Chương 55-64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 55: Không muốn xảy ra vẫn xảy ra
Editor:Pey

Bạch Yên Nhiên cảm thấy cơ thể run rẩy không ngừng, lúc này những người đang tụ tập tại trước cửa phòng đều đổ dồn hết thảy ánh mắt về phía của cô. Cô cảm giác mình cơ hồ đứng không vững, đau đớn bén nhọn vì bị phản bội dường như muốn đem nội tâm của cô   đánh đổ hoàn toàn không chừa lại gì.
Thừa Diệu, Thừa Diệu ——

Hắn như thế nào có thể phản bội cô? Phản bội tình yêu của chúng ta?
Đầu ngón tay run rẩy, cô tính đi hướng lên trước vài bước toan gọi Cố Thừa Diệu tỉnh lại để hỏi cho rõ ràng, nhưng lại bị cánh tay của người nào đó kéo lại, sau đó hướng cô ra ngoài cửa mà lôi đi.
Kiều Tâm Uyển liếc mắt nhìn Cố Học Võ , ý nói mọi chuyện trong phòng giao lại cho ông xử lí, còn cô gái trước mắt này vẫn là nên để cho bà giải quyết.

Ôm lấy cánh tay Bạch Yên Nhiên bà cơ hồ là nửa túm nửa đẩy mà dẫn  cô đi ra bên ngoài.
Khoảng cách không tính là quá xa, trực tiếp đem người đưa đến phòng nghỉ bên cạnh.

"Bạch tiểu thư, cô vừa rồi muốn làm cái gì?"

" Tôi, tôi ——"', Bạch Yên Nhiên đôi mắt ửng hồng, vẻ mặt nhu nhược nhìn Kiều Tâm Uyển, mờ mịt lắc đầu: "Tôi, tôi không biết. Tôi —— "

"Nếu cô muốn tìm Thừa Diệu hỏi rõ ràng, tôi khuyên cô có thể không cần phiền phức như vậy ." Kiều Tâm Uyển căn bản tuyệt đối sẽ không cho cô ta có cơ hội đi tìm Cố Thừa Diệu.

"..."

"Tình huống ngay lúc này cô còn chưa thấy rõ được sự thực sao? Bạch tiểu thư. Lúc trước cô nên  biết khi dùng thủ đoạn này lừa gạt để ép Thừa Diệu đồng ý cưới cô , thì cũng sớm nghĩ sẽ có ngày hôm nay chứ."

"Tôi ——" cô không có, lúc ấy cô cho rằng chính mình thật sự đã mang thai. Chỉ là sau đó sự tình lại phát sinh, làm cho cô có chút nói không nên lời. Cô không phải cố ý , không phải ——

"Cô bảo sao? Cô cùng Thừa Diệu căn bản là không xứng." Kiều Tâm Uyển là thật sự chướng mắt Bạch Yên Nhiên.
Trước không nói đến xuất thân của cô, liền như vậy càng không ngờ rằng cái vóc dáng trên dưới của cô lại kém cỏi đến vậy.

Không có gia giáo, không có bằng cấp, không có một chút hiểu biết cũng coi như xong, còn chưa vào cửa, đã khiến Cố Thừa Diệu thất điên bát đảo. Bản thân trở nên không biết chừng mực . Cha mẹ, gia đình cũng có thể không cần. Chỉ một mực muốn nữ nhân này.

Vừa nghĩ đến, bà liền tức giận. Cho nên làm sao bà có khả năng tiếp nhận Bạch Yên Nhiên? Chớ đừng nói chi bà đã điều tra ra tư liệu, nữ nhân trước mắt rất khó mang thai. Cơ hồ xem như không thể sanh con.

Biết mình không thể sinh, liền dùng   thủ đoạn lừa gạt nói dối chính bản thân đã có thai . Bà như thế nào không suy nghĩ đến, vạn nhất bà thật sự đồng ý tin lời của Thừa Diệu .

Mười tháng sau, cô ta đi nơi nào để tìm đứa nhỏ? Đến khi đó, cô ta có phải hay không còn tính toán tiếp tục lừa gạt mọi người?

Hay có khi dứt khoát ôm một đứa con của người khác đến làm con của Cố Thừa Diệu. Bà chỉ vừa nghĩ đến nếu thực sự cô ta làm ra cái loại sự tình trên, đã có cảm giác ghê tởm giống như là lỡ nuốt nhầm phải ruồi bọ. Cho nên bà làm sao có thể yêu thích cái loại người đang đứng trước mặt này?
"Bác gái —— "

"Bạch tiểu thư. Xin gọi ta Cố phu
nhân." Bà không khách khí trực tiếp cắt ngang lời nói chính là muốn cho nữ nhân trước mắt biết khó mà lui: "Bạch tiểu thư, Thừa Diệu cùng cô không thích hợp, mặc kệ hắn yêu yêu cô nhiều bao nhiêu. Các người cũng không thể ở cùng một chỗ. Ta quả thật không có khả năng ngăn cản ý chí sắt đá của Thừa Diệu , nhưng Cố thị thì có thể. Mà cha của hắn cũng không ngoại lệ."

"Nếu Thừa Diệu cố ý muốn cùng cô ở cùng một chỗ, tôi không ngại cùng hắn đoạn tuyệt quan hệ mẫu tử, sau đó khiến cho hắn trở nên trắng tay. GC mặc dù là Cố Thừa Diệu sáng lập , bất quá lấy năng lực của Cố thị, muốn dồn một công ty đến cùng đường, cũng không khó.
Cô với hắn ở chung một chỗ, không có lấy được một điểm nào tốt. Ngược lại, còn liên lụy hắn:
"Cô nếu là thật sự yêu hắn, liền cách hắn xa một chút."

Kiều Tâm Uyển với thái độ cường thế, cùng lời nói toát lên khí thế bức người, đem nữ nhân trẻ tuổi trước mắt cơ hồ chặn hết mọi đường lui. Không hề để ý tới phản ứng Bạch Yên Nhiên , nghênh ngang rời đi.
Lúc này đây, bà tin rằng nữ nhân này tuyệt đối không còn vọng tưởng sẽ được gả vào Cố gia.
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Lời tg:  mặc dù ko thik cách nói chuyện của Kiều Tâm Uyển cho lắm
Tôi vẫn muốn nói, là một người mẹ, có người muốn lừa con của mình, so vs việc người đó lừa chính mình thì đều không thể tha thứ được.
Nếu các bạn vẫn ko hiểu trừ phi các bạn sau này có con rồi thì sẽ rõ hơn.
#14/03/2017- 22:35 h

Chương 56: không thể tha thứ
Editor: Pey

Cố Thừa Diệu uống say lại thêm bị hạ dược. Sau khi tâm tình được thả lỏng , cơ thể rơi vào tình trạng mệt mỏi quá độ. Nặng nề ngủ một giấc. Thời điểm buổi sáng thức dây, chớp mắt đầu óc như muốn quay cuồng.

Bất quá cơ thể lại là hoàn toàn sảng khoái, đến độ thoải mái cực điểm.
Đêm qua, cùng Bạch Yên Nhiên lăn lộn, giao hoà với nhau mà cảm thấy thoả mãn không gì sánh được.

Hắn cơ hồ không thể nào làm bản thân ngừng va chạm, thậm chí chưa từng có thời điểm nào vui sướng phát điên như bây giờ.

Cả người phảng phất lâng lâng tựa trên đám mây, không ngừng lên cao, vươn cao. Lại cảm thấy đạt được nhiều khoái hoạt .

Từ cơ thể đến tâm hồn, toàn bộ đều thỏa mãn.
Loại cảm giác này dường như tại lúc này đây vẫn còn . Nhắm mắt lại, hắn có chút không muốn tỉnh .

Yên Nhiên, Yên Nhiên của hắn ——
Vươn tay đem người nằm bên cạnh hắn gắt gao ôm chặt vào trong ngực, hắn theo bản năng hôn lên môi đối phương.

Xúc cảm có phần lạnh từ hai cánh hoa truyền đến làm cho hắn thấy không bình thường , hắn có phần ngạc nhiên, mở to mắt, gương mặt trước mắt làm cho hắn phút chốc buông lỏng tay ra.
Thân thể lui ra phía sau một chút, cơn đau bén nhọn làm cho đầu hắn nháy mắt có chút mơ hồ.

Nữ nhân trước mắt là ai?
Hắn, hắn ngày hôm qua không phải cùng Yên Nhiên ——
Không phải Yên Nhiên?
Mà nữ nhân này như thế nào lại cùng hắn lên giường?

Cố Thừa Diệu ngồi dậy thể, cố làm mọi thứ vẫn không có cách nào nhớ lại được chuyện phát sinh tối hôm qua.
Hắn chỉ nhớ là không tìm thấy Bạch Yên Nhiên, sau đó hắn lại tìm thấy cô đang nằm trong phòng nghỉ, sau đó thì ôm Bạch Yên Nhiên điên loan đảo phượng nguyên một buổi tối.
Sau đó thì sao?

Hắn tận hứng , thỏa mãn . Cuối cùng ngủ. Hiện tại mở to mắt, lại phát hiện người đó không phải là người hắn yêu?
Vươn tay liền muốn đẩy nữ nhân đang nằm trong lòng ra, cũng vừa lúc đó, hắn mới nhìn rõ nữ nhân cùng hắn lên giường là ai?...

Là cô ta?

Nữ nhân luôn hao tổn tâm cơ, liều lĩnh đến mức cùng mình phát sinh quan hệ.
Đầu óc bỗng nhớ lại lần đầu tiên biết cô ta. Bất kể là tại cửa hàng tiện lợi , hay là đến khách sạn đưa trang phục, bao gồm sau này mỗi một lần gặp nhau.

Nữ nhân này thật đúng thật là không từ bất cứ thủ đoạn đê tiện nào a.
Trong lòng dâng lên một trận ghê tởm, hắn không chút nghĩ ngợi vươn tay, bóp lấy cổ của nữ nhân trước mắt ——

Diêu Hữu Thiên cảm giác mình đang mơ một giấc mơ thật dài. Nàng mơ thấy lúc đó là đại học năm nhất, nàng cùng một đám bạn học đi lên núi.
Không cẩn thận trượt chân xuống núi, thân thể ngã nhào, đau đớn khắp người.

Mà cảnh tượng đó đã rất lâu rồi cô chưa từng mơ lại . Mà hôm nay lại mơ thấy .

Cơ thể bị treo ở trên cây, cô cảm giác chính mình giống như bị treo lơ lững giữa trời. Toàn thân một điểm khí lực cũng không có. Đầu truyền đến một trận đau bén nhọn .Chớp mắt, làm thế nào cũng không có đem cơn đau ấy cho giảm bớt .

Vừa muốn đứng lên, ngay tại cổ họng lại cảm giác một trận hít thở không thông .

Cái cảm giác thở không nổi đó, làm cho nàng mở mắt, trước mắt là một gương mặt rất đẹp đang phóng đại .

Chỉ là lúc này trên khuôn mặt tuấn tú đó lại tràn đầy biểu cảm phẫn nộ . Ánh mắt phiếm hồng, sắc mặt xanh mét. Tay của người đó gắt gao siết chặt lấy cổ mình.

Cố Thừa Diệu trong nháy mắt thật sự có ý định sẽ bóp chết nữ nhân trước mắt kia.

Hắn yêu Yên Nhiên, cũng đã quyết định muốn cưới cô. Nhưng là xem lại nữ nhân trước mắt này đã làm chuyện tốt gì?

Cô ta thế nhưng lại thiết kế chính mình, để cho hắn cùng cô xảy ra quan | hệ.
Không thể tha thứ, tuyệt đối không thể tha thứ.

Cổ Diêu Hữu Thiên bị Cố Thừa Diệu bóp thật sự đau, cô không thở nổi. Mãnh liệt cảm giác được chính mình cơ hồ muốn hít thở không thông .

Bản năng sinh tồn làm cho cô vươn tay, gắt gao muốn kéo tay Cố Thừa Diệu ra.
Nhưng là đối phương khí lực quá lớn, hai người nhất thời dùng tay giằng co nơi cổ .
Nam nhân ánh mắt nhuốm đỏ tràn đầy chán ghét, ghê tởm, bất mãn, còn có phẫn hận.

Cảm xúc quá mức kịch liệt kia khiến Diêu Hữu Thiên thậm chí quên mất việc vươn tay kéo đôi tay đang gắt gao cướp lấy hơi thở của mình.
#15/03/2017- 15:05
___________________________
Chương 57: Bị thương
Editor: Pey

Cổ Diêu Hữu Thiên truyền đến một trận kịch liệt hít thở không thông, thân thể vẫn còn đau , đầu vẫn còn choáng .
Ý thức không tính thanh tỉnh của  cô lúc này không biết nam nhân trước mắt đây vì sao lại ở chỗ này?
Mà bản thân mình tại sao lại ở chỗ này?

Diêu Hữu Thiên không biết, đại não của mình quá mức hỗn loạn.
Nơi thái dương truyền đến một trận đau đớn cực độ. Nàng cực lực muốn tìm hiểu một màn trước mắt như thế nào lại xảy ra .

Nhưng lại phát hiện có chút khó khăn. Kí ức thác loạn, từng mảng lộn xộn . Cô nhớ mang máng, chính mình ngày hôm qua giống như có chút uống hơi nhiều.
Sau đó thì sao? Xảy ra chuyện gì? Nàng đã làm cái gì?

Sức lực trên cổ càng lúc càng lớn, ý thức cô nháy mắt trở nên trống rỗng.
Gương mặt thanh lệ lúc này trở nên tái nhợt như tờ giấy. Hai mắt đóng lại, cơ hồ liền muốn như vậy buông xuôi.
Cô hiện tại đã chết rồi sao?

Đôi tay trên cổ đột nhiên thu về. Áp lực trên người tự nhiên biến mất.

Cô lay chuyển cơ thể qua một bên và kịch liệt ho lên. Đồng thời không ngừng vuốt ve cổ họng, ngỡ như bản thân không thể chống đỡ nổi.

Cô nhớ mang máng chính mình bởi vì say đến quá mức lợi hại, đầu thật sự choáng váng, từ phòng yến hội bên ngoài mà chống đỡ đi tìm một phòng để nghỉ ngơi .

Trong lúc mơ màng, cảm giác được có người tới gần, nhưng là cơ thể vô lực, cô hoàn toàn không thể dùng sức đẩy người đó ra.

Sau lúc đó là một trận bén nhọn đau đớn, cơ thể bị người ta giữ chặt không thể nhúc nhích. Cô ——

Cô bị một đôi môi bao lấy mà đột nhiên ngừng lại việc kháng cự. Song, giữa hai chân ẩn ẩn truyền đến cơn đau xé rách, lần nữa nhắc nhở cô, ngày hôm qua đã phát sinh chuyện gì.

Cô mở to hai mắt nhìn, bần thần không thể tin được khi quay mặt lại để trừng cái tên nam nhân có vẻ mặt lãnh khốc kia.

Nâng tay lên, nàng không chút nghĩ ngợi đối với mặt Cố Thừa Diệu mà hạ xuống một bạt tai.

Chát, ... tiếng vang thanh thuý từ hành động trên phát ra, sau đó Diêu Hữu Thiên tức giận mười phần chỉ tay thẳng mặt vào nam nhân mắng:
"Vô sỉ —— "

Cố Thừa Diệu ánh mắt híp lại, tại thời điểm lúc Diêu Hữu Thiên muốn vung xuống cái tát thứ hai mà chộp lấy tay cô.

"Tôi vô sỉ?" Rốt cuộc là ai vô sỉ? Là ai hạ | tiện không biết xấu hổ trèo lên giường hắn?

Cố Thừa Diệu trong mắt tràn đầy sự hung ác nham hiểm, lại một lần nữa vươn tay, gắt gao nắm lấy cằm Diêu Hữu Thiên.

Một cái nháy mắt, Diêu Hữu Thiên có thể xác định, chính mình ở trong mắt hắn thấy được sát ý.
Hắn là thật sự là hận đến mức muốn giết chính mình đi?

Cố Thừa Diệu dùng ánh mắt như đang nhìn một kỹ nữ mà trừng cô, trong mắt hắn lúc đó thấy được sự miệt thị, đùa cợt, ảo não, còn có căm ghét.

Buổi sáng chớp mắt một cái thức dậy, hết thảy không ngờ là tốt đẹp như vậy.
Hắn từ lúc chào đời tới nay chưa từng một lần giao hoan nào có cảm giác tuyệt vời như tối qua .

Nhưng sau khi mở mắt lại phát hiện người bên cạnh không phải là người mình thương yêu . Mà lại là nữ nhân một lần lại một lần mang theo mục đích  xuất hiện ở bên cạnh hắn.
Thậm chí cô ta còn cố ý hợp tác với Cố thị

Cằm cùng với cổ tay bị siết chặt giống như là bị kìm sắt cắt trúng, Diêu Hữu Thiên cảm thấy đau đớn, nhưng lại cố chấp cùng nam nhân ở trước mắt mặt đối mặt.
Nàng vẫn quý trọng , cẩn thận chờ đợi lần đầu tiên lâu như vậy, cứ như vậy mất đi.

Cô thậm chí không biết đêm qua hết thảy như thế nào phát sinh . Cô đánh một ý lớn cho rằng đây là đang ở địa bàn của Cố gia, sẽ không có vấn đề gì.
Tay không thể nào thoát khỏi hắn, nàng chỉ có thể sử dụng ánh mắt trừng nam nhân ở trước mặt "Buông tay, ngươi là tên tội phạm cưỡng bức."

Tội phạm cưỡng bức? Cố Thừa Diệu nhẹ nâng khoé môi, nụ cười không tới đáy mắt.

Lực đạo trên tay càng buộc chặt, hài lòng nhìn nữ nhân trước mắt sắc mặt càng ngày càng tái nhợt.
15/03/2017, 20:08
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ..

Chương 58: Vậy thì đã sao?
Editor: Pey

"Cô nói tôi cường bạo cô ?"
trong nháy mắt, Diêu Hữu Thiên cảm giác được tay mình như muốn đứt.
Nam nhân trước mắt không một tia cảm xúc che giấu làm cho cô một mực hiểu rõ được phần nào sự tình.
Thân thể cư nhiên vẫn đau , bất quá thần thái trên mặt cô lại tỏ ý cười .

Cơ bản cô có gương mặt trắng trẻo, bởi vì đau, mà có vẻ mỗi lúc một tái nhợt. Lại không chút nào có thể giảm bớt sự quật cường trong mắt cô.

Ánh mắt trực tiếp chống lại sự căm ghét trong mắt Cố Thừa Diệu, thanh âm của nàng nhẹ vô cùng: "Chẳng lẽ không đúng?"

Lực đạo trên tay càng ra vẻ buộc chặt, nàng lại giương lên khóe môi: "Anh thừa dịp lúc ý thức của tôi không thanh tỉnh mà xâm phạm, cưỡng ép tôi cùng anh phát sinh quan hệ, không phải cường bạo vậy thì là cái gì?"

Cố Thừa Diệu ngực hơi hơi phập phồng mà nheo lại ánh mắt. Nữ nhân này, thật đúng là miệng lưỡi bén nhọn.

Ý thức không rõ? Cưỡng ép cùng cô ta phát sinh quan hệ? Cố Thừa Diệu khóe miệng lộ ra sự khinh thường: "Nơi đây là phòng nghỉ mà Cố thị đã bao trọn mỗi lúc họp hội định kì hằng năm."

Ngày hôm qua Cố thị tổ chức hội họp hằng năm, trừ bỏ đại sảnh của yến hội, toàn bộ tầng này, còn có toàn bộ phòng nghỉ ở lầu hai , đều bị Cố thị bao trọn từ trên xuống dưới.

" Vậy thì đã sao?" Diêu Hữu Thiên hiện tại dám khẳng định, tay của mình khẳng định đã tím xanh một mảng . Người nam nhân trước mắt này, khí lực lớn đến mức vượt quá sức tưởng tượng: "Trước tôi mặc kệ là địa bàn của ai, chuyện anh không được sự cho phép của tôi, mà cố ý cưỡng ép tôi cùng anh phát sinh quan hệ là sự thật. Nói cách khác, loại hành vi này của anh, chính là cường bạo."

Thanh âm của cô thật kiên định, không thèm để ý cổ tay bị nắm đau đến gãy, cô lại không có một chút để lộ sự yếu thế.

Sự tình ngày hôm qua hết thảy, đã phát sinh. Cô hiện tại cho dù có khóc lóc cũng không thể cứu vãn lại mọi chuyện về lúc đâu. Thứ cô cần nhất hiện tại , là vì mình đòi lại một cái công đạo.

"Cô vì sao không nói, cô thừa dịp tôi uống say, ngủ lại trong phòng tôi, sau đó tính toán câu dẫn tôi?"

Diêu Hữu Thiên trải sau khi chứng kiến hết thảy tất cả mọi chuyện ngày hôm qua, tự nhiên cũng biết thân phận thật sự của nam nhân trước mắt. Sớm tại thời điểm  cùng những các khách mời đó hàn huyên, thỉnh thoảng sẽ có người đem thực lực cũng như xuất thân của nam nhân trước mắt này ra làm đề tài để bàn tán.

Cố Thừa Diệu, được mệnh danh là Cố tam thiếu. Gia cảnh hùng hậu, diện mạo xuất chúng. Chứ đừng nói chi đến tuổi còn trẻ đã rời khỏi nhà một mình gây dựng sự nghiệp. Hơn nữa thành tích vượt trội.

Vốn là thiên chi kiêu tử, lại quá sớm mà có được hết thảy mọi thứ, đúng là có phần kiêu ngạo cũng không có gì là sai.

Cũng khó trách lúc trước vài lần chạm mặt, hắn một mực cho rằng mình đối với hắn có dụng tâm kín đáo.

Nam nhân như hắn đây, đúng là có thể cho làm cho nữ nhân nháo loạn thành một thể . Bất quá trong những nữ nhân kia, không bao gồm cô +——

"Tôi thừa dịp ngươi uống say? Sau đó câu dẫn anh?" Diêu Hữu Thiên nhướn cao mi mắt, không chút nào che giấu vẻ mặt cười nhạo của bản thân.
Muốn châm chọc người khác, không phải là chỉ có hắn mới có thể làm được: "Tôi câu dẫn anh, anh liền dễ dàng để tôi câu dẫn sao?

Dùng chuyện uống say làm cái cớ, tùy tùy tiện tiện uống chút rượu, sau đó đầu óc hôn mê? Nhầm lẫn thành người khác? Vì sao anh không nói là chính anh ý chí không kiên định. Chính mình không nhân phẩm, hạ —— tiện."

Không để cô tiếp lời, Cố Thừa Diệu thuận thế dùng bàn tay to lôi cô sáp lại, thân thể Diêu Hữu Thiên lại một lần nữa bị đặt nằm lại trên giường.
Tay của hắn, lại một lần nữa đặt lại  trên cổ cô: "Nữ nhân kia. Cô cho rằng tôi không dám giết cô?"

"Anh dám. Anh đương nhiên dám." Nơi cổ họng truyền đến lại một trận hít thở không thông. Cho dù như thế, Diêu Hữu Thiên cũng tuyệt đối không nguyện ý khuất phục: "Bất quá liền xem như anh giết tôi, cũng không thể lay chuyện được việc anh cường bạo (cưỡng bức) tôi là sự thực, càng  không thay đổi được anh chính là một người hạ tiện không nhân phẩm, đã làm sai lại vì chính mình kiếm cớ ."

Cần cổ cứng lại. Diêu Hữu Thiên muốn đáp trả câu kế tiếp nhưng rốt cuộc lại nói không nên lời.
———————————————————
Tg: Hoan hô. Vì Thiên Thiên vỗ tay. . . Thiên Thiên thật uy vũ. . . .
#15/03/2017, 21:00h
_________________________
Chương 59: Cô quả có tâm cơ và thủ đoạn
Editor: Pey

Cố Thừa Diệu chưa từng nghĩ sẽ có này hôm nay, bị người khác đổ oan mà nói không ra lời .

Nữ nhân trước mắt này, bộ mặt tái nhợt, mở miệng nói đều là từng câu từng chữ đều như muốn đả kích người .

Hắn không khờ, càng không ngu ngốc. Ngày hôm qua tuy rằng uống say , nhưng vẫn còn một chút ý thức. Nhiệt độ cơ thể không giống như bình thường, cảm giác say lại thêm bị hạ dược, hắn hoàn toàn mất kiểm soát.
Trên thực tế trước khi hắn có mặt trên giường, hắn đã ở bên ngoài hành lang tốn rất nhiều thời gian lần lượt từng phòng từng phòng một để tìm Bạch Yên Nhiên.

Đến cuối cùng tại thời điểm mở cửa căn phòng này, cơ thể hắn đã hoàn toàn không thể khống chế được chỉ vì nghe được một giọng nói nỉ non rất nhỏ đáp lại thì đã mất đi kiểm soát.

Hiện tại mới phát hiện, hắn đã chạm vào một người mà lẽ ra hắn không nên chạm vào. Đáng giận hơn nữa là nữ nhân trước mắt khí thế bức người, thái độ còn vô cùng ác liệt.

Cường bạo? Quả thực là đáng cười, hắn đường đường là Cố tam thiếu có cần thiết phải cường bạo một nữ nhân?
Chớ đừng nói chi còn là cái loại nữ nhân có tâm cơ, thủ đoạn này.

Nghĩ đến ngày hôm qua hắn mất kiểm soát, nhưng là vì sao hắn mới chỉ uống vài chén rượu liền rất nhanh mất đi lý trí, như vậy không thể xem là bình thường được?

Rốt cuộc là tại thời điểm nào đã phát sinh vấn đề? Hắn nhất định sẽ điều tra rõ ràng.

Hiện tại điều hắn cần quan tâm lúc này là hắn phải biết chính xác Yên Nhiên rốt cục đang ở nơi nào. Vừa nghĩ đến Yên Nhiên. Bàn tay hắn đặt trên cổ Diêu Hữu Thiên đột nhiên liền buông lỏng ra.

Nếu không phải ngày hôm qua tìm không thấy Yên Nhiên, hắn lại làm sao có khả năng cùng nữ nhân trước mắt có một xu quan hệ?
Yên Nhiên đến cùng đi nơi nào ? Em đã xảy ra chuyện gì?

Nội tâm Cố Thừa Diệu lúc này cảm thấy rất lo lắng cho Bạch Yên Nhiên cho nên cũng không có tâm tình để mà truy cứu hết thảy mọi chuyện tối qua, chính là không thèm quan tâm nữ nhân trước mắt này như thế nào tính kế với hắn.

Diêu Hữu Thiên tại thời điểm Cố Thừa Diệu buông tay cố gắng hít thở. Trong vòng một ngày mà cô đã bị đối phương liên tiếp bóp cổ hai lần nên thật sự lúc này đây tâm tình không thể nào tốt hơn.

Chỉ là cô mới hít thở được vài ngụm, bả vai liền bị tên hỗn đản kia dùng sức nắm lấy.

Vừa rồi một phen tranh chấp qua lại, chăn trên giường sớm đã trượt xuống dưới mặt đất.

Phía sau gáy Diêu Hữu Thiên toàn bộ bị phơi bày. Còn có một mảnh tuyết trắng trước ngực, đều không một tia nào để sót rơi vào trong mắt Cố Thừa Diệu . Nhưng là hắn đến một điểm cảm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net