🦄🦄 Chương 103🦄🦄

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phó bản thứ sáu: Show thực tế (19).
______________________________

Thời điểm An Thúy vào ga, đoàn tàu vừa bắt đầu đi, cô bắt lấy cái thang cuốn của toa cuối cùng, nhẹ nhàng nhảy lên, nhìn thấy có người nhìn cô, cô còn lấy mũ xuống chào hỏi, vì thế người được chào hỏi liền theo bản năng mà đáp lại, chờ khi phản ứng lại, cũng bởi vì tư thái cô quá bình tĩnh mà không rõ nguyên do, gãi gãi đầu, không xác định cô là ai, lại đang làm cái gì, nhưng không nghi ngờ gì.

Đây là đoàn tàu đặc biệt dùng để chở Adam cùng Eve của chính phủ đế quốc, vững vàng không hề xóc nảy. Nhưng hành khách ngoài trừ có Adam Eve, quan lớn của chính phủ, cùng với hộ vệ quân nhân hộ tống đoàn xe lửa này bình an đến thủ đô, thì còn có một số phú hào đặc biệt rất có tiền.

An Thúy một đường đi đến phía trước, tiếp viên nam nhìn thấy cô thì mắt lập tức sáng ngời, khom lưng chào như một quý ông, đi ngang qua toa xe quân nhân, thì tiếng huýt sáo hết đợt này đến đợt khác, ngay cả binh lính chính trực cũng không thể dời tầm mắt khỏi người cô. Khóe miệng An Thúy hơi cong, quay đầu vứt mị nhãn, dẫn tới tiếng huýt sáo càng thêm vang dội, bộ dáng thoạt nhìn trông rất bình tĩnh như thế, nên ai cũng sẽ không nghĩ cô cư nhiên là phần tử khả nghi.

【 Mê chết tôi rồi ô ô 】

【Hãm sâu vào vẻ đẹp của Lăng Phỉ không thể tự thoát ra được! 】

【 Nhưng Lăng Phỉ đi lên xe lửa để làm gì?? 】

【 Sẽ không thật sự là tìm bọn Phó Lê đó chứ? 】

Mà bên kia, trong toa xe cao cấp ở phía trước, tiếp viên xe lửa đưa lên bữa tối mỹ vị cho nhóm người Adam và Eva, thức ăn ngon cùng thái độ cung kính của bọn họ đã làm giảm một ít khủng hoảng, khiến tất cả mọi người dần dần bình tĩnh lại, nhớ tới cái này chỉ là một show thực tế, cũng sẽ không thật sự làm gì bọn họ, hiện tại bất quá chỉ là một chủ đề giả thiết của show thực tế mà thôi.

“Tư Tư, bọn Phó Lê sao còn không được thả ra? Liệu bọn họ có thể là đã xảy ra chuyện hay không?” Một cô gái lo lắng sốt ruột nói, đôi mắt to đen nhánh chọc người thương tiếc phảng phất tùy thời đều sẽ rớt nước mắt xuống, lớn lên chính là bộ dáng nhìn thấy mà thương .

“Đúng vậy đúng vậy, tôi rất lo lắng cho Phương tiền bối, tôi xem phim điện ảnh của anh ấy mà lớn lên, anh ấy là thần tượng của tôi.”

“Tôi lúc trước có làm bạn nhảy cho Lâm Gia Ảnh, cậu ấy thật sự rất tốt, hy vọng là cậu ấy không có chuyện gì……”

“……”

Tần Tư Tư nghe các cô câu sau tiếp câu trước ngươi một lời ta một chữ, nghĩ thầm, cô ta còn không biết sao? Nói cái gì mà lo lắng, kỳ thật chính là muốn cọ nhiệt độ mà thôi, muốn hot thật sự rất vất vả. Nhưng mà các cô nỗ lực cũng sẽ không có bao nhiêu hiệu quả, bởi vì bọn Phó Lê họ sắp phải bị loại trừ. Trong ba người có tên tuổi lớn trong nguyên tác này, thì cũng chỉ có Phương Văn Tuấn là có biểu hiện tốt hơn một chút, còn Phó Lê và Lâm Gia Ảnh đều chỉ là pháo hôi bị nam chính treo lên đánh phụ trợ cho sự cơ trí của anh mà thôi.

Tần Tư Tư thở dài một hơi nói: “Tôi cảm thấy bọn họ dữ nhiều lành ít rồi.”

“Cái gì?”

“Sao có thể như vậy được?”

“Trời ơi!”

Tần Tư Tư nhìn các cô, nghĩ thầm, rất tốt, các người cứ tiếp tục dùng dáng vẻ kệch cỡm như vậy mà phụ trợ cho sự ưu tú của tôi nha.

“Thời điểm chúng ta bị đưa đến ga tàu hỏa, tôi nhìn thấy một nhóm người giống như là nhà khoa học sẽ đi cùng chuyến xe lửa với chúng ta, những kẻ có tiền cũng đi cùng bọn họ, tôi nghe được bọn họ đang nhỏ giọng nghị luận về Adam cùng Eve, sau khi lên xe, từ ngày hôm qua cho tới hôm nay, tôi mấy lần nghe được tiếp viên xe lửa nhỏ giọng nghị luận cái gì mà ‘hàng hóa’ ‘giải phẫu’ ‘thí nghiệm’ linh tinh gì đấy……” Tần Tư Tư nhỏ giọng nói. Lời nói này của cô ta đương nhiên đều là do cô ta căn cứ vào kết quả bịa ra, dù sao thì người xem cũng không có khả năng sẽ chú ý tới mấy chi tiết nhỏ này.

“Thế giới này đã có mười năm không trẻ em ra đời, nhưng mà khát vọng sinh sản là bản năng khắc vào DNA của sinh vật, cho nên tôi nghĩ có thể là loại khả năng này hay không: Những phú hào đí tuy rằng không phải là Adam cũng không phải là Eve, nhưng mà bọn họ cũng muốn có được đứa con của mình, muốn có được năng lực sinh sản, vì thế bây giờ có lẽ là đang tiến hành giao dịch đen tối với người nào đó…… Tuy rằng Eve cùng Adam là trân bảo của thế giới này, nhưng mà tham lam của con người không có chừng mực.”

Lời này của Tần Tư Tư, ở trong phòng phát sóng trực tiếp nhấc lên một trận làn đạn:

【 Tham lam của còn người là không có chừng mực. Nói rất đúng, thành fan của Tần Tư Tư đây! 】

【 Tôi cảm thấy Tần Tư Tư nói rất có đạo lý, cảm thấy giống như có chỗ nào không đúng, cái kịch bản này làm tôi càng nghĩ càng thấy ớn.】

【 Đây là có ý gì? Vậy mấy Adam cùng Eve đang bị giam giữ kia, sẽ bị mấy phú hào muốn có con đó làm cái kia gì sao?? 】

【 Cái quỷ gì thế? Mới có chút tin tức này mà đã suy đoán như thế sao? Tâm lý biến thái hả! 】

Tần Hữu nhíu mày, nói: “Ý của cô là, bọn họ sẽ bị……?”

“Bị giết.” Tần Tư Tư chém đinh chặt sắt.

Cái gì?

Toàn bộ kịch bản là mấy phú hào đó muốn có con của chính mính, nói đúng ra, là muốn có được năng lực sinh sản. Cho nên sau khi giao phối cùng Adam / Eve không có kết quả, thì bọn họ bí mật thành lập đoàn đội nghiên cứu, nghiên cứu như thế nào có thể lấy được năng lực sinh sản từ trên người mấy Adam cùng Eve đó, sau đó cấu kết với quan viên nào đó, mỗi tháng đều sẽ có mấy Adam cùng Eve thức tỉnh bị đưa lên trên bàn thí nghiệm.

Bọn Phó Lê trong nguyên tác chính là bởi vì chuyện này mà bị loại trừ, mà Tần Tư Tư cũng nghĩ không ra bọn họ có năng lực gì để thay đổi kết cục như vậy.

“Chúng ta phải làm gì bây giờ?” Tần Hữu nhíu mày, “Nghĩ cách cứu bọn họ sao?”

Tần Tư Tư tiếc nuối lắc đầu: “Sao có thể cứu chứ? Chúng ta căn bản là không thể rời khỏi toa xe này, ngay cả khi có rời đi, rồi cứu được bọn họ, thì sau đó phải làm gì? Quá khó khăn, tôi không có năng lực lớn như vậy, nên chỉ có thể làm hết khả năng bảo vệ các người, mấy chuyện khác tôi thật sự bất lực.”

°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°

Bởi vì suy đoán này của Tần Tư Tư, nên có rất nhiều người vội vàng chạy qua phòng phát sóng trực tiếp của bọn Phó Lê nhìn thử, muốn nhìn một chút suy đoán của Tần Tư Tư có đúng hay không, sau đó liền nhìn thấy đám người Phó Lê bị giam giữ một ngày thật sự bị mang đi.

Đã không còn sức lực để giãy giụa, đôi tay bị trói, miệng bị băng dính dán lại, lòng bọn Phó Lê hoảng loạn bị đưa tới một toa xe vừa nhìn liền biết mười phần không thích hợp, bên trong tràn đầy dụng cụ khoa học, bàn thí nghiệm, nhân viên nghiên cứu mặc áo blouse trắng, trong không khí đầy mùi nước sát trùng, dự cảm bất thường quanh quẩn ở trong lòng.

Sau đó, Lâm Gia Ảnh bị dọn lên bàn thí nghiệm trước tiên. Cậu ta sợ muốn chết, đôi mắt trừng lớn, hai chân dùng sức đạp, toàn thân đều vặn vẹo, giống một con cá mắc cạn, nhưng rất mau liền bị ngăn lại.

Thời điểm Phương Văn Tuấn cùng Phó Lê có ý đồ xông lên cứu người, cũng lập tức bị chặn lại, các cô gái cũng sợ tới mức chân nhũn ra sắc mặt trắng bệch, ngoại trừ rớt nước mắt thì cái gì cũng làm không được.

【 Tần Tư Tư nói đúng!! 】

【 Tần Tư Tư quá lợi hại!! Thật sự đoán đúng rồi!! 】

【 A a a buông ta ca ca nhà ta ra a a a a!! 】

【 Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ ô ô ô……】

Ánh mắt của mấy nhân viên nghiên cứu kia rấy lạnh nhạt, hoàn toàn không coi bọn họ là người, ngay cả di ngôn cũng không cho bọn họ nói.

Lâm Gia Ảnh trừng mắt nhìn ống tiêm lại gần, ngực phập phồng thập phần lợi hại. Bầu không khí trong lúc nhất thời tràn đầy tuyệt vọng.

Đúng lúc này, cửa toa xe này đột nhiên bị gõ vang lên.

Ở cửa có bảo tiêu đứng thủ, cho nên tiếng đập cửa này khiến mọi người cảm thấy thập phần hoang mang, người mổ chính sai sử người bên cạnh đi mở cửa nhìn xem sao lại thế này.

Thân hình của người mở cửa rất là cường tráng, thế cho nên thân ảnh của người ngoài cửa hoàn toàn bị ngăn trở, dẫn tới người bên trong đều không thể nhìn thấy người bên ngoài là ai. Thẳng đến khi thân thể người nọ “Bùm” một tiếng, vô lực ngã xuống đất.

Trong nháy mắt, tất cả tầm mắt đều nhìn qua đó, kinh ngạc, nữ nhân đứng ở cửa có một mái tóc đen nhánh dài lượn sóng, một thân cảnh phục tràn ngập hơi thở dụ hoặc, ưu nhã lại gợi cảm, không có người nào thấy rõ đôi mắt dưới kính râm màu trà, nhưng nhìn đôi môi bởi vì không vui mà mím lại, thì đôi mắt đẹp kia tất nhiên là lạnh lùng lại sắc bén.

Bên chân cô, còn nằm hai bảo tiêu vốn dĩ là đang đứng canh ở cửa.

Mấy khán giả không chú ý phòng phát sóng trực tiếp của An Thúy, đều giống như mấy người ở hiện trường này, trừng mắt đần ra.

Rốt cuộc cũng ý thức được đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà trước khi người trong toa xe phản ứng lại, thì súng của An Thúy càng nhanh hơn.

Tiếng súng bị át bởi tiếng tàu chạy.

An Thúy đi vào toa xe, đóng cửa, dẫm lên thi thể chảy máu tươi, dưới từng ánh mắt khiếp sợ không thể tưởng tượng, đi đến bên cạnh bàn giải phẫu, mở trói cho Lâm Gia Ảnh, xé băng dính trên miệng cậu ta ra.

Lâm Gia Ảnh lập tức ôm lấy An Thúy, gào khóc: “Leader a!!”

An Thúy vươn tay, an ủi vỗ ót cậu ta, “Đã không có việc gì, tôi ở đây.”

Làn đạn an tĩnh một cái chớp mắt lập tức thổi qua một đại sóng.

【 Đột nhiên cảm thấy rất cảm động!!! 】

【 Trời ơi, Lăng Phỉ kìa!!! 】

【 Ô ô ô leader ơi, cô rốt cuộc cũng tới rồi!!! 】

【 Rốt cuộc tới rồi oa oa oa ô ô ô 】

Gào trong chốc lát, Lâm Gia Ảnh phản ứng lại, thấp giọng, “Leader, sao cô có thể ở chỗ này?”

“Tôi tiến vào vào buổi chiều. Đoán được các người có khả năng sẽ gặp phải bất trắc nên lại đây nhìn xem, may mắn là đuổi kịp.”

Lâm Gia Ảnh cảm động cực kỳ: “Cô tới vì chúng tôi sao? Sao cô có thể tốt như thế chứ a a a!”

An Thúy bắt cái tay đang nắm lấy vai của cô lắc lắc, nhìn cậu ta: “Không phải cậu nói? Một tập là leader của cậu, thì một mùa là leader của cậu sao. Tôi tuyệt đối sẽ không từ bỏ đồng đội của mình.”

【 A a a a tôi cũng muốn làm đồng đội của cô ấy!! 】

【 Quá cảm động, quá đáng tin cậy, lãnh khốc vô tình với kẻ địch, ôn nhu như nước với đồng đội, ôi! Tôi đã chết 】

【 Không biết vì cái gì, mà sau khi Lăng Phỉ xuất hiện, giá trị mị lực của Tần Tư Tư đột nhiên thẳng tắp giảm xuống……】

【 Leader chân chính tới rồi!! 】

Lâm Gia Ảnh ngơ ngẩn nhìn An Thúy, sau đó lại muốn bổ nhào vào trên người An Thúy, lại không ngờ là bổ nhào vào Phó Lê.

Phó Lê chen qua bị Lâm Gia Ảnh ôm, đôi mắt trừng An Thúy, cả người phảng phất như biến thành một quả chanh tinh, rốt cuộc là còn muốn nói chuyện với tên gia hỏa cả ngày chỉ biết làm nũng vuốt mông ngựa này bao lâu, cậu ta là đồng đội còn chúng tôi không phải là đồng đội sao!!!

Phương Văn Tuấn cũng yên lặng đi tới.

Lộ Dao, Chu Quân cùng Hòa Gia cũng thận trọng tiến lại gần.

___________
08/09/2021.
(*˘︶˘*).。*♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net