[TG4] Nam phụ tổng giám đốc (phần 3) (76-87)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
hắn?

Từ lúc đại học?

Viên Hàm Dục lâm vào trầm tư, trong lòng mừng như điên không rõ lý do, mà chính gã cũng biết,hình như bản thân gã đã động tâm.

【Đinh —— Độ hảo cảm +20, tổng độ hảo cảm là 85, ký chủ thật tuyệt vời, không ngừng cố gắng nha!】

Tiếng thông báo của hệ thống Vân Y không thể nghe được, bởi vì lúc này cô đã chìm sâu vào giấc ngủ rồi.

Để lại Viên Hàm Dục ngồi một mình ở mép giường, âm thầm suy nghĩ lại xem Vân Y đã từng có những hành động nào bày tỏ thích mình.

Nhìn thấy gã đi làm, lúc nhìn thấy anh. trong mắt Vân Y đều sáng ngời....

Nhìn thấy gã say mê công việc sẽ nhắc nhở gã đúng giờ tam tầm....

Ngay cả khi giúp gã tặng hoa cho tình địch cũng không oán, không hối.....

Viên Hàm Dục tự suy nghĩ, chính là suốt cả một buổi tối.

Nhưng mà, trái tim của gã bị Vân Y làm cho nhộn nhạo không có một giây một phút nào ngưng lại.

Hừng đông ——

Vân Y cuối cùng cũng chậm rãi tỉnh lại sau giấc ngủ say nồng, chỉ là, vì sao cô lại thấy đầu mình đau như thế?

Cảm giác như bị người ta nện một quyền vào đầu vậy.【 Cô cảm thấy bị nện một cái vào đầu sẽ nhẹ như thế sao?】

Mở mắt ra.

(27)

Trong tầm mắt cô nhìn thấy một người đàn ông ngồi ở trên giường của chính mình.

Đàn ông?

Trong nháy mắt Vân Y liền tỉnh táo, cô giãy dụa ngồi bật dậy chăm chú nhìn người đàn ông này, Viên Hàm Dục?

"Tổng, tổng giám đốc?". Tại sao gã lại ở chỗ này? Vân Y lập tức cuối đầu kiểm tra quần áo của bản thân, tuy rằng có chút lộn xộn nhưng cũng may vẫn là bộ quần áo hôm qua cô mặc.

Còn tốt, còn tốt.

Thấy Vân Y cúi đầu kiểm tra quần áo rồi lại thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng Viên Hàm Dục giật giật, nhìn gã giống như là loại người cầm thú lắm hay sao?

"Tỉnh rồi?" Giọng nói hơi khàn vang lên, cả đêm không ngủ khiến đôi mắt của gã hơi đỏ.

Vân Y nhìn về phía Viên Hàm Dục, hình như đầu óc còn chưa tỉnh táo, còn đang trong trạng thái mơ màng.

"Tổng giám đốc? Tại sao anh lại ở chỗ này?". Vân Y vừa dứt lời Viên Hàm Dục liền nhìn về phía cô, có chút nghi ngờ lại có chút bất mãn.

"Sao vậy, em đã quên hết mọi việc xảy ra đêm qua rồi à?". Viên Hàm Dục đương nhiên bất mãn, gã ở đây rối rắm cả một buổi tối.

Chính là ai ngờ, nhân vật chính khiến gã rối rắm, sau một giấc ngủ tỉnh lại đều quên hết tất cả.

Chuyện này đối với bất kì ai đều không thể tiếp thu.

Vân Y nhìn Viên Hàm Dục, mờ mịt, đêm qua?

Vân Y nỗ lực tự hỏi, đêm qua? Cô nhớ rõ là cô đi tới một quán bar gần khách sạn này...

Đương nhiên, việc này chủ yếu là muốn cho Viên Hàm Dục lo lắng một chút, kích thích một chút, nhưng mà, nhưng mà những việc xảy ra sau khi cô uống say thật sự là cô không có nhớ rõ đâu.

"Cái này....Tổng giám đốc, có chuyện gì tôi cần phải nhớ rõ sao?" Vân Y thật cẩn thận hỏi.

Mà Viên Hàm Dục nghe Vân Y hỏi như thế trực tiếp nghẹn họng, tiên sư, lão tử ngồi ở đây rối rắm, còn chỗ cô lại không có việc gì cả?

Phẫn nộ-ing!!!!

Nhìn vẻ mặt phẫn nộ của nam phụ Vân Y còn tưởng rằng độ hảo cảm mà bản thân miễn cưỡng có được lại sắp giảm xuống chứ.

Chẳng qua không bao lâu sau, vẻ mặt phẫn nộ của Viên Hàm Dục biến mất, khuôn mặt bình tĩnh lại đến độ như không có chuyện gì xảy ra cả.

"Không có việc gì." Nói xong, Viên Hàm Dục liền đứng dậy.

Nhìn bóng lưng Viên Hàm Dục rời đi, Vân Y cảm thấy khó hiểu mà gãi đầu, chỉ là cô cũng không quên nhiệm vụ của mình.

"Để công ty quản lý của Lạc Thần ra mặt làm sáng tỏ sự việc." Tin nhắn gửi thành công.

Lúc nhận được tin nhắn của Vân Y, đối phương ngây người một lúc, cô ấy vẫn cho rằng Vân Y là muốn hại chết Vưu Mộng Mạn.

Nhưng bây giờ....... Lại không thể hiểu được.

Vân Y không cần người khác hiểu, cô là đang muốn hợp tác cho nam chính và nữ chính đến bên nhau có được không?

Nếu như có thể không phá hư cốt truyện cô liền không phá hư cốt truyện, Vân Y vẫn là một người... thiện lương.

【Xí, không biết xấu hổ!】

【Ai? Ai đang mắng ta? Tác giả đại nhân mau tìm ra người mắng ta mà đánh chết anh ta đi.】

【Tác giả đại nhân tháo chạy!!!】

Ở trong nước, công ty quản lý của Lạc Thần ra mặt giải thích, đồng thời công ty quản lý của Vưu Mộng Mạn cũng ra mặt tuyên bố.

Cùng nhau hành động, tuy rằng là làm sáng tỏ, nhưng lại càng khiến người ta hoài nghi.

Mà Lạc Thần cũng lên weibo up một status khiến các fan hâm mộ ồn ào......

"Làm một fan chân chính, chẳng lẽ các bạn không hy vọng thần tượng của các bạn được hạnh phúc hay sao?"

Trong nháy mắt, sự việc giữa Lạc Thần và Vưu Mộng Mạn bị bàn tán đến độ long trời lở đất.

Một ngày sau.

Vưu Mộng Mạn và Lạc Thần mở họp báo, trong buổi họp báo cả hai người cùng lúc xuất hiện, mà trang phục hai người đang mặc.... là đồ đôi, rõ ràng như thế.....

(28)

Thật kinh khủng!!!

Chẳng lẽ, ảnh đế Lạc Thần của bọn họ thật sự cùng vị nữ minh tinh đang từ từ nổi tiếng gần đây ở bên nhau hay sao?

Mà trong buổi họp báo, Lạc Thần cùng Vưu Mộng Mạn trả lời các ký giả, tuy rằng lời nói rất mập mờ, nhưng cũng đã để lộ ra.

Hai người bọn họ...... Thật sự đang ở bên nhau.

Đương nhiên, có một phóng viên dò hỏi: " Xin hỏi Vưu Mộng Mạn tiểu thư, trước kia, cô cùng tổng giám đốc Viên Hàm Dục của quý công ty là có mối quan hệ gì với nhau? Tôi được biết rằng, anh ấy đang theo đuổi cô, có thật vậy không?"

Nghe phóng viên hỏi chuyện này, nụ cười của Vưu Mộng Mạn cứng đờ, "Tôi cùng tổng giám đốc của chúng tôi chỉ là quan hệ bạn bè, bạn bè bình thường."

"Bạn bè bình thường? Tôi thấy không phải như vậy đâu? Tổng giám đốc Viên đã tặng hoa cho cô, lại đưa đón cô cùng đi dùng cơm các thứ, tôi còn nghe được đêm trước khi cô nhận lời diễn bộ phim này đã cùng tổng giám đốc Viên ăn cơm, như vậy là sao?"

Phóng viên này trực tiếp nhằm vào Vưu Mộng Mạn, đối chọi gay gắt làm Vưu Mộng Mạn bối rối không biết trả lời như thế nào.

Viê

n Hàm Dục........

Đột nhiên, Vưu Mộng Mạn đối với Viên Hàm Dục có chút oán hận.

"Có thể là Viên tổng đang theo đuổi tôi, nhưng tôi đối với Viên tổng không hề có chút tình cảm nam nữ nào, tôi chỉ đơn thuần xem anh ấy là bạn bè mà thôi, đương nhiên sẽ không giống như người khác bàn tán chúng tôi quá mức thân thiết."

"Nếu Vưu Mộng Mạn tiểu thư không có tình cảm nam nữ với Viên tổng, thế vì sao cô còn chấp nhận lời mời đi ăn cùng với việc tặng hoa của Viên tổng? Chẳng lẽ cô dù không tiếp nhận nhưng vẫn muốn được Viên tổng theo đuổi?"

Vị phóng viên này đuổi theo không tha khiến cho sắc mặt của Lạc Thần cùng Vưu Mộng Mạn đều không tốt lắm.

Tên phóng viên này..... Là người lẻn vào quấy rối hay sao?

"Chẳng lẽ không phải vậy sao? Vưu Mộng Mạn tiểu thư, xin mời trả lời." Phóng viên không có để ý sắc mặt của Lạc Thần và Vưu Mộng Mạn, chỉ để ý đến câu trả lời mà mình cần phải có.

"Đúng vậy, tại sao lại không trả lời?" Vừa nghĩ đến câu hỏi này sẽ trở thành tin hot,Vưu Mộng Mạn nhất thời không biết trả lời sao.

Phóng viên kia sao có thể bỏ qua điều này chứ?

"Vưu Mộng Mạn tiểu thư, tại sao lại không trả lời?"

"Lạc Thần ảnh đế, Vưu Mộng Mạn tiểu thư không trả lời câu hỏi là có ý gì đây? Có phải là thừa nhận những điều vị phóng viên vừa rồi nói không?"

Phóng viên vừa dứt lời, Vưu Mộng Mạn lập tức phản bác, "Không phải, không phải như thế, tôi quả thực là đã từ chối Viên tổng, Viên tổng và tôi chỉ là quan hệ bạn bè bình thường."

"Người tôi yêu, vẫn luôn là Lạc Thần, từ mấy năm trước, tôi vẫn luôn thích anh ấy, sùng bái anh ấy..."

Vân Y xem cái video này được gửi tới, khẽ nhếch khóe miệng, tốt, thế này mới đúng chứ, không cần vừa thích Lạc Thần lại vừa câu lấy Viên Hàm Dục không buông.

Viên Hàm Dục vừa đi ra, nhìn thấy Vân Y đang ngẩn người nhìn máy tính

(29)

【Đinh! Độ hảo cảm đối với nữ chính -20, tổng độ hảo cảm là 15!】

Vân Y nhướng mày, nhìn về phía Viên Hàm Dục, ha ha, cô bày ra cái trò hay này, trừ tận 20 độ hảo cảm, xem ra, cũng không uổng công.

" Tổng giám đốc, này, Vưu Mộng Mạn tiểu thư, với anh, hai người, hai người, cô ta....." Vân Y lắp bắp, tay chỉ vào màn hình máy tính giống như gặp quỷ.

Viên Hàm Dục híp mắt, quét mắt về phía máy tính cô để trên đùi, lại nhớ đến lời nói của Vân Y vào tối hôm qua.

【Đinh! Độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm là 90, ký chủ cố lên!】

"Không có việc gì, thu dọn một chút, chút nữa chúng ta về nước." EQ của Viên Hàm Dục tuy rằng có chút thấp nhưng IQ lại không thấp.

"Được." Vân Y không hỏi lý do, dù sao, sau khi đạt được mục đích của mình, Vân Y cảm thấy thật không uổng công chuyến này.

Độ hảo cảm ít nhất là tăng hơn 30, mà độ hảo cảm của nữ chính lại giảm xuống 15, thực nhanh, thực nhanh..... Cô liền có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Nhưng mà.....

Nhưng mà tại sao, trong lòng lại có chút không nỡ thế này?

Rất nhanh, Vân Y đem tình cảm trong lòng mình giết chết, hiện tại không phải thời điểm rối rắm chuyện này, lập tức thu dọn đồ đạc.

May mắn là, trong phòng cô cũng không có quá nhiều đồ cần thu dọn, mà đồ của Viên Hàm Dục, cũng không có lấy ra ngoài.

Chuyến bay này đã khai thông, cho nên, khi đến sân bay quốc tế Thụy Sĩ, lấy vé máy bay, về nước.

Về tới trong nước cũng là lúc chạng vạng, sau khi Viên Hàm Dục đưa Vân Y về nhà, liền trở về nhà của mình, cũng không có đi tìm Vưu Mộng Mạn tính sổ.

Đương nhiên, sau khi Vân Y mở siêu cấp hướng dẫn, mới biết được chuyện này.

Biết Viên Hàm Dục không có đi tìm Vưu Mộng Mạn, lúc này Vân Y mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, tiên sư, hào quang của nữ chính quá sáng, ai biết được Viên Hàm Dục có thể bị Vưu Mộng Mạn mê hoặc hay không.

【 Em không tin tưởng tôi sao? Hử? 】----- mỗ nam xứng không làm

Nằm ở trên giường, sửa sang lại suy nghĩ một chút, độ hảo cảm của nữ chính là 15, độ hảo cảm của bản thân là 90.

Đây chính là ưu thế không phải sao?

"Hệ thống, có cần phải làm độ hảo cảm của nam chính đối với nữ chính giảm còn 0, thì nhiệm vụ mới được xem là hoàn thành?" Vân Y khó hiểu hỏi.

Là người giải thích nghi hoặc, hệ thống lên tiếng.

"Không phải, chỉ cần độ hảo cảm của cô đạt tới 100, nhiệm vụ liền tính là hoàn thành." Âm thanh máy móc của hệ thống vẫn khó nghe như cũ.

May mắn hệ thống không biết suy nghĩ trong lòng của Vân Y, nếu không, đừng nói là trả lời vấn đề của cô, ngay cả quan tâm cũng không thèm quan tâm chút nào.

"Vậy độ hảo cảm của nữ chính là dùng để làm gì?" Vân Y sợ ngây người, như vậy cũng đúng?

"Không phải là cô muốn biết sao?" Hệ thống trả lời như thế khiến Vân Y hộc máu.

Đù má, chẳng lẽ, ta dùng điểm để đổi lấy cái công năng không chút tác dụng này?

Không, còn có một chút tác dụng, đó là trấn an trái tim yếu ớt dễ bị tổn thương của mình.

"Hệ thống, sao việc này mi không nói sớm hơn hả?" Vân Y phẫn nộ, siết tay kháng nghị.

Chỉ là, cùng hệ thống kháng nghị, rõ ràng là loại hành vi không có hiệu quả, cho nên, hệ thống lờ đi.

Vân Y không để ý đến việc bị hệ thống lờ đi, còn 10 điểm độ hảo cảm, chắc là sẽ nhanh thôi.

Sẽ nhanh thôi.........

Chỉ là, một tháng nữa lại trôi qua.

Suốt một tháng này, độ hảo cảm của Viên Hàm Dục đối với Vân Y, không tăng lên một điểm nào, nhưng độ hảo cảm đối với Vưu Mộng Mạn đã giảm xuống còn 0.

(30)

Bởi vì có một lần Viên Hàm Dục chuẩn bị đi tìm Vưu Mộng Mạn, lại vô tình nghe được, thì ra, Vưu Mộng Mạn tiếp cận anh. là dùng thủ đoạn khiến anh ta đối với cô ta sinh ra tò mò.

Để có thể dựa vào anh. tiến vào giới giải trí, tiếp cận ảnh đế Lạc Thần, mà chính anh. chỉ là đá kê chân...

Tự nhiên, đằng sau chuyện này là có Vân Y châm ngòi thổi gió.

Đối với hành vi của mình, Vân Y một chút cũng không cảm thấy áy náy, những việc Vưu Mộng Mạn đã làm, chính cô ta cũng không cảm thấy áy náy, thì cô tại sao phải ngượng ngùng chứ?

Chỉ là, lời nói lúc quá khứ, thời gian một năm này, chính mình không hoàn thành độ hảo cảm 100..... Như vậy, chẳng phải là nhiệm vụ thất bại sao?

Vân Y nhíu mày, nảy ra ý hay.

Ngồi trong văn phòng chờ tan tầm, Viên Hàm Dục cũng phiền não, như thế nào...... xuống tay với Vân Y........ thì tốt đây?

Thời gian trước, bởi vì chuyện anh ta theo đuổi Vưu Mộng Mạn, khiến cho Vân Y tức giận, việc này, thật đúng là khiến Viên Hàm Dục không biết làm sao.

Mỗi ngày, chính anh ta đều giấu tất cả trong lòng, không biết nói như thế nào mới tốt.

Thời gian tan tầm vừa đến, Viên Hàm Dục vừa định ra cửa, thì nhìn thấy Vân Y nghe điện thoại xong vội vã chạy xuống lầu.

Viên Hàm Dục tưởng Vân Y xảy ra chuyện gì, liền lo lắng mà đuổi theo.

Vân Y vừa ra đến cửa công ty, liền thấy ở trước cửa công ty có một hình trái tim được xếp bằng nến, một người đàn ông đứng ở đó, trên tay cầm một bó hoa.

Khuôn mặt trắng bóng, lộ ra từng góc cạnh rõ ràng, lông mày đen đậm khẽ nhướng lên, lông mi dài và hơi cong, con ngươi sâu sắc u ám, toát ra vẻ cuồng dã không câu nệ, tà mị gợi cảm.

Lúc anh ta nhìn Vân Y, cực kỳ ôn nhu, trong mắt tràn đầy tình yêu và cưng chiều, nhìn thấy Vân Y, lập tức tiến lên.

Quỳ một đầu gối, " Y Y, anh yêu em, từ ánh mắt lần đầu tiên nhìn thấy em, anh liền yêu em, gả cho anh, được không?"

Giọng nói ôn nhu như nước, khiến cho người nghe đều có thể mang thai, ở bên cạnh là những người phụ nữ tan tầm chưa về nhà.

Tất cả đều ghen tị muốn chết, ghen tị là vì có một người đàn ông đẹp trai như vậy, lại không thổ lộ với mình.

"Y Y." Thấy Vân Y không có trả lời, người đàn ông kia lại gọi một tiếng.

Lúc Viên Hàm Dục vừa xuống tới nơi, liền thấy tình hình như vậy,cực kỳ tức giận mà xông lên phía trước, " Anh đang làm cái gì?"

Hắn căm tức mà nhìn về phía người đàn ông kia, tay tự giác giơ lên ngăn lại khoảng cách giữa Vân Y và người đàn ông kia, không cho người kia tới gần Vân Y.

"Cái gì? Anh là ai?" Người đàn ông kia không có bị khí thế của Viên Hàm Dục dọa chạy, hơi bất mãn mà nhìn anh.

"Tôi? Tôi là bạn trai của Vân Y, Vân Y là của tôi, cút." Tổng giám đốc nổi giận, cực kỳ đáng sợ.

Khiến cho mấy nhân viên nữ đều cảm thấy sợ hãi, không tự giá mà lùi lại một bước.

"Phải không? Tôi đã điều tra rồi, Y Y căn bản là không có bạn trai, hơn nữa, nếu có thì cũng chỉ có thể là tôi, anh ấy à? Có thể tính sao?" Người đàn ông kia nhìn anh ta khiêu khích, vẻ mặt khinh thường.

Viên Hàm Dục bị anh ta nói đến nỗi không lên tiếng nổi, không sai, anh. anh ta không phải là bạn trai của Vân Y.

Nhưng mà, nhưng mà, anh ta thật sự thích Vân Y.

"Ai nói?" Viên Hàm Dục phẫn nộ mà hét lên một tiếng, rồi mới quỳ một gối xuống trước mặt Vân Y, nói: " Tiểu Y, anh thích em, em đồng ý làm bạn gái anh được không?"

(31)

Đối diện là hai người đàn ông xinh đẹp như hoa...... À không, là hai người đàn ông diện mạo phi phàm, một người cầm hoa, ánh mắt thâm tình chân thành, một người không có gì cả, chỉ có tình ý dạt dào sâu trong ánh mắt.

"Anh nói thật sao?" Vân Y thắc mắc nhìn Viên Hàm Dục, cô thấy, không giống lắm nha....

"Thật chứ, thật chứ." Thấy Vân Y nghi ngờ, Viên Hàm Dục vội vàng gật đầu như cái máy.

Nhìn Viên Hàm Dục như thế, Vân Y nhịn không được cảm thấy vui vẻ, chỉ là vẫn không thể hiện lên mặt.

"Nhưng mà, anh tỏ tình, sao lại giống như bị người ta ép quá vậy? Hoa của anh đâu?" Vân Y nhìn anh. rồi lại dời tầm mắt về phía bó hoa trong tay người đàn ông bên cạnh.

Viên Hàm Dục bị hành động này của Vân Y dọa sợ đến mức tâm hồn run rẩy, hoa... hoa... " Tiểu Y, em đợi một chút."

Viên Hàm Dục lập tức đứng dậy chạy vào đại sảnh công ty, anh ta nhớ rõ, trong đại sảnh công ty, còn có một bó.... Hoa mào gà.

Nhìn Viên Hàm Dục cầm một bó hoa mào gà từ công ty ra, mấy nhân viên nữ đều che miệng mình lại, muốn cười nhưng lại không dám cười.

Người đàn ông kia suýt chút nữa đã cười ra tiếng, Vân Y nháy mắt, hung dữ trừng anh.

"Tiểu Y, anh thích em, trước đây là do chưa phát hiện tình cảm của bản thân, nhưng mà, hiện tại anh đã biết rõ, anh thích em, rất thích, rất thích, yêu chỉ là một từ treo ở miệng, trong lòng anh, anh nguyện ước được ở bên cạnh em vĩnh viễn."

Viên Hàm Dục chưa từng tập luyện qua, những lời nói ra đều là lời thật lòng, đôi tay cầm bó hoa mào gà, đưa tới trước mặt Vân Y.

Người đàn ông kia không chấp nhận được, đù má, mình chỉ tới thổ lộ, anh ta còn muốn đoạt đi công việc của mình à?

Không đúng, anh ta dám tranh Vân Y với mình ư?

"Y Y, người đàn ông này căn bản là không đáng tin cậy, chỉ có một bó hoa mào gà, còn là cầm từ công ty ra, Y Y, loại đàn ông này....." Người đàn ông này còn chưa nói xong.

Vân Y đã lên tiếng: "Được, em đồng ý."

"Thật sao?" Viên Hàm Dục vui sướng nhảy dựng lên, lúc thấy Vân Y gật đầu, anh cảm thấy thế giới của mình như đang có pháo hoa nổ tung lấp lánh ánh sáng.

【Đinh! Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm là 100, độ hảo cảm đã đạt 100 điểm.】

【Độ hảo cảm đã đạt 100 điểm, sao chép ý thức của ký chủ.... Sao chép thành công, đang rời khỏi thế giới.....】

【Đang xóa bỏ tình cảm của ký chủ.... 100%... 50%.... 0%..... Đã xóa bỏ xong.】

"Đạt được 400 điểm, có 40 điểm phân phối, xin hỏi ký chủ muốn phân phối như thế nào?" Âm thanh máy móc vang lên, không hề có chút tình cảm.

Vân Y im lặng một chút, nhìn dữ liệu của bản thân, "Phân 10 điểm vào dung mạo, 10 điểm vào thể lực, 20 điểm vào mị lực."

Tải lại dữ liệu của ký chủ:

Ký chủ: Vân Y

Tuổi: 20

Dung mạo: 25 (max 100 điểm)

Dáng người: 30 (max 100 điểm)

Mị lực: 40 (max 100 điểm)

Trí lực: 20 (max 100 điểm)

Thể lực: 25 (max 100 điểm)

Sở trường đặc biệt: tạm thời chưa có

Kỹ năng đặc thù: khóc như mưa bản tăng cường, định vị siêu cấp

Điểm: 550 【dùng để mua sắm vật phẩm, hoặc thăng cấp level】

Cấp bậc: 0

Nhìn nhìn dữ liệu của bản thân, Vân Y cảm thấy hơi thảm, không nỡ nhìn tiếp, dữ liệu tệ hại, bản thân cũng thật tệ hại.

"Đúng rồi, nhiệm vụ sau tôi sẽ được thăng cấp lên nhiệm vụ 4 sao phải không?" Vân Y rất mong đợi, lên cấp bốn, vậy chứng tỏ có thể kiếm được càng nhiều điểm hơn.

Kiếm được nhiều điểm hơn thì có thể thăng cấp nhanh hơn, nhanh chóng có được thân thể khỏe mạnh tự do.

(32) - Phiên ngoại

"Không phải, vẫn là nhiệm vụ ba sao." Hệ thống lạnh lùng trả lời.

"Tại sao?" Vân Y kinh ngạc.

"Bởi vì cấp bậc của cô quá thấp, không đủ để thăng cấp lên làm nhiệm vụ ở vị diện trung cấp, vì vậy cô chỉ có thể ở lại vị diện cấp thấp, sau khi thăng cấp rồi mới có thể đến vị diện trung cấp." Hệ thống trả lời ngắn gọn đơn giản.

"Vậy khi nào tôi mới có thể thăng cấp đến vị diện trung cấp, làm nhiệm vụ 4 sao?" Cô nhíu mày lại.

"Khi cô lên cấp 1, tức là lúc cô được 1000 điểm." Hỏi gì đáp nấy, làm một cái hệ thống tốt.

Hai năm sau.

"Gọi mẹ nào." Em bé trắng trẻo mập mạp mặc yếm nhỏ, mút ngón tay, hoàn toàn không để ý đến Vân Y.

"Gọi ba nào." Em bé trắng trẻo mập mạp bắt đầu gặm chân, không thèm để ý đến Viên Hàm Dục.

Hai vị vừa mới lên chức ba mẹ vô cùng phiền não về bé yêu nhà mình, có cô con gái nào không cho ba mẹ mặt mũi như thế không?

Qua một tuần sau, Vân Y vừa mới tan làm về nhà, Viên Hàm Dục ôm con gái San San ra đón.

"Bà xã, em đã về rồi?"

Viên San San: "Bà xã."

Tuy rằng phát âm không chuẩn, nhưng hai người nháy mắt đã hiểu.

Viên Hàm Dục đỏ mặt: "Không phải chỉ mới gọi bà xã vài lần thôi sao? Con gái chúng ta thật là thông minh."

Vân Y: ".... "

Năm năm sau.

Cô giáo mẫu giáo của Viên San San bỗng gọi điện về nhà, nói cô bé đánh nhau ở trường.

Vân Y và Viên Hàm Dục giật mình, con gái luôn khiến bọn họ phải á khẩu không trả lời được vậy mà lại đánh nhau, con bé không dùng ngôn ngữ phục người nữa mà chuyển sang dùng nắm đấm từ bao giờ thế này?

Đến trường mẫu giáo thì mới biết được, không phải đánh nhau, mà là bị đánh.

Viên Hàm Dục hỏi: "San San, tại sao con lại không đánh trả?"

Vân Y đau lòng nhìn cái

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net