Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Flynn

Cho đến nay, dường như không ai biết tại sao có người bị bắt cóc. Tôi đã liên hệ với các nhóm và những gia tộc khác trong khu vực, nhưng có bất kỳ con sói nào bị mất tích, vậy nên chỉ có một khả năng là ai đó đang nhắm đến chúng tôi mà thôi.

" Rốt cuộc những người bị bắt đi có mối quan hệ gì chứ ? " Cha tôi nói. Sau khi nói chuyện với cô ấy và cha tôi, cũng như Maxwell, chúng tôi đã phát hiện ra những con sói bị bắt đi đều xuất hiện trong giấc mơ của cô ấy.

" Mấy cuốn sách của con bé đều viết về những người cấp cao trong gia tộc. " Ông ấy đẩy một trong những cuốn sách của cô sang cạnh bàn của mình, bực bội " Cả ta và Maxwell cũng có. "

" Tôi là người chuyển số tỷ phú đẹp trai hay người chuyển số cao bồi thô kệch ? " Tôi vừa cười vừa hỏi

" Không vui đâu. "

" Con biết điều đó chẳng vui chút nào, nhưng đến giờ phút này chúng ta vẫn dậm chân tại chỗ. "

" Tuy nhiên, cô ấy có lẽ biết. "

" Cô ấy biết nhiều hơn con ? "

" Cô ấy đã học được rất nhiều. Tanya Barker đã nói với con rằng Heather bây giờ là một trong những học sinh giỏi nhất của cô ấy đấy ? "

" Thật không? Nhưng mà Tanya rất ghét loài người. "

" Heather đã đề nghị dạy kèm một số đứa trẻ khác viết sau khi chúng nhận lại được bài báo cuối cùng của mình. Cô ấy đang sử dụng giờ học tập của mình để giúp các sinh viên khác hoàn thành bài của họ. "

Cha tôi lần đầu tiên nhìn tôi và mỉm cười

" Cha không nghĩ rằng mình thích cô ấy một chút nào " Ông ấy nói với tôi.

" Con sẽ không nói về chuyện tình cảm của mình với cha đâu "

" Những giấc mơ sẽ trở nên tồi tệ hơn, Flynn " Cả hai chúng tôi đều biết những con sói sẽ phát điên nếu không giao phối với người bạn đời định mệnh của mình.

" Con biết chứ "

" Nhìn này, con đã bắt cóc cô ấy "

" Chuyện đó thì có liên quan gì ? "

" Cha, con đã bắt cóc cô ấy "

" Flynn, cô gái đó thật ngọt ngào, tốt bụng và thông minh. Cha vẫn không tin cô ấy. Cha không biết liệu mình có làm được không. Cô ấy là người ngoài cuộc và tốt nhất là nên mặc cảm với những người mà chúng ta không thực sự biết hoặc không hiểu, nhưng có lẽ con sói sâu bên trong con đang thích thứ gì đó của cô ấy. "

Có phải cha tôi nói đúng không ?

Tôi đã cho Heather không gian vì ở xung quanh cô ấy thật say. Tôi ghét bao nhiêu tôi muốn cô ấy. Trên thực tế, tôi cảm thấy ghê tởm bản thân vì điều đó. Một phần trong tôi nghĩ rằng tôi không bao giờ nên đi vào buổi ký tặng sách đó và cướp cô ấy đi. Một phần trong tôi tự hỏi liệu tôi có nên để cô ấy ở đó không.

Vấn đề là chúng tôi sẽ không có câu trả lời và thành thật mà nói, tôi biết rằng chúng tôi không thể để cô ấy đi. Không phải cho đến khi chúng tôi giao phối với nhau và những giấc mơ tự nhiên dừng lại hoặc cho đến khi chúng tôi tìm ra cách khác để ngăn chặn giấc mơ của cô ấy. Theo như tôi biết, cái chết của một trong những người bạn đời là cách duy nhất để ngăn chặn giấc mơ giao phối không viên mãn.

Tuy nhiên, chúng tôi không thể đưa cô ấy về nhà trong khi cô ấy đang có những ước mơ đó. Nguy cơ cô ấy vô tình tiết lộ giới bí mật là quá cao. Có quá nhiều rủi ro là cô ấy sẽ vô tình để người khác biết cách hoạt động của gói. Điều gì sẽ xảy ra nếu trong cuốn sách tiếp theo, cô ấy tiết lộ một số quy trình an toàn của chúng ta? Điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy tiết lộ mật khẩu? Chết tiệt, điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy nói về lịch sử của bầy chúng ta?

Một phần tôi hy vọng rằng bằng cách để cô ấy tham gia các lớp học, tôi sẽ giúp cô ấy hiểu chính xác những gì mà gói của chúng tôi mang lại.

Tôi không thực sự nhận ra rằng tôi sẽ cử cô ấy đi thu thập thông tin có thể được sử dụng để chống lại chúng tôi.

" Tôi không biết mình sẽ làm gì " cuối cùng tôi cũng nói với cha

" Cô/Em cần nói chuyện với cô ấy " Anh ta nói. " Phải làm điều đó một cách nhanh chóng.Trăng tròn sắp đến rồi Flynn, và cô ấy có thể là người duy nhất để tìm hiểu điều gì sắp xảy ra "

MÔ TẢ SỰ THẬT rằng cô ấy không chính thức là một tù nhân, Heather không bao giờ thực sự cô đơn. Tôi không nói với cô ấy, nhưng tôi đã chỉ định người canh gác cho cô ấy bất cứ lúc nào chúng tôi xa nhau. Đó là vì sự an toàn của chính cô ấy, nhưng cũng là vì sự an tâm của tôi. Tôi không muốn tham gia các cuộc họp hoặc giải quyết công việc đóng gói và phải lo lắng về cô ấy. Khi tôi gặp cô ấy trong căng tin để ăn tối, tôi khẽ gật đầu với người bảo vệ mà tôi đã giao cho cô ấy trong ngày. Anh ta gật đầu chào lại và bỏ đi, biến mất trong đám đông.

Heather dường như không để ý. Một phần tôi cảm thấy hơi tệ vì đã không tin tưởng cô ấy, và tôi không muốn làm cô ấy buồn.

Cô ấy vẫn chưa thể chạy trốn.

Không phải khi chúng tôi không biết mối đe dọa mà chúng ta đang đối mặt ở học viện này.

Cô ấy cắn một miếng thức ăn của mình và đột nhiên làm rơi nĩa và bắt đầu vẫy tay điên cuồng. Tôi quay lại phía sau để thấy Gaston và Lily đang đi vào nhà ăn. Lily cười toe toét và chạy nhanh tới. Gaston đi đến bữa tiệc tự chọn.

" Này ! " Lily chạy đến và ôm Heather vào lòng. Từ khi nào họ lại trở thành bạn tốt của nhau như vậy? Cô ấy lùi lại và nhìn Heather " Bài kiểm tra thế nào ? "

Bài kiểm tra ?

Tôi thậm chí còn không biết cô ấy có một bài kiểm tra hôm nay.

Cô ấy không nói với tôi.

" Ổn áp lắm " Heather cười. Cô ấy ngồi xuống và ra hiệu cho Lily tham gia cùng chúng tôi. " Tôi không nhận ra mình đã lo lắng như thế nào cho đến khi Barker thả tờ giấy đó xuống trước mặt tôi " Cô ấy lắc đầu " Nó gợi lại rất nhiều kỷ niệm về thời đi học và không biết liệu mình vượt qua hay trượt một kỳ thi "

" Cô nghĩ mình đã làm như thế nào ? " Lily thắc mắc.

" Tôi khá chắc rằng mình đã làm rất tốt, nhưng không bao giờ thực sự biết được. Điều này là hoàn toàn mới đúng đối với tôi. Ý tôi là, rõ ràng là tôi đã có một số kiến ​​thức trước khi đến đây, nhưng không nhiều, và ... thật là thú vị " Cô ấy mỉm cười, tôi nhận ra rằng Heather cảm thấy tự hào về bản thân.

Và tôi cũng tự hào về cô ấy.

" Đó là một tin tuyệt vời " tôi xen vào. " Barker không phải là một giáo viên dễ dãi "

" Cô hiểu đúng ý rồi đấy " Lily đảo mắt. " Hầu hết học sinh đều ghét cô ấy " cô ấy thì thầm đầy tự tin.

" Tôi có thể hiểu điều đó " Heather nói một cách cẩn thận. " Đôi khi gặp một giáo viên khó tính thì cũng tính là khó khăn hơn so với bình thường rồi "

" Cô thật là tốt " Lily nói.

" Có thể, nhưng tôi nghĩ cô ấy đã làm rất tốt về việc chuẩn bị cho tương lai của các học sinh. Ý tôi là một số người trong số họ sẽ phát trực tiếp thế giới loài người và họ sẽ cần biết họ đến từ đâu và làm thế nào để giữ an toàn. Cô ấy dạy nhiều thứ hơn là chỉ tên và ngày tháng trong các lớp học "

" Vâng " Gaston nói vầ tham gia cùng chúng tôi. Anh ta cẩn thận đặt một đĩa thức ăn trước mặt Lily, sau đó đặt một đĩa trước mặt mình và ngồi xuống " Cô ấy làm rất tốt khi đưa ra nhiều thông tin và sự kiện. Cô ấy không thể làm trái sự thật "

Chúng tôi ăn phần còn lại của bữa ăn trong khi thoải mái trò chuyện và tôi ngạc nhiên vì mọi thứ diễn ra suôn sẻ như thế nào. Đây là lần đầu tiên chúng tôi dùng bữa với Lily và Gaston và mặc dù tôi nhận ra rằng chúng tôi chưa thực sự giao phối, nhưng việc ăn cùng Heather và bạn bè của tôi cảm thấy gần như bình dị. Thực sự thì điều đó thật tuyệt vời và tôi thực sự cảm thấy thích thú.

Khi trở về phòng ngủ, cả hai chúng tôi đều rất vui và hạnh phúc. Chúng tôi bước vào phòng ngủ của mình và đóng cửa lại, cả Maple và Syrup đều ném mình vào Heather. Tuy nhiên, họ vẫn chưa hoàn toàn quen với tôi, và Maple nói riêng nhìn tôi với vẻ nghi ngờ. Heather nhận ra điều này và mỉm cười.

" Đừng lo lắng. Anh ta sẽ quen với cậu thôi "

"Tôi không lo lắng " Tôi nói với cô ấy.

" Tôi đang nói chuyện với Maple " cô ấy cười và sau đó cô ấy nhìn sang tôi. Mùi hương của cô ấy làm tôi say mê, và buổi tối là khoảng thời gian đẹp nhất và tồi tệ nhất trong ngày. Đó là điều tốt nhất vì tôi được ở gần cô ấy, nhưng điều tồi tệ nhất là vì tôi không thể ở bên cô ấy và thành thật mà nói, đó là điều tôi thực sự muốn.

Tôi nhìn cô ấy, và rất nhiều thứ khác nhau vụt qua đầu tôi, nhưng những gì tôi nói cuối cùng lại là điều mà cả hai chúng tôi đều không ngờ tới.

" Tôi xin lôi "

" Gì ? "

" Tôi xin lỗi vì tôi đã bắt cóc cô "

" Flynn " Cô ấy vẫy tay, như thể nó chẳng là gì. " Tôi biết anh có lý do của mình. Bên cạnh đó, việc trở thành một phần của học viện đã thực sự được mở mang tầm mắt. Anh có biết rằng một số người thay đổi thực sự có thể tạo ra độc dược? Ai biết ? Và có những biện pháp chữa trị bằng thảo dược cho mọi thứ. "

Tôi chạm vào vai cô ấy và cô ấy nhìn lên tôi.

" Tôi biết về độc dược và thảo mộc, Heather, nhưng tôi không có ý đó. Tôi xin lỗi "

Có hàng triệu cách tôi có thể nhờ cô ấy giúp đỡ, nhưng tôi phải làm với biện pháp quyết liệt nhất.

" Flynn, tôi biết tại sao anh lại làm vậy. Không sao đâu "

" Tôi đã bắt cóc cô " Tôi lắc đầu. Ngắm nhìn cô ấy với những con mèo của cô ấy, đọc sách của cô ấy vào ban đêm, và cuộn tròn học bài kiểm tra của cô ấy khiến tôi càng thích cô ấy hơn. Cô ấy tốt hơn những gì tôi có thể tưởng tượng. Cô ấy dễ thương hơn, hài hước hơn và ngọt ngào hơn. Cô ấy tuyệt vời với thú cưng của mình và cô ấy tuyệt vời với những người thay đổi. Thậm chí một số con sói già cộc cằn đã bắt đầu hỏi khi nào hai chúng tôi sẽ giao phối, nhưng tôi không biết liệu điều đó có bao giờ xảy ra hay không.

Bởi vì tôi thích Heather.

Rất nhiều

Và tôi không muốn làm bất cứ điều gì gây tổn thương cô ấy.

Tôi không muốn làm bất cứ điều gì có thể khiến cô ấy cảm thấy tồi tệ, khó chịu hoặc mất mát.

Tôi không muốn làm bất cứ điều gì có thể khiến cô ấy cảm thấy như bị mắc kẹt.

Sau khi mọi chuyện kết thúc, và khi chúng tôi đã phát hiện ra ai đã bắt bầy sói và lý do tại sao, thì tôi sẽ phải để cô ấy đi.

Nhưng có điều gì đó nói với tôi rằng để Heather ra đi sau khi mọi chuyện kết thúc sẽ là trải nghiệm khó khăn nhất trong suốt cuộc đời. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net