Chương_6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Hai người môi lưỡi giao triền, một tay của Vương Nhất Bác đã đưa xuống chạm vào hoa môi của huyệt thịt phấn nộn. Nó như cảm nhận được sự đụng chạm mà run rẩy, khiến anh khẽ " ưm " một tiếng , hoa huyệt giờ đây đã ướt dầm dề , liên tục hộc ra nước dâm . Vương Nhất Bác tách hoa môi ra, lấy ngón tay chà chà vào phần trong được hoa môi che dấu . Sờ loạn cả lên một lúc liền sờ được một vật tròn tròn cứng cứng , khẽ ấn một cái lập tức thu được tiếng rên rỉ cao vút của anh . Liền thích thú mà bắt lấy vật trơn trượt ấy vờn qua vờn lại , hết ấn rồi lại véo. Dây thần kinh mẫn cảm nhất bị chơi đùa như vậy khiến anh chỉ có thể lắc đầu rên rỉ.
     - Đừng...aa..aaa...đừng như vậy mà.....aaa...ưm....khô....không chịu nổi......Nhất Bác...aaa..ha.
 
    Vương Nhất Bác thấy vậy lại càng ra sức nắn bóp chơi đùa, dâm thủy chảy càng lúc càng nhiều , xối lên tay cậu một mảng ướt nhẹp.
   
     - Aaaa...aaa...ưm...ha...NHẤT BÁC....huhu...đừng....sướng chết mất.....a...aaa..hức...
     Tiêu Chiến sướng đến cong chân lại, khoái cảm điên cuồng đánh lên đại não khiến toàn thân run rẩy ,liên tục lắc đầu kêu rên, bàn tay nhỏ run run mất lực cố gắng cầm lấy tay của nam nhân kéo ra nhưng bất thành. Điều đó càng khiến cậu hưng phấn mà ra sức dày vò hột le nhỏ đến sưng phồng ửng đỏ, hết nhéo rồi ấn .

     - Sướng đến vậy sao? Chảy nhiều nước như vậy?.

     - ĐỪNG MÀ...aaaaa....hức....aa..hự..
  Tiêu Chiến bị chơi hột le đến cao trào, hoa huyệt và phần đùi trong co giật liên tục . Cả người anh gập lại, giật giật  vì khoái cảm cao trào , hai chân mất khống chế mà khép lại . Hoa huyệt cũng phun nước không ngừng.

    Cả gương mặt anh đều nhiễm một màu hồng , hai mắt mông lung ngập nước , đôi môi căng mọng bị mút cho sưng đỏ ẩm ướt cũng run run mấp máy . Nhìn anh bây giờ đã tuyệt diễm lại càng thêm yêu kiều tà mị, triệt để khiến cho con dã thú hung tàn trong lòng cậu trỗi dậy . Vương Nhất Bác nhìn đến đỏ mắt , còn chưa đợi anh bình tĩnh lại đã cúi người xuống, há miệng ngậm đóa hoa hồng mềm mại kia vào miệng mút một cái thật mạnh .

      Tiêu Chiến hét lên vì khoái cảm , cả người vẫn đang chìm trong dư vị cao trào lại bị như vậy liền sướng đến trợn mắt , hai chân giật lại kẹp đầu Vương Nhất Bác ở giữa khiến cậu càng thuận lời hút sâu hơn. Tay anh theo bản năng giữ đầu cậy, vò mái tóc mềm không rõ là đang hùa theo hay là muốn đẩy ra.

   - Nhất Bác....aaa...đừng như vậy....aaa...hức....ch....chờ một chút...đ..đi mà..aaa..ha.

     Cậu vừa liếm vừa mút, đầu lưỡi linh hoạt không ngừng kích thích âm hộ , thỉnh thoảng lại đẩy đẩy hột le nhỏ lại trườn xuống đâm đâm vào khe hở giữa hai hoa môi , trêu đùa niệu đạo. Cậu tham lam hút hết mật dịch ngọt ngào tanh nồng nhưng dâm thủy nhiều đến nỗi khiến cậu không liếm hết được đành luyến tiếc để nó rơi xuống cằm và bệ rửa. Bàn tay cũng không rảnh rỗi mà xoa nắn đôi gò bồng trắng mềm mại như chiếc màn thầu, xúc cảm thực sự rất  tuyệt khiến cậu thích tay mãi không rời, lại xoa nắn ngắt nhéo hạt anh đào nhô cao khiến nó run rẩy. Bàn tay còn lại bắt lấy dương vật nhỏ ngẩng đầu , sục lên sục xuống .
   
      Ba điểm mẫn cảm bị kích thích ác liệt như vậy  khiến cho anh sướng đến sắp điên rồi, đôi mắt nhòe đi mất tiêu cự như mà hình nhiễu của chiếc tivi hỏng.

   - Aaa...hu chết mất...aaa....mút mạnh ....m...một chút....aa...hức..ha..sướng...Nhất Bác...

     Vương Nhất Bácnghe xong càng ra sức hút bướm nhỏ , bàn tay sục mạnh dương vật nhỏ khiến nó trướng thêm một vòng, từ màu trắng hồng giờ đã chuyển sang sắc đỏ nhạt , đầu khấc rỉ ra chút dịch trong suốt. Cậu say mê liếm mút hoa huyệt , khi cảm nhận thấy hoa huyệt co rút lại cậu biết anh sắp cao trào rồi, rồi ấn miệng vào sâu hơn, hút mạnh một cái rồi lấy ray cắn nhẹ hột le nhỏ. Không lâu sau Tiêu Chiến liền hét lên rồi cao trào lần hai, cũng may giờ này không có ai, phòng vệ sinh cách âm cũng khá tốt, nếu không với thì chắc chắn sẽ thu hút người đến đây.
  
       Tiêu Chiến cả người như bị điện giật, cong người lại vì khoái cảm , hoa huyệt phun nước ướt hết cả tay Vương Nhât Bác , vương vãi ra một mảng lớn trên sàng nhà, dương vật nhỏ cũng giật giật rồi bắn ra bạch trọc trắng đục trên khuôn bụng phẳng lì và một chút vương lên đôi gò bồng .
    Anh thì sướng rồi, nhưng cả người cậu thì sắo hỏng luôn. Vương Nhất Bác ghé sát vào người anh , khàn khàn nói.

     - Anh thì sướng rồi, nhưng em thì chưa.
   Chất giọng trầm khàn nhiễm mùi dục vọng . Cậu cầm lấy tay anh đặt vào đũng quần của mình .

     - Cởi quần cho em.

    Anh bây giờ cả người vô lực, sướng đến bỏ luôn cả hình tượng ra sau đầu, dần lộ ra bản chất thật của mình. Giờ cậu nói gì anh cũng nghe hết, tận lực thỏa mãn cậu. Tiêu Chiến vương tay bám lên người Vương Nhất Bác rồi dần trượt xuống, hai chân anh đã nhũn thành bún luôn rồi nên không thể ngồi xổm được, chỉ có thể ngồi hẳng xuống sàn ghạch , bướm dâm nhỏ của theo đó mà dính xuống sàn, vừa bị liếm cho nên giờ rất mẫn cảm, hột le cũng sưng phồng . Anh chỉ vừa ngồi xuống thôi, bướm nhỏ và hột le bị ấn xuống ma sát với nền gạch trơn lạnh còn vương dâm thủy anh vừa phun ra khiến anh bất giác rên lên một tiếng.
   
    - Ưm...aaa..ha..
    - Sao vậy, n* ng tới mức độ như vậy rồi, còn chưa thỏa mãn sao, bé cưng  ? Hửm ?

   Vương Nhất Bác nhìn thì có vẻ đoan chính cấm dục nhưng thực chất bản chất vẫn là một tên lưu manh, thú tính bộc phát một cái liền không ngần ngại nói lời dâm ngôn uế ngữ ở trên giường . Thứ gì cũng muốn chơi muốn thử, cảm giác như có máu S vậy .

  
      Tiêu Chiến cũng không tức giận hay thẹn thùng gì cả, ngược lại còn cảm thấy hưng phấn lạ thường . Đôi bàn tay nhỏ run run của anh vươn lên định cởi quần thì anh nghe thấy giọng nói trầm thấm đè nén của nam nhân vang lên trên đỉnh đầu.

     - Không được dùng tay, dùng miệng cởi.

   Lời nói ấy phát ra như một loại mệnh lệnh khó chống lại , anh ngước lên nhìn cậu với đôi mắt ặng nước , cắn cắn môi rồi chống tay xuống cố gắng nâng người lên , đôi chân gần như vô lực nửa đứng nửa quỳ xuống sàn . Tay anh đặt lên hai bên hông của cậu làm điểm tựa , nhướng người ghé sát miệng vào túp lều căng phòng , dùng miệng cắn lấy cái khóa kéo kéo xuống , rồi đến khuy quần và cuối cùng là cái quần lót đen bên trong, cả quá trình nước bọt đã thấm ướt cả một mảng quần mà mãi anh mới có thể cởi xong .  

        Anh chỉ nhìn kích thước của nó khi  đang bọc trong lớp quần thôi mà cũng phát sợ rồi , không biết đến khi cởi ra còn thế nào, chắc chắn rất lớn, suy nghĩ này cũng đủ khiến anh vừa hưng phấn lại có chút lo. Nhưng mãi một lúc anh vẫn không thể cở được lớp cách chở cuối cùng khiến cậu mất kiên nhẫn , " chậc " một tiếng , cậu liền cho tay xuống trực tiếp kép luôn lớp quần lót, dương vật thô to sắp phát nổ cũng theo đó mà bật ra đáp trên má hồng của anh .

      Mắt phượng mở lớn, anh hơi nhích người ra để nhìn cây  thịt lớn đang sừng sững khí thế kia mà không nói nên lời, thực sự so với tưởng tượng của anh còn muốn to hơn , đại dương vật nhìn cũng phải tầm 23 - 24 cm , từng đường xanh đỏ nổi lên rõ ràng , có lẽ vì nhịn quá lâu mà nó từ một màu trắng hồng tương đồng với màu da mà chuyển sang sắc đỏ tím , càng tăng thêm vẻ đáng sợ , ấm nóng thô to và cứng rắn như bọc thép . Anh âm thầm cảm thấy địa phương nào đó đau đau, vừa mong chờ lại sợ muốn chết, không biết có vừa không .
    
      Vương Nhất Bác sắp nghẹn chết rồi, nhìn thấy anh thất thần nhìn dương vật của mình với cái dáng vẻ đó thì thực sự không nhịn được nữa . Cậu biết anh phản ứng như vậy cũng bình thường thôi, chính cậu cũng rất tự hào với kích cỡ của mình .
   
    - Tiêu Chiến, há miệng .

  Anh nghe cậu nói, theo bản năng liền há miệng, cậu liền nhân đó đặt đầu khấc vào miệng anh.

    - Liếm mút nó cho em.

    Anh biết cậu ẩn nhẫn rất khó chịu , liền không chần chờ nữa ngậm lấy , cố gắng nuốt dương vật lớn vào sâu trong miệng , đến khi đầu khấc chạm đến yết hầu anh cũng mới chỉ nuốt vào được hơn phân nửa, phần còn lại thì dùng tay bao lấy, phải hai tay mới có thể bao hết được phầng còn lại. Anh bắt đầu liếm mút nó, vì đã nhiều lần tưởng tượng ra rồi lấy dương vật giả tập luyện nên anh cũng có một chút kinh nghiệm . Lưỡi nhỏ linh hoạt phác họa từng đường gân , rồi lại đâm đâm vào mã mắt . Ra sức liếm mút lấy lòng . Nhưng đến khi miệng anh mỏi nhừ, đầu lưỡi đã tê rồi mà vật đó chỉ có trướng to thêm chứ không dấu hiệu muốn bắn liền ủy ủy khuất khuất mà ngước nhìn con người đang được phục vụ cho thoải mái kia .
 
    - Bắng...i..à... ( Bắn đi mà )

     Vương Nhất Bác đã bao lần tưởng tượng được ủ trong khoang miệng ấm nóng mê người này , đến khi được thử rồi liền cảm thấy cmn quá tuyệt . Không khống chế được mà khẽ rên vài tiếng . Lại nghĩ đến cái gì đó mà nhăn mày khó chịu.

   - Ha...ưm...cmn có phải anh liếm mút cho ai rồi đúng không ? Bú giỏi như vậy ? Hửm, NÓI ?
   - hôn...ó ( không có )
   - Hửm ? Làm cho ai rồi ?
   Nói rồi liền không đợi anh trả lời, ấn đầu anh ra sức đẩy hông thao vào khoang miệng nhỏ này . Cái chân không thành thật đã cở giày ra từ lúc nào mà đưa xuống ma sát với bướm nộn, gẩy gẩy hột le rồi dùng ngón cái đâm vào thịt huyệt khiến anh sướng đến không thể khống chế bản thân , co giật mạnh  nhưng vẫn không thể thoát ra khỏi bàn tay hữu lực của cậu. Chân Vương Nhất Bác liên tục ấn mạnh hột le còn tay thì ấn đầu anh vào thân dương vật .
    -Aaaa....ưm..hức...ừng...ấ...ấng...e..ữa...aaa...hức...aa..ha...hu..ướng...ăng...ết ất...aaa  ( nghĩa là bảo ẻm đừng ấn le nữa ó, ảnh sướng chết ) .

   - Ha...ưm...đúng là phê chết rồi.

   - Ha...ưm..hức...hư...ừng...à...ậm...hức...ọ..ô..

    Tiêu Chiến bị thao khoang miệng  đến nói không nên lời, nước mắt nước mũi đều theo đó chảy ra làm ướt giương mặt nhỏ yêu kiều . Một lúc khá lâu sau Vương Nhất Bác mới thỏa mãn gầm lên một tiếng rồi rót một dòng tinh dịch tanh nồng đậm mùi vào miệng anh khiến Tiêu Chiến ho khan rồi nôn khan.

   - Khụ...ọe...hức...khụ...khụ...

   - Ha. Thoải mái thật.  Cậu thỏa mãn kêu lên một tiếng.

  Cảm thán một câu, cậu mới nhìn xuống anh, thấy anh há miệng không thể khép lại , nước mắc nước mũi tèm lem , chiếc lưỡi đỏ au hơi vươn ra ngoài, bên trên đọng lại một lượng tinh dịch , một số chảy ra từ khóe miệng chảy xuống cằm. Nhìn anh bây giờ thực sự rất câu nhân tiêu hồn . Cậu liền cúi người xuống hôn lên giọt nước mắt mặn ngọt rồi bế anh đặt lên bệ đá .

   - Bảo bối đừng khóc nữa.

   - Huhu...hức...anh đã bảo...đừng ấn nữa mà...ô ô...hức...anh đau...

   - Được rồi được rồi là em không tốt , em chơi quá đà rồi, xin lỗi anh bảo bối, em làm vậy chẳng phải vì anh quá câu nhân sao, em cầm không được a. Đừng khóc em sai rồi mà...
  
    Đây có thể nói là lần đầu tiên trong đời Vương Nhất Bác nói nhiều như vậy, lần đầu tiên cậu ôn nhu trân trọng một người như vậy . Mẹ Vương mà thấy cậu của hôm nay chắc từ chối nhận con luôn quá.
    - Hâyza, chẳng phải anh cũng rất sướng sao , được rồi lần sau em sẽ không như vậy nữa .
    - Hức...thật không ?
    - Thật .      ( Không tin =))) tao từ chối tin, nó quá giả dối,

                         anh tôi vẫn là tấm chiếu mới chưa trải, quá       
                           ngây thơ )

   - Vậy em hứa đấy...hic
   - Ừm .
Miệng thì nói vậy nhưng đầu đã nghĩ xong sắp tới sẽ làm gì để chơi đùa với cơ thể anh .

     ( Đấy, nói có sai đâu :))) . Bo :   im miệng   . Tác giả : em xin lỗi, anh tiếp tục )

   - Anh nhả thứ trong miệng ra đi, không cần nuốt, không tốt cho cổ họng.
Nói rồi xòe tay ra để anh nhổ vào.
  - Nhưng...anh nuốt rồi.
Anh há miệng ra để cậu nhìn rõ , đầu lưỡi vẫn còn ít bạch trọc .
  Hự.
  Quá câu dẫn rồi. Nhưng không để mỹ nhân câu hồn quá lâu, suy nghĩ đó một lần nữa tìm đến.
  - Giờ thì đến em.
  - Hả...a..ưm
Vương Nhất Bác xoa nắn đầu ngực đã hơi sưng của anh một lúc rồi cúi xuống ngậm trái anh đào đỏ ấy vào miệng cắn mút.
  - Anh đã từng cho ai làm như vậy chưa, hửm ?
  - Khô....không có ...ưm..a
  - Vậy sao bú dương vật nam nhân lại giỏi như vậy ?
  - Anh...
Nói đến đay anh lại ngừng lại, mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn, không lẽ bây giờ anh nói anh nghĩ đến cậu rồi tự luyện chơi với dương vật giả sao, như vậy cũng...

  - Hửm, sao không nói.
Thấy anh không ư hử gì cậu liền tức giận cắn mạnh vào nhũ hoa của anh. Không lẽ anh thực sự đã từng làm với người khác, nghĩ đến đây máu nóng trong người cậu sôi lên, tức giân càng ra sức gặm mút dày vò nhũ hoa.
  -  Aa...ha...ưm ...đừng cắn mà...anh không có....ưm..hức...aa
  - Anh không có cái gì ?
  - Aa...anh không có...ha..cùng người khác...chỉ có có em..a ha...cái này cũng vì...aaa đừng cắn...ha ưm...aa
  - Vì làm sao ? NÓI .
  - Vì..ha...vì nghĩ đến em..ưm mà luyện...a...luyện tập...aa
Nói đến đây anh thực sự thẹn muốn chết rồi , ai đời như anh cơ chứ.
  - Phì.
Vương Nhất Bác bật cười, tức giận gì đó cũng bị dội cho đi hết, trong lòng vui sướng như trăm hoa nở rộ. Thật tốt là không phải....nếu như anh thực sự cùng người khác, cậu nhất định sẽ tìm cho ra kẻ đó và giết chế hắn.

   Cao trào qua đi, cơ thể anh bắt đầu thấy ngứa ngáy như bị ngàn con kiến cắn vậy. Anh vặn vẹo người cầu khát nam nhân trước mặt.
   - Nhất Bác....hức...anh khó chịu...ưm

     Vương Nhất Bác âm thầm nuốt nước bọt, nhưng cậu cũng chỉ có thể đè nén dục vọng muốn đè anh ra làm . Bây giờ  không thể được , anh chưa sẵn sàng , cậu sợ sẽ dọa tới anh khi thú tính thực sự trong cậu bùng phát . Hơn nữa nếu có làm cũng không phải là ở một nơi như thế này, không kín đáo, không an toàn, ít nhất là phải làm ở trên một chiếc giường mềm mại trong một căn phòng kín đáo rộng rãi , chính là phòng của cả hai, ừm. Vậy nên bây giờ không được. Cậu không muốn bất cứ ai nghe thấy thanh âm kiều diễm , thấy được cơ thể này phát tao, của cậu, tất cả là của cậu.
  
   - Bảo bối...anh nhịn một chút, em giúp anh tẩy rửa rồi đưa anh về nhé .
   - Em không muốn sao...

Càng nói giọng anh càng nhỏ.

   - Hừm, không phải là em không muốn, chỉ là em sợ anh chưa sẵn sàng, em sợ sẽ để lại bóng ma tâm lý trong anh. Nơi này cũng không an toàn, em không muốn lần đầu tiên của mình lại làm ở nơi này, không tốt cho anh.

  Tiêu Chiến nghe cậu nói mà rất cảm động, không ngờ cậu lại ấm áp chu toàn, nghĩ cho anh nhiều như vậy. Nhưng là...

   - Em sao lại như vậy chứ...chúng ta có là gì đâu...
    Tiêu Chiến anh tự bản thân mình nói mà tự làm mình đau lòng, cảm giác anh với cậu như hai người xa lạ rồi một lần quấn lấy nhau rồi lại như hai đường thẳng. Anh rất sợ sau chuyện này cậu sẽ chỉ coi anh là bạn qua đường , anh sợ đó chỉ là hứng thú nhất thời của cậu với cơ thể của anh...anh sợ...mọi thứ chỉ là ảo tưởng mà anh nghĩ ra...

   - Không là gì là sao ?

  Vương Nhất Bác đen mặt, Tiêu Chiến anh đây là ăn xong rồi phủi mong bỏ chạy à, chúng ta như vậy mà không là gì.

   - Anh nói lại cho em nghe, anh đây là chơi xong thì bỏ à ?
   - Anh...
   - Nói . Giọng cậu lạnh đi , âm trầm như ban đầu.

   - Nhất Bác...anh không có ý đó...chỉ là...chỉ là chúng ta
chưa là gì đâu làm như vậ...hức...anh...hu hu...anh sợ em sẽ
chỉ là hứng thú nhất thời...anh...hức híc oa oa...

   Tiêu Chiến càng nói càng khóc đến lợi hại. Vương Nhất Bác ngẩn ra một chút rồi cuống cuồng ôm người vào dỗ.
  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net