Chương 6: Nhiệm Vụ Đầu Tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Smed đang đi đến phòng Sinh vật học thì nghe được tiếng nói chuyện, cậu ngước lên nhìn bảng tên phòng:

"Phòng Hiệu Trưởng..."

"Hẳn là nguồn pháp lực đó không thể thuộc về em ấy, thầy hãy nhớ em ấy chỉ mới học cao trung ! Nhiêu đó thôi đã đạt tới con số 50.000 pháp lực rồi. Mà các học viên khác chỉ đạt con số 25.000 đến 30.000." Giọng của thầy Yud vang lên.

"Tôi cũng nghĩ thế mới đây thôi, nhưng mà..."

*Bộp*

Thầy Hiệu Trưởng để một tập tài liệu xuống bàn.

"Hình xăm cái de và ngọn lửa, Smed khi đi khám sức khỏe cũng được xác nhận rằng cậu ta sở hữu nó: Nguyền Ấn..."

Thầy Yud xám mặt, nuốt cục kinh sợ ngược vào trong:

"Nhưng tại sao cậu ta không biết về nó ? Cậu ta chẳng hề đề cập đến, thậm chí khi được hỏi, cậu ta cũng chỉ nói qua loa: 'Nó là hình xăm thôi.' ".

"Có thể,..." Thầy hiệu trưởng cau mày, giọng ngờ vực.

"Kí ức về Nguyền Ấn đã bị xóa mất khỏi trí nhớ của cậu ta..."

"Thật là..." Thầy Yud thở dài.

"Nguyền Ấn ẩn chứa một sức mạnh rất kinh khủng. Khi bị gỡ phong ấn lần đầu, nó sẽ cung cấp cho chủ nhân nguồn pháp lực dồi dào, gỡ phong ấn lần thứ hai: chủ nhân sẽ có được sức mạnh thể chất đáng kinh ngạc và gỡ phong ấn lần thứ ba..."

Smed bừng tỉnh dòng suy nghĩ mơ hồ:

"Thì ra đây là lí do ông nội bắt mình quấn băng vào cánh tay !" Cậu đưa tay lên, chạm vào cánh tay phải được băng lại.

Két, két, két,...Cánh cửa dần mở về phía trong do sức nặng của Smed.

"Ai đó !!" Thầy Yud quát.

Smed giật mình chạy nhanh khỏi đó, vẫn đang rất rất tò mò chuyện gì đã xảy ra với mình, Nguyền Ấn là gì, bản chất sức mạnh kinh khủng của cậu,...nhưng đây chắc có lẽ là cơ hội đầu tiên và cũng là duy nhất của cậu ấy- con người bị nguyền rủa...

Nguyền Ấn là những dấu ấn bị nguyền rủa, được "khắc" lên cơ thể những kẻ bị Quỷ Peccatum lựa chọn, chúng được gọi là Bảy mối tội đầu.

....

"Gâu, gâu !..." Con Chimera sủa oang oang trong căn phòng kí túc xá ngột ngạt.

"Nguyền Ấn ?" Smed lặp lại với giọng như tự hỏi bản thân.

"Làm gì mà như mất hồn thế ?" Nero-đứa bạn nối khố và cũng là đứa bạn chung phòng kí túc xá với Smed.

"Không có gì đâu." Smed trả lời với giọng trái ngược hoàn toàn với cái "không có gì" của cậu.

"Chú biết không ?..." Nero cất tiếng." Mỗi lần chú lo lắng là chú sẽ dùng tay trái che miệng. Và hiện giờ chú đang làm điều đó."

Smed ngạc nhiên, ngay bản thân cậu cũng không nhận ra điều này.

"Ơ, ừm...Thực ra có vài chuyện mà anh muốn biết..." Smed ngập ngừng, không biết có nên kể cho Nero không.

"Chú biết Nguyền Ấn là gì không ?" Smed quyết định nói cho Nero.

"Nguyền Ấn á !?...Nguyền Ấn...ừm...Nguyền Ấn...Nghe quen quen nhưng mà..." Nero cố tìm lại thông tin.

Nero đập tay vào nhau ra vẻ đã biết:

"A !! Ông già anh đang nghiên cứu về cái đó !!"

"Thế hả !? Vậy nó là gì !?" Smed đứng phắt dậy.

"Hình như là dấu ấn bị nguyền rủa được quỷ Peccatum khắc lên cơ thể của Bảy mối tội đầu, phân theo thuộc tính: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi."

"Vậy chú biết gỡ phong ấn Nguyền Ấn là thế nào không !?" Smed hỏi tiếp.

"Gỡ phong ấn à ? Ông già không đề cập thì phải ?" Nero xoa cằm.

"Ừm. Cảm ơn." Smed đáp lại cụt lủn cùng câu cảm ơn.

"Không có gì. Nhưng sao chú muốn biết về nó thế, Nguyền Ấn ấy ?" Nero hỏi lý do của Smed.

"Không, không có gì." Smed cố gắng không đưa tay trái lên miệng để không bị nghi ngờ.

"Ừ." Nero đáp, trèo lên giường bên trên. "Ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

*Phụt* Điện tắt, bóng đêm bao trùm căn phòng, chỉ chừa lại ánh sáng nho nhỏ từ cây nến trắng nằm trên chiếc bàn gỗ sồi cùng vài quyển sách phép và...một con dơi đang treo mình trên thanh xà ngang của căn phòng...

"Ngươi sẽ biết sớm thôi..." Tiếng nói thì thào, nhẹ nhàng mà sắc bén, cắt gọn gàng bầu không khí cuối thu...

*Roạc* Ngày cuối cùng bị "xé rời" ra khỏi tập lịch nhường chỗ cho ngày đầu tiên của mùa đông lạnh lẽo...

Hôm nay, Bảng Nhiệm Vụ đã được treo lên sau 1 tuần học như đúng các năm trước. À không, sớm một ngày chứ. Mọi năm là 8 ngày, có vẻ số nhiệm vụ ngày càng tăng lên nhiều hơn. Đây là một trong các hoạt động của trường Athena.

Hoàn thành nhiệm vụ cấp F sẽ nhận được 4 Nola.Hoàn thành nhiệm vụ cấp E sẽ nhận được 8 Nola.Hoàn thành nhiệm vụ cấp D sẽ nhận được 10 Nola.Hoàn thành nhiệm vụ cấp C sẽ nhận được 12 Nola.Hoàn thành nhiệm vụ cấp B sẽ nhận được 14 Nola.Hoàn thành nhiệm vụ cấp A sẽ nhận được 16 Nola.Hoàn thành nhiệm vụ cấp S sẽ nhận được 20 Nola.

Nola (hay BELL, kí hiệu là N) là đơn vị tiền tệ chính thức của quốc gia Trivia, được Ngân hàng Pháp thuật Trivia phát hành. Tiền xu Nola có các mệnh giá: 1N, 2N, 5N, 10N, 15N.

Smed và Nero đang tìm một nhiệm vụ vừa tầm với cả hai đứa. Lướt qua tấm bảng khổng lồ lần đầu, Smed đã ấn tượng ngay bởi một nhiệm vụ khá hấp dẫn:

"Cấp A. Săn Sói tuyết. Số lượng: Không rõ. Giới hạn thời gian: Có (1 giờ) Thung lũng Trắng Xóa, đỉnh núi Nix." Smed đọc nhiệm vụ cho Nero nghe.

"Được đấy, đi không ?" Nero hỏi ý kiến thằng bạn.

"Được." Smed trả lời ngay lập tức.

***
Rừ...rừ...rừ...tạch...tạch...tạch...rừ...rừ...rừ...

Tiếng lách cách đều đều của dây cáp và tiếng bánh xe kêu lọc xọc mỗi lần cabin chạy qua trụ cáp...Tiếng kêu không ngừng của cơn gió, nghe như tiếng trẻ con khóc hờn...

Smed và Nero im lặng nhìn những bông tuyết bị gió thổi đi, đập vào chiếc cabin đang chậm rãi tiến tới đỉnh Nix...

Nix là một ngọn núi trắng xóa, quanh năm chỉ phủ tuyết, tuyết gần như không bao giờ tan ở đây, nhưng khi được nắng chiếu vào thì lại óng ánh giống như pha lê, vì thế nó còn tên gọi khác là Crystal. Trên đỉnh núi là một thung lũng khá rộng nhưng, nó được gọi là Thung lũng Trắng Xóa. Đó là nơi sinh sống của một loại sinh vật có tên là Sói tuyết, chúng là loại vật được thích nghi hoàn toàn với vùng núi tuyết, có thể chịu mức nhiệt độ lên tới -100°C, còn lại các đặc điểm đều giống với chó sói.

Smed nhìn về phía đỉnh núi. Họ đã gần tới trạm cuối của cáp treo, nhưng Nero thấy cái gì đó.

"Thì ra là giàn giáo..."

Nhưng gần hơn, gần hơn, gần hơn nữa,...

Một thứ đáng lẽ không có ở đó...

Trên giàn giáo là một con chim khá lớn,...

Không, quá vô lý ! Chẳng có loại chim nào sống được ở vùng này cả !

"Ê, có cái gì đó !" Smed đã thấy con chim đó...

Gần hơn...

"Một con bướm đêm ?" Smed dự đoán.

Càng ngày càng gần hơn...

Kịch...

!!!???

Cảnh tượng mà chẳng ai muốn thấy, nó cực kỳ kinh khủng: Một xác chết bị treo ngược lên giàn giáo, nội tạng đã bị đánh cắp, kể cả con mắt...

"Ai đã làm việc này !?" Sự sợ hãi, lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt Nero...

Đây là một điềm báo...

Điềm báo của...

.

.

.

Cái chết đau thương nhất trong cuộc đời, nếu ai đó có khả năng tái sinh, họ sẽ không hề cân dự mà chọn luôn đây là cái chết đau đớn nhất...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net