Mẩu chuyện số 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

              Ngày lễ về thăm nhà, thấy sức khỏe bố mẹ yếu thêm một chút nhưng việc nương rẫy ở nhà lại không vơi đi được chút nào. Nhà không có con trai, mấy chị em tôi đều đi học và đi làm xa nhà mỗi dịp cuối tuần hay ngày lễ mới tụ họp đông đủ. Sau đó căn nhà lớn lại chỉ có đôi bạn già quần quật làm việc.

              Nhà tôi không khá giả nhưng bố mẹ luôn cố gắng cho chúng tôi ăn học đến nơi đến chốn, đến khi tôi đi làm mới tạm yên tâm, nhưng về nhà luôn hỏi han công việc của tôi thế nào. Tôi là đứa lãnh tính, không hay bày tot, càng không hay trò chuyện cùng bố mẹ. Đôi lúc mình thương đó, nhớ đó nhưng lại không nói ra được.

                  Nhìn bố mẹ già dần đi, việc nặng ngoài rẫy lúc trước làm thoải mái nhưng bây giờ lại có chút cực nhọc và khó khăn trong đầu tôi lại nghĩ đến ý định "Bỏ phố về quê" nhưng có chút do dự, vì bố mẹ cực khổ lắm mới cho tôi không phải lao động tay chân mà làm dân văn phòng sớm tối ở máy lạnh. Bố tôi hay nói với mọi người.

                 "Học để có cái chữ sau này đừng khổ như bố mẹ"

Vậy đó, thế nên vẫn phải cố gắng dù thương bố mẹ đấy nhưng đừng phụ lòng họ.

                                                                                                                                                    --- Câu chuyện số 1 ---

P/s: Mỗi người đều có một động lực để luôn cố gắng từng ngày. Có nhiều cách để lo cho cha mẹ. bạn có thể không nói ra, nhưng hành động của bạn chắc chắn cha mẹ sẽ hiểu. Mạnh mẽ lên nhé!

                                                         "Ngôn ngữ trần gian như túi rách

                                                          Đựng sao cho đầy tiếng mẹ cha"

                                                                                                              ~ST~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC