Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nơi nguy hiểm nhất của Hoàng cung chính là Đông cung.

Thái tử Thụy An là trưởng tử của Hoàng thượng. Không khác gì phụ hoàng, bản tính sắc lang di truyền xuống Thái tử, nảy mầm sinh sôi còn ác hơn cả cha hắn. Bởi vậy nên từ trước giờ, Đông cung luôn luôn là ác mộng của mọi nữ tử. Nữ tử bình thường nhập cung hầu hạ, thà chết còn hơn đến Đông cung, thiên kim tiểu thư các nhà, thà chết cũng không ngồi lên vị trí Thái tử phi.

Ba năm trước, Thái tử chọc giận Hoàng thượng, bị Hoàng thượng đẩy đi biên cương ba năm liền. Kỳ hạn ba năm cuối cùng cũng hết, Thái tử một ngày cũng không để lỡ, lập tức khởi hành về kinh.

Nữ tử khắp Hoàng thành thở dài được ba năm, bây giờ lại như sống trong những tháng ngày lo sợ.

-----------

Trời xuân gió mát, Thái tử trải qua hơn một tháng, cuối cùng cũng chính thức về tới kinh thành.

Hoàng thượng lệnh cho Hoàng hậu bày yến tiệc. Giống như không hề biết nỗi lo sợ của mọi người, Hoàng hậu bày tiệc rất lớn. Tiệc tối tẩy trần, không chỉ có những người trong Hoàng thất mà còn có cả gia quyến quan viên từ ngũ phẩm trở lên. Người trong cung truyền tin ra, ba ngày trước Hoàng thượng vốn định tới chỗ Hoàng hậu, nào ngờ nửa đường nảy ra một vị tú nữ. Hoàng hậu giận không có chỗ phát tiết, lúc này Thái tử lại về kinh cho nên mới cố tình tổ chức yến tiệc lớn đến thế. Mấy ông quan vốn định ém thiên kim của mình ở nhà, nào ngờ Hoàng hậu sớm đã liệu sẵn nên hạ thêm một chỉ dụ, toàn bộ tiểu thư đều phải đi hết, còn lấy danh mĩ miều là: "Nhân dịp tuyển phi tần cho Thái tử."

Thiên kim mọi nhà đều lo sợ. Đến ngày yến tiệc đều cố tình vẽ mặt họa mặt trang điểm cho mình xấu đi. Các nàng cứ ngỡ như vậy có thể tránh thoát một kiếp, nào ngờ tới lúc xe dừng trước cửa cung, mọi người theo thông lệ xuống xe đi bộ vào bên trong, cửa cung không những có hộ vệ canh cửa mà còn dàn đến mấy hàng cung nữ bê nước. Vị cung nữ già đứng đầu nhếch miệng, cao giọng: "Phụng dụ chỉ Hoàng hậu, mắt Thái tử tôn quý, không thể nhìn nổi những thứ son phấn dung tục, nên Hoàng hậu lệnh mỗi vị tiểu thư đều phải để mặt mộc."

Cho nên bao nhiêu công các vị tiểu thư trang điểm xấu đều coi như toi sạch. Bọn họ vốn là lá ngọc cành vàng, cho dù để mặt mộc thì những đường nét trên gương mặt vốn dĩ đã rất xinh đẹp rồi.

Yến tiệc linh đình, oanh oanh yến yến tràn ngập khắp nơi, ánh mắt Thái tử như lang như sói nhìn khắp bốn phía, săm soi từng chỗ càng khiến mấy vị tiểu thư thêm thấp thỏm lo âu.

Tiệc dần tan. Mọi người lục tục đứng dậy rời đi. Mấy vị tiểu thư cố gắng đi càng nhanh càng tốt, nhưng mấy người đã được nhắm trúng thì có chạy nhanh. Nhưng đã bị ngắm trúng thì làm sao mà thoát khỏi nanh vuốt ma quỷ, vài vị tiểu thư ngay khi vừa đứng dậy đã bị hộ vệ Thái tử chặn đường: "Tiểu thư, Thái tử mời tiểu thư nghỉ ngơi ở Đông cung."

Nào ai dám từ chối? Nói là mời, chẳng bằng là bắt ép.

Bị Thái tử lôi tới Đông cung, tổng cộng có năm vị tiểu thư. Ai nấy đều xinh đẹp khả ái, dáng người yểu điệu thướt tha vô cùng.

Bị mời vào Đông cung, bọn họ cũng không lập tức bị đưa tới chỗ Thái tử mà phải thay y phục. Y phục bây giờ bọn họ phải mặc cũng chính là loại y phục trong cung – chỉ gồm một lớp vải mỏng duy nhất, đều có thể thấy rõ được toàn bộ bên trong vì họ cũng không được phép mặc nội y. Tuy rằng các vị tiểu thư không muốn, nhưng mấy mama trong cung, nhất là trong Đông cung nào phải người thường, đâu thể để bọn họ như ý muốn.

Cứ như vậy, năm người bị đưa tới chỗ Thái tử.

"Chỗ Thái tử" ở đây cũng chẳng phải chính điện phòng Thái tử mà là một trắc điện đằng sau. Trắc điện này vốn là để Thái tử chuyên "sủng hạnh" tại đây.

Thái tử ở biên cương ba năm, nơi khỉ ho cò gáy không một bóng dáng nữ tử nào, Hoàng thượng lại đặc biệt ra chỉ dụ, hắn có muốn đi bắt người cũng không được, mà hắn thì không có ưa mấy tên đàn ông. Bởi vậy thú tính nín nhịn ba năm nay, Thái tử vừa thấy năm vị tiểu thư đi vào phòng, thú tính lập tức bộc lộ.

Hắn ta kéo đại một người vào lòng. Bàn tay to lớn phủ lên ngực nàng ta, mềm quá. Thái tử khẽ thốt lên. Niên tiểu thư run rẩy cả người, nhưng không dám trốn thoát. Thái tử lột y phục nàng ta ra, làn da trắng nõn mịn màng lập tức phơi bày. Thái tử đè lên người Niên tiểu thư, một tay còn lại lần mò xuống hoa huyệt thần bí của nữ nhân.

Nơi này khô quá. Hắn liếm môi, phụ hoàng từng bảo có cách gì làm họ nhanh ướt ấy nhỉ. Thái tử trong phút chốc nhớ ra, hắn lập tức banh rộng hai chân Niên tiểu thư sang hai bên.

Niên tiểu thư thét chói tai. Lúc này trong phòng, hai hộ vệ xuất hiện giúp Thái tử trói chặt hai chân Niên tiểu thư sang hai bên. Sự xuất hiện của hai hộ vệ khiến mấy vị tiểu thư còn lại hãi hết cả người, bọn họ không ngờ trong phòng còn có người khác.

Lúc này Thái tử lại đưa tay sờ xuống. Nơi đó vẫn khô. Thái tử nhíu mày, cũng may mà hắn đã sớm chuẩn bị trước đạo cụ.

Đạo cụ của Thái tử chẳng có gì cả, chỉ đơn thuần là một chậu đá lạnh còn đang bốc khói. Hắn lập tức cầm lấy hai viên đá lạnh, không chút do dự nhét vào hoa huyện Niên tiểu thư.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net