Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: boobannana 🍌

----

Triệu Vĩnh Thành là một người rất tốt, Hà Điềm Nguyệt biết rõ điều đó. Nhưng nhìn xung quanh anh xem, không phải là người có giá trị nhan sắc cao thì cũng là người có học thức sâu rộng, còn cô ở trong đó cứ như một con gà lạc giữa bầy hạc.

Vì vậy cho nên ngay cả khi mơ hồ hiểu được ý tứ của Triệu Vĩnh Thành thì cô cũng cưỡng bách chính mình không được động tâm, chỉ cần làm hết bổn phận là được, tuy rằng mọi chuyện đều là do Triệu tổng tự mình làm……

Triệu Vĩnh Thành thấy tình hình có vẻ không ổn vì biểu hiện của bà xã anh như sắp bỏ chạy tới nơi.

Anh ấn Hà Điềm Nguyệt ngồi xuống sô pha, còn mình thì nửa quỳ trước mặt cô.

“Mặc dù nói ra những lời này có hơi sớm, cũng có chút buồn nôn, nhưng anh vẫn muốn thẳng thắn với em.”

Triệu Vĩnh Thành nói hết chuyện về gien di truyền của đàn ông Triệu gia cho Hà Điềm Nguyệt nghe: “Ngay từ đầu, tổ tiên của Triệu gia cũng cảm thấy cưới một người phụ nữ vì tình dục là không công bằng cho cả hai bên. Nhưng sau khi chân chính ở chung, bọn họ phát hiện ra, bất luận là cơ thể hay là trái tim thì người phụ nữ được chọn thực sự giống như một món quà trời ban, vô cùng phù hợp với bọn họ.”

Anh dừng một chút rồi tiếp tục mở miệng: “Cho nên, đàn ông của Triệu gia từ nhỏ đã được huấn luyện rất kỹ càng, dù là học làm việc nhà, học làm ăn buôn bán, hay là học những chuyện phòng trung thuật*, cũng đều phải vì người bạn đời tương lai mà chuẩn bị hết thảy. Vận khí tốt thì gặp được sớm một chút, vận khí kém thì có khả năng độc thân cả đời. Mà may mắn là vận khí của anh tương đối tốt, anh gặp được em.”

*Phòng trung thuật: Trong lịch sử văn hóa tính dục Trung Quốc, có những kĩ thuật phòng the vốn coi nhẹ tác dụng tìm kiếm lạc thú thân xác mà tìm đến mục đích bồi bổ thân thể, nâng cao sức khỏe và tuổi thọ (dù rằng chưa biết hiệu quả thật sự đến đâu) gọi là Phòng trung thuật – Phương thức duy trì sinh mệnh.

Ánh mắt Triệu Vĩnh Thành dịu dàng ôn nhu như nước, nhìn Hà Điềm Nguyệt như nhìn cả thế giới.

“Anh mất một tháng trời để xác định tâm ý của mình, cũng muốn để em hiểu thêm về con người anh. Mà anh cũng sẽ không giấu giếm bất cứ điều gì với em.”

Triệu Vĩnh Thành cầm tay Hà Điềm Nguyệt để lấy thêm dũng khí: “Cho nên, Hà Điềm Nguyệt tiểu thư, hiện tại anh muốn chính thức theo đuổi em, xin hãy cho anh một cơ hội!!”

Cả người Hà Điềm Nguyệt cứng đờ, tay bị nắm lấy cũng không giãy giụa.

Cái chuyện về gien di truyền của đàn ông Triệu gia không phải là nên để cho nữ phụ ác độc tới nói cho cô biết, để cô cảm thấy Triệu Vĩnh Thành yêu mình chỉ vì tình dục, sau đó hai người khắc khẩu rồi chia tay rồi hợp lại như trong cốt truyện hào môn của Mary Sue sao?? Vì sao anh lại tự tung ra?? Còn nữa, học chuyện phòng trung thuật là cái quỷ gì??

Triệu tổng thấy Hà Điềm Nguyệt im lặng không nói, tiếp tục thêm mắm dặm muối: “Anh không chỉ kiếm tiền mà còn sẽ chăm lo cho gia đình, hơn nữa 'đồ' của anh xài rất tốt. Tuy là chưa có dùng qua nhưng nhất định sẽ không để Điềm Điềm em thất vọng!!”

Hà Điềm Nguyệt bị bá tổng không biết xấu hổ này làm cho sợ ngây người, nhưng cũng lại cảm thấy buồn cười, đặc biệt là vẻ mặt “Không được cũng phải được” của đối phương.

“Nếu em thực sự ở bên anh thì em không thể làm trợ lý sinh hoạt cho anh nữa.” Hà Điềm Nguyệt nén cười nói.

Đây là muốn cự tuyệt sao? Triệu Vĩnh Thành căng thẳng.

“Vì em không có khả năng đạt tới trình độ cao như anh, thậm chí còn kém hơn những trợ lý bên cạnh anh. Nhưng dù sao đi nữa, em cũng không muốn ỷ lại vào anh. Nếu đã là bạn đời thì em cũng không thể chỉ làm một bông hoa ngu ngốc được……”

Triệu Vĩnh Thành ngơ ngác nhìn Hà Điềm Nguyệt: “Cho nên, em chấp nhận anh sao?”

“Chỉ là tạm thời đáp ứng mà thôi, anh phải qua một tháng thử việc mới có thể lên chính thức được.” Hà Điềm Nguyệt chớp chớp mắt, đùa với Triệu Vĩnh Thành.

Còn Triệu Vĩnh Thành thì đã mừng rỡ như điên, bổ nhào vào lòng ngực Hà Điềm Nguyệt cọ cọ!!

Kết quả cuối cùng của mấy cái cọ cọ nhẹ nhàng này là gà con của Triệu tổng cứng lên, đũng quần nhô cao. Hà Điềm Nguyệt thấy rất rõ ràng, mặt cô đỏ ửng, vội vàng đẩy người đang ăn vạ cầu ôm ấp trong lòng ngực ra.

“Triệu tổng, hay là anh đi giải quyết nhu cầu trước đi??”

Triệu Vĩnh Thành gãi gãi đầu, cười ngây ngô đứng dậy, trước tiên phải khoe với Hà Điềm Nguyệt cái gọi là “Niềm kiêu ngạo của đàn ông”.

Quả thật là đủ lớn, đủ cứng, đủ để Hà Điềm Nguyệt ngồi bên cạnh xấu hổ đến tức giận, lúc này anh mới vừa lòng vào toilet giải quyết nhu cầu, vừa đi ngân nga vài giai điệu không rõ nguồn gốc.

Nếu lắng nghe kỹ sẽ nghe thấy vài câu từ dâm dục trong bài hát.

Thật sự là hết nói nổi!!

Tuy rằng Triệu Vĩnh Thành hay động dục nhưng tình yêu dành cho bà xã tương lai lại nhiều hơn bất cứ thứ gì khác.

Trong khoảng thời gian thử việc một tháng, anh thanh tâm quả dục như thánh, ngoại trừ hôn môi nhợt nhạt và những cái ôm hờ do cố gắng khắc chế thì không có làm những chuyện khác.

Đương nhiên là không bao gồm những lần điên cuồng thủ dâm vào buổi tối.

Phòng của Hà Điềm Nguyệt lại tình cờ nằm bên cạnh phòng Triệu Vĩnh Thành, đôi lúc cô không ngủ được sẽ nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông, vừa thẹn vừa giận mà cố gắng nhắm mắt ngủ.

Cô từ chức trợ lý sinh hoạt và tìm được một công việc làm trợ lý hành chính, lúc mới bắt đầu có hơi bận rộn, nhưng sau khi thông hiểu những bí quyết mà Triệu Vĩnh Thành đã chỉ, công việc cũng nhẹ nhàng hơn nhiều, còn quen biết thêm vài người bạn đồng trang lứa.

Quan hệ giữa cô và Triệu Vĩnh Thành cũng tiến thêm một bước khi cô không còn kêu anh là Triệu tổng nữa, mà xưng hô là “anh Vĩnh Thành”.

Tuy rằng Triệu Vĩnh Thành không vừa lòng, cảm thấy nó quá xa lạ, nhưng vì Hà Điềm Nguyệt đã hiểu rõ bản chất của anh nên cũng không thèm phản ứng lại.

Người đàn ông này chính là một kẻ lưu manh, không có liêm sỉ thích chiếm tiện nghi của người khác.

Triệu tổng tỏ vẻ ủy khuất, anh không phải là loại người như vậy, nhưng châm ngôn của anh là bà xã nói gì cũng đúng, nên anh đã không phản bác, chỉ có thể dùng hành động để chứng minh!!

Hôm nay là ngày cuối cùng của thời gian thử việc, Triệu Vĩnh Thành đã sớm tan làm.

Tháng vừa rồi phải nói là khoảng thời gian ngọt ngào nhất cuộc đời anh, cấp dưới trong công ty đều cảm nhận được bầu không khí yêu đương màu hồng phấn xung quanh sếp của mình, vừa cảm thấy chua xót vừa cảm thấy vui mừng vì cuối cùng thì sức chiến đấu để mắng chửi người khác của sếp cũng không bằng lúc trước huhu!!

Còn Triệu Vĩnh Thành tan làm sớm để làm gì? Đương nhiên là để chuẩn bị rượu vang đỏ, cơm Tây, nến thơm, roi da (?), thậm chí còn xé hết cánh hoa hồng rải đầy trên mặt đất, trên sàn nhà, bàn cơm, và trên giường.

Đúng lúc Hà Điềm Nguyệt cũng về tới. Những gì cần chuẩn bị anh đều đã chuẩn bị tốt.

Còn cố ý tắm rửa sạch sẽ, xịt thêm nước hoa Cologne, thề rằng đêm nay sẽ âu yếm được Điềm Điềm!!

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net