Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: boobannana 🍌

-----

Đề tài nói chuyện giữa bọn họ vẫn là do Triệu Vĩnh Thành dẫn đầu khơi mào.

【 Cô có thể giới thiệu cụ thể cho tôi về bảo hiểm tai nạn được không? Do tôi thường xuyên phải đi công tác. 】 Tuy rằng tự trù ẻo chính mình có chút không hay lắm, nhưng vì luyến tiếc bà xã tương lai nên đành phải chịu vậy.

Hà Điềm Nguyệt nhanh chóng sao chép toàn bộ thông tin ghi trên Qiandu rồi dán vào khung chat.

Triệu Vĩnh Thành nhận được một đoạn tin nhắn dong dài, vừa nhìn là biết gạt người, đương nhiên là anh không hài lòng.

【 Có thể giới thiệu cụ thể hơn một chút không? 】

Nghĩ nghĩ một lúc, Triệu Vĩnh Thành lại gửi thêm một câu.

【 Tốt nhất là phát giọng nói. Tôi mới vừa tan làm nên mắt rất mỏi. 】

Còn chủ động tích cực muốn nghe giọng nói? Hà Điềm Nguyệt vô cùng kinh ngạc!

Nhưng vì khách hàng là thượng đế nên cô đã nhanh chóng uống một ngụm nước để thông giọng rồi chậm rãi giải thích một loạt, đợi đến lúc gửi đi mới biết đoạn ghi âm chỉ dài khoảng hai phút.

Được rồi, cảm ơn cô, tôi nghe xong sẽ trả lời lại với cô. 】 còn chèn thêm một cái icon che miệng cười.

Hà Điềm Nguyệt nhẹ nhàng thở ra, cảm giác thành công đang tới gần!

Triệu Vĩnh Thành click mở giọng nói "Điềm Điềm" gửi tới, giọng nữ vừa trong trẻo vừa nhu hòa như nắng ban mai chọc thẳng vào trái tim anh.

Cũng làm cho chít chít của anh kích động lên!

May mắn là đang ở nhà, bằng không sẽ nghẹn đến chết mất!

Triệu Vĩnh Thành cầm lấy di động, vội vàng bước vào phòng tắm sang trọng, nóng lòng cởi quần ra rồi hưng phấn tự thủ dâm, buổi sáng còn chưa kịp trải nghiệm cảm giác lần đầu tiên bắn tinh trong đời, lần này nhất định phải bắn một cú thật thống khoái!!

Vì thế, trong phòng tắm vang lên một giọng nữ lặp đi lặp lại không dứt cùng tiếng rên rỉ thở dốc gợi cảm của đàn ông.

Chờ đến khi hoàn thành xong cú bắn đầu đời thì Triệu Vĩnh Thành mới đi tắm rửa sạch sẽ.

Anh không có lau khô cơ thể, cũng không mặc áo tắm dài vào, những giọt nước còn đọng lại lăn dài trên thân hình hoàn mỹ.

Nó rơi xuống dọc theo cơ bụng rắn chắc, rồi biến mất ở nơi nồng đậm lông tóc cùng gậy thịt mềm nhũn kiêu ngạo.

Triệu Vĩnh Thành cấm lấy khăn lông để ở trên vai tùy ý xoa xoa tóc, sau đó mới ung dung thong thả trả lời tin nhắn của Điềm Điềm nhà mình.

Tôi đã nghe hiểu kỹ càng rồi, cảm thấy nó rất hợp với tôi. Hay là chúng ta hẹn gặp mặt để ký hợp đồng đi? 】 Càng sớm càng tốt! Triệu Vĩnh Thành âm thầm nói lời này trong lòng.

Hà Điềm Nguyệt kìm nén cảm xúc kích động, rụt rè đồng ý, còn gửi thêm icon hình con mèo con mi gió.

Anh không muốn con mèo này hôn, anh chỉ muốn Điềm Điềm hôn.

Tuy Triệu tổng là một người có năng lực nhưng chỉ dựa vào giọng nói mà quyết định người phụ nữ của đời mình thì liệu có ổn không? Lỡ như đối phương là một người phụ nữ xấu xí bất khả chiến bại của thế giời này thì anh có thể chịu được không??

Cũng may là tác giả đại nhân còn có lòng từ bi, đã phái một tiểu tiên nữ tới cho anh, không phải là quá tốt rồi sao!

Triệu tổng be like: Nếu ngươi thiết lập nhân vật của lão tử tốt hơn một chút thì lão tử đâu có phải chịu cái danh mang bệnh liệt dương nhiều năm như vậy!!

Hai người hẹn gặp nhau vào thứ ba, cũng chính là giữa trưa ngày mai, ở gần công ty của Hà Điềm Nguyệt.

Vốn dĩ Hà Điềm Nguyệt muốn dựa theo tâm lý của khách hàng mà đến công ty Triệu Vĩnh Thành ký hợp đồng, nhưng hiện tại Triệu Vĩnh Thành lại không thể ngả bài.

Lỡ như ngồi ở đó rồi một đống nhân viên tới chào hỏi, khom lưng kêu anh là giám đốc thì không phải sẽ khó giải thích hơn sao?

Hơn nữa, anh cũng muốn nhìn một chút xem cái gọi là công ty bảo hiểm sắp niêm yết ở thị trường Mỹ là cái chó má gì mà dám hố vợ tương lai của anh!!

Đây là lần đầu tiên Triệu Vĩnh Thành không đi làm vào ngày thường, thư ký và trợ lý trong văn phòng đều nhất trí cho rằng tổng tài của bọn họ hẳn là đã đi chữa trị bệnh liệt dương.

Xét về mặt nào đó, suy đoán của bọn không phải không có lý.

Chỉ là có hơi chút xát muối vào vết thương trong lòng Triệu bá tổng.

Anh cố ý dậy thật sớm, còn có thể làm gì nữa... đương nhiên là lựa quần áo.

Đừng có coi thường đàn ông ba mươi này, nếu bây giờ không chuẩn bị tốt có thể sẽ hối hận cả đời!!

Vì thế, Triệu Vĩnh Thành đen tất cả quần áo trong tủ của mình ra thử một lần, nhưng anh lại vừa ghét bỏ tây trang quá nghiêm túc, vừa ghét bỏ đồ thể thao quá tùy tiện.

Tóm lại, bây giờ anh chỉ muốn đem tất cả đống đồ hiệu này bỏ vào thùng rác.

May mắn thay cuối cùng Triệu Vĩnh Thành cũng chọn được cái ưng ý, là áo sơmi màu trắng phối với quần tây đen khiến anh trông cao và gầy hơn. Sau đó lại vuốt tóc lên, xịt thêm chút nước hoa dành cho nam.

Nhìn anh giờ đây trẻ hơn vài tuổi.

Triệu tổng đứng trước gương tự luyến một lúc lâu, sau đó mới cầm lấy di động đặt phòng riêng đã thỏa thuận trước với nhà hàng.

Khiến mọi người chê cười rồi nhưng chít chít của anh cứng lên chỉ có tiểu Điềm Điềm mới có thể xem!

Lúc này Hà Điềm Nguyệt không được chỉnh chu cho lắm, cô trang điểm nhẹ nhàng, cũng không thay bộ đồ đi làm ra, vừa lúc cũng là một cái áo sơ mi trắng và váy đen dài đến đầu gối.

Từ khía cạnh nào đó thì hai người có thể coi là mặc đồ đôi.

Nội tâm Triệu tổng: Đạt được kỹ năng mặc đồ đôi √

Triệu Vĩnh Thành đến phòng riêng lúc 11 giờ rồi mới gửi định vị cho "Điềm Điềm".

Hà Điềm Nguyệt nói với ông chủ một chút về tình huống của mình, ông chủ nghe xong lập tức vẫy vẫy tay kêu cô nhanh chóng đi gặp khách hàng.

Tay phải cô cầm túi xách, tay trái ôm folder.

Hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang bước tới sông Áp Lục*... À nhầm, bước vào nhà hàng.

*Sông Áp Lục là con sông hình thành biên giới giữa hai quốc gia là Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (Trung Quốc đại lục) và Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên (Bắc Triều Tiên). Đây là một địa điểm đáng chú ý vì có liên quan đến các cuộc xung đột quân sự trong lịch sử như chiến tranh Thanh-Nhật, chiến tranh Nga-Nhật, chiến tranh thế giới thứ hai và Chiến tranh Triều Tiên. (Trích wikipedia)

Triệu Vĩnh Thành nghe được tiếng gõ nhẹ nhàng, cùng lúc đó một giọng nữ ôn nhu vang lên: "Triệu tiên sinh, tôi đến rồi ~" khi hai người nói chuyện phiếm đã hỏi thăm họ tên của nhau.

Triệu Vĩnh Thành hít sâu một ngụm, thuận tiện an ủi "người anh em" đang cô đơn, lúc này ra mới mở cửa.

Ấn tượng đầu tiên của Hà Điềm Nguyệt về Triệu Vĩnh Thành chính là cao, bản thân cô chỉ có 1m6 nhưng anh lại gần 1m9.

Tiếp theo là đẹp trai, không, không chỉ có đẹp trai mà còn toát ra cảm giác sang trọng và cao quý.

Mà ấn tượng đầu tiên của Triệu Vĩnh Thành đối với Hà Điềm Nguyệt là gì?

Ngọt, thật con mẹ nó ngọt.

Không chỉ mỗi giọng nói mà cả diện mạo cũng vậy.

Triệu Vĩnh Thành và chít chít của anh đều rất thích loại này!

Vì thế anh nhanh chóng mời Điềm Điềm vào trong phòng.

Kế tiếp đó sẽ là thời khắc anh biểu diễn!

Triệu tổng: Chuẩn bị bắt đầu diễn!

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net