Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thái y", chợt phục hồi tinh thần, đôi tay cường tráng lại siết chặt.

Cái ôm đến bất ngờ không kịp đề phòng, Tô Trường Nhạc ngã trở lại vòng tay hắn ngay lập tức.

Như để chắc chắn rằng đây không phải là một giấc mơ từ trên trời rơi xuống, Thẩm Tinh Lan ôm nàng rất chặt, giống như muốn khảm nàng vào tận xương tủy.

Cho đến khi chắc chắn ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực là thật, hắn mới cười ngây ngô một chút.

Má của Tô Trường Nhạc buộc phải dán vào ngực hắn, không thể cử động, ngay cả cổ cũng không nhúc nhích được, hoàn toàn không biết hắn đang cười ngốc nghếch đến mức nào.

Thẩm Tinh Lan cứ im lặng ôm nàng như thế này, không làm gì cả, cũng không nói gì, trông bình tĩnh lạ thường.

Chỉ có hơi thở hỗn loạn và nhịp tim dữ dội của hắn mới tiết lộ cảm xúc của hắn vào lúc này.

Tô Trường Nhạc cụp mắt, mím môi, không tiếng động nở nụ cười.

Quả nhiên là khối băng lớn đó.

Thẩm Tinh Lan mất rất nhiều thời gian, mới bình phục tâm trạng lại, cách đây không lâu hắn mới giày vò người một lần, hắn sợ mình vừa mở miệng hay có bất kỳ động tác nào, sẽ không đè nén được cảm xúc đang dâng trào trong lòng, khiến nàng hoảng sợ.

Không nghĩ rằng chờ hắn định thần lại, Tô Trường Nhạc đã bởi vì thời gian quá lâu mà trực tiếp ngã vào lồng ngực hắn, ngủ thiếp đi.

Nàng mặc rất nhiều xiêm y, còn bị hắn ôm vào lòng, mặc dù đã ngủ nhưng trên trán đã lấm tấm mồ hôi mỏng.

Thẩm Tinh Lan tự trách hôn lên trán nàng, ôm người quay lại trên giường, để nàng ngủ thoải mái hơn.

Không nghĩ rằng vừa mới ôm Tô Trường Nhạc đứng dậy từ giường La Hán, nàng liền mơ mơ màng màng tỉnh lại.

Tô Trường Nhạc vừa dụi mắt vừa nói: "Ta vừa rồi nói rất nhiều, thế mà Thái tử ca cũng không để ý đến ta."

Còn mang theo giọng buồn ngủ, mềm nhũn phù phù, nũng nịu, nghe có vẻ tủi thân.

Thẩm Tinh Lan cúi đầu, chạm vào đôi môi đỏ mọng mà mình thèm muốn đã lâu, nhẹ giọng nói: "Vừa rồi cô rất hạnh phúc."

Tô Trường Nhạc không hài lòng với đáp án này của hắn.

Nàng nhỏ giọng hỏi: "Vậy thái tử ca ca thì sao?"

"Hử?" Thẩm Tinh Lan rủ mắt xuống.

Tô Trường Nhạc ngẩng đầu nhìn hắn, trên mặt tràn đầy vẻ lười biếng và quyến rũ mà ngày thường không dễ thấy.

"Vậy Thái tử ca ca có thích ta không?"

_________________

Tác giả muốn nói∶

Tô Trường Nhạc: Dáng vẻ ghen tuông của Thái tử ca ca thật đáng yêu quá đi, có thể ăn thêm vài lần được hông!

Thẩm Tinh Lan:....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net