18 - Hội chị em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nhất Mục Liên với hội chị em chơi với nhau từ cấp ba. Lớp cậu không có nhiều con trai, ngồi cùng bàn với hội bà tám dưng thấy nói chuyện vui vui hợp rơ liền nhanh chóng trở nên thân thiết. Ba cô gái đã biết Nhất Mục Liên là gay từ dạo đó, còn không ít lần lén đẩy thuyền, rồi làm mối cậu với mấy bạn gay khác mà họ quen trong trường, trên diễn đàn nhưng tình yêu chíp bông cũng chỉ là nhất thời rung động, chẳng đi tới đâu cả.

Tính ra Nhất Mục Liên quen khá nhiều mà chưa bao giờ tiến tới bước hôn môi, thậm chí còn chẳng nhớ nổi mặt 'tình đầu' của mình cơ, chỉ nhớ nó kéo dài độ một tuần.

Sau này bốn đứa đều lên Tokyo học, đỗ vào các trường đại học khác nhau, có cậu và Hoa Điểu Quyển là cùng trường y.

Mỗi đứa đều có cuộc sống của riêng mình. Hoa Điểu Quyển ngày ngày thỏa mãn với công việc 'soi chim', cứu vớt biết bao cánh mày râu không thể ngóc đầu lên nổi. Hồng Diệp tính ra là một fangirl chính hiệu của đàn anh khóa trên An Bội Tình Minh, đến giờ vẫn chưa buông bỏ được crush dù người ta đã khéo léo từ chối không ít lần, u mê thế không biết. Cô nàng hiện là nghiên cứu sinh của viện nghiên cứu tâm linh, nghề tay trái là makeup tự do (thật ra cô nàng xin vào viện làm chỉ vì ở đó có Tình Minh thôi, người ta là tiến sĩ rồi đó). Còn Thanh Hành Đăng tự mở một hiệu sách nhỏ, thích mở lúc nào thì mở còn không thì đóng cửa đi chơi, hậu thuẫn giàu sụ nên từ bé sống không cần phải lo nghĩ gì. Cô nàng thích con gái, có em người yêu xinh ơi là xinh đang làm việc ở công ty của Hoang tên là Yêu Đao Cơ. Mấy nay tăng ca muốn sấp mặt nên Đăng Đăng không có lúc nào rủ em người yêu đi chơi được, đành phải lượn phố với hội chị em vì cô đang chán quá đi nè.

Đăng Đăng bất mãn ca cẩm với Nhất Mục Liên rằng thì là mà lão chồng cậu bớt làm tình làm tội nhân viên hộ cái, con người chứ có phải con trâu đâu mà cày miết không nghỉ được. Biết sao đặng khi cậu cũng là người bị 'bỏ rơi', thèm gần chồng muốn chết mà không có cơ hội. Qua đợt này là công việc lại nhàn nhã ngay thôi.

"Ê tụi mày biết tin gì chưa?"

Đang lướt điện thoại thì Hồng Diệp bất ngờ la lên, làm cả đám rời mắt khỏi điện thoại của mình ngước lên nhìn cô. Buổi đi chơi chung ấy mà, thực chất chẳng khác gì đổi địa điểm bấm điện thoại, vừa hay trong quán cafe có điều hòa mát mẻ, thức uống ngon lành và wifi miễn phí nên đứa nào đứa nấy cứ cắm mặt vào cái màn hình.

"Tin gì má?"

"Tiền bối Tình Minh sắp bước sang tuổi 30 rồi mà vẫn chưa có người yêu."

"Ồi dào ôiiii!!"

Tưởng chuyện gì ghê gớm lắm, ai dè chủ đề xung quanh bà Hồng Diệp chỉ có mỗi crush.

Hôm nay chị em đều ăn mặc lộng lẫy, mà lúc nào ra ngoài chơi chả thế, đều ăn diện trang điểm sang chảnh hết phần thiên hạ. Nhất Mục Liên là con trai nên chỉ quần jean lửng áo phông đơn giản, đâu cần cầu kì như con gái, đi bên cạnh không khác gì làm phông nền cho các cô, không thì lại thành cây treo đồ khi cả đám rủ rê nhau shopping. Hoa Điểu Quyển gọi cafe sữa, Hồng Diệp gọi trà đào nhiệt đới, Thanh Hành Đăng và Nhất Mục Liên thích uống sữa chua hoa quả. Họ ngồi trong quán cũng hơn tiếng rồi mà chưa có kế hoạch gì tiếp theo. Hồng Diệp thấy cả đám chả ho he gì, mấy khi gặp nhau thế này mà cứ chúi mắt vào điện thoại nên mới kiếm chủ đề để nói ấy chứ.

"30 tuổi mà anh ấy vẫn còn zin thì sẽ biến thành phủ thùy đấy."

"Mày lậm Cherry Maho quá rồi đấy Diệp, bớt tào lao giùm cái." Thanh Hành Đăng vừa nói vừa kiếm cái sạc dự phòng trong túi xách, đồ vật chẳng bao giờ thiếu mỗi khi ra ngoài của chị em, "Mà chắc gì Tình Minh còn zin."

"Anh ấy làm gì có người yêu. Tình Minh tiền bối á, là cái kiểu tham công tiếc việc như lão Mù Tạt. Chả phải đến năm 28 tuổi lão mới được Liên bóc tem cho sao?"

"Mày đừng bô bô chốn công cộng được không?" Đúng là không sai, nhưng vấn đề riêng tư này không phải chỗ nào cũng đem ra nói được. Nhất Mục Liên chán chường hút một ngụm thạch nha đam, tự nhiên nghĩ vu vơ, nếu đến 30 tuổi mà hai người chưa gặp nhau thì sao nhỉ, Hoang sẽ có người khác hay sẽ biến thành phù thủy?

"Vậy thì mày phải nhanh lên thôi, thanh xuân con gái có hạn." Hoa Điểu Quyển cười cười, "Mà tao thấy, Tình Minh của mày EQ kém lắm, đời nào biết rung rinh là gì. Mày theo đuổi lão từ hồi năm hai đại học đến tận giờ cũng được qué gì đâu."

"Dục tốc bất đạt, kiên trì ắt sẽ thành công."

"Xì, nhanh lên, chờ ngày mày gửi cho cái thiệp cưới."

"Biết gòi, tụi mày nữa đó. Xem Liên nó cầm đèn chạy trước chị em kìa."

"Tao theo chủ nghĩa độc thân." Hoa Điểu Quyển tự hào giơ tay.

"Tao thì không sao, nhưng mà gia đình em ấy hơi khó." Thanh Hành Đăng trầm ngâm.

"Nhà họ Nguyên cũng căng thật, dù cô bé là họ ngoại." Bảo sao đám Tửu Thôn ghét Nguyên Lại Quang thế, còn phản đối gay gắt việc Quỷ Thiết qua lại với hắn vì hắn đâu dám công khai mối quan hệ của họ trước nhà họ Nguyên, chỉ bởi vì hắn là con trai trưởng. Quỷ Thiết tức mình chia tay với hắn, nói vậy chứ hai người đó vẫn lằng nhà lằng nhằng chưa dứt khoát hẳn.

"Ê tao chán quá, lựa bữa nào thơi thơi làm chuyến đi chơi xa đi." Người độc thân duy nhất ở đây theo nghĩa đen lên tiếng than vãn, Hoa Điểu Quyển, không người yêu cũng chẳng có crush, cuộc sống thảnh thơi không vướng bận gì và đôi lúc thấy chán vì quá cô đơn. Mang tiếng nhóm bạn thân mà từ hồi Nhất Mục Liên lấy chồng là cả đám đường ai nấy sống, cấm thấy í ới rủ nhau đi chơi xa bữa nào, chẳng bù cho thời đại học dăm ba bữa nửa hôm là phượt ngang phượt dọc. "Buổi đi chơi chỉ có nhóm mình, không rước theo ai hết."

Vừa dứt lời, ba người kia quay ra phản đối:

"Không được, Mù Tạt sẽ kêu tao chờ ảnh hết bận rồi đòi đi cùng."

"Tiểu Đao đang tăng ca sấp mặt mà tao bỏ ẻm đi chơi riêng là sẽ bị dỗi đấy."

"Tao mà sểnh mắt ra cái là tiền bối sẽ bị con khác nhăm nhe ngay."

Ba cái gạch đen sì xuất hiện giữa trán Hoa Điểu Quyển, mẹ nó cái bọn này!

"Đm, chúng mày có lúc nào tách người yêu ra được một phút không!?" Còn không thèm nghĩ một chút cho con cẩu độc thân này ạ, bà khinh bỉ chúng mày ngàn vạn lần, "Đi chơi với nhau khó thế cơ à? Bạn bè như mu vậy!" Cô quay ngoắt ra lườm Hồng Diệp, "Crush cái chó gì, riêng mày-nhất-định-phải-đi!"

Hồng Diệp khóc thành hai dòng sông.

"Ầy, tự nhiên tao nghĩ lại rồi, haha, tao muốn cho lão Mù Tạt ở nhà một mình dăm hôm cho biết mặt."

"Dù sao thời gian này tao và Tiểu Đao cũng không gặp nhau được, nên cũng rảnh."

"Được thôi, nghĩ lại thì mấy con nhỏ đó sẽ bị tiền bối phũ thẳng mặt à nên tao cũng yên tâm mà đi."

Đấy, cứ phải nặng mới ưa. Dưới sự tán thành của ba đứa trời đánh, Hoa Điểu Quyển dẹp bớt bực dọc sang bên mà đem ra mấy địa điểm chuẩn bị sẵn từ trước để cả nhóm thảo luận. Té ra bà Điểu tính cả rồi nên kiểu gì cũng không thoát, một khi muốn đi là phải đi cho bằng được. Tuần này khá nhiều việc nên Nhất Mục Liên không xin nghỉ phép được ngày nào, thật ra xin nghỉ cũng ok thôi miễn là tăng ca bù lại vào buổi sau. Trời nắng nóng mệt nhọc cậu cũng không muốn tăng thêm việc cho đồng nghiệp, hơn nữa phòng khám chỉ có mỗi một bác sĩ cứng là Tiểu Lộc Nam nên đâm ra khó nói trước. Hoa Điểu Quyển thì muốn đi ít nhất hai ngày, bảo cậu tự sắp xếp lịch cá nhân xem thế nào. Mùa hè chỉ có đi biển là hợp lý nên biển xxx là địa điểm hoàn hảo nhất.

Ngoài chuyện đi du lịch không lường trước được ra, Nhất Mục Liên còn muốn hỏi chị em một chuyện riêng tư khác nhưng không cách nào mở miệng được, cứ thấy xấu hổ kiểu gì ấy.

"Này tụi mày..."

"Hửm?"

"Thấy tao thế nào?"

"Hả?"

Cả đám nhìn chằm chằm thằng con trai duy nhất trong nhóm, chả đứa nào hiểu vị này muốn biểu đạt điều gì khi hỏi một câu không đầu không cuối như thế.

"Ý là, trông tao có đơn điệu không ấy. Như gu ăn mặc, đi đứng, nói chuyện, tụi mày thấy tao có tẻ nhạt quá không?"

Lần đầu tiên Nhất Mục Liên để ý hình tượng bản thân đến thế, mọi khi chị em diện lồng lộn cỡ nào cũng không bận tâm cơ mà. Ờm, tổng quan mà nói thì Nhất Mục Liên là kiểu người nhà có điều kiện nhưng không biết hưởng thụ, hay nói cách khác giản dị quá mức cho phép. Đi làm hay dạo phố đều mặc quần áo tối màu, thi thoảng mới phá cách một chút đổi sang màu hồng nhưng không có nhiều chi tiết, ngay cả kiểu tóc từ hồi đại học đến giờ vẫn chung thủy không thay đổi. May sao được ông trời ưu ái ban cho khuôn mặt baby, không sợ thời gian ảnh hưởng, để tóc gì hay mặc kiểu gì vẫn cứ gọi là trẻ trung. Chẳng qua Nhất Mục Liên không biết tận dụng ưu điểm lớn nhất của mình, đem nó che lấp kín đáo sau lớp khẩu trang dày cộm mỗi ngày trong cái phòng khám tư đó, thật phí của giời mà. Nếu không phải những năm đại học Hoa Điểu Quyển khuyến khích thì Nhất Mục Liên cũng đâu chịu làm mẫu chụp ảnh parttime, kiếm được ít tiền tiêu vặt. Bảo sao lão Mù Tạt không chết mê chết mệt gương mặt khả ái ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Cơ mà... Nhất Mục Liên cũng hơi nhạt nhẽo thật, không biết đùa là gì, cũng chưa bao giờ nghĩ xấu cho ai. Cuộc sống của cậu luôn theo tôn chỉ ta không đụng ngươi, ngươi cũng đừng đụng ta, mặc kệ dòng đời xô đẩy đến đâu thì đến. Người nhạt nhẽo như vậy, không ngờ lại yêu người nhạt nhẽo hơn cả mình, Hoang thời tán tỉnh Nhất Mục Liên chính là thế. Trừ bỏ gương mặt đẹp trai ra, chỉ số EQ của Hoang tổng đúng là đáng báo động, một thời theo đuổi crush vất vả biết bao. Đôi khi đám chị em lại lôi chuyện cũ ra trêu chọc Nhất Mục Liên, vì nó mắc cười quá đi mà. Cả một giai thoại đó!

Nhất Mục Liên tự nhiên hỏi vậy chắc là liên quan đến lão chồng rồi. Hoa Điểu Quyển nhướn mày, tinh ý bắt lời:

"Sao nào? Giờ mày sợ lão Mù Tạt chán mày rồi à?"

"Coi bộ cu em vẫn lấn cấn nhể, chị đã bảo rồi Đao Đao nhà chị cũng có khác gì đâu." Thanh Hành Đăng nghịch nghịch đống hoa quả sót lại trong cốc, một tay chống cằm.

"Thì đôi khi tao nghĩ... mình nên thay đổi gì đó cho mới mẻ."

"Đúng thế, thay đổi là đương nhiên, để giữ nhiệt trong hôn nhân mà. Đâu phải tự dưng các chị em đua nhau thẩm mỹ, spa các thứ đâu. Họ còn thay đổi cả style ăn mặc, tóc tai, cả đống thứ nữa đấy." Riêng về lĩnh vực làm đẹp, Hồng Diệp am hiểu nhất nhóm. Cô luôn tự tin ngón nghề của mình, dù hơi buồn vì đẹp đến đâu cũng không khiến đàn anh động lòng dù chỉ một chút.

"Không những thế, còn thay đổi cả chuyện ấy nữa." Với Hoa Điểu Quyển thì, lúc nào cũng phải có thêm mấy cái chuyện dâm tà, nhưng không phải không có lý. Thật ra Nhất Mục Liên cũng khá quan tâm phương diện này. "Tao biết mày ưa lối truyền thống, nhưng cũng phải đổi mới để đời sống vợ chồng thêm phong phú chứ, đúng không nào?"

"Chịu thôi, tao không học theo mấy cái GV được đâu." Nhất Mục Liên xua tay.

"GV là một giáo trình không tệ, nhưng mày phải biết chọn lọc." Hoa Điểu Quyển nói.

"Đúng vậy, hùng hục quá cũng không tốt." Hồng Diệp gật gù, ra chiều tâm đắc lắm.

"Làm như mày có xem GV ấy."

Ba mặt sáu mắt nhìn về phía Hồng Diệp, không phải nó lén giấu chị em xem 'Gà Vàng' đó chứ?

"Gì mấy má? Tao xem thử để hiểu thêm về tâm lý đàn ông thôi." Không phải GV rõ ràng kĩ càng về điểm nhạy cảm của đàn ông hơn AV sao? Muốn chinh phục đàn ông đầu tiên phải hiểu rõ 'điểm yếu' của anh ta.

"Đôi khi thấy con Diệp giống fangirl muốn ủng hộ crush đến với trai khác hơn lắm."

"Nè nè, nếu đã là điều tiền bối muốn thì tao cũng đành ủng hộ hết mình thôi."

Chẹp, đúng là thứ tình yêu mù quáng hết sức. Hồng Diệp là cái đứa bất chấp tất cả vì người mình thích, chẳng màng kết quả ra sao. Bảo ban nó bao nhiêu lần bỏ đi mà làm người rồi mà nó có chịu nghe đâu, thay vì để thanh xuân trôi qua lãng phí chi bằng kiếm người khác để yêu thương không phải tốt hơn sao? Mà kể cũng kì, nếu không vướng bận công việc thì có khi Tình Minh đi tu rồi cũng nên. Hiền lành, ăn chay, duy tâm, hay nói đạo lý, ít giao du xã hội, thích chó mèo và đặc biệt nói không với yêu đương, ai cũng tưởng anh ấy dứt bỏ hồng trần luôn rồi.

"Tóm lại mày thử đổi mới bản thân xem, biết đâu Mù Tạt lại cuồng mê mệt hí hí."

Được chị em quân sư, Nhất Mục Liên càng hạ quyết tâm thay đổi vài thứ thử xem. Bình thường toàn là Hoang chủ động trong mọi cuộc vui, cậu cũng là đàn ông mà, phải thay phiên nhau để tạo sự mới mẻ chứ. Không ngần ngại nhiều, Nhất Mục Liên ghé vào trung tâm thương mại mua ít đồ lót nam và cả nước hoa mùi hương mới, trái ngược hoàn toàn với phong cách thường ngày của cậu. Phải cho ông xã biết thế nào là lễ hội, ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa một phen!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net