Chương 231| Hạnh phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Nàng hôm nay đi Ninh Hải hầu phủ, nói cùng biểu tỷ nàng của như thế nào?"

Lục Thanh Lam liền đem tình huống buổi sáng đi đến Ninh Hải hầu nói đơn giản cùng hắn. Sau đó đắc ý nói: "Ta có giỏi không?" Tiêu Thiểu Giác nghe cũng không cảm thấy kỳ quái, đưa tay nhéo gương mặt của nàng, cười nói: "Vương phi của bổn vương, đương nhiên giỏi."

Hai người trở về phòng, Lục Thanh Lam mới phát hiện Vệ Bân ôm một chồng lớn công hàm chuyển đến tiểu thư phòng.

Tiêu Thiểu Giác nói: "Bữa tối chuẩn bị xong chưa, ta thật sự có chút đói bụng."

Lục Thanh Lam đã sớm gọi phòng bếp nhỏ chuẩn bị, vội vàng phân phó các nàng mang thức ăn lên.

Dùng xong bữa tối, Tiêu Thiểu Giác lôi kéo nàng đến hậu hoa viên tản mát một lát, chẳng qua đi gần nửa canh giờ liền trở lại. Có chút áy náy nói với Lục Thanh Lam: "Bảo Nhi, nàng về phòng trước đi, ta còn có chút công sự phải xử lý."

Lục Thanh Lam cũng không nỡ rời khỏi hắn, "Nếu không, ta đến tiểu thư phòng hầu hạ vương gia đi."

Vệ Bân có chút ngạc nhiên —— vương phi đây là muốn cướp chén cơm của hắn a!

Tiêu Thiểu Giác hỏi: "Nàng có thể làm cái gì?"

Lục Thanh Lam nói: "Chàng chớ xem thường ta, bưng trà rót nước, trải giấy mài mực, ta loại nào đều làm được."

Tiêu Thiểu Giác cũng có chút động tâm, chẳng qua suy nghĩ một chút lại nói: "Quên đi, những công văn này xử lý cực kỳ khô khan, ta sợ nàng lập tức sẽ phiền chán."

Lục Thanh Lam vỗ vỗ bộ ngực nói: "Sự kiên nhẫn của ta rất tốt."

Tiêu Thiểu Giác cười to: "Đã như vậy, chúng ta liền thử một chút."

Hai người vào tiểu thư phòng, Lục Thanh Lam quả nhiên châm trà rót nước, trải giấy mài mực, hầu hạ cực kỳ chu đáo.

Tiêu Thiểu Giác vừa phê duyệt công văn, một bên cười nói: "Được a! Không ngờ nàng một thiên kim đại tiểu thư, hầu hạ người còn rất có bản lĩnh."

Lục Thanh Lam trên mặt mang ý cười, trong lòng lại có một chút khổ sở —— kiếp trước nàng đã từng hầu hạ Tiêu Thiểu Huyền như vậy.

Nàng đi tới phía sau Tiêu Thiểu Giác, bóp vai cho hắn, nói với hắn: "Vương gia nếu là cảm thấy mệt mỏi, ta tới đọc cho ngươi nghe đi."

Tiêu Thiểu Giác để bút xuống, "Được! Vậy bổn vương liền hưởng thụ một hồi."

Trong phòng rất nhanh liền vang lên tiếng đọc thanh thúy dễ nghe của Lục Thanh Lam. hồng tụ thiêm hương, giai nhân làm bạn, Tiêu Thiểu Giác chỉ cảm thấy cùng nàng ở chung một chỗ, vốn là công việc khô khan nhàm chán, cũng trở nên thú vị.

Hai người ở tiểu thư phòng ngây người đến canh hai thiên. Lục Thanh Lam đã không còn khí lực đọc công văn cho hắn nữa, đầu nhỏ gật gật, vài lần thiếu chút nữa ngủ thiếp đi.

Tiêu Thiểu Giác thấy vậy đau lòng, đóng một quyển sổ con lại: "Bảo Nhi, nàng đi về nghỉ ngơi trước đi, ta lập tức xem xong."



p/s: Chương bù cho tháng trước nhé mn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net