(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Ngày 26 tháng 6 năm 2023, Trương Triết Hạn thông báo trên weibo về bộ phim đam mỹ cải biên thứ hai trong đời anh ấy.

Ngay sau đó toàn mạng bùng nổ.

"Ông chủ thật sự sẽ quay ạ?" Trợ lý ngữ khí chần chừ, ngay cả ánh mắt khi nhìn Trương Triết Hạn cũng mang theo sự thận trọng.

Trương Triết Hạn nhìn chằm chằm vào màn hình đấu địa chủ trong tay: "Thế nào? Bây giờ còn có thể đổi ý à?

Trợ lý nhụt chí, thoáng cái không còn thanh âm.

Nói Trương Triết Hạn nhận một bộ phim đam cải, kỳ thực cũng không tính là chính xác, thậm chí còn đánh giá thấp tính chất, giá trị nghệ thuật của nó. Đó là một bộ phim điện ảnh nghiêm túc về đề tài đồng tính, quy mô của nó còn hơn cả một bộ phim truyền hình.

Đạo diễn Lý là đạo diễn hàng đầu của làng điện ảnh Hoa ngữ, từng đạo diễn một bộ phim đồng tính, giành được giải thưởng điện ảnh đẳng cấp thế giới. Bây giờ khi đã gần bảy mươi tuổi ông lại một lần nữa tái xuất, một đám diễn viên chen lấn tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán. Kết quả Trương Triết Hạn ngược lại không làm gì, lại bị đạo diễn đuổi theo kéo đi diễn nam chính.

Đạo diễn Lý nói ông rất thích màu sắc trên người Trương Triết Hạn, vừa đục ngầu vừa trong suốt.

Nói rằng anh nhất định đã trải qua những trắc trở không thể đảo ngược trong quá khứ, vì vậy vùng ấn đường luôn có một sự u ám không thể nào hóa giải, nhưng ánh mắt hết lần này đến lần khác vẫn sáng ngời động lòng người. Nói rằng anh rõ ràng toàn thân tràn đầy nam tính, trong lòng lại ngoài ý muốn hàm chứa vài phần cảm giác dễ vỡ, thật là hiếm có.

"Cậu là một người rất thú vị." Đạo diễn Lý ở trước mặt Trương Triết Hạn, đem con người anh lột tả rõ ràng, cuối cùng vui vẻ lưu lại một câu như vậy.

Trương Triết Hạn sau đó đọc đi đọc lại kịch bản nhiều lần, đạo diễn Lý nói không sai, nhân vật ông đưa thật sự rất hợp với anh.

Dư luận trên mạng chĩa vào Trương Triết Hạn không chút lưu tình, đoán già đoán non làm thế nào mà anh lại "xuống biển" lần hai, nếu không nữa thì chính là kéo đến Cung Tuấn.

Hai năm trước, sự bùng nổ của <Sơn Hà Lệnh> đã trói hai cái tên Cung Tuấn và Trương Triết Hạn lại với nhau. Hiện tại siêu thoại CP của hai người còn đang đứng đầu bảng xếp hạng, nói vậy trong siêu thoại lúc này khẳng định là một màn khóc thét.

Nhưng trên thực tế từ khi anh thông báo chưa được mấy phút, Cung Tuấn đã gửi wechat chúc mừng.

Trong vòng vài giờ, Trương Triết Hạn cầm lên đặt xuống điện thoại, không biết làm thế nào để trả lời đối phương một cách đàng hoàng.

Liệu cậu ấy có để ý mình đây lại nhận một bộ phim điện ảnh về đề tài đồng tính?

Chỉ là lời chúc mừng trong màn hình điện thoại quá mức chân thành, chân thành đến mức khiến Trương Triết Hạn thậm chí có thể tưởng tượng ra bộ dáng của Cung Tuấn khi nhắn tin: đại khái là cười, sau đó là lôi kéo các trợ lý trong phòng làm việc cùng nhau cảm thán, Trương lão sư thế mà lại có thể hợp tác với đạo diễn Lý.

Nhưng mối quan hệ giữa họ không nên như thế này.

Trương Triết Hạn tỏ tình với Cung Tuấn sau buổi tiệc sát thanh.

Cung Tuấn đã cự tuyệt.

"Tôi hiểu, Trương lão sư, anh chính là còn chưa thoát vai diễn."

Trương Triết Hạn bị Cung Tuấn nói cho á khẩu không trả lời được, hốc mắt nháy mắt liền đỏ lên, trong lòng mắng to một tiếng.

Trương Triết Hạn tôi quay phim mười năm, chẳng lẽ thoát vai hay chưa đến chính mình còn không biết hay sao?

Nhưng tất nhiên Trương Triết Hạn không dám đem những lời này nói ra, bởi vì anh không biết "chưa thoát vai diễn" này có phải chính là đường lui Cung Tuấn giúp anh giữ lại hay không.

Dù sao thì cuối cùng cũng là bị cự tuyệt.

Trên mạng có một đoạn video lan truyền. Sau buổi tiệc sát thanh hôm ấy, Cung Tuấn cầm khăn giấy chui vào trong xe. Mọi người đều nói đừng nhìn lúc chụp ảnh Cung lão sư hi hi ha ha mà nhầm, không chừng cũng là ở góc nào đấy lặng lẽ lau nước mắt.

Kỳ thật không phải.

Tờ giấy kia chính là để lau nước mắt cho Trương Triết Hạn của cậu.

Nói thật, bản thân Trương Triết Hạn cũng không biết vì sao mình lại khóc dữ dội như vậy. Phải, chính là một tiếng nức nở cũng không có, nhưng nước mắt lại cứ rơi như điên.

"Không sao đâu Trương lão sư, đi ra ngoài giải sầu một chuyến là được rồi."

"Là Chu Tử Thư rất thích Ôn Khách Hành."

Sau khi tự mình lau nước mắt, Cung Tuấn liền thản nhiên đi về phía trước.

Để tuyên truyền bộ phim mới, cậu tích cực tham gia vào các hoạt động khác nhau. Thậm chí sau đó trong thời gian kinh doanh hay tuyên truyền của <Sơn Hà Lệnh> còn đối với chính mình đem hai chữ "thâm tình" ra diễn giải thật cẩn thận.

Trương Triết Hạn không có gì để nói, là do anh có lỗi trước, bản lĩnh lại không bằng người.

Sau khi kết thúc thời gian kinh doanh riêng tư với Cung Tuấn, đã lâu không liên lạc với nhau, lần này Cung Tuấn chúc mừng quả thật nằm ngoài dự liệu của Trương Triết Hạn.

Trương Triết Hạn suy nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn là chung quy biểu đạt lời xin lỗi đến đối phương, nói: Cư dân mạng bây giờ nói tôi cái gì còn có thể liên lụy đến cậu, hẳn là gây thêm không ít phiền toái cho cậu rồi đi, thật sự ngại quá.

2.

Câu chuyện của bộ phim điện ảnh này là một mối tình thầy trò có chứa ý tứ cấm kỵ. Nam sinh cùng diễn với Trương Triết Hạn có tên là Lâm Thanh, năm nay vừa mới qua tuổi mười tám.

Giọng nói của Cung Tuấn rất trầm, cùng với nam sinh đứng bên cạnh khác một trời một vực. Lâm Thanh cao 1m84, cả ngày cứ thích dùng giọng điệu không chín chắn cùng những từ ngữ đang thịnh hành mà anh nghe không hiểu chút nào để trêu chọc anh, hoàn toàn không giống với Cung Tuấn.

Trương Triết Hạn nhìn chằm chằm Lâm Thanh đến mức xuất thần.

Không đúng, sao lại nghĩ đến Cung Tuấn.

"Ông chủ, anh cũng cảm thấy Tiểu Thanh rất giống anh Cung Tuấn nhỉ?" Trợ lý giơ quạt nhỏ lên, cũng không biết là từ đâu thò ra.

"Hả?" Trương Triết Hạn thiếu chút nữa không phản ứng kịp.

Không giống mà, làm thế nào có thể giống cậu ấy được.

Cung Tuấn chính là một tên ngốc bạch ngọt, làm chuyện gì cũng lòng vòng quanh co, thế nào cũng phải rối thành một vòng lớn mới thôi.

Lúc trước khi quay <Sơn Hà Lệnh>, Trương Triết Hạn hay cùng Cung Tuấn nói giỡn, luôn thích lấy cái hơn một tuổi của mình ra để áp người. Cung Tuấn đương nhiên không phục, nhưng lần nào cũng chỉ thở dài một hơi rồi phóng ra một câu uy hiếp vô dụng "chút nữa có anh chịu đó."

Cũng là sau một lần phối diễn, Cung Tuấn mở bếp nhỏ, thuận tiện bưng đến cho anh một phần bún cá.

"Lão Ôn, em còn cho cả ớt cay vào, thật đúng là tri kỷ."

Cung Tuấn vẻ mặt đắc ý: "Nực cười, lên phòng khách xuống phòng bếp, việc nào Cung Tuấn em cũng làm được."

Trương Triết Hạn ăn trong vui sướng, anh cũng hiểu được tài nghệ nấu ăn của mình, chỉ có thể dùng thảm không đành lòng để hình dung, vì thế nói ra suy nghĩ trong lòng: "Lão Ôn, hay là em dạy anh cách nấu ăn đi."

"Được thôi." Cung Tuấn dùng đũa khuấy mì trong bát mình, cũng không biết là đang suy nghĩ điều gì, "Có điều em có điều kiện."

Trương Triết Hạn cũng không vội, một bên miệng nhai không ngừng, một bên ánh mắt nhìn chằm chằm người ta, ngược lại muốn nhìn xem Cung Tuấn đây là có thể bày ra bộ dáng thiêu thân nào.

"Sau này gọi em là ca ca, thế nào?"

Cung Tuấn thấy đồng tử Trương Triết Hạn động đậy, anh hít sâu một hơi, lên không được xuống cũng không xong, liền biết đối phương đây là đang khó xử.

"Triết Hạn đệ đệ, có còn muốn học nấu ăn không?" Cung Tuấn tiếp tục "câu" Trương Triết Hạn.

Tuy rằng biết Trương Triết Hạn xác suất lớn sẽ nghĩ biện pháp phản bác lại mình, bằng không thì chính là chơi xấu không thèm nhận, nhưng tóm lại có thể gọi "Triết Hạn đệ đệ" nói ra,  cũng thật có lời lắm chứ.

Không đợi Cung Tuấn bên đây vui mừng xong, chỉ nghe Trương Triết Hạn nói:

----- "Muốn, ca ca mau dạy đệ."

Cung Tuấn lúc ấy trong đầu chỉ còn lại hai chữ.

----- đòi mạng.

Mọi người xung quanh đều nói, diễn viên trẻ đóng chung với Trương Triết Hạn lần này rất giống với Cung Tuấn. Ngay cả trong siêu thoại CP cũng bàn tán một trận nào là văn học thế thân, nào là văn học bạch nguyệt quang.

Không giống, làm sao mà giống được.

Cung Tuấn nhìn thấy được một vài cảnh hậu trường được leak ra. Đạo diễn bảo Lâm Thanh tìm cảm giác, kết quả hơn nửa đêm Lâm Thanh liền cầm điện thoại di động, vọt vào phòng Trương Triết Hạn, thanh âm thâm tình đọc thơ tình cho anh nghe, đọc xong còn để Trương Triết Hạn bình luận.

"Thật ra, ngủ ngươi cùng với bị ngươi ngủ thật ra không sai biệt lắm, đơn giản là;
Lực va chạm của hai cỗ xác thịt, đơn giản là sức lực khai mở đóa hoa này;
Đơn giản là đóa hoa này........" 
 
Cung Tuấn nhìn Trương Triết Hạn vừa tức vừa cười trong video, muốn mắng cũng mắng không được. Bộ dáng thiếu chút nữa trợn trắng mắt, nhưng tâm lại dần dần trầm xuống.

Chẳng vì điều gì cả, Cung Tuấn lại nhớ đến tin nhắn Trương Triết Hạn trả lời mình, khách khí lại xa cách.

Video vẫn đang tiếp tục phát ra âm thanh

"Này, Trương lão sư, anh đừng có cười. Anh nghe em đọc xong bài thơ này đã."

Trong lúc nói chuyện, Trương Triết Hạn cũng không từ chối bài thơ nghe có phần phù phiếm kia.

Có thể là vì đối mặt với ống kính, cũng có thể là vì xuất phát từ lòng bao dung mà anh đối với Lâm Thanh. Cung Tuấn cũng không biết nữa.

"Đơn giản là mùa xuân đó như những bông hoa ảo mộng

Làm cho chúng ta nhầm lẫn rằng sinh mệnh lại một lần nữa được mở ra

Hơn một nửa Trung Quốc, tất cả mọi thứ đang diễn ra: núi lửa đang phun trào, dòng sông dần cạn khô

Một số sự việc chính trị không được quan tâm đến: tội phạm và người lưu vong

Nai sừng tấm và sếu đầu đàn đang trên đường đi ở nơi họng súng

Ta đã ngủ với người qua bao mùa mưa bom bão đạn

Ta là đem vô số đêm tối vào một bình minh để ngủ cùng người

Ta là vô số ta chạy trốn thành một ta để được ngủ cùng người

Tất nhiên ta sẽ bị một ít hồ điệp làm lạc lối

Đem một vài lời khen biến thành mùa xuân

Đem một cái thôn trang cùng Hoành Điếm tương tự trở thành cố hương

Mà chúng nó

Đều là lý do không thể thiếu để ta được ngủ cùng người."

Cung Tuấn rất rõ, tính Lâm Thanh đặc biệt phóng khoáng, còn mang theo một chút phóng đãng, căn bản chính là không giống với mình.

Mà giống với Ôn Khách Hành.

Trương Triết Hạn và Chu Tử Thư đều thích Ôn Khách Hành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net