Tập 41 Bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày sau đó vì muốn có em bé nên hai người rất cố gắng. Mọi thứ diễn ra bình thường cho đến hơn 2 tháng sau,  5 người đàn ông hẹn nhau đi tâm sự cuộc đời, không ai được cự tuyệt

Thế là cuối tuần, một nhóm đàn ông tạm thời gạt vợ, người yêu, gia đình công việc,....... ra một bên

Họ hẹn nhau ở một nhà hàng, đặt một phòng riêng, gọi đồ ăn, rượu bia đến. Cũng lâu lắm mới có một buổi nói chuyện họp mặt đầy đủ như thế này

Khi đồ ăn được dọn hết ra, 5 người bắt đầu rót rượu, Phan Thanh Hiển uống một hớp rượu lên tiếng trước

" Chỉ 2 tháng mà tôi có lẽ đã thích một người rồi đó "

" Ngọc Phụng à. Mới đầu giúp người ta rồi thích luôn à " Từ lần đi Hàn Quốc đó Ngọc Phụng cũng coi như một người bạn thân thuộc nhóm chị em phụ nữ. Không ngờ Ngọc Phụng cũng thuộc một gia đình giàu có, bố có công ty cũng coi là lớn

" Đúng vậy. Cuộc đời thật bất ngờ, có lẽ gọi là duyên chăng?" Gặp nhau bất ngờ, yêu nhau cũng là một cái duyên mà ông trời ban

Từ hôm đi Hàn Quốc về, mặc dù bố mẹ cô cũng không trách mắng gì nữa nhưng vẫn còn lảm nhảm chuyện đám cưới sinh con. Một lần hẹn nhau đi chơi cô kể cho mọi người, hỏi xem có cách nào không? Diệu Hân đưa ý kiến là sao không chọn một người làm giả bạn trai đến khi có bạn trai thì thôi

Mọi người cũng thấy ý kiến này cũng được, nhưng quan trọng là Ngọc Phụng cũng không có bạn nào là con trai, nếu có cũng lấy vợ sinh con hoặc có bạn gái rồi. Còn nếu thuê thì cũng không biết gặp phải người nào thì.... Diệu Minh nhìn khắp một lượt cuối cùng cũng nhìn người con trai cũng coi đẹp đi, dáng người cũng được, đặc biệt không  có bạn gái

Hỏi Phan Thanh Hiển không ngờ anh cũng đồng ý, giúp được người khác là một việc tốt. Vì thế mà Phan Thanh Hiển giả làm bạn trai cho Ngọc Phụng, bố mẹ cô khi gặp Phan Thanh Hiển thì vui khôn siết, đương nhiên cũng không cần xem mắt hay bị cằn nhằn nữa. Nhưng lỡ dính vào thì đâu gỡ ra được

" Còn cậu thì có đối tượng chưa? " Mục tiêu lần này nhắm đến Chu Tuấn Minh, cũng coi là hội không có người yêu

" Mục tiêu thì chưa. Nhưng có người theo đuổi rồi " Anh hớp một ngụm rồi thở dài, bị người khác theo đuổi cũng dần có cảm giác nhưng vẫn chưa thích ứng nổi

" Ai theo đuổi cậu cơ? " Bây giờ không  ngờ cũng có con gái dám theo đuổi Chu Tuấn Minh đây

" Cậu cũng biết đấy. Em gái cậu ta" . Anh lại chỉ vào người đàn ông đang cầm ly rượu lắc lắc, gương mặt không cảm xúc. Nghe được lời Chu Tuấn Minh nói anh cũng không bất ngờ mấy vì chuyện này vợ anh nói cho anh rồi

Còn vẻ mặt người kia nghĩ thôi cũng biết, ai cũng biết Diệu Hân thường ngày năng động, tẻn tẻn, tính như con trai bây giờ lại còn theo đuổi người khác

" Thế cậu thích con bé không? " Đáp án nhận lại một cái

Lắc đầu

" Không biết "

" Chỉ cần cậu đừng làm khổ con bé được rồi " Anh trai cô lên tiếng, anh biết chuyện tình cảm không thể nào cưỡng ép được. Nếu cả hai người có tình cảm với nhau mới hạnh phúc được, không thể nào từ một phía. Không những thế đây cũng là lần đầu Diệu Hân thích ai đó, cũng là để trải nghiệm, chỉ cần đừng làm cô phải đau khổ

" Ừ " Anh biết ý của Nguyễn Chiến Thắng là nếu hai người đến với nhau thì phải có trách nhiệm thực sự. Nhưng nếu không có kết quả thì phải giải quyết dứt khoát để hai người không phải day dứt, đau khổ

Chu Tuấn Minh huých vào vai Nguyễn Hoàng Anh

" Vợ chồng nhà cậu thì sao? " Nguyễn Hoàng Anh lắc đầu thở dài

" Bình thường thì không sao. Cưới xong về mới biết 2 đứa không biết nấu ăn, phải vác xác về nhà học nấu ăn "

" Vậy cậu học hay vợ?" Nhà này đúng là bất cẩn, đòi ra ở riêng, không thích thuê giúp việc lại còn không biết nấu ăn

" Vợ học, tôi rửa bát " Việc này bàn mãi mới quyết định, Diệu Minh nhà cũng bình thường nhưng mẹ cô toàn nấu ăn, cô cũng không phải làm. Với cả vợ cũng phải biết nấu ăn một chút, còn chồng ăn xong phải rửa bát cho công bằng

" Tiến và Anh Thơ thì sao? Tiến triển đến đâu rồi? " Nhắc đến mình Đổ Việt Tiến nở một nụ cười thật tươi 

" Vẫn tiến triển bình thường "

" Còn cái tên mặt lạnh này thì sao? "  Bây giờ lại quay sang hỏi người nãy giờ nói được một câu, còn toàn ngồi ăn uống

" Cậu ta thì có gì để nói. Sự nghiệp tăng tiến, tình cảm vợ chồng thì không cần nói cũng biết. Còn có vấn đề gì? " Nếu tính ra thì Nguyễn Chiến Thắng không có vấn đề gì nhưng một lúc sau Nguyễn Hoàng Anh lại nghĩ ra cái vấn đề quan trọng

" Thắng à. Cậu yêu Việt Thi chưa? " Đúng vậy, hai người gặp nhau liền cưới cũng không có thời gian tìm hiểu yêu đương, còn tên ngốc này có yêu ai bao giờ đâu mà biết cảm giác

" Sao lại chưa yêu ? " Chu Tuấn Minh nghe thấy bất ngờ, hai người đã lấy nhau rồi sao lại không yêu?

Phan Thanh Hiển kể vắn tắt cho Chu Tuấn Minh nghe, rất nhanh đã hiểu được. Bây giờ tất cả tập chung hết về Nguyễn Chiến Thắng. Không ngờ anh thốt lên một câu

" Yêu như thế nào? "

Anh thấy từ lúc hai người kết hôn rất tốt, như vậy có tính là yêu không. Nghe anh trả lời như vậy mấy người khác giơ tay bóp đầu

" Bây giờ cậu nghe chúng tôi hỏi nhé " Họ lấy kinh nghiệm của mình để khảo sát, Nguyễn Chiến Thắng cũng phối hợp

" Ở bên cô ấy có hạnh phúc không? "

" Có chứ " Anh trả lời luôn, từ khi kết hôn anh thấy cậu sống mình tốt hơn, cười nhiều hơn

" Nếu mấy ngày không gặp có nhớ không? "

" Có " Có lần anh đi công tác 3 ngày không gặp thật sự rất nhớ

" Nếu cô ấy buồn, khóc thì có cảm giác như thế nào?"

" Buồn " Đương nhiên nhìn thấy cô buồn thì anh cũng buồn theo, thật sự nước mắt của cô có ảnh hưởng lớn đến anh.......

" Và câu cuối cùng, cậu nghĩ xem, nếu cô ấy bỏ đi, không muốn ở bên cạnh cậu nữa hoặc là yêu người khác thì cậu cảm thấy như thế nào? "

" Nếu cậu có cảm giác buồn, đau khổ, lo lắng, muốn giành lại cô ấy thì chắc chắc cậu yêu cô ấy rồi "

Mọi người dừng lại cho Nguyễn Chiến Thắng suy nghĩ, thấy anh đang đăm chiêu. Tò mò lại hỏi

" Sao rồi. Yêu không? "

Anh liếc mắt nhìn

" Yêu hay không liên quan đến các cậu à " Anh yêu thì anh nói cho cô, nói cho các cậu biết làm gì?

Sau đó anh lại thốt lên câu đầy thắc mắc

" Nhưng mà cô ấy có yêu tôi không? "  Đúng vậy, anh đã có đáp án nhưng không biết cô ấy có cùng chung đáp án không?

" Sao cậu không tự hỏi?" Nguyễn Chiến Thắng thấy cũng có lý nhưng mà kì kì. Biết tên này sẽ không hỏi như thế đâu

" Vậy thì để cô ấy tự nói ra "

Mọi người gật đầu đồng ý, bắt đầu suy nghĩ

" Con gái sẽ giận khi nào? "

"Sao lại làm cho cô ấy giận?"

   Anh thật sự không muốn làm cô giận nha

" Cậu cứ nghe lời chúng tôi là được, không được thắc mắc "

" Giận à, nói không giữ lời, mắng cô ấy, làm tổn thương lòng tự trọng, không quan tâm cô ấy, ghen"

Thấy Đổ Việt Tiến liệt kê ra một loạt, nghe thấy yếu tốt quan trọng Nguyễn Hoàng Anh kêu dừng lại

" Ghen "

" Nếu ghen phải có phụ nữ " Chu Tuấn Minh

" Nhưng Thắng có à?" Lắc đầu, đương nhiên là không có. Nguyễn Hoàng Anh  lắc đầu ra vẻ đương nhiên

" Không cần phụ nữ. Chỉ cần vật của phụ nữ "

"Nhưng Thắng có đồng ý không?" Quan trọng Nguyễn Chiến Thắng phải đồng ý

" Vì cuộc sống tương lai tốt đẹp. Cậu ấy phải làm thế thôi. Thắng nhỉ "

.....................

Sau một hồi nói chuyện cuối cùng cũng thuyết phục được. Mấy người kia thì quyết tâm giúp đỡ Nguyễn Chiến Thắng  hết mình

Ngày thực hiện kế hoạch bắt đầu, mọi thứ diễn ra bình thường. Đổ Việt Tiến, Phan Thanh Hiển, Nguyễn Hoàng Anh và Chu Tuấn Minh lái xe sang công ty Nguyễn Chiến Thắng, mặc dù chưa đến giờ tan làm

Lúc vào thì Nguyễn Chiến Thắng đang ngồi làm việc, thấy Nguyễn Hoàng Anh cầm cái lọ gì vào. Gọi Nguyễn Chiến Thắng ra ngồi, anh đóng đồ xuống ghế sofa

" Đầu tiên gọi điện cho Việt Thi bảo hôm nay bận không đến được" Nguyễn Chiến Thắng lấy điện thoại ra, mặt không đổi sắc, giọng nói bình thường bảo cô hôm nay có việc không đón được, tất nhiên không quên dặn dò đi cẩn thận

Rồi lấy lọ gì đó sịt vào người Nguyễn Chiến Thắng

" Cái gì vậy " Mùi thật sự hơi nồng, anh thật sự không quen

" Nước hoa lấy của Diệu Minh " Anh phải đủ dũng khí lắm mới lấy được một lọ của Diệu Minh đấy

Lôi kéo Nguyễn Chiến Thắng ở lại hơn 8 giờ mới được thả về

Hôm đó Nguyễn Chiến Thắng về gần 9 giờ, làm như theo lời mấy người đó nói ăn cơm rồi, bên cạnh đó còn có mùi nước hoa lạ

Cô đương nhiên ngửi được mùi nước hoa đó, anh chưa bao giờ dùng mấy thứ này. Chỉ có là mùi nước hoa của con gái.
Cô bắt đầu sinh ra cảm tưởng, chẳng lẽ anh có người phụ nữ khác bên ngoài. Nhưng người như anh chắc không có chuyện đó đâu, có lẽ, có lẽ là tiếp xúc với khách hàng thôi

Anh tắm xong liền ra thư phòng làm việc, đang đợi chờ xem cô có ra hỏi gì không

Nhưng khi làm việc đến gần 11 giờ về  phòng thì đã thấy cô ngủ rồi. Dạo này trông cô có vẻ rất mệt mỏi. Nhưng trong lòng anh vẫn thắc mắc tại sao cô không hỏi gì sao?

Anh nằm xuống ngủ cạnh cô, vẫn như bình thường ôm cô vào lòng

Hôm sau, hai người đi làm như bình thường, không ai nhắc đến chuyện nước hoa. Việt Thi cũng để sang một bên

Nhưng đến tối hôm đó anh về nhà hơn 9 giờ. Cô giặt áo trắng cho anh, lại mùi nước hoa nhưng không phải mùi hôm qua. Thậm chí cô còn thấy cả vết son trên cổ áo

...............................................

Đã có tập 1 rồi nha m.n ơi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net