Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay là thứ hai. Nó đến rất sớm nhưng lại la cà dọc sân trường để ngắm những chiếc lá phong cuối cùng trước khi mùa đông đến thành ra khi nó đến lớp thì đã rất đông học sinh. Mọi chuyện hôm kia dường như đã được lãng quên thì phải. Càng tốt, nó không muốn thành tâm điểm của sự chú ý.

- "Này, trường mình hôm nay đón vài học sinh mới đấy!" Một bạn trong lớp nói.

- "Ôi ai thế? "-Một người khác hỏi

- "Ba người". "Một người được mệnh danh là Công chúa của trường Trung học S.O.N.E.II, một người là Nữ thần vương tử - là bạn thân của Nữ thần điện hạ. Còn lại là Công chúa của trường S.O.N.E.III. Trong ba người đó chỉ một người có dòng máu quý tộc nhưng cả ba đều rất tài giỏi đấy!"- Bạn nữ kia trả lời

- "Có xinh đẹp không?"

-"Còn phải hỏi sao?"

Đó là cuộc nói chuyện của một số bạn nữ trong lớp nhưng nó chẳng quan tâm đến điều đó, trong đầu nó bây giờ chỉ có kì kiểm tra giữa kì thôi. Không biết Yuri có tập cho nó tử tế để nó qua được bài kiểm tra hay không. Nói đến Yuri, bây gìơ vẫn chưa đi học, nếu không chắc nó không được yên mà ngồi thảnh thơi thế này.

Một lúc sau.......

Đến rồi, vừa nhắc đã thấy tới. Cái dáng dong dỏng cùng điệu bộ bất cần không thể nhầm lẫn với ai. Nhưng không thể vì ghét Yuri mà phủ nhận một điều là Yuri rất.....đẹp. Một vẻ đẹp lạnh lùng, quý phái ít ai có được. Nó cứ ngẩn ngơ như vậy cho đến khi:

- "Nhìn đủ chưa? Tôi biết tôi đẹp nhưng cô cũng đâu cần nhìn tôi chằm chằm như vây!." Rồi Yuri ngồi xuống bàn làm như không có chuyện gì xảy ra.

Vừa mới nghĩ về Yuri tốt một chút giờ nó lại ghét cay ghét đắng cái bộ mặt dày hơn thớt của cô ta. Không biết "chỉ số tự sướng" của Yuri cao ngất ngưởng đến mức nào. Có lẽ mấy ngọn Everest sếp chồng cũng phải chào thua.

Reng.....Reng......Reng

Cô giáo bước vào lớp mỉm cười nói:

- Hôm nay lớp chúng ta sẽ đón hai học sinh mới. Vào đi các em

Hai học sinh mới bước vào. Một người thì ai cũng biết là.... Sunny. Người kia là một người khá quen với nó nhưng nó không nhớ mình đã gặp ở đâu, rất đẹp tuy không thể bằng Yuri, cao khoảng 1m70, nhìn rất thân thiện và hoạt bát.

- "Ối trời là là Nữ thần vương tử và Nữ thần quận chúa." Cả lớp ồ lên trừ nó và Yuri.

- "Các em làm quen với các bạn trong lớp đi!" - Cô giáo quay sang hai "lính mới"

- "Chào mọi người mình là Choi Sooyoung, rất mong được làm quen với tất cả các bạn.- Cô ta nối với một giọng nhẹ nhàng khiến nữ sinh trong lớp (trừ nó) ngất ngây.

- Chắc các bạn cũng biết mình rồi, Sunny rất mong các bạn giúp đỡ. Cô ta nói bằng cái giọng tiểu thư giả tạo làm nó thấy...buồn nôn.

- Sooyoung và Sunny sẽ ngồi một bàn.

Cả hai đi xuống và hai tiết học đầu trôi qua trong sự bàn tán.

Reng.....Reng......Reng..... - giờ giải lao.

Nó đang đọc truyện thì đột nhiên có một bàn tay khẽ vỗ nhẹ vào vai nó khiến nó giật mình. Nó ngước mắt nhìn lên là....Sooyoung.

- "Hey, bạn còn nhớ tôi không vậy?" - Sooyoung nói với một nụ cười.

Cả lớp đều nhìn về phía nó, thắc mắc, tò mò, ghen tỵ, ngưỡng mộ....thập cẩm đủ thứ.

Nó nhìn Sooyoung cố nhớ lại nhưng không được bèn lắc đầu.

- "Không thể nào, mới không gặp có một tháng thôi mà, bạn cố nhớ lại xem."

Nó vẫn lắc đầu, thật sự cô gái này trông rất quen nhưng không thể nhớ đó là ai.

- "Hazzzzzzz, bạn lạ thật đó, khuôn mặt tôi đẹp thế này mà bạn không nhớ. Nếu là người khác thì chắc nhớ suốt đời đấy chứ."

Nó đã hơi bực mình vì nó đang đọc truyện mà lại bị chen ngang, đang định nói thì ...

- "Cậu quen cô ta?" Yuri lên tiếng

- "Ừ!" Rồi Sooyoung quay sang nó: "Hôm bạn lần đầu đến S.O.N.E ấy, nhớ chưa?"

Nó moi lại kí ức và ôm bụng phá lên cười kèm theo một câu nói:

- "Bạn...bạn là người cưỡi ngựa mải nhìn theo một con chim nên đâm sầm vào thân cây đó hả."

Sooyoung đỏ mặt, cô gái này thật lạ! Nhớ gì không nhớ lại nhớ cảnh đâm sầm vào gốc cây. Nhưng không phải mải nhìn chim đâu mà là nhìn....nó đấy. Tất nhiên khi nghe nó hỏi Sooyoung phải bịa ra một cái cớ rồi!

- "Này cô bạn lâu ngày không gặp"- Yuri lên tiếng, khuôn mặt cố nhịn cười, "cao thủ cưỡi ngựa sao lại đâm vào cây thế?"

- "Hừ đã nói là do tôi lơ đãng mà!" Rồi quay về phía nó: "Cám ơn bạn đã cho tôi mượn bông băng."

- "Không có gì! Mà con chim đó thế nào mà khiến bạn mê thế?"

Sooyoung mỉm cười:

- "Một con chim rất đẹp và tôi....nhất định sẽ bắt được nó."

Nó không hề nhận ra ẩn ý bên trong nở một nụ cười:

- "Nó là chim chứ đâu phải đồ vật mà bạn định giữ nó! Sẽ khó khăn đấy nhưng chúc bạn may mắn."

Yuri không nói gì.....có vẻ như Yuri đã hiểu câu nói của Sooyoung " Chim ư? Con chim đó đã là đồ chơi của tôi rồi! Xin lỗi nhé, bạn hiền"

Và Reng .....Reng .....Reng - tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ vào lớp.

------------------

- "Các em đã bắt đầu tập ngựa chưa?" - Thầy giáo môn kĩ thuật chiến đấu lên tiếng.

- "Bắt đầu tập rồi thầy ơi!" cả lớp đồng thanh trừ nó và Yuri.

Nó vẫn hơi ám ảnh cách "dạy" của Yuri, người cứ nổi da gà, run lên bần bật. Yuri nhìn nó, suýt sặc vì cười, lắc lắc cái đầu,vẻ mặt ngây thơ vô tội.

- "Tốt" ông thầy lại tiếp tục lên tiếng. "Yêu quái thường ẩn nấp ở những nơi hẻo lánh vì thế ngựa là phương tiện duy nhất trừ những em có sức mạnh khí (có thể bay), vì thế các em phải cố gắng! Chiều tiếp tục tự tập!" Ông thầy nói xong lại tiếp tục sự nghiệp giảng dạy của mình.

Thời gian cứ thế trôi qua....

Reng......Reng........Reng......

Giờ ăn trưa đến rùi, thảo nào nó thấy bụng biểu tình, nó định bỏ bữa vì không có tâm trạng ăn, nhưng :

- "Cưng định ăn uống theo tâm trạng đến khi nào đây? Phải ăn thì mới có sức vực dậy tâm trạng chứ!"

Câu nói vừa nãy đột nhiên xuất hiện trong đầu nó nhưng rồi cũng nhanh chóng tan vào không gian vì người đó.........., không hiểu sao dạo này nó lại nhớ về người đó như vậy. Dù sao cũng 3 năm trôi qua rồi.

- Đi ăn thôi Jessica! Kahi lên tiếng.

Nó ngập ngừng rồi cũng gật đầu đi theo cô bạn. Kahi chọn một chiếc bàn gần cửa sổ bảo nó ngồi xuống và đi gọi đồ ăn, trời hôm nay có gió, thổi khá mạnh làm tóc nó khẽ bay. Trước đây nó thích gió nhưng giờ thì không thích nữa rồi nói thẳng ra là ghét vì gió làm nó nhớ đến người đó:

- "Cưng thấy không? Gió chính là chị, bao la và đầy tự do. Thấy gió thì thấy chị đó, nếu nhớ chị thì hãy hóng gió, gió thổi tóc cưng bay thì có nghĩa chị cũng đang nhớ cưng đấy!"

"Chị ấy nhớ mình ư?".......ý nghĩ cùng câu nói ấy vừa thoáng qua đã tiêu biến, như thể nó bị chính làn gió kia thổi bay vậy.

- "Đồ ăn đến rồi đây!"- Kahi bưng hai tô phở đặt lên bàn, nháy mắt tinh nghịch với nó.

Nó mỉm cười đáp lại rồi nói:

- "Trông ngon quá, nhưng bạn ăn trước đi, mình đi đây chút!"

- "Còn đi đâu nữa, đã bưng đò ăn lên rồi mà...." Kahi nói giọng giận dỗi.

- "Thì đi Washington City (là WC) chứ đâu!

Cả hai bật cung bật cười.

Nhưng nó vừa rời khỏi ghế thì.......

"Bốp" nó va phải một người

- Xin lỗi, tôi không cố ý...-Nó lí nhí

Mọi người nghĩ ai va vào nó?

+ Nếu bạn nghĩ đó là Sooyoung? Khả năng cao nhưng sai rồi, những người mang dòng máu quý tộc phải ăn đồ ăn của đầu bếp riêng và được kiểm chứng nên giờ đang ở kí túc xá.

+ Nếu bạn nghĩ là Yuri? Cũng sai luôn, ngoài lí do ở trên thì phải nói đến tính cách của Yuri....thích yên tĩnh và ghét chỗ đông người......suy ra chắc các bạn cũng hiểu. Các "vương tôn quý tộc" đều không phải, trước mặt nó đây là một mĩ nhân mới chết chứ...mọi người đừng nghĩ đó là Sunny, vì so với mĩ nhân đứng đây thì chỉ có nước.....đi xách dép.

Miêu tả tí cho dễ hình dung: Mĩ nhân này là con cháu Tây Thi hay sao ấy, xinh khủng khiếp. Cô ấy có một mái tóc tóc nâu dài óng ả, đôi mắt tím đặc biệt trông rất sắc sảo, hàng mi cong vút, nước da trắng ngần, nói chung là SUPPER GREAT. Nó sững như vậy cho đến khi:

- "Em không sao chứ? Chị mới phải xin lỗi, tại chị không để ý"

11A1, đó là lớp của mĩ nhân nhưng giọng nói này lại quen thế, khuôn mặt này gần gũi đến thế, nó lắc đầu nhưng câu nói vẫn theo cảm xúc bật ra - một câu nói khẽ khàng chỉ đủ nó và cô gái ấy biết:

- Shin Hye chị ơi!

Cô gái sững người nhìn nó hồi lâu, nhưng trong căn tin không ai để ý vì cô gái đó không phải người nào quan trọng, còn nhan sắc đã bị chiếc mũ lưỡi trai che khuất và chỉ nó thấy bởi nó thấp hơn cô gái này một chút.

Sau một hồi sững sờ, cô gái cũng lên tiếng:

- Chiều nay 5h gặp tôi ở khuôn viên trường học!

Cô gái vừa dứt lời đã có tiếng cất lên, hình như là người quen của cô ấy thì phải:

- Tiffany, em đang làm gì vậy.

- Ôi trời ơi "Tình yêu" của em!-một bạn nữ hét lên.

Kéo theo đó là những câu nói khác:

- Kim Taeyeon, saranghae!

- Tình yêu của em.......!

......

Nó một lần nữa bị đông cứng.....giọng nói ấy, dáng người ấy ......là ai kia....

Bỏ qua tất cả những lời nói ngọt ngào ấy, người đó chỉ mỉm cười nhìn nó.....người ấy cũng đã trông thấy nó rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net