Cô gái có cuộc đời thấp kém 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc bắt đầu Giang Huân còn kêu thảm, sau đó đã trúng mấy cái về sau chỉ còn hơi thở mỏng manh,toàn thân hắn co quắp lại, từ lúc mới bắt đầu trong miệng tức giận mắng khẩn cầu van xin, tới sau đó chỉ là há to mồm thở gấp, Bách Hợp kéo gậy sắt dùng sức gõ một cái vào gương mặt của hắn mà hắn chẳng còn kêu ra được, cũng không nghĩ nhanh như vậy kết thúc nỗi thống khổ của hắn, đánh như vậy hắn chết thật sự là quá tiện nghi cho hắn, Bách Hợp ra hết khí, ném ống sắt vào bên cạnh hắn, hai đầu mũi chân xoay một cước, thân thể nhẹ nhàng nửa chạy nửa bay đã đi ra bên ngoài.

Một buổi sáng nhân viên bảo vệ phát hiện ra Giang Huân sau, gọi 120 đưa vào bệnh viện, khi hắn khi tỉnh lại đã là mấy ngày sau, lúc trước hắn bị người phát hiện địa điểm là đống rác ở ngoại ô, bên kia người ở không nhiều như người thành phố, đoạn đường chỗ ấy cũng không có camera, hiện trường trên mặt đất lưu lại chỉ là mấy dấu chân, thậm chí ngay cả vết chân của Giang Huân cũng không có, giống như là có người dẫn theo hắn một đường bay đến đống rác, hiện trường tìm được hung khí, thế nhưng chỉ tìm được một đống vân tay mất trật tự, hơn nữa rác rưởi ô nhiễm, căn bản không tra ra tin tức hữu dụng.

Cuối cùng cái vụ án này chỉ che đậy lại vì không có đầu mối nên cũng không giải quyết được gì, mà việc Giang Huân bị thương bởi vì náo loạn  động tĩnh không nhỏ, hơn nữa bởi vì sau khi khai giảng không kịp thời tới trường học báo danh, phụ đạo viên ở phát hiện ra không đúng về sau, rất nhanh cảnh sát tìm được hắn, sự tình Giang Huân nằm viện  thì cũng không giấu giếm nổi nữa.

Nửa người dưới của hắn gần như bị hủy, đợi đến lúc bác sĩ xử lý hết miệng vết thương cũng đã muộn, bởi vì bộ phận sinh dục của Giang Huân bị thương nghiêm trọng nên không cứu được, cái đó sợ y học hiện đại phát đạt, sau này hắn có tiền có thể chế tạo một bộ phận sinh dục, nhưng đừng nói đồ vật giả này còn có dùng hay không, có bao nhiêu tác dụng không dám cam đoan, nhưng năng lực của hắn đã bị hủy .

Biết được con trai gặp chuyện không may sau, mẹ Giang cấp tốc chạy tới thủ đô sau khi nghe thấy tin tức này, suýt nữa mở to mắt hôn mê bất tỉnh, nhà họ Giang chỉ có một cây độc đinh là Giang Huân, sau này Giang Huân phế đi, không còn là đàn ông thì nhà họ Giang cũng mất đi hương khói, nhưng làm thế nào mới tốt? Mẹ Giang khóc  như gặp cướp, gặp người liền nghiến răng nghiến lợi nói muốn túm lấy cái tên đầu sỏ kia.

Lớp học phụ đạo biết Giang Huân gặp chuyện không may, lúc này bởi vì Giang Huân bị thương danh tiếng quá nổi, vì hình tượng tích cực của trường học nên mọi người muốn tổ chức đi thăm Giang Huân, Bách Hợp cũng xen lẫn trong đám người này, cô muốn đi xem bộ dạng Giang Huân bị thương, để cho hắn cũng nếm thử sau khi bị thương bị người ta vây xem!Mọi người tổ chức gom góp tiền, lúc thu đến Bách Hợp, Bách Hợp sờ soạng nửa ngày, lấy ra một khối tiền, đưa tới trên tay phụ đạo viên.

Phụ đạo viên cũng không có chú ý tới Bách Hợp, lúc này nhìn thấy một đồng thì vô ý thức ngẩng đầu lên nhìn cô. Chỗ đại học này đã tự xưng là trường học quý tộc, học sinh có thể đi vào bên này đọc sách hoặc là người có thành tích xuất chúng hoặc gia thế rất cao, tuy nói trước đây trong lớp Giang Huân luôn tàng hình, nhưng mọi người góp tiền đều là 100 ít nhất cũng là 50, nhưng đến lượt  Bách Hợp thì lại là 1 đồng. Phụ đạo viên co rút khóe miệng, lúc nhìn thấy Bách Hợp thì vẻ giận dữ trên mặt phụ đạo viên biến thành vẻ giật mình pha chút kinh ngạc.

Bách Hợp gầy, trong kỳ nghỉ đông thịt trên người cô đã rơi hết, dáng vẻ trở nên hết sức thon thả. Một khi cô đã gầy đi thì ngũ quan trên mặt bị chen có chút biến hình bỗng chốc liền khôi phục diện mục vốn có của mình. Người trong lớp đều không nhớ có bạn học như thế, đang hỏi ra tên Bách Hợp, biết trước đây Thành Bách Hợp trước đây vừa béo vừa khó coi lại còn nhu nhược. Phụ đạo viên hét lên tiếng, lớp học không ít bạn học đều vây quanh nhìn chằm chằm Bách Hợp, có người còn hỏi Bách Hợp dùng cái phương pháp giảm béo gì, trong ánh mắt mỗi người nhìn Bách Hợp lộ ra vẻ giật mình cùng với đố kị, bởi vì chuyện Bách Hợp giảm béo, thậm chí đè xuống chuyện cô quyên một đồng cho Giang Huân.

Lúc mọi người lên xe, còn đang có bạn học hỏi thăm phương pháp Bách Hợp giảm béo, mỗi người náo nhiệt giống như là bình thường đi chơi xuân, căn bản không có người nghĩ đến lúc này Giang Huân còn đang trong phòng bệnh không có xuất viện.

Ở trong bệnh viện thủ đô, mẹ Giang nhận được tiền mọi người quyên góp, đếm đếm giấu vào trong túi quần, rồi lại khóc lên: "Con trai tôi số khổ, nhà ai chặt đứt con cháu nhà họ Giang, tôi muốn hoàn lại bọn họ gấp trăm lần!" Lúc này mẹ Giang liền giống như sư tử cái bị chọc giận, hung hãn đanh đá, trong lớp rất nhiều bạn học nghe thấy thế, cũng nhịn không được nhíu mày, có người nhịn không được trực tiếp hỏi: "Nói cách khác, Giang Huân bây giờ là cái thái giám ?"

Lúc trước chuyện Bách Hợp bị cường bạo phát sinh sau trong trường học bạn học có người tới trước mặt cô tìm chứng cứ chuyện này, hiện tại Giang Huân đã xảy ra chuyện, tự nhiên cũng sẽ có người như vậy tới hỏi hắn, nhưng lúc trước Thành Bách Hợp bị thương hại thì Giang Huân đắc ý nhìn Thành Bách Hợp bị người giẫm trên mặt đất, lúc này mình bị người trước mặt chất vấn như vậy, Giang Huân lại xấu hổ giận dữ thống khổ oán hận nói không nên lời.

Hắn nằm trên giường bệnh, lúc này khuôn mặt còn có dấu vết bị đánh qua, mặc dù hắn nhặt về một cái mạng, nhưng nửa đời sau nhất định là phế nhân, mặc dù mẹ Giang nghe thấy người khác hỏi kiểu này thì trong lòng có chút không vui, có thể tưởng tượng đến những người này vừa quyên tiền, cùng với nghĩ tới mình cũng không thể đắc tội những người trong thủ đô, bởi vậy nén giận, thậm chí giật chăn  Giang Huân đang đắp trên người ra: "Không biết là cái nào giết thiên đao làm, con trai đáng thương của mẹ..."

Nửa người dưới Giang Huân không có mặc quần, có điều bộ phân quan trọng đã làm phẫu thuật, lúc này bị băng gạc bọc lại, trên đùi xanh xanh tím tím, băng gạc bên trên còn có vài vệt máu màu nâu dính trên, trên mặt bạn học lộ ra vẻ không đành lòng, sau lưng không khỏi xì xào bàn tán.

Bách Hợp đang nhìn đến biều tình Giang Huân xấu hổ và giận dữ lại hoảng loạn không biết phải làm sao, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, hắn cuống quít để cho mẹ Giang đắp chăn lên, cái loại tình huống đó giống như chính mình đắp chăn lên là có thể giấu đi tất cả chân tướng, không bị người biết rõ.

Người trong trường học quyên góp một khoản cho hắn, thanh toán chí phí chữa bệnh của hắn, giải quyết vấn đề khẩn cấp của nhà họ Giang, nhưng đồng thời, trong trường không ai không biết chuyện Giang Huân không còn là đàn ông, là một kẻ vô dụng cũng đã sớm lan truyền ra, hắn ở trong bệnh viện nửa tháng,  nhà họ Giang ở bên ngoài trường học thuê phòng, nghỉ ngơi nghiêm chỉnh một tháng sau, Giang Huân một lần nữa tới trường học, lúc hắn tiến vào trường học thì trầm mặc rất nhiều, tư thế bước đi cũng có chút quái dị, cúi thấp đầu, thoạt nhìn sợ hãi rụt rè, tay núp ở tay áo duỗi không ra, lúc tiến phòng học người khác phát ra âm thanh tí xíu, hắn cũng có thể bị dọa nhảy lên.

Khi hắn đi học thì hoảng hốt đến lợi hại, xung quanh bạn học một bên nhìn hắn một bên nói riêng, tất cả làm cho Giang Huân tạo thành gánh nặng tâm lý rất lớn.

Sau giờ học Bách Hợp thu thập lại sách vở, đang chuẩn bị rời đi thì có người lại ngồi xuống bên cạnh cô, nhỏ giọng thăm dò hỏi một câu: "Bách Hợp?"

Lúc nói chuyện vô cùng nhẹ, như kiểu sợ dọa người bình thường, Bách Hợp quay đầu nhìn, liền nhìn thấy Giang Huân đang kẹp chặt chân ngồi bên cạnh, ở trong ấn tượng của Thành Bách Hợp, từ đầu đế cuối cô ấy nhớ rõ sau khi kết hôn thì Giang Huân như một vị đại gia hung hãn, lần đầu tiên nhìn thấy Giang Huân lộ ra bộ dáng này, hắn gọi Bách Hợp một tiếng, lá gan hình như lớn một chút, nhìn thấy ánh mắt Bách Hợp, dường như Giang Huân khẳng định suy đoán của mình, vô ý thức muốn đưa tay đi bắt Bách Hợp: "Thật là em? Anh thật không dám tin ..."

Hắn có chút lúng túng cười hai tiếng, dường như bộ dạng không quá tự tại. Thay đổi cái tư thế ngồi bắt chéo chân, che giấu ở giữa hai chân hắn khác thường, động tác này chứng minh trong lòng Giang Huân cũng chột dạ, cũng đủ để chứng minh lần này Bách Hợp trả thù hắn đúng phương hướng rồi.

"Qua năm nay là xong rồi đến tốt nghiệp, hôn sự của chúng ta làm một lần cho xong đi?" Giang Huân xác định thân phận Bách Hợp xong, lớn tiếng nói ra.

Bây giờ ở trong trường học thanh danh Giang Huân cũng không lớn không nhỏ, hơn nữa cũng bởi vì Bách Hợp ở cùng một chỗ với La Kỳ, hơn nữa thành công giảm béo. Đã ở khiến trong lớp học náo động một trận. Lúc này nghe thấy Giang Huân và Bách Hợp vẫn còn có qua lại, không ít bạn học đều nhìn qua đây, không có lên tiếng, có người thậm chí mở điện thoại ra định quay lại khoảng khắc này để tung lên trên trang mạng của trường.

"Chúng ta đã yêu hơn mấy tháng qua, trước đã nói muốn kết hôn, Bách Hợp, chuyện trước đây anh không nhắc tới nữa. Anh cũng không chê em, sau này anh sẽ cố gắng đối tốt với em, sẽ cố gắng kiếm tiền cho em hạnh phúc, gả cho anh nhé!' Cảm giác được ánh mắt của mọi người xung quanh, Giang Huân lớn tiếng nói ra lời trong lòng mình đã chuẩn bị.

Dưỡng thương một thời gian, Giang Huân nghĩ rất kỹ, mình đã biến thành thế này, nửa đời sau này xem như là phá hủy, nhưng hắn không thể để cho người cười nhạo, chính mình nhất định phải có vợ, không thể nối dõi tông đường, nhưng ít nhất hắn phải có nhà, vốn dĩ Bách Hợp là mục tiêu duy nhất của hắn, hiện tại hắn càng không thể buông tay, bằng không hắn chỉ là một tên vô dụng, ai sẽ nguyện ý gả cho hắn? Giang Huân không muốn nửa cuộc đời mình bị phá hủy, còn muốn lại trở về quê, kiếp này không lấy được vợ. Hắn không thể qua cuộc sống như thế!

Hắn cũng thực sự không nghĩ đến Bách Hợp gầy xuống trở nên xinh đẹp như vậy, đáng tiếc một cô gái xinh đẹp như vậy, mà mình lại chỉ có thể nhìn, lại cũng không ăn được, lúc này Giang Huânbắt đầu hối hận, nếu như sớm biết mình sẽ phát sinh chuyện xui xẻo như vậy, lúc trước hắn không nên ghét bỏ Thành Bách Hợp xấu xí không muốn cưới cô, nếu như lúc đó thật cưỡng gian cô, nói không chừng chính mình còn có thể lưu lại trong bụng cô một đứa con, nhà họ Giang cũng không đến mức tuyệt hậu, Bách Hợp cũng trốn không thoát!

"Gả cho cậu ta, gả cho cậu ta! Gả cho cậu ta!" Xung quanh bạn học nghe lời cầu hôn thân tình như vậy, không ít người chưa hiểu gì đã vỗ tay, trên mặt Giang Huân lộ ra vẻ vui mừng, làm bộ muốn quỳ xuống, Bách Hợp cười lạnh một tiếng, đột nhiên giơ chân lên, Giang Huân ngu ngơ, cô giẫm chân lên ghế Giang Huân đang ngồi: "Bạn học, thương thế của anh chính là nửa thân dưới, không phải đầu óc!"

Nói xong, cô dùng sức đạp một cái, cái ghế bị đạp bay ra ngoài, bây giờ sức lực Bách Hợp không nhỏ, một cước này khiến Giang Huân trượt ra ngoài, đụng thẳng vào cái bàn đối diện, Giang Huân hoảng loạn sau mới ngừng lại, mặc dù Giang Huân không ngã sấp xuống nhưng vừa bị đụng vào, trên người như trước có rất nhiều chỗ bị thương, sắc mặt hắn có chút khó coi: "Chẳng lẽ em muốn nuốt lời ?"

Chuyện cho tới bây giờ, trừ Bách Hợp, Giang Huân cảm thấy không có ai nguyện ý gả cho mình, hắn một đời phá hủy hắn không cam lòng, vốn Thành Bách Hợp chính là bạn gái của hắn, hiện tại biến đẹp liền muốn ở cùng với người khác, hắn không muốn! Hắn trở thành người vô dụng, hắn cũng muốn Bách Hợp vì hắn thủ tiết cả một đời! Nghĩ đến ở đây, Giang Huân nhịn không được lớn tiếng nói: "Chẳng lẽ bây giờ cô gầy xuống xinh đẹp hơn, đã nghĩ nuốt lời, không thừa nhận là bạn gái của tôi sao? Không phải là bởi vì tao bị thương, nên cô cảm thấy tôi không xứng với cô? Lúc trước cô bị cưỡng gian, nhưng cho tới bây giờ tôi cũng không có ghét bỏ cô!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net