[Short Story] Lương Xuân Trường và những người tên Hải (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lương Xuân Trường trải qua những năm Đại học ở đất Sài Gòn khá vất vả và gian nan. Quãng đường từ chỗ thuê trọ đến khoa Dược đại học Y Dược thành phố Hồ Chí Minh rất xa, nên Xuân Trường và Ngọc Hải đều phải đi thật sớm. Trong nhà thì mì gói muôn năm. Sáng thì mì gói + bánh mì, trưa thì cơm bình dân, tối nếu không có cơm lại tiếp tục mì gói. Cuộc sống sinh viên khổ thế đấy

Rồi Xuân Trường ngoài việc học ra thì cũng tham gia các hoạt động tình nguyện, thể thao trong trường. Không một giải bóng đá nào của khoa mà anh vắng mặt. Rồi thì giải thưởng, lúc này lúc khác, được khoảng 500. Thế là hôm đó là ngày sung sướng nhất của Xuân Trường vì anh và cả đội sẽ cùng nhau đi ăn cho hết 500k. Tuy không nhiều nhưng chắc chắn đồ ăn ngon hơn mọi ngày của Xuân Trường

Rồi Xuân Trường cũng ráng cố gắng học để giành được học bổng, bởi vì chỉ có học bổng mới giúp anh đỡ gánh nặng về tiền học phí. Bên cạnh đó thì Xuân Trường cũng đi dạy thêm. Đối với Xuân Trường, lần đầu dạy thêm là 1 ác mộng

Không biết có phải do Xuân Trường xui hay không mà nhận cái lớp của một cậu ấm. Vâng, chính xác là một cậu ấm. Một thằng nhóc nhà rất giàu nhưng học hành thì rất ba chấm, vừa thi rớt trung học cơ sở phải vào học ở một trường tư. Bố mẹ nó rất phiền lòng nên quyết định mời gia sư kèm cặp tại nhà với hi vọng nó nắm được kiến thức để lớp 12 đậu vào đại học 😯

Ngày đầu đi dạy, Xuân Trường phải rất vất vả với những chuyến xe bus mới đến chỗ dạy. Phụ huynh của thằng nhóc đó ra đón Xuân Trường

Xuân Trường: Cháu chào hai bác ạ

Phụ huynh: Chào thầy, mời thầy vào 😁

Xuân Trường vào nhà, đi cùng với phụ huynh lên lầu

Phụ huynh: Cảm ơn thầy đã nhận dạy cho con trai của chúng tôi. Mong thầy giúp đỡ, kèm cặp cháu nó

Xuân Trường: Dạ cháu sẽ cố gắng hết mình thưa bác 😁

Phụ huynh: Cảm ơn thầy, thầy là gia sư thứ 6 rồi đấy, nó không chịu học nên chúng tôi lo lắm

Xuân Trường: 😬 Dạ ... cháu hứa sẽ làm hết sức mình để kèm cặp em ạ

Xuân Trường và phụ huynh đi lên phòng học của thằng nhóc đó. Xuân Trường mở cửa bước vào đã lãnh nguyên một kg bột đã được đặt bẫy sẵn bởi "đứa học trò yêu thương" của mình

Học sinh: 😆😆 Trúng rồi, trúng rồi, ông thầy bị bẫy rồi

Phụ huynh: An, sao con lại làm thế hả? Con có biết đây là gia sư của con không? 😠

Học sinh: Gia sư thì sao chứ, con không muốn học, ba mẹ mời ổng đến làm gì?

Phụ huynh: Con mà không học, bố mẹ sẽ dùng biện pháp mạnh hơn đấy

Học sinh: Con cứ không học đấy, bố mẹ đừng ép con 😠

Xuân Trường hiện giờ không khác gì một con tồm lăn bột đợi lên chảo dầu chiên thôi. Phủi nhanh lớp bột mì trên người, Xuân Trường đến can hai bên

Xuân Trường: Dạ để cháu khuyên em nó cho ạ

Phụ huynh: Trăm sự nhờ thầy nhé

Xuân Trường cười rồi đóng cửa lại

An: Ông đừng có mà khuyên tôi, tôi đéo muốn học đâu

Xuân Trường: Anh là Trường, anh được bố mẹ em thuê để dạy em học. Dù em có học hay không thì bố mẹ em vẫn phải trả tiền cho anh, thế sao em lại để lãng phí tiền như thế?

An bĩu môi: 😏 4 triệu có là gì. Nhà tôi ba đời tiêu tiền còn không hết, tiếc chi mấy đồng bạc lẻ cho ông chứ 😆

Xuân Trường: Ngồi không ăn cũng lỡ núi. Tài sản này của bố mẹ em gây dựng nên, em phải biết giữ gìn chứ?

An: Tôi chả cần quan tâm, trước sau nó cũng thuộc về tôi thôi. Còn bây giờ, hoặc là ông ngồi đây đến hết giờ rồi xéo, hoặc là xéo ngay bây giờ. Tôi phải đi đánh liên quân rồi, không rảnh để tiễn ông đâu

Nói rồi An đi đến máy tính và bắt đầu chơi game. Xuân Trường chỉ đứng đó nhẫn nhịn mà không phản kháng gì. Nếu Xuân Trường không phải cần tiền để trang trải cuộc sống thì Xuân Trường đã đập cho nó một trận rồi, thứ có tiền mà phung phí. Rời khỏi phòng của An, Xuân Trường xuống dưới phòng khách gặp bố mẹ nó

Xuân Trường: Cháu đã khuyên em hết lời rồi mà em vẫn không chịu học, còn đuổi cháu về và chơi game nữa. Chắc là cháu không dạy được thưa hai bác, vì em nó không hợp tác với cháu

Phụ huynh: 😡 Cái thằng này càng ngày càng quá đáng. Thầy cứ ở đây dạy, chuyện đó để tôi lo

Nói rồi ông phụ huynh đi lại cầu dao điện kéo xuống cái cụp. Điện trong nhà tắt hoàn toàn. 2' sau, An từ trên lầu chạy xuống

An: Bố ơi, cúp điện rồi, bố chạy máy phát điện đi

Phụ huynh: Là bố cúp đó, ngay bây giờ đi lên phòng, lấy tập sách môn toán ra rồi đi ra vườn ngồi học với gia sư, MAU

An: Bố, con không thích học rồi, bố đừng ép con 😠

Phụ huynh: Con mà không học, bố sẽ cúp tiền tiêu vặt của con. Đi mau

An mặt mày như đưa đám, đi lên lấy tập sách rồi đi ra vườn, quẳng lên bàn và nằm dài ra

Phụ huynh: Thầy Trường sẽ báo cáo với bố tình hình học mỗi ngày của con. Nếu như con cố tình không học hay không hợp tác, đừng trách bố cắt tiền tiêu vặt, còn tịch thu cả điện thoại và máy tính của con luôn đấy

An: Bố 😠

Phụ huynh: Trăm sự nhờ thầy giúp cháu, chúng tôi sẽ trả thêm tiền cho thầy

Xuân Trường: Ơ dạ cháu chỉ nhận đúng tiền trong hợp đồng thôi ạ. Giờ cháu bắt đầu dạy nha bác

Phụ huynh: Uhm thầy dạy đi. Còn con, lo mà học đi đó

2 tiếng tiếp theo của Xuân Trường mới đúng là ác mộng khi học trò của mình không hợp tác, trả lời nhát gừng

Xuân Trường: Hôm nay chúng ta vào bài đầu tiên là tập hợp. Em có biết gì về tập hợp chưa?

An: Chả biết, chả nhớ gì cả

Xuân Trường: Vậy em nhớ N không? N là tập số tự nhiên đó

An: Ờ ... ờ ... chắc vậy đó ☹️

Xuân Trường phải rất vất vả lắm mới trải qua được 2 tiếng dạy này. Nói muốn khan cái cổ mà dạy 10 hiểu 1. Đành chịu thôi. Sau buổi dạy, Xuân Trường về khu nhà trọ

Quế Ngọc Hải: 😯 Ý trời, bộ xin làm ở tiệm bánh hả em? 😆

Xuân Trường: Anh Hải cứ chọc em. Ngày đầu đi dạy đã bị thằng nhóc chơi khăm rồi 😖

Quế Ngọc Hải: Thôi đừng buồn, tai nạn thôi mà. Vào tắm đi, nay anh đãi em 1 món ngon

Xuân Trường: 😋 Món gì vậy anh?

Quế Ngọc Hải: Mì gói 😆

Xuân Trường: 😖 Lại mì gói nữa. Thôi em vào tắm đây


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net