Rắc Rối ở cửa hàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em ra giữ chân cô ấy một lúc đi. Ngay bây giờ chị sẽ lên cửa hàng xem xét tình hình!"

"Vâng."

V.Toàn nghe thấy Minh Lam nói "vâng" xong liền nhanh tay cúp máy.

Khoác vội cái áo khoác màu bạc ở trên giường, cô còn không kịp chỉnh trang lại bản thân đã rời khỏi nhà trong vội vã..

..

V.Toàn vừa đến cửa hàng thì đã bắt gặp vị khách khó chiều trong câu nói của Minh Lam.

Bỏ qua việc chào hỏi những người trong cửa hàng, cô hướng bước đi của mình thẳng về một hướng..

V.Toàn vừa xuất hiện, Minh Lam đã có cảm giác như mình được sống lại.

Nói thật từ lúc chị chủ cúp máy đến bây giờ, Minh Lam đã phải ép bản thân bình tĩnh rất nhiều lần để không đánh cô ta ngay tại quán.

Dù sao trước nay Minh Lam cũng nghiêm khắc với những nhân viên trong quán chỉ khi ở trước mặt V.Toàn thì cô mới trở nên bình tĩnh và thoải mái hơn..

V.Toàn biết tính của quản lý nhà mình xưa nay nóng nảy, bây giờ lại còn gặp người như này, chắc đã phải nhẫn nhịn nhiều lắm.

Chứ nếu như Minh Lam mà có đánh người thật thì có lẽ giờ cô gái này đã nằm viện rồi chứ không phải còn ở đây mà hạnh họe với nhân viên cửa hàng cô..

Nhìn cô bé nhỏ nhắn vậy thôi chứ thật ra là đai đen karate. Mọi người trong quán ai cũng kính cô ấy một phần vì lý do này.

Ngay cả V.Toàn cũng phải nuốt một ngụm nước bọt khi nghĩ đến thân thủ của Minh Lam..

"Cô là chủ của cửa hàng này đúng không?"

V.Toàn còn đang suy nghĩ về Minh Lam thì cô gái kia còn đang bận lớn tiếng với nhân viên quán cô bây giờ đã hướng sự chú ý về phía cô..

V.Toàn nhìn vị khách trước mặt, chắc cũng chỉ tầm tuổi cô. Ngoại hình cũng xinh đẹp, quyến rũ. Chỉ có điều là tính cách không được tốt như ngoại hình..

V.Toàn nhìn cô gái trước mặt hung hăng như vậy thì cũng thấy khó chịu trong lòng. Nhưng với độ kính nghiệp của mình, cô vẫn không để lộ sự khó chịu ấy ra ngoài..

V.Toàn vẫn nở một nụ cười tươi mà trả lời câu hỏi vừa rồi của khách..

"Đúng vậy. Tôi chính là chủ ở đây. Không biết quý khách hôm nay đến quán tôi là muốn mua đồ gì? Tôi sẽ đích thân hướng dẫn và tư vấn cho cô."

"Ngọc Tuyền! Em lại đây!"

Cô gái tên Ngọc Tuyền sau khi bị V.Toàn kêu tên thì giật thót người.

Tuy nhiên cô ấy cũng không nấn ná quá lâu mà đã nhanh chân đi về phía của V.Toàn.

Ngay khi Ngọc Tuyền vừa xuất hiện, cô gái kia đã như bị ai đó chọc giận mà càng hung hăng hơn mà chỉ thẳng tay vào Ngọc Tuyền mà nói:

"Chính cô ta! Hôm đó cô ta suýt chút nữa là đem tôi vào bệnh viện mà nằm rồi! Cũng may số tôi may mắn nên mới thoát được kiếp nạn ấy!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net