51-end

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Thư cũng chỉ dừng lại ở mức nắm tay thôi. 'Ở nhà, hoàng thượng có làm gì cũng được, đằng nào cũng chỉ có hai người, nhưng đây đang là thanh thiện bạch nhật, lại còn giữa Tuấn giữa chợ, sao lại... thật mất mặt chết mà!!!'

Cung Tuấn thấy Chu Tử Thư hậm hực, không nói chuyện rôm rả với mình như mọi hôm, liền biết ngay hoàng hậu giận thật rồi. Cố gắng mở miệng bắt chuyện trước nhưng có vẻ không ăn thua...thôi thì chân tay đỡ mồm miệng... hoàng thượng đưa ma chảo qua, đầu tiên chỉ xoa xoa trên đầu gối Chu Tử Thư rồi nói vài câu linh tinh.

Khi bắt đầu định xoa dịch lên, cái đùi người kia liền hất mạnh một cái, và sau đó là một câu nói lạnh như băng: "Hoàng thượng đừng nghịch nào!"

Vừa nói xong câu này, xe đã dừng lại ở dưới tiểu khu của hai người, Chu Tử Thư nhanh chóng mở cửa, chạy vọt vào phòng ngủ, đóng cửa lại. Và thế là màn xin lỗi hiếm có của Hoàng thượng chính thức bắt đầu.

...

"Thôi nào! Hai chúng ta dù gì cũng là phu thê! Hà cớ chi mà khanh lại nổi giận với ta chỉ vì một người ngoài mới chỉ gặp mặt một lần?"

Một giọng hờn dỗi lại phát ra: "Đây không phải là chuyện vì một người xa lạ, Hoàng thượng không nhớ.... Mà từ lúc kết hôn đến giờ người có bao giờ nhớ đâu."

Cung Tuấn nghe vậy, kẽ phì cười. Trong kiếp trước, theo quy định chung, mỗi tuần Cung Tuấn chỉ được tẩm thị một lần. Đến kiếp này, Chu Tử Thư vẫn một mực giữ quy định đó, nhưng mọi người đọc từ đầu đến giờ cũng biết, số lần tẩm thị của Cung Tuấn chỉ đếm trên đầu ngón tay, những lần thiếu nợ, Cung Tuấn đều đã ghi sổ và quyết tâm đòi càng sớm càng tốt.

Sau khi cưới, Chu Tử Thư còn bày ra cả một tá quy định mới, trong đó có điều khoản: "không được quá thân mật nơi công cộng." Nhưng dù gì làm vua một nước, việc làm của Cung Tuấn vẫn chặt chẽ hơn, những việc mà Cung Tuấn muốn Chu Tử Thư phải làm thì đều có kiểu như là khế ước, thề thốt, nói chung chung là đều có bảo đảm, còn những việc Chu Tử Thư đề ra, Cung Tuấn chỉ ậm ờ cho qua.

"Thôi được rồi! Lần này là trẫm sai, mở cửa cho trẫm đi!" Cung Tuấn mềm giọng.

Thật hiếm khi hoàng thượng nhận mình sai, tuy trong lòng vẫn cỏn ấm ức nhưng Chu Tử Thư vẫn bước tới trước mở khóa.

Nghe tiếng 'Tách', Cung Tuấn biết hoàng hậu nhà mình đã Cungôi giận rồi, từ từ mở cửa bước vào. Mặt Chu Tử Thư vẫn phụng phịu, ra mòi vẫn còn tức lắm à! Cung Tuấn nhìn đến khuân mặt này, chỉ muốn nhanh chóng xông lên cắn mấy phát, 'thật muốn làm cho người ta yêu chết đâ mà!'

Nhưng vẫn ghìm lòng lại, 'hoàng hậu vẫn đang giận, để lát nữa nữa cắn cũng chưa muộn.' ngồi xuống bên cạnh Chu Tử Thư, Cung Đừơng đưa một tay qua đặt lên vai cậu, rồi từ từ kéo cậu ôm vào ngực.

"Được rồi! Được rồi! Chỉ cần sau này khanh chỉ cười tươi như vậy với một mình trẫm thôi thì trẫm sẽ không như thế nữa."

Nghe được câu này, mọi tức giận trong lòng Chu Tử Thư đều như tan biến, cậu khẽ phì cười, Cung Tuấn thấy vậy, biết hoàng hậu đã hết giận rồi, "Tối nay muốn ăn gì nào?"

"Hay là chúng ta... Azz..." Chu Tử Thư chưa nói hết câu, một bàn tay nhanh nhẹn đã cởi một cúc áo sơ mi rồi thẳng Tuấn tiến vào, hai ngón tay chuẩn xác bắt trúng một điểm nhô lên trước ngực, bắt đầu vân vê.

Khuân mặt tươi cười lúc nãy lại nhanh chóng biến thành gương mặt phụng phịu, cuối cùng đã chờ được, Cung Tuấn cúi đầu xuống, hôn "chóc" một phát vào môi, rồi nhe răng, cắn liền mấy phát vào khuân mặt đáng yêu kia, "đấy! cuối cùng cũng cắn được rồi!"

Hưởng phúc lợi xong, mặt vẫn hì hì hà hà nói: "Được rồi! được rồi! Chúng ta đang ở nhà mà, thôi đi tắm đi cho thoải mái rồi ăn cơm. Tối nay lại có lịch tẩm thị của trấm đó nha!"

Chu Tử Thư: "..."

Tiểu kịch trường:

Chu Tử Thư: Không được quá thân mật nơi công cộng.

Cung Tuấn: Được.

Chu Tử Thư: Một tuần chỉ được tẩm thị một lần.

Cung Tuấn: Được.

Chu Tử Thư: Mỗi lần tẩm thị chỉ được làm một lần.

Cung Tuấn: Được. Tối nay lại có lịch tẩm thị rồi hay sao ý?

Chu Tử Thư: Hoàng thượng vừa tẩm thị hôm qua rồi mà?

Cung Tuấn: Ta ký sổ.

Chu Tử Thư: "..."

------oOo------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#112