Phần 3: Hải Hoa Điệp Ảnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời trong xanh, nước trong xanh và mặt trời chiếu sáng rực rỡ, và những con sóng ở Hải Hoa đảo vỗ vào bãi cát vàng.

"Thật là một kỳ nghỉ tuyệt vời——" Lưu Chương đeo kính râm ngồi phịch xuống ghế trên bãi biển, nhìn Santa và Riki chơi đánh bóng chuyền, còn Vu Dương và Trương Đằng đang cổ vũ họ, "Châu Đan, chú em không muốn xuống đây chơi chút sao?"

So với mấy đứa trẻ đang nô đùa trên biển, Yaya cảm thấy mình đã là một chú vịt trưởng thành nên không thèm tham gia vào mấy trò đùa của con nít, vì vậy anh chỉ đứng ngoài xem Lâm Mặc cùng chơi đùa với Trương Gia Nguyên và những người khác. Ai ngờ, Châu Kha Vũ cũng không muốn xuống chơi mà ngồi co ro trong bóng râm, cầm một trái dừa hớp lấy hớp để với lớp trang bị chống nắng kiên cố trên người.

"Em sợ nắng." Châu Kha Vũ đẩy kính râm lên nói, "Em dễ bị ăn nắng lắm."

Hai người, một ngồi, một nằm, lắng nghe tiếng cười đùa của Trương Gia Nguyên, Lâm Mặc, Phó Tư Siêu và Ngô Vũ Hằng ở cách đó không xa — Ngô Vũ Hằng không biết bơi phải đeo phao cứu sinh, Phó Tư Siêu cũng không dám đi vào vùng nước quá sâu mà đứng ở khu vực nước nông để tấn công Trương Gia Nguyên và Lâm Mặc bằng súng nước.

"Này Trương Gia Nguyên!" Lâm Mặc hét lên, "Sao mày không gọi Châu Kha Vũ xuống chơi cùng!"

"Để em đi kéo ảnh xuống!" Trương Gia Nguyên hét lớn một tiếng, đạp gió rẽ sóng chạy lên bờ kéo tay Châu Kha Vũ: "Kha Vũ, Kha Vũ xuống đây chơi đi, nha nha ——"

"Anh không đi, anh sợ nắng lắm." Châu Kha Vũ liên tục cự tuyệt, "Em tự chơi đi."

"Mau lên, một là tự đi, hai là để em cõng anh ném xuống biển." Trương Gia Nguyên nắm lấy cổ tay gầy guộc của Châu Kha Vũ, "Đi không thì bảo?"

Lưu Chương ở bên cạnh không nhịn được cười, lập tức thu hút sự chú ý của Trương Gia Nguyên: "Anh cười cái gì? Anh không phải đi cùng với Lâm Mạc sao?"

"AK——" Lâm Mạc đúng lúc  to, "Lại đây chơi ——nhanh cái chân —"

"Có, Hoàng Kỳ Lâm lão sư đã gọi, ta  đi." Lưu Chương bất đắc dĩ thở dài đứng lên, "Tới rồi đây, Hoàng lão sư ——"

"Anh nhìn người ta đi." Trương Gia Nguyên tiếp tục cùng Châu Kha Vũ tranh , "Mau lên, AK cũng đi rồi, mau xuống đây cho em, đừng có xấu hổ ngại ngùng nữa!"

"Anh không muốn!" Châu Kha Vũ kiên quyết phản đối, "Anh không muốn bị rám nắng—ah!"

Cánh tay của Trương Gia Nguyên xuyên qua chân anh, dễ dàng ôm lấy người đàn ông cao 1,88 mét nhưng gầy gò mỏng manh như tờ giấy trắng: "Được, là do anh ép tôi, Kha Vũ, tôi lập tức bắt anh ném xuống biển!"

"Anh sai rồi, Nguyên Nhi ca!" Châu Kha Vũ gắt gao vòng tay ôm lấy cổ Trương Gia Nguyên, "Đừng ném anh mà!"

Trương Gia Nguyên chạy đến bãi biển, giả vờ làm động tác ném Châu Kha Vũ: "Vậy thì anh mau xuống chơi cùng nhau đi, em sẽ không ném anh nữa."

"Là em bắt anh tới đây," Châu Kha Vũ thở dài, vừa bất lực vừa cưng chiều  , "Anh xuống không phải là được rồi sao?"

"Trương Gia Nguyên!" Phó Tư Siêu hét lớn, "Xem súng của ta đây!"

Nước từ khẩu súng nước phun vào mặt và đầu của Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ. Trương Gia Nguyên bị nước văng vào mắt, loạng choạng đứng không vững, khiến cho Châu Kha Vũ đang được bế trong vòng tay rơi  xuống nước.

"Tôi sẽ..." ọc ọc ọc ọc ọc

Trương Gia Nguyên vừa nói được hai từ đã bị chìm xuống, dù vậy cậu vẫn không buông tay Châu Kha Vũ. Cả hai cố gắng ngoi lên khỏi mặt nước, tóc tai ướt đẫm. Trương Gia Nguyên nhặt một khẩu súng nước và bắt đầu đổ nước vào đó: "PHÓ! TƯ! SIÊU! Hôm nay tôi sẽ đánh anh đến khi nào anh chịu gọi tôi là cha mới thôi! Đừng ai cản tôi! Ngô Vũ Hằng cũng không được!"

Châu Kha Vũ đang ngâm mình trong nước, nhìn Trương Gia Nguyên điên cuồng đuổi theo thủ phạm Phó Tư Siêu, anh không khỏi bật cười. Ngô Vũ Hằng chậm rãi khều Châu Kha Vũ  bên cạnh: "Hảo gia hỏa, hai người này hễ gặp nhau là gà bay chó ."

"Không đúng" Chu Khắc Vũ chìm vào hồi ức, "Lần trước chơi trốn thoát khỏi mật thất, không phải vừa khéo là nhà ma đó ?

"Tốt xấu gì thì lần đó Gia Nguyên cũng mang Siêu Siêu trở về rồi." Ngô Vũ Hằng cũng nhớ tới  này, "Mặc dù lúc sau có chút thảm."

"Đừng nói nhiều ! Đệ đệ!" Trương Đằng kéo Santa và Riki, "Lát nữa bảo chúng nó làm tiệc nướng! Nghe nói buổi tối ở đây sẽ có bắn pháo hoa!"

"Nghe được đó !" Châu Kha Vũ vẫy tay ra hiệu đã , "Bọn em đi gọi bọn họ, lập tức tới ngay!"

"Đi nào." Trương Đằng là một con quỷ vui vẻ đến từ Tần Hoàng Đảo, anh ra hiệu đồng ý với họ rồi đi gọi Duẫn Hạo Vũ cùng Cao Khanh Trần - hai người đang xây lâu đài tình ái ở phía bên kia. Châu Kha Vũ nhìn lên, trông thấy Mika và Tăng Hàm Giang đang trò chuyện với nhau bằng  ngôn ngữ riêng của họ.

"Có vẻ như Mika đã lâu không gặp Cup." Ngô Vũ Hằng thở dài, "Nhưng trông hai người họ đều ổn"

Châu Kha  "ừm" một tiếng, và đột nhiên dâng lên một cảm giác yên bình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net