Trước giờ G

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- thầy ơi, thầy ơi... cứu... à không... thầy ơi tiêu rồi tiêu rồi... à cũng không...

- 💢 mày nói cái gì nói mịa luôn đi... ồn ào...

Đức huy cong giò lên đạp thẳng vách khi thằng chinh đang ôm bụng chạy ngang qua, mặt nó nhăn nhở quay ngoắt lại...

- anh lông lại quá đáng...

- 💢 mày nói lại lần nữa coi...

- làm loạn à... đức chinh, rốt cuộc là có chuyện gì...

Xuân trường gạt đức huy qua một bên, lúc này đức chinh mới sực nhớ ra chuyện quan trọng mà méc với xuân trường...

- anh híp ơi, hải con mất tích rồi...

Một sự im lặng cho đến cuối dãy, xuân trường đã hiện rõ mấy vạch wifi dò hỏi thật kỹ...

- sao lại mất tích, lúc ăn cơm còn thấy cơ mà...

- em không biết, chỉ là khi về phòng tụi em ngủ, dậy thì không thấy đâu nữa...

- có ở mấy phòng kia không?

- à... em chưa tìm...

- ....

- nhưng mà hải bỏ điện thoại ở trên giường ạ, mấy lần trước đi tắm nó còn đem theo mà...

Đức huy đập chinh bắt qua từng phòng tìm, mất hơn 15' vẫn không thấy, đình trọng nổi ra ý điên rồ...

- có lẽ nào bị bọn mafia bắt cóc... đau...

Trọng bị anh đức không thích nghe mấy câu đó mà đập một phát, đừng có hàm hồ...

- hay là anh hải đi bơi...

- trời đang mưa, tao cần nhắc mày trời đang mưa không hậu...

- ờ... ai biết được...

Cả đám bắt đầu loạn cào cào, văn quyết đẩy hết cả lũ đi tìm, từ dưới giường cho đến nhà xí, từng mảnh nhỏ khách sạn tìm ra trước giờ G cho bố...

Xuân trường vốn định đi tìm thì lắc qua bên kia cửa kính... những con người không thuộc sự yên tĩnh đang đắm chìm trong âm điệu...

- về được chưa...

- ơ... anh trường...

- chuẩn bị đá rồi, sao lại ngồi đây...

- em ... em cũng không biết... tự nhiên lại muốn ở một mình...

- không có cả anh sao?

- .... anh ơi...

- ừm...

- nếu em hôm nay không ghi bàn...

- sao lại không, phải lập hattrick chứ...

- ....

- bằng không kiến tạo, anh sẽ ghi cho em...

- hứ, em ghi...

- rồi, em ghi...

- nếu em ghi bàn, anh thưởng cho em nhé...

- thầy khen...

- ứ, anh thưởng cơ...

- thưởng gì...

Hải đặt tay xuống sàn nâng người lên một con ếch hôn lấy xuân trường rồi mím môi lại... xuân trường chả biết động tĩnh gì đứng dậy...

- về thôi...

- ơ...

- thắng anh thưởng, còn nếu không ghi bàn, anh sẽ đòi lại cả nợ lẫn lãi đấy... còn không mau...

- ơ... a...em biết rồi...

- ngoan...

- anh ơi...

- sao...

- cõng em...

- .... lên đi....

Tầm hai tiếng, mưa vẫn rơi, bóng hai người thanh niên một to cõng một nhỏ đi dọc hết đường biên hai tòa nhà tíu tít kể chuyện ngày nào đó khi mà việt nam đi đá World cup...

🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳

¤ lại sàm...

¤ à, cá độ không, xem ai thắng 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net