Review cảm nhận truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*LƯU Ý TRƯỚC KHI NHẢY HỐ:
Truyện có motif ngôn tình đời đầu, tra nam nữ nhu, cẩu huyết, không đọc được vui lòng click back, không cmt buông lời khiếm nhã về truyện cũng như tác giả.

Editor không biết tiếng Trung, đây là bộ đầu tiên editor edit, nghĩa không được mượt, đôi lúc sẽ có vài chỗ mình không hiểu nên để nguyên convert, hy vọng mọi người thông cảm.
__________
Tác giả: Thường Nhàn
Độ dài: 89 chương
Tình trạng: Hoàn
Thể loại: Ngược, nữ truy, tra nam, nữ nhu, cường thủ hào đoạt, yêu hận tình thù, HE
Editor: Cánh Cụt Nhỏ, Cỏ

Giới thiệu:

Nếu chiến đấu với quỷ dữ quá lâu, bản thân cũng sẽ trở thành quỷ dữ.

Nếu chăm chú nhìn vực sâu quá lâu, vực sâu cũng sẽ chăm chú nhìn lại mình.

Anh vì báo thù cho cha mà khiến cô nhà tan cửa nát. Cho đến khi mất đi hạnh phúc, cuối cùng anh mới hiểu được, so với ân oán thì hạnh phúc thực sự quan trọng hơn, không có gì đủ đáng giá để đổi lấy hạnh phúc cả.

Anh hỏi: "Anh phải làm sao em mới chịu trở về?"

Cô đáp: "Trừ phi anh đem tất cả trả lại hết cho tôi." 

Cô cư xử lạnh nhạt, anh từng bước bức ép.

Khi yêu đương đã hóa chuyện cũ, làm thế nào mới có thể khiến cô tin tưởng anh thêm một lần nữa?

_____________
Review:

"Có người đang đắm chìm trong tình yêu thì ở nơi nào đó, ai đó nói lời ly biệt." (*)

Hôm ấy, trời đổ cơn mưa, tựa như giọt lệ, khắc sâu vào lòng...

Cho đến tận lúc này, khi đã trải qua thật nhiều năm Viên Miêu vẫn không thể nào quên được giây phút đau đớn ấy trong cuộc đời mình. Ngày mà Chư Nhất Hành buông lời ly biệt cùng cô cũng là ngày cô đánh mất tất cả mọi thứ quý giá trong cuộc đời mình...

Viên Miêu là tiểu thư độc nhất của Viên gia, từ bé đến lớn được cha mẹ yêu thương sủng ái vô cùng. Viên Miêu xinh đẹp thông minh, tính tình lại hoạt bát đáng yêu, lúc nào cũng rạng rỡ như ánh mặt trời. Thanh xuân của Viên Miêu tựa như cơn mưa rào, thấm ướt muôn hoa, làm mềm mái tóc, tan chảy trái tim, yêu thương một người.

Lần đầu tiên nhìn thấy anh chàng Chư Nhất Hành khóa trên, Viên Miêu liền lạc nhịp. Ánh mắt, nụ cười và bóng dáng của anh, nhẹ nhàng khắc vào lòng cô. Hóa ra, để lỡ một giây lại biến thành yêu thương một người lúc nào không hay.

Vì để theo đuổi anh chàng cao ráo đẹp trai thành tích tốt Chư Nhất Hành mà Viên Miêu đã sử dụng rất nhiều cách từ vô ý đến cố tình. Nhưng mặc cho cô có bao nhiêu cố gắng thì anh vẫn lạnh nhạt lúc xa lúc gần. Viên Miêu lại càng ra sức nỗ lực, không ngại mặt dày, không ngại đau lòng, không ngại tổn thương... từng bước tiến tới.

Vốn dĩ, trong câu chuyện tình yêu này, Chư Nhất Hành chỉ cần đứng yên ở đó, Viên Miêu sẵn sàng vứt bỏ tất cả theo đuổi anh, cho dù là 1000 bước gian nan, vẫn cam tâm tình nguyện lấp đầy. Cuối cùng, ngày hôm ấy, Viên Miêu có thể dũng cảm đứng trước mặt anh mà nói rằng "Chư Nhất Hành, em thích anh, chúng ta ở bên nhau đi". Rồi như sợ anh từ chối mà vụng về hôn lên môi anh, thành công bắt anh làm bạn trai của mình. Chỉ là, Viên Miêu không biết rằng, bi kịch đã bắt đầu từ giây phút này. Giây phút cô để cho Chư Nhất Hành nắm lấy toàn bộ tình yêu và trái tim mình.

Bởi vì, Chư Nhất Hành không yêu cô.

Bởi vì, Chư Nhất Hành còn có mục đích khác.

Bởi vì, Chư Nhất Hành sẽ phá hủy tất cả mọi thứ mà cô có.

Bởi vị, bọn họ sinh ra vốn dĩ là kẻ thù chứ không phải là người yêu của nhau.

Nhưng, Viên Miêu khờ khạo ngốc nghếch vẫn chưa biết sự thật tàn nhẫn này.

Thế nên, Viên Miêu kiên quyết không nghe khuyên can từ bố mẹ mà muốn gả cho anh bằng được. Cuối cùng, khi tuần trăng mật đang còn dang dở, khi những tháng ngày hạnh phúc còn chưa được bắt đầu, thì cũng là lúc chân tướng phơi bày...

Cha cô bị người ta tố cáo, đến nỗi phải nhảy lầu tự sát, tất cả tài sản toàn bộ bị niêm phong. Viên Miêu hoảng loạn gọi điện cho Nhất Hành, nhưng đổi lại chỉ là những âm tút dài vô định. Lần đầu tiên trong cuộc đời, mỗi giây phút chờ đợi trôi qua với cô lại thống khổ đến vậy. Cô muốn tìm anh, nhưng không thể gặp. Mọi thứ hỗn loạn, xáo động đầy bi kịch.

Đến bây giờ, Viên Miêu mới nhận ra có gì đó không đúng thì cũng là lúc Nhất Hành muốn ly hôn, ly hôn người vợ anh vừa mới hôm trước ân ái mặn nồng, ly hôn với những vạch trần sự thật khốc liệt. Nhưng mà, Viên Miêu vẫn muốn cho anh thêm một cơ hội nữa, biết đâu tất cả chỉ là hiểu nhầm.

Vì thế, cô liều mạng dùng cách thức cực đoan nhất, một mồi lửa, thiêu trụi toàn bộ ký ức của bọn họ, cũng ném cô vào con đường lao tù. Chỉ là, anh vẫn không đến, không đến gặp cô... Bi ai cỡ nào kia chứ?

Những tháng năm trong nhà giam tăm tối, những cơn ác mộng hàng đêm giày vò, nỗi đau đớn, sự tuyệt vọng đến mức cảm thấy mỗi một phút giây hít thở cũng khổ sở đến nhường nào đã dạy cho Viên Miêu biết rằng: Cho dù thế giới này vứt bỏ cô, cô cũng không được phép từ bỏ chính mình, bởi vì cô còn có một sinh mạng trân quý cần được yêu thương và bảo vệ. Sinh mạng ấy vì những sai lầm của cô mà phải gánh chịu rất nhiều tổn thương. Cô không thể lần nữa lạc lối.
_________

Một lần nữa quay về với thế giới ánh sáng bên ngoài song sắt, Viên Miêu tự hứa với lòng quên hết tất cả, dốc sức làm việc nuôi mẹ già, tìm cách đưa đứa con bị bỏ rơi của mình về. Còn Chư Nhất Hành, xem như nợ máu cũng trả bằng máu rồi. Từ đây ân đoạn nghĩa tuyệt.

Thế nhưng, dù đã trốn chạy đến Giang Thành xa xôi thì Viên Miêu vẫn không thể nào phủ lấp được quá khứ, bởi vì tại đây cô và Chư Nhất Hành lại gặp nhau.

Xa lạ. Xa lạ. Xa lạ... Vốn dĩ chỉ nên như những người xa lạ, vô tình lướt qua, vô tình rời khỏi. Vậy mà, Chư Nhất Hành từ khi nhìn thấy Viên Miêu liền chấp nhất không chịu buông tay.

Rõ ràng, ân oán giữa họ cũng nên kết thúc từ ngày hôm ấy. Anh sống cuộc đời của hắn, trên đỉnh vinh quang, giàu sang phú quý còn cô mất hết tất cả, nghèo hèn dơ bẩn. Nhưng, ngày cô rời đi, trái tim anh cũng tựa như chìm vào vực sâu, không vui vẻ, không nụ cười, chỉ còn tăm tối vây quanh.

Viên Miêu không còn là cô gái nhỏ vẫn hay nói hay cười theo đuổi theo anh lúc trước nữa. Cô ấy bây giờ rất gầy, rất kiên cường, rất xa lạ. Cô ấy bây giờ nói rằng, cô ấy không yêu ạn, mọi chuyện trong quá khứ tất cả đều là sai lầm. Thế nhưng anh tức giận, muốn đem cô nhốt bên mình, thời thời khắc khắc nhắc nhở cho cô biết rằng, không thể dễ dàng phủi sạch tất cả. Nợ nần của bọn họ, dây dưa đến hết kiếp hết đời.

Vậy nên, anh tìm mọi cách bắt ép cô phải khuất phục mình, trừng phạt cô tàn nhẫn nếu muốn rời xa hắn. Dường như, thế giới của anh sắp phát điên rồi, lại vì con gái của kẻ thù mà làm những điều không nên. Thế nhưng, buông tha cho cô, ai sẽ buông tha cho anh. Vì thế ann tình nguyện bẻ gẫy đôi cánh của cô, cũng muốn giữ cô lại bên mình. Chỉ là, anh không biết, duyên phận như sợi dây mỏng manh, một khi đứt lìa, không dễ hàn gắn.

Phải chăng, những năm tháng còn lại chỉ là tang thương nước mắt.

Cam kết 10 năm kia, có bao nhiêu tàn nhẫn.

Người đã từng rời đi, còn có cơ hội trở về.

Sai lầm nối tiếp sai lầm.

Nửa đời còn lại, anh nguyện bù đắp, liệu cô có thể tha thứ?
________

Cảm nhận:

Không yêu lúc sau là bộ truyện convert nữ truy, ngược, có sắc, có sạch đầu tiên mình đọc của tác giả Thường Nhàn. Truyện được viết theo motif khá cũ khi kể về ân oán tình thù của các thế hệ nhưng dưới ngòi bút của tác giả câu chuyện có một sức hút rất riêng và đặc biệt hay. Qua từng chương truyện chúng ta dường như bị cuốn vào thế giới của từng nhân vật, đau lòng rơi nước mắt hay mỉm cười hạnh phúc cho họ.

Nam chính Chư Nhất Hành là một người có tính cách trầm tĩnh hướng nội nhưng thủ đoạn và tàn nhẫn không ai bằng. Rõ ràng, từ ban đầu anh đã để ý và đem lòng yêu thương Viên Miêu, nhưng lại bị thù hận khiến cho lạc lối. Vì thế, anh tự tay đem hạnh phúc của bản thân hủy diệt, đến khi hắn nhận ra sai lầm thì quá khứ hay hiện tại đã gây thương tổn cho rất nhiều người. Nhưng thật may mắn là sau bao nhiêu thăng trầm cuối cùng anh cũng biết trân trọng, sửa sai và tìm về tình yêu của mình.

Nữ chính Viên Miêu quả thật là một cô gái nhỏ đầy kiên cường. Tuổi thanh xuân yêu một người hết lòng, dốc sức vun đắp cho tình yêu ấy, nhưng kết quả lại đầy bi thương. Lần nữa trở về, cô học cách đứng dậy từ nỗi đau, không để thù hận che mờ mắt mà nỗ lực gấp nhiều lần cho những điều tốt đẹp bên cạnh.

Tình mẫu tử thiêng liêng cô dành cho con trai nhỏ, thật sự rất xúc động. Những phân đoạn này, tác giả đánh sâu vào trái tim người đọc. Một người mẹ, dẫu từng bị cả thế giới vứt bỏ hay giẫm đạp vẫn có thể đem đến cho đứa con của mình những gì tốt đẹp và tươi sáng nhất.

Cuối cùng, sau cơn mưa tuyết lạnh giá, nắng ấm trở về và hạnh phúc đã nở hoa.
_____________
Cre review: Page Review Ngôn Tình
#Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105
" ": Trích từ truyện
(*): Trích bản dịch lời bài hát How Much Love Do You Have in Your Wallet do Park Yoochun thể hiện


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net