp nơi, hình như nơi này là khu nhà quý tộc, đi rất xa mới có thể nhìn thấy tòa biệt thự bên cạnh.

Lúc hắn dạo một vòng trở về, sắc trời đã không còn sớm, Diệp Quân quyết định đi làm bữa tối.

Hắn đi vào phòng bếp hiện đại tiện nghi, sử dụng robot gia dụng kiểm tra đo lường nguyên liệu nấu ăn ngày hôm nay rồi Diệp Quân chọn lựa vài loại rau dưa và thịt, trong đầu suy nghĩ xem nên làm món gì.

Dựa theo sách dạy nấu ăn Diệp Quân nhanh chóng chuẩn bị xong bữa tối, hai món thịt, nếm thử, ân, mùi vị không tệ, Rafael nhất định sẽ thích.

Diệp Quân tâm tình khoái trá đi về phía thư phòng, vừa đi đến trước cửa, cước bộ hắn dừng một chút.

OMG, cái cảnh tượng chuẩn bị bữa tối cho đối phương, còn cực kỳ hứng thú đi kêu đối phương dùng cơm giống như đã gặp nhau ở chỗ nào thì phải?

Bỗng nhiên Diệp Quân nhớ tới trước đây, ba ba tan tầm về nhà, thay đổi quần áo ở nhà rồi ngồi trên ghế sa lon xem báo chí, ma ma thì buộc tạp dề ở phòng bếp nấu cơm, nấu cơm xong rồi thì đứng ở cửa phòng bếp gọi mình cùng ba ba đi xuống ăn cơm ngay.

Diệp Quân cả người đều hóa đá , đứng ở cửa thư phòng, nửa ngày không nhúc nhích.
Thẳng đến khi cửa được mở ra , Rafael xuất hiện trước cửa.

Diệp Quân ngửa đầu, "Tôi, tôi tới kêu anh xuống ăn cơm."

Rafael khóe miệng kiều lên, "Dùng Quang Não của em gửi thư cho ta sẽ tiện hơn, không cần tự mình chạy tới."

Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng tâm tình của y vẫn phi thường khoái trá.

Diệp Quân hoàn toàn quên mất mình đang đeo Quang Não, hắn có thể bằng Quang Não gửi thư cho Rafael để thông báo chuyện này.

"Cái đó, tôi quên mất", Diệp Quân nhỏ giọng nói, hắn làm cơm xong liền hào hứng chạy lên, coi như hắn nhớ đi, nhưng cũng không thể gửi tin nhắn bảo anh ấy xuống dùng ăn tối, như vậy rất không lịch sự nha.

"Đi thôi", Rafael kéo tay hắn, "Nhìn xem cậu bé của ta, Diệp Quân làm món ngon gì nào."
***(Bạn đang xem tại mnha1210.wordpress.com)
Trong phòng ăn chỉ có hai người bọn họ, Rafael tâm tình rõ ràng rất tốt, nhưng Diệp Quân lại có chút khẩn trương , cái loại cảm giác áp bách mãnh liệt lại tới nữa.

Tuy rằng thời gian hai người sống với nhau không phải là ngắn, nhưng hắn vẫn không thể thản nhiên đối mặt Rafael, trước kia ở lâu đài Greens , ít nhất còn có quản gia Simon bên cạnh, còn hiện tại chỉ có hai người bọn họ, hormone của Rafael cực kỳ cường thế rất nhanh đã tràn ngập cả nhà ăn, hẳn cảm thấy hít thở không thông a.

Y ngồi ở phía đối diện quay mặt về phía hắn, ngẩng đầu liền có thể thấy khuôn mặt nam tính của y, hơn nữa, bộ dáng đối phương dùng cơm phi thường cao nhã, ngón tay thon dài mạnh mẽ cầm dao và dĩa, xiên đồ ăn bỏ vào trong miệng, ngậm miệng rồi chậm rãi nhai, bởi vì đồ ăn mà màu môi nổi lên phi thường dễ thấy, phối với cái cằm cương nghị, yết hầu lên xuống, a, thật là gợi cảm không nói lên lời.

Diệp Quân vội vàng cúi đầu, một bên bới cơm bỏ vào miệng, một bên mặc niệm, hơi thả lỏng, coi như đang ngồi đối diện là cha hay anh của mình đi, ân, được rồi, vừa nghĩ thế xong quả nhiên cảm thấy tốt hơn nhiều.

***(Bạn đang xem ở mnha1210.wordpress.com)
Sau bữa cơm chiều, Diệp Quân đem tàn cuộc trên bàn cơm ném hết cho robot gia dụng, rồi nhanh chóng chui vào phòng.

Rafael chuẩn bị cho hắn một căn phòng rộng rãi tươi sáng, màu sắc nhẹ nhàng, thoạt nhìn rất thoải mái, Diệp Quân thoải mái bán nằm ở trên ghế sa lon bắt đầu nghiên cứu Quang Não của mình.

Quang Não thể tích rất nhỏ, chỉ bằng một chiếc đồng hồ lớn, xem xét màn hính chính xong, ở phía trước Quang Não bắn ra một cái bảng điều khiển ảo, có thể dùng ngón tay để điều chỉnh mặt bảng lớn nhỏ cùng vị trí tùy thích.

Công năng của rất phức tạp, có thể lên mạng, có thể mua bán hàng, thanh toán, gửi tin nhắn, có thể nói tất cả vấn đề sinh hoạt hàng ngày có thể được giải quyết bằng Quang Não.

Trên địa cầu, Diệp Quân cũng một sinh viên mười □□ tuổi, có hứng thú trời sinh với các sản phẩm điện tử, hắn tò mò nghiên cứu các loại chức năng của Quang Não, càng nghiên cứu càng thấy rằng, trình độ khoa học kỹ thuật Tefra tinh hệ thật cao.

Diệp Quân nghiên cứu tới chức năng gửi thư từ liền đem giao diện liên lạc kéo ra ngoài, bên trong chỉ có một người —— Rafael tướng quân.

Nếu hắn muốn gọi điện thoại cho Gil , đối phương có thể hạnh phúc muốn chết hay không nhỉ, nhưng hắn không có cách nào gửi tin cho Gil, hay là Rafael giúp đỡ hỏi một chút ta.

Bây giờ thời gian cũng không quá muộn, y chắc chắn sẽ không...nghỉ ngơi bây giờ, vì thế Diệp Quân đi ra ngoài tìm Rafael.

Phòng Rafael ở ngay bên cạnh, Diệp Quân gõ cửa, sau đó hắn cúi đầu tiếp tục nghiên cứu Quang Não của mình .

Chốc lát sau, Rafael mở cửa, Diệp Quân ngẩng đầu lên, thiếu chút nữa bị dọa đến hồn phi phách tán.

Rafael trước mặt mặc chiếc áo choàng tắm màu xám, dây lưng tùy ý cột tại thắt lưng, cổ áo không che hết cảnh sắc bên trong, một mảnh nhỏ ngực lộ ra ngoài, tóc của y vẫn còn ướt, nước theo các lọn tóc rồi dọc theo cằm nhỏ xuống lồng ngực, rồi trượt vào trong áo tắm.
Da y ngăm đen, cơ bụng nổi lên từng múi, thoạt nhìn phi thường rắn chắc mạnh mẽ, ở trên còn rải rác vài giọt nước nhỏ trong suốt.

Chắc là vừa tắm rửa xong, Rafael cả người tản mát ra hơi thở nam tính mãnh liệt , những hơi thở đó như thứ rượu mạnh nhất chui vào mũi Diệp Quân, khiến cho đầu óc hắn có chút u mê.

Diệp Quân cảm giác mỗi ánh mặt đối phương chăm chú nhìn mình, thâm thúy yên tĩnh sâu hút như một cái giếng cổ, sẽ hút tất cả mọi thứ vào trong đó.

"Ra, Rafael tướng quân", Diệp Quân mạnh lui về phía sau một bước dài, "Tôi tới, là muốn hỏi xin anh cách thức liên lạc với Gil, không nghĩ là ngài đang bận, thực xin lỗi."

"Không có việc gì, vào đi", Rafael thanh âm trầm thấp.

Trời ạ, Diệp Quân lại cảm giác da đầu của mình run lên , lông tơ phía sau lưng lập tức dựng đứng.

Rafael nhường chỗ cho hắn vào phòng, lôi ra Quang Não gọi cho Philip.

Diệp Quân lưỡng lự đi vào, rồi chỉ dám đứng ở gần cửa, chuẩn bị tùy thời chạy trốn.
Người nam nhân trước mắt này cả người tản mát ra hơi thở người khác ngạt thở, hắn thực không có tiền đồ lại muốn chạy trốn .

Còn cái phương pháp "Không cha thì là anh trai" lúc trước hoàn toàn mất đi tác dụng, bất cứ ai khi nhìn cơ thể anh trai, phụ thân của mình nhiều nhất chỉ nói —— "Nga, dáng người không tệ nha" , mà không phải —— "Trời ạ, y khêu gợi tột đỉnh" đi!

Diệp Quân thật muốn hung hăng gõ đầu của mình, tại sao lại luôn sinh ra loại ý niệm kỳ quái này trong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net