Rumor.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào, bạn là Nong Porchay phải không, tôi nghe nói rằng bạn là người yêu của Wik. Tôi không nghĩ đó là sự thật nhưng tôi đã nghe nói về một đứa trẻ được mời tham gia chuyến lưu diễn ... Vì vậy, đây là nó . Tôi không nghĩ Wik là một tên khốn. Người đồng tính thậm chí không nên tồn tại. Nó làm tôi ghê tởm. Chà, tôi đoán cậu phải giỏi thật đấy, tôi cũng nên thử xem sao? Hay bạn đề cao cơ thể của mình để chống lại cơ hội được biểu diễn trên sân khấu? Nói gì đi, con đĩ!-Người đàn ông nhổ nước bọt xuống đất với vẻ mặt kinh tởm

Người đàn ông đối diện với Porchay là một quý ông lớn tuổi, người chăm sóc các nhà tài trợ tour du lịch. Anh ta đã nói điều kinh khủng Porchay đã đến với tất cả các nụ cười, mời cà phê cho các nhân viên. Porchay cảm thấy thật tệ, cậu phải tôn trọng người đàn ông hơn mình rất nhiều tuổi này. Nhưng anh ta đã làm Porchay tổn thương sâu sắc, anh ta không quan tâm cậu có bị xúc phạm hay không nhưng xúc phạm P'Kim thì không thể tha thứ được.

Khi anh không có gì hay để nói, anh sẽ không nói gì cả! Buột miệng nói- Nong Yu, người đứng ngay sau Chay, với khay bánh mì caramen.

Porchay đặt cốc cà phê xuống trước khi rời đi, cậu rơm rớm nước mắt nhưng tên này không đáng để Porchay phải khóc vì anh ta. Kim đã đi thử trang phục mới cho buổi biểu diễn của mình nên không ai dám nói chuyện gì đã xảy ra.

P’PORCHAY !!-Yu hét

Yu, đang chạy phía sau Porchay, người vừa ngã xuống cầu thang của tòa nhà, sau đó đang chảy rất nhiều máu từ đầu gối và cậu bị đau. Hoàn hảo, cậu cần một cái cớ để bật khóc.

TÔI GHÉT THẰNG ĐÓ!-Cậu nói

Chay đã khóc rất nhiều và Yu đã an ủi bằng cách vuốt lưng, đợi cậu bình tĩnh lại. Với sự lo lắng, Yu nhìn vào đầu gối bị tổn thương của Porchay:

Nó không ổn lắm .. anh muốn em gọi là bạn trai của em? Anh ấy là một bác sĩ, một trong những người giỏi nhất! Em có thể gọi anh ấy đến đây, ok?-Yu hỏi

Porchay chậm rãi gật đầu, sau đó Yu cầm điện thoại của anh:

Xin chào. P'Pha, e. có một người bạn bị thương ... anh có thể đến xem được không? GÌ ?! KHÔNG ĐỜI NÀO ! Dừng lại đi ngày hôm qua chúng ta đã không ở bên nhau ... vâng, em biết cuộc chia tay của chúng ta kéo dài 2 ngày, nhưng nó vẫn có giá trị! Anh có đến hay không? .... vui lòng nhanh lên!-Yu nói

Porchay tức giận lau nước mắt trước khi đứng dậy được Yu giúp đỡ. Hai người bạn quyết định đến căn phòng nhỏ của Yu, và Yu đưa cho Porchay một ít nước.

Em xin lỗi, P'Chay, em đã hứa rằng em sẽ bảo vệ anh vì ạn là người duy nhất tốt với em-Yu nói

Đó không phải lỗi của em, Nong Yu. Bất chấp ngần ấy năm với ... P'Kim. Anh không thể chịu đựng được khi mọi người xúc phạm anh ấy!-Cậu nói

Ồ ? Vì vậy, anh và anh ấy thực sự hơn bạn bè ??-Yu hỏi

Anh ấy không phải fuckboy,Tôi là bạn trai của anh ấy, anh thậm chí không biết làm thế nào mà tên khốn đó có thể nói những điều như vậy ... Một tên ghê tởm như vậy! Tôi ghét thằng đó.- Porchay thốt lên .

Yu phồng má trước khi đẩy kính lên:

Anh biết không, đó chỉ là một lời đồn đại ngu ngốc ... Em không tin. Hơn nữa, e. không quan tâm P'Wik có thích đàn ông không, em đang có mối quan hệ với P'Pha nên ... Nhưng mọi người ở đây đều nói rằng P'Wik đã mang theo món đồ chơi nhỏ của mình.-Yu nói

GÌ ? -Porchay càng ngày càng cảm thấy khó chịu ...

Xin đừng nghĩ nhiều về nó! Em xin lỗi, nếu em biết rằng anh đang hẹn hò, em sẽ không nói theo cách này ... Thành thật mà nói mọi người nên để tâm đến việc riêng của họ!-Yu nói

Porchay tức điên lên, Kimhan đã không nói với cậu trong khi mọi người ở đây đang nghĩ rất tội nghiệp cho cậu ! Khốn kiếp. Cậu bắt đầu ghét tất cả mọi người. Ngoại trừ Yu, tất cả họ đều đang giả tạo với Porchay.

Yu đến mở lời với bạn trai của mình, một người đàn ông cao ráo với khuôn mặt thân thiện. Bác sĩ Phana là một chàng trai tuyệt vời và thoải mái:

Anh sẽ ổn thôi, cố gắng đừng di chuyển nhiều là tốt rồi. Anh đang làm rất tốt, ! Tôi đã nghe thấy anh, đêm qua trên sân khấu, anh thực sự tốt!-Phana nói

Cảm ơn .. -Cậu nói dù trong lòng rất đau.

Tôi phải về, gặp anh, nếu cần thì gọi cho tôi!-Phana nói

Cảm ơn P'Pha!-Cậu nói

Sau khi đầu gối được điều trị, Porchay muốn ở một mình, vì vậy cậu đã đến phòng chứa đồ, xung quanh là các nhạc cụ, nó đã trở thành nơi yêu thích của cậu
Wayu đã hứa sẽ tìm ra lý do tại sao tin đồn này lại lan truyền trong các nhân viên.

Nhưng Chay chỉ muốn quay lại căn hộ. Cậu đã chán ngấy mọi thứ, và thậm chí không muốn chơi với cây đàn quý giá của mình nữa. Cậu nghe thấy tiếng ai đó đi tới sau lưng mình, và Chay nhận ra bước chân của Kim. Sau đó, người đang dán mắt vào điện thoại, nói với cậu bằng một giọng khô khan:

Porchay, đây không phải là lúc để lười biếng, nhanh lên! Em phải lên sân khấu để giải quyết những vấn đề âm thanh cuối cùng, anh nhắc em rằng tối nay em phải chơi 3 bài hát! Đừng ngồi trên mặt đất, di chuyển! Mọi người đang làm việc chăm chỉ, chúng ta không thể nghỉ ngơi lúc này. Anh không muốn nghe một lời bào chữa nào khác, em có thể làm được và em sẽ làm được. Nhanh lên, mọi người đang kêu gọi em. Emcó đang thực sự lắng nghe?! PORCHAY-Anh hỏi

Chay đang nhìn chằm chằm xuống đất bật dậy giận dữ, Kimhan đã không để ý đến băng quấn quanh đầu gối của cậu bé. Trong cơn tức giận, Porchay đã đẩy Kim khiến chiếc điện thoại của anh rơi xuống đất. Trong cơn tức giận, Kim nhìn chằm chằm vào cậu trước khi hét vào mặt cậu:

EM ĐANG LÀM GÌ ĐẤY?! Em bị làm sao vậy .. . XIN LỖI ANH KHÔNG CÓ THỜI GIAN CHO HÀNH VI CỦA EM BÂY GIỜ! OIII ... Anh đang căng thẳng, em có thể vui lòng đi làm việc được không? Anh sẽ cho em thời gian rảnh vào ngày mai, Anh hứa. Đừng giận P 'được không? Anh quá bận và không có nhiều thời gian dành cho em.-Kimhan lấy lại điện thoại của mình, may mắn là nó không bị hỏng

Porchay vừa đau, vừa buồn và vừa giận, cậu đã làm mọi cách để Kim tự hào nhưng sau này vẫn không ngừng chỉ ra những sai lầm của Chay.

Nếu vậy, P'Kim, em thà về nhà. Anh có thể lên sân khấu một mình, anh và đám khốn nạn của mình. Mẹ kiếp.-Cậu nói


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net