Làm Sao Vậy? Hôm Nay Áp Lực Lắm À?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao vậy? Hôm nay áp lực lắm à?

Hôm nay cậu đã mệt mỏi đủ rồi nhỉ? Vật lộn với cuộc sống như một quy luật hiển nhiên, biết là mệt nhưng vẫn cố chấp đương đầu. Tại sao tôi lại bảo như thế? Ba trăm sáu mươi lăm ngày, cậu dành hết ba trăm sáu mươi ngày chiến đầy với thứ gọi là mồm miệng xã hội? Thế rồi sao? Liều mạng đấu trang vì suy nghĩ của mình nhưng kết cuộc nhận được là ánh nhìn của mọi người rằng "ái chà! Con bé/thằng bé này bướng thật!"

Cá chắc là cậu vẫn đang ngồi đấy ôm một nỗi tâm trạng mà chẳng thể giải bày cùng ai. Lắm lúc cũng muốn chỉ hét to lên một cái rằng tôi ghét cái chốn nhân gian hỗn loạn và rối ren này nhưng lại chẳng tài nào thốt được thành câu...

Sự chèn ép của xã hội này cũng là quá tàn nhẫn rồi? Không thể phản kháng, chỉ có thể cam chịu. Muốn rơi lệ nhưng lại chẳng thể khóc trước thiên hạ để họ một lần nữa cười nhạo mình. Áp lực? Haha, từ này vốn tôi cũng chẳng biết là do ai tạo nên nữa... Mặc định là do xã hội ép buộc nhưng tới gia đình cũng không khiến người ta phấn chấn hơn là bao.

Chìm đắm giữa hàng vạn cậu hỏi "Mày khi nào giỏi được như người ta?", "Mày có thể tốt hơn không?",... hay đơn thuần là vài câu nói vô tình nhưng lại khắc sâu vào trái tim con người một vết sẹo? Nếu mệt mỏi,  cứ khóc đi, khóc hết đi để rửa sạch phiền muộn. Nếu cuộc đời chỉ tồn tại đôi chữ "khoái lạc" thì có đến già cậu cũng không thể trưởng thành nổi đâu! Ngay đến cả tôi cũng không thể khống chế được sức nặng của trách nhiệm đè lên vai ấy chứ? Không một ai là khống chế được nó cả! Vậy nên ích kỉ một chút, vui vẻ hết hôm nay đi, cậu chẳng thể biết được ngày mai hiểm nguy gì đang chờ đâu. Cứ bình tĩnh mà giải quyết từng nỗi lo âu cá nhân để rồi một buổi sáng tinh mơ, cậu tờ mờ nhận ra là bên cạnh mình lúc nào cũng có những người sẵn sàng bênh vực cậu, sẵn sàng an ủi cậu lúc cần. Họ giúp cậu trong lặng thầm, không cần phô trương, chỉ cần cậu vui là đủ rồi!

Vì vậy hãy sống chậm chút thôi... nhịp sống càng nhanh, nỗi lo ồ ạt kéo đến càng đông. Thả hồn mình vào một tách trà, đọc một quyển sách ưa thích, ngắm nhìn đóa hoa tỏa ngát hương thơm. Nghĩ thôi mà tâm trạng cũng vui vẻ hơn thập phần. Thế nên nếu cả thế giới không yêu cậu, muốn đẩy cậu xuống vực sâu, chỉ cần nhớ một điều rằng tôi yêu cậu, chỉ cần là cậu, yếu đuối hay mạnh mẽ đều tốt cả. Đặc biệt là nụ cười, cậu cười rất xinh nên hãy cười nhiều lên nhé. Một lần nữa, yêu cậu rất nhiều. Đừng để áp lực cuộc sống đè nặng lên đôi vai nha! Thư giãn đi, thương cậu.





:D <- cậu nên cười to giống vầy nè, iu thương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net