Tập 39 Trở về nước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối ngày mai họ đã phải về nước vì công việc trong mấy ngày này quả thực là trợ lí, giám đốc các bộ phận,.... không thể chịu đựng được, áp lực quá lớn

Không biết có phải trùng hợp hay cố ý mà tiếng chuông điện thoại của 5 người đàn ông cũng không hẹn mà cùng reo lên. Tất cả đều là điện thoại của trợ lí, thư kí. Bây giờ hơn 6 giờ nếu tính ra giờ Việt Nam thì khoảng hơn 4 giờ sáng. Ngay khi vừa nhấc máy là tiếng kêu gào thảm thiết của họ

" Chủ tịch / Giam đốc về nhanh lên. Chúng tôi không chịu được nữa rồi "

" Chẳng lẽ các cậu không đủ năng lực sao? " Anh chỉ đi mấy hôm mà bọn họ không chịu được sao?

" Tôi chỉ được đi chơi mỗi 4 ngày thôi mà " Nguyễn Hoàng Anh đương nhiên là buồn rồi, anh lâu lắm mới được đi chơi xa mà

..................

" Tối mai có bữa tiệc quan trọng đấy chủ tịch / giám đốc. Không thể không  tham gia " May mắn cho trợ lí là đúng lúc có một bữa tiệc, cũng được coi là quan trọng, có nhiều công ty lớn tham gia

Vì vậy mà hôm nay mọi người xuống ăn như bình thường, Nguyễn Chiến Thắng lên tiếng trước

" Hôm nay mình phải về rồi. Mai phải dự tiệc "

" Mình cũng phải về "

" Mình cũng thế "

" Trợ lí tớ cũng vừa gọi điện "

" Thật trùng hợp "

Mấy người đàn ông cũng thoáng ngạc nhiên rồi nghĩ nếu có bữa tiệc quan trọng thì công ty họ nhất định phải tham gia

" Sáng nay trợ lí các anh gọi sao? " Diệu Hân

Gật đầu

" Không phải họ hẹn nhau gọi điện cùng đấy chứ " Anh Thơ

Mọi người cũng nghĩ như vậy, trùng hợp cũng không phải có khả năng

" Vậy mấy anh về trước. Bọn em mấy hôm nữa về " Diệu Minh đưa ra ý kiến. Dự định là một tuần mới về, bây giờ mới 4 ngày mới về làm sao được

" Đồng ý " 4 cô gái còn lại đồng thanh, bọn họ cũng muốn ở lại

" Không được " 5 người đàn ông đồng thanh, ngay cả Nguyễn Chiến Thắng cũng lên tiếng. Làm sao yên tâm để vợ/ người yêu ở đây được

" Tại sao không chứ? " Bây giờ nam nữ bình đẳng, dù gì vợ chồng người yêu cũng không phải đi theo đàn ôn mấy người

" Diệu Hân là trợ lí tôi phải đi về cùng "

" Em xin nghỉ " Công ty cũng không có quy định cấm nhân viên nghỉ, chỉ nghỉ 1 tuần thôi mà. Cùng lắm thời gian tới cô không nghỉ nữa

" Không đồng ý "

" Tại sao chứ?"

" Anh là giám đốc của em "

"..." Diệu Hân cũng không có gì để nói, nếu không về chắc bị sa thải mất, công việc này cũng rất tốt

" Huhu...... Em phải về rồi "

" Diệu Minh à em nghĩ xem. Chúng ta mới cưới đi tuần trang mật về, chẳng lẽ chồng về trước vợ về sau? Thể nào mọi người cũng bàn tán cho xem " Nguyễn Hoàng Anh nhìn Diệu Minh chằm chằm nói, điều anh nói cũng có lí

Cuối cùng sau một hồi quyết định thì tất cả mọi người, bao gồm cả Ngọc Phụng cũng theo về

Vì vậy mà mọi người đi dạo phố mua rất nhiều quà về cho mọi người. Đồ thì toàn con gái mua, mua quà lưu niệm, chụp ảnh lưu niệm

Trước khi lên máy bay còn đồng thanh hô to trước bao nhiêu người

" Tạm biệt " Mọi người đều nhìn về phía các cô nên lại sợ mọi người không hiểu, hiều lẩm gì đó lại hét lên

" Goodbye seoul "

Khi mọi người về đến nước thì đã gần 10 giờ đêm, ra đến cửa thì đã thấy 5 người trợ lí gọi điện lúc sáng nay đã đúng đợi ở đó

Thấy 10 người xuất hiện, giống như thấy idol của mình về. Chạy ra chào, miệng cười toe toét

" Chào chủ tịch / giám đốc của tôi ơi. Về rồi về rồi " . Xong trợ lí Lâm quay ra nói

" Chào chị dâu, chào mọi người. Xin phép chủ tịch ngày mai cho tôi nghỉ. Anh đã hứa rồi đấy. Tạm biệt mọi người. Hẹn chủ tịch ngày kia gặp lại " Nói xong liền chạy đi một mạch, còn vẫy vẫy tay

" Giám đốc Nguyễn Chiến Thắng à. Tôi cũng xin nghỉ ngày mai. Cảm ơn giám đốc đã cho tôi nghỉ. Vậy nha. Chào tất cả mọi người " Trợ lí của Nguyễn Hoàng Anh cũng không kém, chào mọi người, xin nghỉ, rồi chào đi về

Ba người trợ lí còn lại cũng giống như vậy, chưa cần chủ tịch / giám đốc của họ đồng ý liền chạy đi

"..." Nguyễn Chiến Thắng, Đổ Việt Tiến, Nguyễn Hoàng Anh, Chu Tuấn Minh và Phan Thanh Hiển suốt quá trình không nói được gì, phải để cho những cô gái kéo về

Mỗi người một hướng về nhà, tắm rửa xong liền đi ngủ

Kết thúc chuyến đi Hàn Quốc

*-*-*-*-*-*

Sáng hôm sau, 2 vợ chồng vẫn dậy như bình thường. Nhà cửa vẫn gọn gàng sạch sẽ. Mỗi tội là thức ăn trong tù từ chủ nhật tuần trước cũng không dùng được

Vì vậy mà sau khi hai người thay đồ, lấy một số quà tặng cho đồng nghiệp rồi quyết định ra ngoài ăn

Anh đưa cô đến công ty, trước khi đi còn kéo cô hôn đến khi cô không thở được mới buông ra

Đồng nghiệp cùng phòng với cô cũng không tính là thân lắm nhưng tình cảm rất tốt. Mỗi lần ai đi du lịch về cũng đều mang đồ ăn về cho mọi người. Cô cũng ít khi đi du lịch nên lần này đi nhất định phải mang quà về cho họ

Đồng nghiệp cũng yêu quý cô, đồng thời cũng hỏi sao đi một tuần mà đã về sớm như vậy. Cô chỉ trả lời là do chồng bận việc phải về sớm

Còn anh phải đến công ty làm rất nhiều việc cộng với trợ lí Lâm nghỉ. Phải giải quyết công việc mấy ngày hôm nay, có một số công việc trợ lí Lâm không thể tự làm được

Vì vậy nghỉ trưa anh gọi điện cho cô, lúc này cô đang ăn cơm với Diệu Minh

" Em ăn chưa?"

" Em đang anh cùng Diệu Minh. Còn anh?"

"Anh ăn xong rồi. Chiều nay anh không  đón em được, tối nay anh phải đi dự tiệc về hơi muộn nên em tự về cẩn thận"

"À được. Anh uống ít rượu thôi "Cô biết mấy cái bữa tiệc này phải uống rượu nhưng hạn chế uống, nhỡ bị bệnh dạ dày thì khổ

" Ừ. Anh biết rồi. Tạm biệt "

Hai người ngắt kết nối, Diệu Minh nhìn cô, lại còn chớp chớp mắt

" Chao ôi. Vợ chồng quan tâm nhau quá nhỉ "Cô rất bình tĩnh, cầm đũa lên gắp thức ăn

" Đương nhiên. Chẳng lẽ mình không quan tâm chồng mình lại quan tâm chồng bạn sao? "

"..." Diệu Minh á khẩu, không nói gì nữa tập chung ăn. Vợ chồng người ta tình cảm không liên quan đến cô

Buổi tối hôm đó, 5 người đến bữa tiệc đó một mình, không có trợ lí đi theo vì họ đã nghỉ hết rồi. Còn Diệu Hân thì nói đau bụng nên không đi được. Trong lòng thầm trách đám trợ lí không lo làm lại xin nghỉ, còn nghỉ cùng lúc nữa chứ

Trợ lí: Chủ tịch / Giám đốc à. Anh nghỉ tận 4 ngày, chúng tôi nghỉ mỗi một ngày thôi mà. Thật bất công, không có lí lẽ

Đến gần 10 giờ Nguyễn Chiến Thắng về, lần này anh uống nhiều rượu nên người cũng rất nhiều mùi rượu. Lúc anh về đễn nhà, cô vẫn chưa ngủ. Nhìn thấy anh cô nhảy xuống

" Sao anh lại uống nhiều thế này" Người rất nhiều mùi rượu, chắc chắn là uống không ít. Anh không nói gì, nhìn cô chằm chằm. Cô hơi giật mình vì bị anh nhìn như vậy

" Không phải anh uống say đấy chứ?" Theo cô nhớ tửu lượng của anh rất tốt không phải sao?

Cô vừa nói xong đã cảm thấy người mình nhẹ bẫng, thì ra anh đã bế cô lên, đi vào nhà tắm

" Muốn biết anh say hay không em thử là biết mà "

Anh bế cô đặt xuống trước vòi hoa sen, bật vòi lên rồi tự nhiên cởi quần áo của hai người

Dưới vòi hoa sen, hai người ôm nhau thật chặt. Anh ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, cô ôm lấy cổ anh. Mặc cho những giọt nước chảy khắp người, hai người môi lưỡi dây dưa. Có vị ngọt, có vị nước cùng với vị rượu đặc biệt kích thích

Lần này hai người tắm hơn 1 tiếng, làm việc gì thì biết rồi đó. Cô không còn sức lực nào, anh mặc quần áo cho hai người, sấy khô tóc rồi lên giường đi ngủ

Anh ôm cô vào lòng, nghe thấy cô lẩm bẩm rất nhỏ

" Anh không say " Anh mỉm cười, cúi đầu hôn lên trán cô

" Ngủ ngon "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net