C2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta đuổi Trần Sương ra ngoài tiện thể tịch thu ba cuốn sách cấm.

Hehe, tối ta trốn trên giường xem.

Vẫn là lần đầu tiên đọc một cuốn sách bị cấm mà ta lại là vai chính.

Đầu tiên ta mở cuốn "Hai ba câu chuyện giữa Bần Tăng cùng Yêu Hậu".

Cốt truyện viết trong sách thoạt nhìn có vẻ ổn nhưng lại khác biệt lớn so với tình hình thực tế.

Đầu tiên là ta cùng quốc sư Tạ Hoài Tịch, chính hắn mới là người chủ động hạ gục ta chứ bộ.

Năm đó Tạ Hoài Tịch ở trong cung một thời gian để tu hành, hắn trông như tiên giáng trần, dung mạo như hoạ khí chất lạnh lùng, khiến vô số người phải cúi đầu.

Nhưng hắn không hỏi thế sự, thậm chí còn không biết ta là ai.

Cho đến đêm đó tại Thiên Phật Điện, hắn bị người đánh thuốc đúng lúc gặp được ta.


Sau một đêm thác loạn, hắn nhặt quần áo vương vãi rồi quấn tăng bào như tuyết quanh người ta.

Hắn muốn vì ta hoàn tục, còn muốn cưới ta cơ.

Lúc đầu ta từ chối, nói sau này rồi cưới sau.

Bởi vì hắn trời sinh quá tốt, ta nhiều lần cùng hắn giằng co chỉ nói mình là thị nữ của Hoàng hậu.

Cho đến khi hắn biết ta chính là hoàng hậu liền không thèm gặp ta nữa, sau đó trở về Thiên Đồng Tự.

Còn Tạ Hoài Cảnh được viết trong sách lại mê mẩn ta không thôi, muốn ngừng mà không được.

Này..

Quả thật là— Phê vãi linh hồn! ! !

Ta lại mở quyển "Yêu Hậu Vương Gia phong nguyệt vô biên".

Cốt truyện của cuốn này cũng khá chính xác, nhưng quy mô lớn hơn nhiều so với thực tế.

Ta cùng Nhiếp chính vương Tiêu Trì từng có lần cùng nhau canh thức canh bên giường Tiên đế.

Hắn đang đợi hoàng huynh chết, chết rồi hắn mới thành Nhiếp chính vương.

Ta chờ chồng ta chết, chết rồi ta sẽ thành Thái hậu.

Hắn hỏi ta sau này thành thái hậu rồi muốn làm gì?

Ta giơ ngón tay lên nói: "Muốn nuôi mười nam sủng. Còn ngươi? Trở thành nhiếp chính rồi có kế hoạch gì không?"

Tiêu Trì chặc lưỡi nói: "Sao nào, muốn ta thành nam sủng của ngươi sao?"

Đúng lúc Tiên đế đang hồi quang phản chiếu nghe được những lời này, trực tiếp đi đời nhà ma.

Cuối cùng ta mở quyển "Dưới váy Yêu hậu có Hiền thần".

Trình độ của tác giả viết cuốn này rõ ràng cao hơn hai cuốn trước.

Văn phong tinh tế hùng hồn, có cảm giác thay thế rất mạnh.

Thủ phụ đại nhân Chu Nhữ Thần trẻ tuổi nhất bổn triều, trong cuốn này lại là một kẻ trong não chỉ biết yêu đương.

Hắn gian khổ học hành mười năm, thận trọng từng bước cuối cùng đi đến vị trí cao.

Vào ngày trở thành thủ phụ, Trúc Mã cuối cùng cũng bắt chẹt được tiểu Thanh Mai.

Nhưng thực tế là vào một đêm giông bão Chu Nhữ Thần đột nhập vào cung điện của ta.

Hắn không dùng thủ đoạn cứng rắn, hắn chỉ nói với ta: "Thái hậu nương nương, người không thể cho thần một ánh mắt sao?"

Đương nhiên, Chu Nhữ Thần bây giờ đã là người của ta.

Ta đã quyết định ai sẽ là cha của Trần Sương. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net