Chiếc kẹp mà Qui Qui thích nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Qui Qui sao rồi?" Vừa thấy H.Khiu bước vào cửa thì Tei đã vội vàng ngồi dậy khỏi giường hỏi.

H.Khiu lướt qua Tei, mở tủ lấy quần áo đi vào phòng thay quần áo, mọi người trong kí túc xá đều nhìn theo H.Khiu.

Một lúc sau H.Khiu ra ngoài ngồi trên giường lấy điện thoại ra, nói: "Không có gì nặng cả".

"Rốt cục cậu ấy bị làm sao? Sao cậu đưa cậu ấy về lâu như vậy mới trở lại?". Tei sốt ruột chạy theo hỏi H.Khiu từ khi cậu ấy mới bước ra từ phòng thay quần áo đến lúc cậu ấy đã nằm trên giường.

H.Khiu lướt nhìn Tei rồi chăm chú nhìn điện thoại, trả lời: "Tự cậu đi hỏi cậu ấy, tớ làm sao mà biết".

Rốt cục Tei cũng chịu thua, xoay người đi ra ngoài, cầm điện thoại gọi cho QQ, nhưng lại không có ai nghe máy. Tei xoay người nhìn H.Khiu đang khẽ mỉm cười trên giường.

--------------------------Shmily---------------------------

Buổi chiều khi Qui Qui xuất hiện tại lớp học bóng rổ mọi người đều xoay quanh hỏi han về chuyện buổi sáng.

Qui Qui ngồi ở hàng ghế nghỉ ngơi xem các bạn nam trong lớp chơi bóng. Một lúc sau H.Khiu từ sân bóng đi ra để một bạn khác vào thay.

H.Khiu đi đến ngồi bên cạnh Qui Qui, nhìn vẻ mặt chăm chú xem mọi người chơi bóng của Qui Qui khẽ cười. Lúc này Thiên Ngọc cũng định đi đến ngồi cạnh nhưng lại bị Tei kéo lại.

"Cậu làm cái gì vậy?". Thiên Ngọc xoay người nhìn Tei.

Tei cúi đầu cười lạnh rồi nhìn Thiên Ngọc nghiêm túc nói: "Cậu nên để mọi chuyện tự nhiên đi, đừng miễn cưỡng như vậy".

Thiên Ngọc giằng tay khỏi Tei rồi đi về phía Qui Qui và H.Khiu đang ngồi.

"Cho cậu". Thiên Ngọc đưa cho Qui Qui và H.Khiu mỗi người một chai nước rồi ngồi xuống bên cạnh cô ấy.

Hình như H.Khiu và Qui Qui đang nói gì đó nhưng đột nhiên lại im lặng lạ thường, một lúc sau mới nghe thấy Qui Qui lên tiếng hỏi Thiên Ngọc: "Cậu không chơi cùng mọi người hay sao?"

"Hôm nay tớ thấy hơi mệt, tớ ngồi đây với cậu được rồi". Thiên Ngọc khẽ nhìn Qui Qui mỉm cười rồi liếc nhìn H.Khiu, chỉ thấy cậu ấy đang chăm chú xem trận đấu diễn ra, chai nước Thiên Ngọc vừa đưa cũng không động đến mà đặt ở một bên.

Đột nhiên điện thoại của H.Khiu vang lên, cậu ta xoay người đi nghe điện thoại, Qui Qui nhìn theo hướng H.Khiu chạy ra, thấy cậu ấy có vẻ rất vội vã.

----------------Shmily----------------

Sau khi nghe điện thoại H.Khiu liền vội vã chạy ra cổng trường, vừa ra đến cổng đã thấy có xe đến đón H.Khiu đi.

Vừa về tới nhà thì H.Khiu đã chạy vào phòng khách, trong phòng khách cha và mẹ cậu ấy đã chờ cậu ấy khá lâu.

Vừa thấy cậu ấy bước vào cha cậu liền lên tiếng: "Con đi đâu một tuần qua?".

H.Khiu chạy đến cửa thì dừng lại, nghe thấy cha nói thế thì đi chậm vào ngồi trên ghế khẽ nhìn họ nói: "Nhà Tei".

"Nhà Tei? Cha đã hỏi rồi, con chỉ ở đó một tuần vậy còn tuần vừa rồi con đi đâu?". Cha của H.Khiu tức giận nhìn cậu ấy.

H.Khiu im lặng một lúc lâu mới ngước mắt nhìn cha mình trả lời: "Ở trung tâm".

Mẹ H.Khiu ngước nhìn cậu ấy rồi nói: "Được rồi, sau này đừng bỏ nhà đi như vậy nữa là được".

"Con không có bỏ nhà đi, là cha mẹ không có về nhà, lúc con ở nhà cũng không thấy hai người đâu cả". H.Khiu bưng ly nước lên uống rồi nói với vẻ mặt thản nhiên.

"Vậy con xem con đi đâu, bây giờ đã tập thói quen không về nhà?". Cha H.Khiu lại lên tiếng.

"Ngày nào con cũng về nhà, không tin cha mẹ cứ hỏi Vú Chương, cậu cũng có thể làm chứng". Nói rồi H.Khiu đi nhanh lên phòng, cũng không liếc nhìn cha mẹ lấy một lần.

---------------------------Shmily------------------------------

Buổi sáng Qui Qui vừa bước vào lớp đã thấy một mảnh giấy trên bàn: 'Chúc một ngày tốt lành'.

Qui Qui theo bản năng nhìn sang H.Khiu, lại thấy cậu ấy đang chăm chú đọc sách, Qui Qui lắc đầu đặt mảnh giấy vào một chiếc hộp rồi lấy tập ra làm bài tập.

H.Khiu hơi khẽ cười, hôm nay Qui Qui kẹp chiếc kẹp màu hồng nhạt, là cái mà H.Khiu đã tặng cho cô ấy, nhìn cô ấy rất xinh.

Tei ngồi vào chỗ, chăm chú nhìn Qui Qui làm bài tập, đưa tay khẽ chạm vào lọn tóc rơi xuống của Qui Qui, như chợt phát hiện ra điều gì, Tei hỏi: "Đây là cái kẹp hôm bữa người ta tặng cậu?"

Qui Qui vẫn đang làm bài tập khẽ gật đầu rồi nói: "Cái kẹp tớ thích nhất không biết vì sao lại mất, đúng lúc cái này cũng khá giống với cái của tớ".

Tei à một tiếng như chợt hiểu ra, trong lòng thầm nghĩ, H.Khiu đúng là thật sự ngốc nghếch, rõ ràng chiếc kẹp của Qui Qui là bị cậu ấy giấu đi mà, Tei mỉm cười nhìn Qui Qui nói: "Cậu kẹp lên đẹp như vậy, nhất định người tặng nó cho cậu sẽ vui cả ngày". Tei hơi liếc nhìn về phía H.Khiu, hơi nâng cao giọng.

H.Khiu nghe thấy Tei nói như vậy thì hơi ngẩng đầu lên nhìn sang nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Tei thì lại vội vàng cúi đầu đọc sách.

Tei lại nói thêm một câu: "Phải không H.Khiu?"

H.Khiu gấp sách lại nhìn sang nói với giọng thản nhiên: "Liên quan gì đến tớ?"

Tei cười cười: "À, không có liên quan đến cậu".

Qui Qui mỉm cười nói: "Được rồi, ngày nào cậu không trêu chọc người khác cậu không chịu nổi à?"

"Trêu chọc người khác thì không có hứng thú nhưng với H.Khiu thì không thể nào không chọc". Tei nhìn H.Khiu: "Có phải không người ngoài hành tinh?"

H.Khiu nhìn vào Tei thản nhiên hỏi: "Cậu rất rảnh rỗi?"

Tei nghe ra sự nguy hiểm trong lời nói của H.Khiu thì vội vàng lắc đầu nói: "Không, không rảnh rỗi chút nào". Nói rồi Tei quay sang vùi đầu trong đống tập sách bừa bãi trên bàn.

---------------------Shmily----------------------

"H.Khiu, cảm ơn cậu". Đợi đến giờ giải lao, khi tất cả mọi người đều ra ngoài Qui Qui mới nhìn H.Khiu nói.

"Tại sao lại cảm ơn?". H.Khiu vẫn đang cúi đầu đọc sách, cũng không ngẩng mặt lên hỏi lại.

Qui Qui nhìn H.Khiu đang chăm chú đọc sách, dáng vẻ rất đẹp, cô trả lời: "Hôm qua cậu đã đưa tớ về".

H.Khiu nghe Qui Qui nói thế thì khẽ gật đầu tiếp tục đọc sách.

Nhìn thấy cảnh tượng này cô yên lặng lấy tập giấy canson ra vẽ vẽ cái gì đó lên, một lúc sau trên tập giấy đã có một khung cảnh rất đẹp, một chàng trai đang ngồi đọc sách phía sau là ánh mặt trời đang xuyên qua kẽ lá, mà nhân vật chính là H.Khiu.

--------------------Shmily---------------------

P/s: Cảm thấy chán đời nên viết cũng xàm xàm, nhưng Táo là cô gái mạnh mẽ, Táo sẽ viết cho tốt sẽ không bỏ truyện nữa đâu.

//1-edn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net