Chap 13.1: Đêm giáng sinh tuyệt vời nhất (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Định đăng bài tạm drop do bận quá, mà lại thấy có 1 "ai đó" giục, lại có thêm cả fan mới nên thôi làm típ đấy :)))
Còn vụ truyện mới thì... chắc chắn sẽ là RinLen, nhưng đang sợ trình viết h kém nên chưa dám động đậy j cả, chắc phải chờ hoi :)))

---------------------------------------------------------

Cuối cùng cx tới giáng sinh- 1 ngày mà mn đã mong đợi từ lâu. Cây thông giữa quảng trường đã lên đèn, sáng rực rỡ. Xung quanh, các quán hàng cx đã trang trí từ trc, hàng nào cx đông nghẹt người. Trời tuy chưa tối nhưng mn đã có vẻ rất háo hức.
Giữa 1 dòng người, có 1 cô gái với mái tóc bạch kim đang đứng lựa quà, bên cạnh còn có 1 cậu bé đi cùng xách quà cx có mái tóc trắng. Vâng, chẳng phải ai khác ngoài chị IA với anh IO đâu ạ. Đáng ra chị phải đi mua từ trc, nhưng có vẻ ở Anh có nhiều việc hơn mọi khi nên chị phải để việc đi mua quà đến sát ngày. Anh IO thì đương nhiên rất chu đáo, đã mua từ rất lâu rồi nhưng bị IA dọa nạt nên phải đi theo xách đồ (Au: cái truyện này nó có motip là anh IO phải chịu khổ mới đc á :))).
- Nè IO, mấy cậu thích thứ j vậy?- IA hỏi
- Ây dà... cậu cứ mua cái j chả đc, họ có thiếu mấy thứ đó đâu. Len thì cứ cho cái cà vạt, Mikuo nên là bút biếc các thứ, còn nếu là Gumiya thì mua sách ấy
- Thế nếu là cậu thì cậu thích j?
- Uhm... có lẽ là mấy thứ nhỏ nhắn lặt vặt như quyển sổ chẳng hạn... Sở thích của tớ khác thường lắm, ko có giống họ đâu- IO cười trừ
Giỏ hàng của họ cx đã đầy, đến lúc phải về rồi
Lúc này ở trụ sở, cả nhóm đang quây quần cùng nhau. Tụi con gái thì đã lên thực đơn cho bữa tiệc, còn tụi con trai thì lại đang ngồi chí chóe cãi nhau.
- Mấy người rảnh lắm hay sao mà ngồi đó vậy? Rảnh thì ra đây giúp đi, tí cho nhịn h- 1 quyển sách rơi bộp vào đầu Gumiya, kèm theo tiếng nói "nhẹ nhàng" của Gumi
- Thôi mà, tụi tui cx phải đc nghỉ ngơi tí đã chứ, mệt bỏ xừ ra
- Mấy anh nghỉ lâu lắm rồi đấy- Gumi ra lệnh- Anh, đi ra siêu thị mua giúp tôi vài thứ
- Tại sao tôi lại phải đi cơ chứ?- cậu than vãn
- Đi, tôi sẽ đi cùng. Nhanh lên, muộn thì đừng trách tôi đấy
Cuối cùng, cả cà rốt và thỏ đều phải đi mua cùng nhau
Đường phố ngày 1 đông. Cuối cùng họ cx dừng lại trc 1 cửa hàng. Trong khi Gumi mải mê đi chọn đồ thì Gumiya nhìn dãy quà lưu niệm- thứ người ta hay tặng nhau vào đêm giáng sinh
- Ê cà rốt, giáng sinh cô muốn đc tặng j?- cậu hỏi Gumi, lúc này đang chọn đồ
- Uhm... j mà chả đc, cx chỉ là quà thôi mà
- Thôi nào, cô khô khan vậy! Quà giáng sinh là thứ người ta tặng cho nhau để thể hiện tình cảm vào đêm giáng sinh, nó đâu có đơn giản tới như vậy đâu!
- Vậy anh hỏi để làm j? Hỏi để tặng tôi à?
Đến đoạn này thì Gumiya cứng họng. "Thôi hỏng, lộ mất rồi..."
- Nếu đúng là như vậy thì sao?- cậu đành đáp bừa
- Vậy tức là theo như anh nói, anh tặng là để thể hiện tình cảm, đúng ko?- Gumi tiếp tục hỏi
Bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên. Là của Gumiya.
- Nói chuyện sau, tôi đi nghe đt đã
Tất nhiên là Gumi đâu bt rằng đó là cuộc gọi từ Rinto. Chuyện Gumiya thích Gumi ngoài Rinto ra thì ko ai bt đc. Chính vì vậy, Rinto đã lắp rất nhiều thiết bị theo dõi cặp này, vì vậy cậu mới có thể cứu nguy cho "boss" lúc cấp bách
- Trên đường về mua cam, nhớ mua chừa ra mấy quả để tui còn phần Rin nhe- giọng nói quen thuộc phát ra từ đầu kia
- Tôi nợ anh nốt lần này thôi đấy!- Gumiya đáp
Quay ra, Gumi đã thanh toán xong, chỉ còn chờ cậu đưa về. Có vẻ nhỏ ko quan tâm biểu hiện của anh cho lắm

Cuối cùng bữa tiệc cx đc diễn ra. Mn cùng nhau ăn uống rất vui vẻ.

Tu bi con tì nu ẹd
Xin nỗi, dạo này đang thiếu muối nên hơi nhạt, cố cho qua đoạn này nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net