Chín

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Vẫn như mọi ngày,Hyuk cứ canh me thời gian cho đến giờ tan học để chạy vụt ra với bạn học bá mà lúc trước Hyuk thề với trời với đất rằng sẽ không bao giờ thích bạn ấy.Đám đàn em của Hyuk dường như cũng đã quen với việc đại ca của mình thường không nói tiếng nào mà ra về trước nên chúng nó cũng đeo cặp sách lên rồi đi qua quán bánh tráng trộn gần trường.

    "Ê,mày có nghĩ đại ca đổ học bá Oh không Tỏi?"

    "Rõ quá còn gì?"

     "Hô hô,ô tê pê real thế nhờ?"

   Cánh Cụt vừa đi vừa cười như thằng dở khiến Tỏi và Ngô hết sức sợ hãi thằng bạn của mình.

     "Thằng điên.."

   Bên này Hyuk chạy đến bên dưới hiên nhà để xe,nơi đó có một bóng người nhỏ bé đứng chờ cậu.

Hanbin:Hyuk,Hyukie!Tôi bên này!!

Hyuk:Tôi thấy rồi!!!

    Lật đật chạy đến bên Hanbin,Hyuk mém tí thì vấp cục đá nát mặt tiền.

Hanbin:Đi ăn bánh ngọt với tôi!

Hyuk:Quán nào đây?

Hanbin:Dearest Alley.

Hyuk:Đi thôi!!

   Thế là có hai thân hình một nhỏ một to dắt nhau đi tung ta tung tăng đến tiệm bánh ngọt.
______

Hanbin:Woaaaa,tiệm này đẹp ghê!

Hyuk:Cậu thích lắm sao?

Hanbin:Đương nhiên,đẹp như thế này cơ mà.Tôi chỉ mới ăn bánh ở đây được mỗi một lần thôi đấy!

     Anh không nói thêm gì,nhảy nhót đi đến bên quầy bánh ngọt.

Hanbin:Anh ơi cho em order-

    "Xin chào em,Hanbinie~~"

Hanbin:Kang Jaesang?Anh làm cái quái gì ở đây vậy?

    "Anh thấy em có vẻ thích tiệm bánh này nên đã xin vào đây làm đó!"

Hanbin:Anh stalker à?

     "Đâu có đâu,sao Hanbinie lại nói anh như thế?Anh buồn lắm đó!"

Hanbin:Mình đi thôi Hyuk,tên này lủng não rồi.

Hyuk:Ơ..ờ.

  "Hanbinie!Sao em cứ tránh mặt anh hoài vậy chứ..?Em hết yêu anh thật rồi sao?"

Hanbin:Ngay từ đầu đã vậy rồi,giờ anh mới nhận ra thì có vẻ hơi muộn chút xíu.

     "Nhưng Hanbin à,khi anh chia tay cô ả kia rồi anh mới biết rằng anh vẫn còn rất yêu em.."

Hanbin:Ừ,còn tôi thì không.

    "Sao em cứ phải lạnh nhạt như vậy chứ?Chúng ta yêu nhau suốt suốt ngần ấy thời gian sao em không thể tin và tha thứ cho anh..?"

Hanbin:Câu tha thứ của tôi,chỉ dành cho kẻ xứng đáng còn anh thì không có cửa.

    "Nhưng-"

Hyuk:Đủ rồi đấy thằng biến thái dơ bẩn!

     "Tao đả động gì đến mày?"

Hyuk:Ồ...mày động đến bé nhà tao,Ok?

      "Hơ..đến sau mà đòi Hanbin coi mình là duy nhất,thằng ảo tưởng."

Hyuk:Ù uôi,đỡ hơn thằng ngỡ mình đến trước nên không biết trân trọng.Mày ghẹo ai?

      ...

    Nhục quá nói gì nữa giờ?Tên Jaesang tức lắm,tên Hyuk sao dám làm bẽ mặt hắn cơ chứ?

Hyuk:Thối mặt chưa?Nhục quá nói gì nữa giờ?Phải không?

     "M-Mày đợi đó!Hanbin,anh nhất định sẽ cua lại em."

Hanbin:Haiz,để tôi coi Hyuk có đồng ý cho tôi quen anh không đã.Nhưng tôi e câu trả lời là không và tôi cũng chẳng muốn.

     Hanbin cùng Hyuk bỏ đi,những tiếng người xì xà xì xầm trong quán ngày một to hơn,Hyuk chỉ thấy tên Jaesang đang tức đến phát điên trong quán.

Hanbin:Giời ơi,gã ta phiền phức chết đi được.

    Ánh nắng khẽ rọi qua gương mặt kiều diễm của anh,dưới góc độ này,Hyuk thấy như mình đang sánh bước cùng một thiên sứ.


________

   Đại ca Koo ngầu đét. 👏

   



 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net