Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2: Những trái tim bên lề

we need love, but all we want is danger

we team up and switch sides like a record changer

(chúng ta cần tình yêu nhưng lại khao khát sự mạo hiểm

chúng ta kết đôi rồi lại đổi cặp, như một chiếc máy đổi đĩa)

-x-

Sau khi nhìn thấy ông già râu tóc bạc phơ, ăn mặc kì cục tự nhận mình là "Nguyệt Lão" bay lơ lửng giữa trời, tôi cuối cùng cũng chấp nhận ông ta là Nguyệt Lão. Sau khi nhìn thấy mọi người, ai cũng có một sợi chỉ đỏ buộc ở quanh ngón út mà mình thì lại trống trơn, tôi cũng bắt đầu chấp nhận bản thân sẽ phải sống cùng 12 con mèo cho đến cuối đời. Đang định cầm tiền ra cửa hàng bán thú cưng dối diện nhà thì may mắn thay, Nguyệt Lão lại nói chỉ cần tôi giúp lão một chuyện thì lão nhất định sẽ sửa lại số mệnh hộ tôi. Tôi như người ăn thịt chó vớ được bát mắm tôm, lập tức đồng ý. Thì ra ở trường đại học P nơi tôi đang theo học, có một cặp nam nữ bị rối chỉ đỏ vào nhau, trở nên yêu đương thắm thiết không thể chia lìa dù định mệnh của họ là với người khác. Điều này đã khiến cho số mệnh ở trần gian trở nên vô cùng rối rắm.

Nhiệm vụ của tôi chính là trở thành một nhân vật phản diện. Hai người họ gặp nhau thì tôi phải nhào ra chia rẽ, facebook nhắn tin thì tôi phải xông vào cướp điện thoại, bồ câu đưa thư thì tôi phải làm thịt bồ câu, rán mỡ lên ăn, đè nhau ra quất thì tôi phải quay video, đăng lên mạng bản full HD không che. Nói chung, phải khiến cho hai người họ yêu đương thù hận, ân oán tình thù, sống không đội chung một trời, chết không chôn cùng một đất. Tôi tỉ mỉ đọc cái kịch bản này một hồi, cảm thấy lão già Nguyệt Lão ăn ở thất đức quá thể.

Sáng hôm sau, Nguyệt Lão bảo sợ một mình tôi không đủ sức chia rẽ cặp đôi kia, muốn tôi và một người nữa hợp tác cùng phá hoại. Tôi ầm thầm cảm thán, không ngờ trên đời còn có người số phận hẩm hiu không kém mình. Đến quán KFC gần nhà, tôi nhìn thấy một chàng trai trẻ, dáng người cao gầy, mặc áo phông trắng đang đang ngồi đợi. Có thể khiến nhân viên và khách hàng ở cả hai giống đực và cái liên tục liếc mắt nhìn thế này, người nọ chắc phải rất đẹp trai, tôi thầm xuýt xoa. Khi tiến lại gần nhìn tận mặt, tôi không khỏi câm nín, một lúc sau mới ú ớ kêu: "Tư...Tư..." nhưng nghĩ mãi không ra Tư gì. Người nọ thấy vậy thì bật cười khe khẽ, đứng dậy lịch sự kéo ghế giúp tôi: "Tôi là Tư Thành. Không ngờ lại gặp cô ở đây. Chúng ta chưa chính thức giới thiệu thì phải." Tôi lắp bắp nói không suy nghĩ: "À vâng. Tôi là Phụng Quân, Phụng trong con chim (1), Quân trong quân đội nhân dân Việt Nam." Tôi thật muốn tát vào mặt mình ngay lúc này. Tại sao tối qua tôi lại xem Thần Điêu Đại Hiệp, để bây giờ ăn nói như phim chưởng Trung Quốc? Tại sao? Tại sao??

(1) Phụng ý chỉ chim phụng hoàng/phượng hoàng.

Thấy tình hình có vẻ tang gia bối rối, Nguyệt Lão bèn cắt ngang: "Hai người các ngươi quen nhau à?" Tư Thành nhìn tôi cười trìu mến, tôi cũng đành khoe hàm răng trắng đáp lại. Quen, quen vô cùng luôn.

.

Mấy năm trước, gia đình tôi được mời tới sinh nhật của Lâm Hiên. Đó là một bữa tiệc rất hoành tráng, thức ăn ngon hết xảy và người dự thì chật kín phòng. Vì khách khứa rất nhiều mà thức ăn ngon thì lại quá ít, tôi đã phải hết sức đấu tranh để có cái bỏ bụng. Còn nhớ lúc đó, trên chiếc đĩa sứ chỉ còn đúng một cái cánh gà, tôi đang định lao vào cướp lấy thì không may va trúng một người. Phải biết rằng người này rất giống Cổ Thiên Lạc (2) vậy nên tôi không thể không há hốc mồm nhìn chằm chằm, từ đó tạo thành thảm kịch cánh gà trên đĩa sứ bị kẻ gian cuỗm mất, chẹp, quả là hồng nhan họa thủy. Người nọ thấy tôi ngây ngốc như vậy bèn đá lông nheo cười: "Đẹp trai nghẹt thở, là lỗi của tôi." Rồi đi vòng qua chỗ khác. Tôi lúc ấy vẫn còn tức giận chuyện bị mất cánh gà nên đã hét lớn: "Xinh gái ngạt mũi, là lỗi của thầy u tôi." Khiến cả căn phòng hơn 50 người phải quay lại đánh giá. Tôi xấu hổ cầm đĩa lên che mặt, chạy một mạch đến chỗ anh hai. Anh hai nín cười an ủi tôi rồi gắp một miếng gà lớn đưa sang. Lúc sau tôi mới biết người nọ chính là Tư Thành, thằng con trai thứ năm nhỏ hơn tôi 2 tuổi của Lâm Hiên, miếng thịt gà trong mồm lập tức móc vào họng.

(2) Cổ Thiên Lạc là một nam diễn viên nổi tiếng, từng đóng vai Dương Quá trong Thần Điêu Đại Hiệp năm 1995.

Lần tiếp theo tôi gặp Tư Thành là ở bữa tiệc năm mới của Lâm Hiên. Lúc đi dạo cho tiêu thức ăn không ngờ lại gặp cậu ta đang ngồi vắt vẻo đọc sách dưới gốc cây hoa quế. Tư Thành mỉm cười nhìn tôi trìu mến, dưới những bông hoa quế vàng rực, nụ cười cậu ta quả thật rất đẹp. Tôi thầm đoán, có lẽ Tư Thành đã quên chuyện xấu hổ lần trước nên cũng nhe răng mà đáp lại. Tôi quả thật đã đánh giá thấp trí nhớ của cậu ta. Tư Thành bật ngón cái về phía tôi: "Xinh gái ngạt mũi, hắt xì hơi." Tôi cực kì xấu hổ nhưng vẫn cố cắn răng: "Cậu cũng có hơn gì tôi đâu hả đồ đẹp trai tắc thở!" Tư Thành bật cười đứng dậy, tiến lại gần phủi đi những bông hoa quế vương trên tóc tôi: "Quá khen rồi." Tôi cảm thấy không phải lắm, rõ ràng mình có ý khích đểu mà?

Đúng lúc đó chợt có người hùng hổ đi tới. Tư Thành cúi xuống thì thầm vào tai tôi: "Có thể nhờ cô chút không?" Nhưng chẳng để ai trả lời đã ôm ghì tôi thật chặt, nói: "Huyền Trang, anh đã yêu người khác rồi." Cô gái trước mặt kêu: "Huyền Trang là ai?" , "À nhầm Thục My, anh đã thích người khác rồi." , "Thục My? Em là Lưu Anh mà." Tôi ở bên cạnh chỉ biết câm nín. Tư Thành nhỏ hơn tôi 2 tuổi mà đã nhiều người yêu đến mức không nhớ nổi tên trong khi lúc tôi bằng tuổi cậu ta điều duy nhất không nhớ nổi là Hanah Montana chiếu lại trên kênh Disney lúc mấy giờ. Đúng thật tuổi trẻ tài cao. Cô bạn gào thét: "Cô ta có điểm gì tốt hơn em?" Cô ta ở đây ý chỉ tôi. Tư Thành rất nghiêm túc nói: "Cô ấy xinh gái đến độ ngạt mũi, hắt xì hơi. Trên đời chỉ có một thôi." Tôi giật giật gân xanh, kiềm chế tức giận.

Tôi cảm thấy mình suýt nữa đã trở thành mẹ kế thứ tám của cậu ta, tự nhiên phải khoan dung độ lượng, tận tình giúp đỡ. Dù vậy, lúc ấy tôi vẫn chưa nhớ ra tên cậu ta là Tư gì, nên chỉ bèn bật thốt cái Tư gần nhất trong đầu: "Tư Sản. Yêu anh, em phải đề phòng cả nam lẫn nữ. Lúc nào cũng đau khổ, thấp thỏm lo âu không biết đêm nay anh sẽ đi với thằng hay với con." Tư Thành buột miệng đáp: "Đêm nay là đi với thằng." Câu nói này của cậu ta có tính kích động rất mạnh, khiến cho cô bạn gái ngay lập tức giơ tay choảng xuống mặt cậu ta, mồm miệng chửi rủa hết công suất. Còn tôi thì há hốc mồm, ngạc nhiên vô cùng. Tôi chỉ nói bừa một cái thế thôi, không ngờ thanh niên này, tình trường bao la, gái không tha mà trai cũng không bỏ. Quả là tuổi không đợi tài. Há mồm thì cũng chỉ há một cái như thế, sau đó tôi rất biết điều mà chầm chậm rút về phía sau hậu trường, nhường lại sân khấu cho màn đánh ghen.

Và đấy chính là tất cả nguồn duyên giữa tôi và Tư Thành. Hiện tại, ngồi nghe lão già Nguyệt Lão ba hoa bốc phét một hồi, tôi cũng tổng kết được vài lí do tại sao phải đến quán KFC này. Thì ra, một lúc nữa cặp đôi oan nghiệt của Nguyệt Lão sẽ đến đây, nhiệm vụ của tôi và Tư Thành chính là sát sao theo dõi hai người họ rồi lập một kế hoạch thật thiếu đạo đức để chia rẽ uyên ương. Còn nguyên nhân thứ hai, nguyên nhân quan trọng nhất khiến chúng tôi nhất định phải đến quán KFC này đó là vì tôi có vé giảm giá 80%, ngày hôm nay chính là hạn cuối. Đợi dài cổ mà cặp đôi oan nghiệt vẫn chưa xuất hiện, tôi và Tư Thành quyết định sẽ vừa ăn vừa lên kế hoạch trước. Chúng tôi gọi một đĩa gà rán chua cay, bốn cánh gà chiên giòn, hai khoai tây cỡ lớn, một nước một coca. Tôi đang định rút vé giảm giá 80% để trả tiền thì không ngờ Tư Thành đã lấy tấm cờ re đít cạt chói lóa của cậu ta quẹt một cái, thanh toán hết sạch. Phong thái đại gia, khí chất Cường Đô La chính là đây, không chỉ đáy lòng mà cả nội tiết của tôi đều rạo rực sự ngưỡng mộ. Tôi thầm nghĩ, có lẽ nào tên của cậu ta chính là Tư trong đầu tư bất động sản, Thành trong thành phần kinh tế? Nhất định là thế, chỉ có cái tên nội hàm như vậy mới xứng đáng với tấm cờ re đít cạt chọt mù mắt người khác ấy.

Sau đấy, chúng tôi vừa ăn gà vừa lên kế hoạch. Chiến lược đề ra như sau: Tôi sẽ vào vai một nữ phụ điển hình, trước mặt nam chính thì yêu già mến trẻ, quý chim thương chuột nhưng sau lưng thì sẽ hành hạ chà đạp nữ chính. Còn Tư Thành sẽ sắm vai một nam thứ chuẩn mực, luôn luôn lắng nghe lâu lâu mới thấu hiểu, ngày ngày an ủi trái tim tổn thương của nữ chính. Dần dần với tiến độ như vậy, nữ chính sẽ cảm thấy nam chính đã thay lòng đổi dạ, không còn là "chàng trai năm ấy mình từng theo đuổi", đồng thời cảm động trước tấm chân tình khắc gan ghi ruột cùng tấm thẻ cờ re đít cạt "bên nhau (xa xỉ) trọn đời (xa hoa)" của Tư Thành, thế là cặp đôi oan nghiệt tiến đến chia tay! Một kế hoạch hoàn hảo, một chiến lược hoàn mỹ, Tư Thành vỗ tay bôm bốp khen tôi.

Chỉ có lão già Nguyệt Lão là không hài lòng: "Lý thuyết nói mồm rất hay nhưng thực tế lại là chuyện khác. Các ngươi nên phòng trừ thêm nhiều khả năng nữa." Tôi đau khổ suy nghĩ phương án dự phòng. Cuối cùng Tư Thành đưa ra ý kiến như sau: "Nếu nữ phụ không thể quyến rũ trái tim nam chính, nam phụ không thể xóa bóp trái tim nữ chính thì ta đành phải để nam phụ đi quyến rũ nam chính, nữ phụ đi xoa bóp nữ chính vậy!" Tinh thần vì nghĩa diệt thân, vì dân quên mình của Tư Thành khiến cho lão già Nguyệt Lão tắt họng ngay lập tức. Còn tôi thì vẫn tỉ mẫn suy nghĩ xem cậu ta nói "nữ phụ xoa bóp nữ chính" là có ý gì?

Bốc phét một hồi cảm thấy hơi khô cổ. Tôi uống một ngụm nước rồi nói: "Anh đây số mệnh hẩm hiu nên mới phải đi ô xin cho lão già này, mong mỏi một ngày được ăn cát xê nhân vật chính. Tính cách chú dù có hơi vặn vẹo biến thái nhưng mặt mũi sáng sủa đẹp trai, gia thế cũng đại gia Cường đô la, gái bu chắc chắn nhiều như ruồi, trai bu cũng chắc chắn nhiều như muỗi, tại sao lại đi làm cu li cho lão thế?" Tư Thành cúi mặt không trả lời. Lúc này tôi mới nhận ra tôi đang uống nước lọc còn cậu ta thì đang uống coca của mình. Hình như trước đó cậu ta có nói với tôi là không uống được coca... Bỗng Tư Thành nhảy chồm lên bàn khiến cốc chén xô vào nhau kêu loảng xoảng, nước chảy lênh láng. Cậu ta hướng mồm về phía điều hòa, bùi ngùi nói: "Kẻ bình thường làm sao có thể hiểu nỗi đau của người đổ vỏ..." Tôi nghĩ cậu ta còn định tâm sự thêm gì đó nhưng vì điều hòa để chế độ quạt gió, khiến bụi bay đầy mồm nên cậu ta không thể nói được.

Sau khi đã tắt chế độ quạt gió, vòng quanh kể lể một hồi, tôi cuối cùng cũng hiểu được nỗi đau đổ vỏ của Tư Thành. Mối tình đầu của cậu ta là với một thằng nhóc gần nhà, theo như lời chính chủ kể thì thằng nhóc này cái gì cũng tốt, nhưng tốt nhất vẫn là việc ngày nào cũng cho cậu ta ăn kem ốc quế miễn phí. Chằng ngờ đương lúc lửa tình ươm nồng, Tư Thành biết được thằng nhóc kia thích anh bán kem ở ngoài cổng trường, vậy là mối tình đầu kết thúc. Nghe sao thấy quen quen thế nhỉ?

Mối tình thứ hai của Tư Thành là với cô giáo chủ nhiệm cấp một. Bị ảnh hưởng bởi thông điệp "yêu là phải viết thư tỏ tình" của truyện tranh thiếu nữ Nhật Bản, cậu ta đã hùng dũng viết một bức thư dài 15 dòng gửi cho cô giáo với ý chính: "Cô giáo hãy cưới em, khi cô 100 tuổi, em mới có 73, lúc đó nhất định em sẽ đi đổ bô cho cô." Không ngờ mấy hôm sau liền biết tin cô giáo đã có chồng, đau buồn thất tình, Tư Thành quyết định không đọc truyện tranh thiếu nữ nữa, chuyển sang xem phim thiếu nữ.

Mối tình thứ ba là với chị gia sư dạy văn cấp hai. Nghe nói vì chị này mà cậu ta đã ngồi đọc thuộc lòng cả sách ngữ văn lớp 9 tập một và hai, đạt hẳn 8.5 điểm Văn khi thi vào cấp ba để tỏ tình với chị. Chằng ngờ chị gia sư lại đáp rằng: "Thành thích chị thật sao? Chị vui lắm. Chị cứ lo khi mình thành mẹ kế của em, em sẽ ghét chị." Thì ra, trong một lần mất điện, Lâm Hiên tốt bụng lấy quạt giấy quạt cho chị gia sư khỏi nóng, thế là từ đó chị gia sư đã thầm ước được trở thành bà vợ thứ tám của Lâm Hiên. Nói đến đây phải bật ngón cái khen Lâm Hiên một tiếng, tuổi tác đã gần 50 rồi vậy mà chỉ quạt một cái, đã quạt đổ trái tim con gái nhà người ta, quả là "trẻ cậy cha, già cậy quạt." mà.

Mối tình thứ tư của cậu ta là với dì Linh hàng xóm nhà bên. Tư Thành lên cấp ba bỗng lột xác trở thành một chàng trai "đào hoa đa tình", gái theo nhiều như nước, trai theo nhiều như mưa. Vậy mà chỉ vì được dì Linh này cho vay 3 nghìn tiền gửi xe một lần, Tư Thành đã thích dì Linh này, dùng đủ mọi cách, chân thành theo đuổi, không màng đến trái tim của hàng ngàn thiếu nữ cũng như trái trym ý lộn trái tym của hàng vạn thiếu nam đang nằm gục dưới chân mình. Thế mới nói khái niệm trinh tiết của thanh niên thời nay thật rẻ mạt biết bao, chỉ vì 3 nghìn sẵn sàng quyên thân báo đáp. Vậy là mỗi ngày Tư Thành đều lấy cớ sang dạy thêm cho con trai của dì Linh để có thể gần gũi, tâm sự với dì nhiều hơn. Nhưng dì Linh là một người phụ nữ rất hiểu chuyện. Khi biết được tình cảm của Tư Thành, dì chỉ cười bảo: "Thành à, cháu cũng biết dì đã có chồng rồi mà. Chú ấy là một người đàn ông rất tốt." Tư Thành mếu máo kêu: "Nhưng cháu cũng là một người đàn ông rất tốt." Chán đời thanh niên thế hệ 9x chúng ta.

Dì Linh mỉm cười dịu dàng: "Là thằng nhóc gần nhà, là cô giáo chủ nhiệm hơn cháu 27 tuổi, là chị gái gia sư thích bố cháu, là dì Linh đã có chồng. Có bao giờ cháu tự hỏi, tại sao cháu lại luôn thích những người mà cháu biết họ sẽ không bao giờ thích mình không? Có bạo nhiêu bạn gái cùng trang lứa tại sao cháu lại chỉ thích người cháu biết sẽ không hề có kết quả? Cháu đang sợ điều gì thế, Thành?"

Phía bên trái ngực tôi chợt đau nhói. Tôi cố lờ đi cơn đau không rõ tên này. Tư Thành cũng không nói cho việc cậu ta đã đáp lại như thế nào. Tư Thành chỉ khéo léo lái đi, kể lể về sự đau khổ đến độ tẩu hỏa ma của mình.

Mang tiếng "đào hoa đa tình" nhưng cả 19 năm sống trên đời vẫn chỉ bền bỉ đi đổ vỏ cho người khác. Tư Thành buồn bã đi ra ngoài công viên, thơ thẩn nhặt lá đá ống bơ, xui xẻo gặp trúng Nguyệt Lão thế là liền bị dụ dỗ trở thành cu li.

Nghe xong lời tâm sự bi đẫm nước mắt của Tư Thành, tôi sụt sùi nước mũi, nhảy lên bàn vỗ vai cậu ta: "Người anh em, số chú còn nhục hơn cả anh nữa! Tốt lắm, từ bây giờ chúng ta sẽ hợp tác cùng phá hoại cặp đôi oan nghiệt, rồi kiếm một thằng chồng tử tế gửi gắm tấm thân." Tư Thành ú ớ kêu: "Sao lại là chồng?" Tôi làm lơ đi, chúng tôi tiếp tục cạn coca như uống rượu, sau đó bị nhân viên đuổi cổ ra ngoài vì tội dẫm chân lên bàn ghế, phá hoại của công.

Đến cuối cùng chúng tôi vẫn chưa nhìn thấy cặp đôi oan nghiệt trông tròn méo như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#truyen