LUYỆN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Mấy chương gần đây sao thấy đi xa nhân vật chính quá nên chương này sẽ ....

   ... Tả cảnh típ nha 😁😁😁

~~~~ Dáng ai đó nhẹ nhàng vụt qua nơi đây. Khiến ta cứ ngỡ gặp 1 dàn... con ma trơi ... 🤭🤭🤭~~~

   Quay ngược thời gian trước khi bọn Android xuất hiện.

   Với khung cảnh yên bình trên Trái Đất. Ở ngọn núi xa xa, trong khu rừng nhỏ (chắc nhỏ 🤨🤨🤨), hình dáng 2 bóng người lao vào nhau, đấm đá liên tục rồi nhanh nhẹn tách ra. Nhìn kĩ sẽ thấy rõ rằng chỉ có 1 bên ra đòn còn bên còn lại chỉ phòng thủ hoặc né đòn.

   2 người đều ở trạng thái tóc vàng dựng đứng lên trời.

   Phải không ai khác đó là 2 nhân vật chính của chúng ta Goku và Vegeta.

   Với những chiêu đánh bay, tung chưởng, truy kích, những đòn ra liên tục có thể thấy bằng mắt thường thể lực của Vegeta đang dần giảm xuống. Về phía Goku cũng không khá hơn là mấy, dù không phải ra đòn nhưng anh cũng cần kìm nén sức mạnh (tương ứng với Vegeta) cũng như lực trả đòn giúp Vegeta vừa không bị thương lại vừa có thể tìm ra điểm yếu trong chiêu thức, cách đánh của mình để cải biến chúng.

   Qua 1 hồi lâu, thấm mệt họ dừng tay lại bắt đầu bay đến ngồi nghỉ dưới tán cây trên vách núi cách đó không xa. Goku lấy bình nước đưa cho Vegeta bảo cậu uống. Không suy nghĩ nhiều cậu nhận lấy uống vài ngụm rồi ném lại cho Goku. Vì tiêu hao thể lực quá nhiều cộng với việc không hề phòng bị đối với Goku, bất giác Vegeta đã dựa vào gốc cây ngủ lúc nào không hay.

   Nếu lúc này Vegeta còn tỉnh táo cậu sẽ nhận ra sau khi nhận lại bình nước anh đã uống đúng vị trí lúc nãy cậu uống.

   Thấy cậu ngủ say anh tiến đến gần nâng đầu cậu đặt lên cánh tay mình, điều chỉnh tư thế ngủ thoải mái cho cậu, cuối cùng là hôn nhẹ vào môi cậu rồi... ôm cậu ngủ (chớ mún làm gì nữa 🙃🙃🙃)

   Ngủ 1 giấc no say, cơn đói khiến cậu tỉnh giấc. Mở mắt ra thứ đầu tiên cậu thấy là cam, cam lè cam léc (áo Goku mặc bên ngoài cam, bên trong đen). Quá quen với việc này cậu cũng chẳng phản ứng gì nhiều. Đứng dậy, duỗi người, sút 1 cú vào bụng tên mắc dịch còn đang ngủ giúp anh cong thành tôm văng xa vài chục mét đập vào tảng đá cách đó cũng gần.

   Sau đó là công cuộc tự tập luyện trong căn phòng trọng lực 1 mình. Bạn hỏi Goku sao? Để đảm bảo cái bụng của 2 tên ma đói (Goku, Vegeta) thì anh phải tìm và chuẩn bị thức ăn từ bây giờ.

    (Đừng hỏi sao Goku biết nấu ăn, bạn thử nghĩ xem ở thế giới cũ trước khi lấy vợ nếu Goku không biết nấu ăn thì ai nấu. Có khác thì chỉ khác phần khẩu vị ngon hay dở thôi 😙😙😙)

   Không bao lâu bữa ăn đã chuẩn bị xong. Goku đi gọi Vegeta nghỉ ngơi vào ăn cơm, và không thể tránh khỏi Vegeta lại lao vào thử sức với anh. Kết quả khỏi hỏi cũng biết ... Nên khỏi nói...

   Ăn xong, cả 2 đi tắm (thay phiên nhau tắm không thì ai đó hoá sói mất) rồi lên giường đi ngủ. Kết thúc 1 ngày dài.

   Mọi ngày đều xảy ra theo đúng lịch trình. Cho đến khi Gohan future tìm đến nhờ sự trợ giúp của Goku.

   Nhìn chiếc đuôi đang phe phẩy kia Goku chợt nhớ đến trạng thái Super Saiyan 4 của mình. Anh nghĩ và cũng làm như thế, Goku hướng dẫn từng bước. Nhưng phải dừng lại giưã chừng khi anh chợt nhớ ra trước khi tiến vào trạng thái Super Saiyan 4 còn cần thông qua bước biến kingkong (khỉ khổng lồ) và phải tìm lại được bản tâm của mình.

   Ở thế giới cũ để vượt qua ải này anh đã có sự giúp đỡ của người thân, còn hiện tại bên cạnh Gohan future chẳng có ai (người mà Gohan future tin tưởng).

   Với sự quan sát dạo gần đây Goku thấy được Gohan future không phải dạng người dễ dàng đặt lòng tin vào người khác. Dù đã mất kí ức, có thể những việc đã xảy ra khiến thằng bé (Gohan future) trở nên đa nghi, không dễ tin người mà anh cảm nhận được khoảng cách mà thằng bé tự đặt ra với những người xung quanh. Điều này có thể thay đổi nhưng cần phải có thời gian.

   Và nếu như không có sự giúp đỡ của người mà thằng bé tin tưởng thì nó rất khó để vượt qua ải Kingkong. Có lẽ cần phải chờ đến lúc cậu bé kia (Trunks future) quay lại mới có thể thử.
  

   ...

   ...

   Suốt quá trình Vegeta chỉ im lặng quan sát...  miệng gặm đùi gà (khổng lồ)...

   Lịch trình những ngày sau đó cũng chẳng có j thay đổi.

   ...

   ...

   ...

   Chờ mãi cuối cùng bọn Android cũng xuất hiện. Nghe được tin tức mọi người nhanh chóng tập hợp đến đó.

   Tới nơi đầu tiên không ai khác là Goku và Vegeta, tiếp theo là Gohan, Piccolo, rồi đến Gohan future, Krilin, Ten Shinhan, Chaozu và không thể thiếu là cô nàng ham vui Bluma kéo theo vợ mình Chichi

   ...

   Chỉ có điều... Khung cảnh trước mặt... Thiệt thảm không nỡ nhìn.

   Tuy cũng là khung cảnh tang hoang, nhà cửa đổ nát đó, đầu cũng rơi luôn chỉ là hiện trường vụ án (?) không phải là đám Android phá mà là bình dấm di động Raditz của chúng ta. Hiện trên tay còn cầm cái đầu mập mạp phát ra những tia điện nhỏ từ phần bị tách rời (cứ suy diễn thành 1 tên bị đứt đầu máu chảy ra từ cổ mà thay vì máu là những tia điện cho dễ tưởng tượng) của tên Android nào đó chưa kịp giới thiệu

   Hỏi ra mới biết thì ra khu đầu tiên 2 tên này tới là trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố (biết chọn ghê 😐😐😐). Khổ cái có cặp chồng - chồng nào đó đang đi mua sắm ở đây và thế là ... Khung cảnh như bên trên miêu tả xảy ra...

   Nghe xong ai cũng đầu đầy mây đen, tự hỏi không biết bọn này (Android 19-20) nghĩ gì trong đầu nữa 😑😑😑

   Thật may làm sao anh chàng Krilin lém lỉnh của chúng ta đã phát hiện cách đó không xa còn có 1 lão già người máy là đồng bọn của tên kia. Họ lại vui vẻ trở lại (biến thái dằng 😐😐😐) may mắn còn 1 tên.

   Cả đám xúm lại chơi ...
Kéo - búa - bao quyết định xem ai sẽ được đánh với tên này....
  
   Thấy tình hình không ổn, chớp lấy thời cơ Android 20 lén chuồn êm chạy đến khu rừng ngoại ô trốn vào phòng thí nghiệm với ý định khởi động Android 17 và 18.

   Và hắn thật dễ dàng trốn thoát mà không ai nhận ra. Sau khi đã quyết định được ai lên trước, lúc mọi người quay ra định bụng giải quyết thì... Chỉ còn mấy tờ giấy bay bay trước gió, tấm bảng quảng cáo cuối cùng không thể chống đỡ được sức nặng rớt cái bộp xuống đất.

   Nhìn qua nhìn lại cuối cùng họ cũng nhận ra tên Android đó đã chạy mất dép rồi. Mọi người nhìn nhau rồi tản ra đi tìm tên đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net