Yoongi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tiếng đổ vỡ vang lên bên tai,

tiếng cãi vã,

chửi rủa,

em ơi,

họ lại làm thế rồi kìa.

.

anh rất sợ về nhà.

mỗi lần về nhà, 

anh lại phải đối mặt với ánh mắt ghét bỏ của mẹ,

với những trận đánh đòn và mạt sát của cha.

họ gọi anh là súc sinh, là quái vật, 

là một thằng người ngợm chẳng ra gì,

lại đi yêu một thằng con trai khác.

cha ơi, mẹ ơi, từ khi nào,

tình yêu được cho là thứ thối nát và mục rữa khi hai thằng con trai yêu nhau?

nếu thứ tình cảm giữa nam và nam là một tội ác

tại sao nó lại tồn tại?

chúng con cũng là con người cơ mà, 

cũng cần được cảm thông, yêu thương,

cũng cần được bao dung, chia sẻ,

bất cứ một người con trai nào, điều lớn lao nhất trong đời là được cha mẹ công nhận.

vậy mà tại sao, mọi người lại kỳ lạ như thế?

cha ơi, mẹ ơi, từ khi nào,

'nhà' không còn là nơi để về?

.

sóc nhỏ ơi sóc nhỏ,

có rất nhiều thứ anh muốn làm cho em.

anh muốn dẫn em đi chu du khắp nơi, 

muốn cùng em ngắm tuyết đầu mùa rơi,

ngắm hoa đào nở,

nghe tiếng ve kêu rả rích mỗi hè về, 

anh và em nằm chung trên chiếc võng con treo dưới hai nhánh cây lớn

đánh một giấc ngon lành.

anh nằm bên nhìn em ngủ,

mái tóc loà xoà phủ kín mắt em, 

hơi thở nhè nhẹ thổi vào cổ anh nhột,

khuôn mặt của em yên bình đến lạ, 

tay vắt ngang hông.

ngay cái khoảnh khắc ấy,

anh đã ước gì anh có thể ở bên em mãi

muốn thời gian ngừng chạy

để anh được ở bên sóc nhỏ của anh.

.

thế mà trời lại chẳng phụ lòng người,

lại đem em rời xa khỏi anh.

vì anh chỉ là một kẻ đồng tính

và em là một thiên tài

vì anh chỉ là một kẻ nghèo hèn

kéo em từ kẻ có tất cả thành kẻ chịu cảnh mất tất cả

chỉ vì anh thôi sao?

em chấp nhận đánh đổi tất cả chỉ vì anh thôi sao?

anh có đáng để em làm như vậy không?

giờ anh đang ngồi trong phòng tối này,

chịu cảnh đánh đập này,

em đang ở đâu, em ơi?

anh đau lắm.

máu chảy ra trên mặt, trên tay, nhuộm đỏ làn da trắng của anh

máu chảy từ trái tim nứt vụn, chẳng còn lành lặn

liệu yêu em có phải là một sai lầm của anh?

anh thành ra như thế này, là cái giá phải trả cho tội lỗi của anh sao?

vậy thì chừng này có nhằm nhò gì, 

vì em,

là tín ngưỡng cả đời của anh.

cả đời này để anh chịu khổ vì em là được rồi.

...

này, tự nhiên anh buồn ngủ quá.

cho anh ngủ một chút nhe

một chút xíu thôi, rồi anh sẽ dậy liền

dậy chơi với em.

'hoseok à',

save me.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net