CHƯƠNG 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một trang Web văn học

Tên sách: Năm tháng ấy giữa anh và em.

Chương ba

Trong thời gian chăm sóc T tiên sinh, dù cuộc sống của chúng tôi rất khó khăn nhưng mối quan hệ giữa chúng tôi càng trở nên mập mờ, tôi biết không nên có những suy nghĩ phí lý về vị thần? Chỉ tiếc rằng vị "thần" của tôi là một người đàn ông, và tôi tình cờ cũng vậy...

...

Trong bốn tháng dưỡng thương của Tay, New đã trang trải toàn bộ chi phí y tế và sinh hoạt phí, điều này khiến Tay tin rằng câu nói "Tôi sẽ chăm sóc anh" của New không phải là một câu nói đùa, New thật sự nghĩ như vậy, cũng thật sự làm như thế.

New cứ như vậy không màng hậu quả, không cầu không đòi hỏi anh đáp lại bất cứ điều gì, mà đã chữa lành vết thương cho Tay, bản thân cũng đồng thời từng bước từng bước tiến vào trái tim của anh, trở thành người mà Tay yêu quý nhất.

Khi cơ thể gần như hồi phục, Tay bắt đầu thường xuyên đến quán bar để xin làm ca sĩ, nhưng vì cần tiền gấp nên chiều nào anh cũng giấu New đi hát trên cầu vượt nơi mà New không bao giờ đi qua, anh muốn cùng New gánh vác tài chính của "gia đình".

Nhưng thật khéo, hôm nay New đã đặc biệt đi đường vòng đến đây để mua thịt giảm giá và tình cờ gặp Tay.

Vì New đang đứng ở trong điểm mù của Tay nên Tay hoàn toàn không chú ý đến cậu, nhưng New lại có thể nhìn thấy anh một cách rõ ràng.

Buổi chiều tối cuối tháng 11 rất lạnh bởi vì có gió mùa thổi, Tay mặc một chiếc áo khoác màu đen đứng trên cầu vượt, môi hơi trắng rõ là vì lạnh đây mà, nhìn có chút nhếch nhác, nhưng điều này không cản trở âm nhạc của anh.

Âm nhạc của Tay có một sức hấp dẫn khó tả, khiến những người qua đường đang vội vàng vô thức đi chậm lại khi đi ngang qua anh, thậm chí có người còn dừng lại vì anh.

New chỉ lặng lẽ đứng ở góc đó, âm thầm nhìn anh, im lặng thưởng thức giọng ca của anh.

Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, Tay mới bắt đầu thu dọn đồ đạc, số lượng giấy trong chiếc hộp bên cạnh đã "ngập tràn" rồi, nhưng mệnh giá đều không lớn.

New chậm rãi đi đến bên người Tay, ngữ khí không chút cảm xúc, "Anh ở đây làm gì?"

Đối mặt với New biết rõ mà còn hỏi, Tay chọn cách nói đùa, "Chỉ là tôi muốn hát thôi."

"Chân chỉ vừa mới tốt lên thôi, không thể để bị lạnh"

"Tôi có mặc chiếc quần dài mà em đã mua"

New không trả lời anh, mà đưa cho Tay cầm miếng thịt vừa mua, sau đó bắt đầu giúp Tay đóng gói đồ đạc.

Trực giác của anh nói với anh rằng New dường như đang tức giận, anh cố gắng lấy lòng cậu,

"Tôi có thể tự làm được"

"..."

"Chút nữa về chúng ta nấu món gì ăn đây ta?"

"..."

"Hôm nay, em đi làm cả một ngày chắc mệt lắm, đúng không!"

"..."

Bất kể Tay nói thế nào, New cũng phớt lờ anh, vì vậy anh chỉ có thể đứng nhìn New thu dọn, sau khi cậu dọn xong, anh lại âm thầm đi theo sau lưng New về nhà.

Ban đêm nhiệt độ càng thấp, Tay nhìn New đang đi trước mặt, chiếc cổ trắng như tuyết lộ ra đỏ bừng vì gió.

Tay bước nhanh về phía trước vài bước, sau đó cởi áo khoác ra, choàng qua cho cậu, "Cái này sẽ ấm hơn."

"Tôi không lạnh!"

Một cái hắt hơi vạch trần lời nói dối của cậu, Tay nhìn thấy New cúi mặt ngượng ngùng, liền cười ra tiếng, "Tôi muốn vây lấy em"

Không biết từ lúc nào cuộc nói chuyện giữa hai người bắt đầu trở nên mập mờ, điều này khiến cậu rất phiền muộn, nhưng cũng cảm thấy có chút ngọt ngào, New không biết nên làm thế nào, đành chọn cách giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

"Ừm, về nhà thôi"

New nói xong quay đầu tiếp tục bước đi, cậu không muốn anh phát hiện ra được cảm xúc của mình, nhưng cậu vẫn là đánh giá thấp Tay-mặt dày-Tawan rồi.

Tay chạy về phía trước và nắm lấy bàn tay New, kéo cậu về nhà cùng nhau.

New bị Tay làm cho sửng sốt, "Anh làm gì vậy?"

"Tay tôi lạnh"

Chẳng hiểu làm sao cứ như vậy New bị Tay một đường dẫn đi, đều là người lớn cậu đương nhiên biết anh đang suy nghĩ cái gì, chỉ đáng tiếc Tay là đàn ông, còn sự giáo dục của cậu từ nhỏ đã không cho phép cậu tiếp nhận đàn ông.

Sau khi về đến nhà, Tay đang bận rộn trong bếp thì không thấy New đâu, ngay khi anh đang định gọi cậu đến giúp thì cậu đã từ trong phòng ngủ đi ra.

"Đó là cái gì?", những gì New cố giấu đằng sau lưng đã quá rõ ràng, Tay nhìn thấy nó trong nháy mắt.

New đưa cho Tay cây đàn guitar mà cậu đã mua ngày hôm qua, ngượng ngùng nói, "Tôi không biết liệu anh có thích nó không, nhưng chủ cửa hàng nhạc cụ nói rằng cây đàn này là tốt nhất trong cửa hàng."

Tay lại một lần nữa cảm động trước New, vào lúc anh tồi tệ nhất cậu đã đón lấy anh, chữa lành cho anh khi anh mất hết lý trí, trong lòng anh có quá nhiều lời cảm ơn muốn nói với cậu, nhưng đến khi mở miệng cũng chỉ có thể nói với một câu duy nhất "Cảm ơn em"

"Đừng hát ngoài đường nữa, thân thể anh vừa mới tốt lên"

"Nhưng mà..."

"Trước khi tìm được công việc ca hát thích hợp, anh có thể yên tâm ở nhà mà sáng tác. Đợt tuyển ca sĩ năm nay của GMM không phải sắp bắt đầu sao?"

"Nhưng tôi không muốn lúc nào cũng nợ em", Tay cảm thấy câu này có chút nghiêm túc thẳng thừng, liền dùng giọng điệu trêu chọc nói thêm, "Tôi cảm thấy... tôi giống như là một bạn nhỏ đang được em bao nuôi vậy"

Cậu cảm thấy Tay ẩn dụ rất sinh động, không khỏi cười ra tiếng, "Anh không muốn sao?"

"Tôi muốn làm bạn nhỏ của em mọi lúc, nhưng tôi không muốn được em chăm sóc"

New có thể cảm nhận được ý nghĩa sâu sắc trong mỗi câu nói của anh, cậu có thể đối tốt với anh như một người yêu, cậu có thể mập mờ với anh, nhưng trong lòng New vẫn có ranh giới, cậu không thể thuyết phục chính mình thực sự chấp nhận một người đàn ông.

“Có đói bụng không?” New cố gắng chuyển chủ đề.

Tay cũng không có ép New, chỉ làm theo lời cậu nói, "Có một chút"

"Để tôi giúp anh một tay"

"Được"

...

"New, tôi đã tìm được một công việc." Cậu đang hoàn thành bản tóm tắt công việc của năm nay, đột nhiên nghe thấy giọng nói của Tay từ phòng khách vang lên.

"Không phải lại diễn trong hộp đêm chứ!" Mặc dù cuộc sống khó khăn, nhưng New vẫn đặt sự an toàn của Tay lên hàng đầu.

"Quán bar do tiền bối mở còn thiếu ca sĩ"

"Khi nào thì đi làm?"

"Tối ngày mai lúc bảy giờ"

Cho dù không thường xuyên đi quán bar, nhưng cậu vẫn cảm thấy thời gian biểu diễn có chút sớm, "Sớm như vậy?"

"Sân khấu dành riêng cho những người có fan hâm mộ"

"Anh cũng có fans hả?" New thành thật nhìn thẳng vào ánh mắt nghiêm túc của anh, nghi ngờ nói, "Tôi?"

"Em không chỉ là fan của tôi, mà còn là kim chủ của tôi."

"Được, để tôi đi cùng anh"

Tay thực sự muốn New đi, nhưng anh liếc nhìn màn hình máy tính vẫn đang bật, có chút chờ đợi hỏi, "Gần đây em không phải rất bận à?"

"Có bận thì vẫn đi"

Tay vừa lòng thỏa dạ nhào tới ôm lấy New, trong giọng nói lộ ra vẻ vui mừng không giấu được,

"Đã nói rồi đó, không được nuốt lời"

Sau đó, anh còn vươn ngón tay út về phía New "Nghéo tay đi"

"Trẻ con!!!" New cười và đẩy Tay ra.

"Có ích là được~~"

...

Suy nghĩ và thực tế luôn có một khoảng cách, New tan làm lúc sáu giờ, đang định thu dọn đồ đạc rời khỏi nơi làm việc thì nghe thấy giọng nói của người quản lý,

"Mọi người khoan hãy về, chúng ta cần mở một cuộc họp nhỏ, nói rõ mục tiêu công việc của chúng ta cho tuần tới"

Trong phòng họp, tất cả mọi người thực ra đều rất nôn nóng, cuộc họp không cần thiết như vậy rất lãng phí thời gian, nhưng New đặc biệt có vẻ lo lắng, cậu đã thu hút được sự chú ý của người quản lý, "New, cậu có vội không?"

"Không có"

Người quản lý nhân cơ hội này bắt đầu giáo dục tác phong làm việc cho tất cả nhân viên, thời gian lại bị lùi lại,

"Cuối mỗi năm là thời điểm bận rộn nhất, tôi hy vọng mọi người có thể kiên trì nổ lực cho một tháng cuối cùng này, và cố gắng không xin nghỉ phép nếu không có việc gì quá nghiêm trọng"

Câu này rõ ràng là dành cho New, trong những ngày Tay bị thương, cậu thường xuyên phải xin nghỉ phép tạm thời để đến bệnh viện, điều này đã làm dấy lên sự bất mãn của người quản lý từ lâu.

"Rõ rồi krub"

Cuộc họp kết thúc đã hơn tám giờ, đợi New vội vàng chạy đến quán bar thì đồng hồ cũng đã điểm chín giờ.

Sau khi Tay nhận được tin nhắn của New, anh đã đợi cậu ở quán bar, đúng như dự đoán New vẫn là bỏ lỡ màn trình diễn của anh.

"Tôi đến trễ rồi..."

"Đã ăn cơm chưa?" Nhìn thấy đầu đầy mồ hôi của New, Tay đã lấy khăn giấy lau cho cậu.

"Vẫn chưa"

"Chúng ta cùng nhau đi ăn thôi"

...

Trên bàn ăn, New vẫn còn đang giải thích cho Tay, "Hôm nay đột nhiên lãnh đạo nói có cuộc họp"

Tay đang bận nhặt rau cho New, “Không phải em đã nhắn tin nói cho tôi rồi sao?"

New cảm thấy ngữ khí hôm nay của Tay có chút thấp, "Tôi cảm thấy là anh đang giận."

“Tôi không có tức giận” Tay rót một ly nước, đặt trước mặt New, “Tôi chỉ cảm thấy mình chỉ gây thêm rắc rối cho em mà thôi"

New cảm thấy những gì Tay nói không đúng, liền phản bác,

"Cuộc sống vốn dĩ là đầy rắc rối mà không phải sao?...Nhưng mà có một số rắc rối cũng khá thích"

Nhưng Tay chỉ nghe được mỗi chữ thích, trên mặt không giấu được nụ cười, "Vậy em thích tôi không?"

New sau khi nghe câu này, cậu lặng người một chút, một số chuyện một khi bị đưa ra ánh sáng thì vĩnh viễn không thể vãn hồi, cậu vẫn chưa suy nghĩ kỹ càng, vì vậy New đã chọn cách trốn tránh, "Không thích anh vậy làm sao tôi có thể làm bạn với anh được chứ!"

Tay đã quen với thái độ lảng tránh của cậu, hiểu được cậu rất khó tiếp nhận một người đàn ông, "Ăn cơm trước đi, ăn xong lại nói."

...

Sau khi ăn xong, điện thoại di động của New vang lên, "Alo, con nghe đây mẹ"

Giọng nói của người lớn tuổi sẽ vô thức khuếch đại, và câu tiếp theo lọt vào tai của anh, "Tại sao lần trước con không đi xem mắt? Dì Kwang của con nói rằng cô gái đó rất xuất sắc, cô ấy cũng làm việc trong một ngân hàng ...."

New có chút chột dạ liếc nhìn anh, "Mẹ, tối nay chúng ta nói chuyện, con đang ở bên ngoài."

Sau khi cúp điện thoại, Tay giả bộ điềm nhiên như không hỏi, "Em đi xem mắt sao?"

New cũng không muốn che giấu điều đó, "Ừm, tôi không còn trẻ nữa."

"22 tuổi lớn quá nhỉ?"

Rõ ràng Tay nói với ngữ điệu rất bình tĩnh, nhưng New vẫn có thể nghe ra cảm xúc trong đó, bất đắc dĩ nói: "Mẹ tôi nghĩ vậy"

Tay không nói gì, từ trong túi móc ra một tờ một tiền sau đó đặt lên bàn ăn, rồi đưa tay về phía New, "Có nguyện ý đưa tay cho tôi không?"

Cuộc điện thoại vừa rồi khiến Tay không thoải mái, cậu không thể từ chối Tay "đáng thương" vào lúc này, anh trông giống như một chú cún con sắp bị chủ bỏ rơi, New không thể chịu đựng được nên đã đặt bàn tay của mình lên lòng bàn tay anh.

Hai bóng người tùy ý chạy trên con đường ở ngoại ô thành phố, không giống như khu trung tâm náo nhiệt, ở đây ban đêm rất lạnh, thành phố phồn hoa kia với họ không liên quan.

New bị Tay kéo chạy hết con đường này đến con hẻm khác như thế, bóng lưng này sau nhiều năm cậu vẫn nhớ rất rõ, cậu chỉ hy vọng rằng mình có thể tiếp tục chạy cùng anh như thế này, luôn yên tâm giao tay cho anh, và những cái nhìn thế gian đó không nằm trong phạm vi suy nghĩ của cậu.

Thẳng đến New chạy không nổi nữa, mới ra hiệu Tay dừng lại, "Tôi mệt quá."

Tay đưa tay giúp New chỉnh lại tóc đã bị gió thổi loạn, "Đừng đi xem mắt nữa có được không?"

"Tay..."

Tay kịp thời cắt ngang lời của New, và chuyển chủ đề: "Tối nay em không nghe được bài hát mới của tôi."

Cậu trả lời với giọng điệu nịnh nọt, "Tôi không cố ý mà"

Nhưng Tay lại rất hào phóng, "Không sao, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể hát cho em nghe!"

Dưới cái nhìn chăm chú của New, Tay lấy cây đàn guitar mà New đã đưa cho anh, sau khi thử và điều chỉnh dây đàn một chút, anh bắt đầu buổi biểu diễn chỉ dành riêng cho New.

"Kể từ ngày anh bắt đầu biết yêu!

Anh đã viết ra rất nhiều định nghĩa!

Nhưng từ khi em bước đến thì mỗi định nghĩa đều trở nên vô nghĩa

Và làm cho anh hiểu được ý nghĩa của tình yêu

Chẳng có định nghĩa nào cho tình yêu chúng ta cả"

Âm nhạc của Tay không còn bi thương, giống như một nhạc sĩ đang yêu, âm nhạc của anh tràn đầy sự ngọt ngào và khao khát của những người yêu nhau.

New đã rung động trước những điều như vậy từ Tay, đêm nay trên con đường này, dưới ánh đèn đường lờ mờ, phía trên là bầu trời đầy sao, anh đã tổ chức buổi concert duy nhất trên thế giới dành cho riêng cho cậu, anh đã gõ vào trái tim cậu bằng giọng hát vô cùng ấm áp, tình cảm và dịu dàng của mình. Không có ai từ chối một người như vậy.

Tiếng hát của anh vẫn tiếp tục, và trong sự tĩnh lặng của màn đêm, cả con phố chỉ có giọng hát của Tay, đôi mắt nóng bỏng của anh nhìn New vào lúc này cũng đủ khiến cậu bị hút vào trong đó.

"Khi anh ở gần anh,

Càng gần nhau càng làm chúng ta hiểu nhau

Anh và em, đã trải qua biết bao nhiêu điều

Cuối cùng dưới danh nghĩa là gì cũng không quan trọng nữa

Chẳng có định nghĩa nào cho tình yêu chúng ta cả

Những lời giải thích đó cũng không còn quan trọng

Điều rõ ràng nhất vẫn là anh và em

Chúng ta chỉ cần có nhau

Bất cứ sự định nghĩa nào cũng không còn quan trọng"

Sau khi bài hát kết thúc, anh nắm lấy tay New, ngầm hít một hơi, như thể anh đã hạ quyết tâm rất nhiều,

"New, tôi biết bây giờ tôi rất khó có thể trở thành chỗ dựa cho em, nhưng tôi rất nghiêm túc, tôi muốn ở bên cạnh em, em có muốn làm người yêu của tôi không?"

Sự chân thành trong những lời này khiến New lo lắng bất an, không nghi ngờ gì nữa cậu yêu anh, nhưng cha mẹ cậu sẽ nghĩ gì đây? Một người con trai cùng một người con trai thật sự có thể ở bên nhau sao? Bản thân cậu có thể gánh chịu mọi rủi ro khi ở bên Tay không? Tất cả những vấn đề thực tế này đều được đặt giữa hai người họ,  khiến cậu không thể làm theo trái tim mình một cách gọn gàng dứt khoát.

Tay tiếp tục, "Tên bài hát này là 《No definition》, ban đầu nó tôi viết để tặng cho em ... Nhưng bây giờ tôi có chút hối hận, tôi nghĩ mối quan hệ của chúng ta nên có một định nghĩa, tôi muốn yêu em, yêu em theo cách của tình yêu, có được không?"

"Tay, chúng ta không cùng một loại người, chúng ta không giống nhau, tôi quan tâm ánh mắt của thế gian, cũng quan tâm cảm nhận của cha mẹ, tôi là một người bình thường, rất bình thường, tôi sợ có một ngày anh sẽ vì những điều như vậy mà chán tôi, vậy ... chúng ta vẫn có thể ở bên nhau sao?"

Tay không trả lời câu hỏi của New, mà ngược lại hỏi, "Những điều này sẽ ngăn em thích tôi chứ?"

"Sẽ không"

"Nếu em từ chối tôi, em có hối hận không?"

"Có"

"Nếu có một ngày tôi không còn để mắt đến em nữa, em có buồn không?"

"Có"

"Em nói, cuộc sống đầy rắc rối, phải không? Em muốn từ bỏ tình yêu của mình chỉ vì sợ rắc rối sao?"

Lần đầu tiên New cảm thấy rằng các vị thần không chỉ đẹp, thuần khiết, mà họ còn chỉ cách ma quỷ một đường mỏng manh, họ giỏi mê hoặc lòng người, khuếch đại ham muốn của bạn, chi phối suy nghĩ của bạn, kích động cảm xúc của bạn, buộc bạn phải tuân theo trái tim của mình.

Tay lại dùng ngữ khí cực kỳ nghiêm túc hỏi New một lần nữa,

"Vậy em có nguyện ý cùng tôi thử một chút không?"

"Được"

New nghe theo trái tim mình, cậu cũng nghe theo lời Tay, không ai có thể từ chối vị thần mà mình tin tưởng hết lần này đến lần khác.

Tay kích động ôm lấy New, tâm trạng vui vẻ khiến anh bế New xoay vòng vòng như một đứa trẻ.

New suýt nữa bị anh làm cho ngất đi, "Bỏ em xuống, đang ở đường đó"

Tay ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của New, và một giây sau khi chân New vừa chạm đất cậu liền rướn người hôn anh, "Đây là phần thưởng dành cho sự nghe lời"

...

New chưa bao giờ tưởng tượng rằng một ngày nào đó cậu sẽ có bạn trai. Vào một đêm với anh, cậu đã dành tất cả của mình cho anh.

...

Sau khi biết hai người ở cùng nhau, Off chấp vấn cậu, "Không phải em đã nói rằng em không phải gay sao?"

Câu trả lời của New đã khiến hắn im lặng trầm mặc,

"Em không thích đàn ông, người yêu duy nhất mà em có thể chấp nhận chỉ có thể là Tay, như vậy vẫn tính là gay sao?"

Nghe đến đây Off chỉ biết cười trừ.

Lần đầu tiên yêu, ai cũng nghĩ rằng mình sẽ chỉ yêu một người trong cuộc đời này, nhưng suy cho cùng cuộc đời quá dài và có quá nhiều biến số. ​

-----------------------------------------------------------------
Trong chương này có mượn lời từ bài hát "No definition" của hai anh nhà.

Sukrita: Cho tui hỏi tí một chương mà dài quá mn có lười đọc không ta? 🤔


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net