chap17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa nói xong, một giây sau anh đã cấp bách hôn lên môi cô làm cô hoàn toàn không có cơ hội trả lời anh .

“Ngọc Hải……”

Thanh âm Văn Toàn run nhè nhẹ, thân thể quang lõa đã làm cho cô đủ thẹn thùng, Ngọc Hải lại vẫn hôn cô, chỗ nào cũng đều hôn, làm cho trên mặt cô nhiệt khí tăng cao, khuôn mặt nhỏ nhắn toàn bộ hồng lên hết mức.

Ngọc Hải mạnh mẽ xâm lược anh có vẻ không khống chế được, chẳng qua là một tháng không có phát tiết, lại khiến cho anh trở nên như thế khát cầu như vậy sao?

Sự thật vấn đề giống nhau không tồn tại, kịch liệt hoan ái đối Văn Toàn mà nói là lần đầu thể nghiệm, đối Ngọc Hải tựa hồ cũng giống nhau, cô đáp lại thân mình đón ý  hùa theo anh , đem hai người chưa từng có tâm tình  tuyệt vời cảm thụ đưa đến điểm cao nhất……

Ngồi trong văn phòng, nhìn cái di động trên bàn, Ngọc Hải do dự không biết có nên gọi điện thoại hay không.

Mười giờ rồi, cái cô nhóc kia còn đang ngủ sao?

Buổi sáng, anh tinh thần sảng khoái chuẩn bị đi làm, thấy người con gái bên cạnh vẫn còn đang thở đều mà ngủ, tối hôm qua sau khi xong việc, anh giúp cô lau cơ thể, nhưng cũng không đem cô về phòng, mà để cô lại ngủ trong phòng anh.

Anh đứng dậy thay quần áo cũng không đánh thức cô, biểu tình ngủ say còn có ánh mệt mỏi, có lẽ vì biểu tình như vậy, anh không có đánh thức, cho cô tiếp tục ngủ, đồng thời giúp cô gọi điện thoại xin nghỉ phép, lý do là thân thể không thoải mái.

Anh cảm thấy xương bả vai rất thoải mái, xem ra kĩ thuật mat xa của cô rất tốt.

Khi Ngọc Hải đang do dự có nên gọi về nhà hay không, hay khi trở về muốn nói gì thì nói, thì thư ký thông báo nói Huỳnh Nga  muốn gặp hắn.

“Cho cô ta vào.”

“Vâng.”

Tối hôm đó, anh tận mắt thấy Huỳnh Nga đẩy mạnh Văn Toàn xuống bể bơi, bởi vì tầm mắt anh không có rời đi, cũng vì thế mà anh là người đầu tiên nhảy xuống cứu.

Đối với việc làm như vậy của cô ta, thật sự làm cho anh kinh ngạc, chẳng lẽ những lời khéo léo hào phóng của cô ta đều là giả?

Tiết Nhược Ngưng là một người đàn bà xinh đẹp có sức quyến rũ, hơn nữa rất khác so với những phụ nữ khác anh quen lúc trước, cô rất ít hỏi về việc tư của anh, anh rất tán thưởng sự thông tuệ của cô, đối anh mà nói, cô là bạn giường tốt nhất.

Nhưng có bao nhiêu ưu điểm đi chăng nữa cũng không kéo lại được việc này, xem ra anh nên giải quyết đi thôi.

Có lẽ nguyên nhân chính cô ta đẩy Văn Toàn xuống nước là bởi vì trước đó, anh có ý định chấm dứt quan hệ với cô, không có nguyên nhân gì đặc biệt chỉ cảm thấy muốn chấm dứt, nếu không phải vì việc đính hôn cùng Văn Toàn làm anh phiền lòng tìm đến cô ta, bọn họ sớm đã muốn chấm dứt.

Huỳnh Nga mặc kệ khi nào đều muốn cho mọi người nhìn thấy vẻ xinh đẹp nhất của cô, huống chi hôm nay tới gặp Ngọc Hải,cô lại càng cố ý trang điểm đậm hơn.

Mới rồi cô còn lo lắng Ngọc Hải  không muốn gặp cô, may mắn, bởi vì hôm nay cô không thể không gặp anh.

“Ngọc Hải, em còn nghĩ anh không muốn gặp lại em đấy!” Huỳnh Nga chạy đến bên người anh, lại bị tay anh cản lại.

“Tôi còn phải đi họp, cô có chuyện gì cần nói.”

“Gần đây anh đối với em rất lạnh lùng, anh biết không? Em luôn chờ điện thoại của anh.”

“Cô hai ngày trước không phải vừa gọi cho tôi?” Có lẽ đối một người không có cảm giác, tính nhẫn nại cũng sẽ không có.

Huỳnh Nga sắc mặt khẽ biến.“Ngọc Hải, anh không phải vẫn còn giận chuyện đêm đó đấy chứ? Em có thể giải thích, nhưng em thật sự không đẩy Văn Toàn xuống bể bơi.”

“Cô đến tìm tôi, vì chuyện này?” anh đứng lên,“Được, tôi nhận lời giải thích của cô, nếu không có việc gì để nói……”

“Chờ một chút, Ngọc Hải.” Thấy anh như muốn rời khỏi văn phòng, Huỳnh Nga không còn cách nào, đành phải nói ra nguyên nhân tìm anh.“Ngọc Hải,em cần anh giúp.”

Anh biết ý tứ của từ giúp, bởi vậy trở lại ngồi ghế, sau đó từ ngăn kéo lấy ra tấm chi phiếu, ngay cả nhìn cô cũng không liền hỏi:“Lần này cô cần bao nhiêu?”

“Ngọc Hải, anh biết, em lần sau sẽ trả lại đủ……”

“Muốn bao nhiêu?”

“5tỷ.” Tuy rằng lần trước anh mới cho cô ta 2tỷ, nhưng cô cần nhiều hơn, bởi vì lần trước đến Paris chi quá nhiều tiền, hơn nữa còn đặt không ít quần áo.

“Được.” Ngọc Hải lập tức đưa tờ chi phiếu, cho cô đến ngân hàng lấy tiền, mặt khác, anh lại một tờ chi phiếu khác đã sớm chuẩn bị.“Cái này cũng cho cô.”

Một lần đưa cô hai tờ? Huỳnh Nga nghi hoặc cầm chi phiếu, hé ra một tờ 5tỷ, tờ còn lại, 6tỷ, Ngọc Hải vì cái gì mà đưa cô nhiều vậy?

“Ngọc Hải, anh……”

“Chúng ta chấm dứt đi, từ nay về sau không cần đến nữa.” Ngọc Hải biểu tình đạm mạc nói xong. Tuy rằng anh không có tính qua mình đưa cô ta bao nhiêu tiền, nhưng phía trước phía sau thêm hẳn cũng hơn vài trăm triệu.

Nghe anh nói muốn chấm dứt, Huỳnh Nga khiếp sợ không thôi, tuy rằng biết anh dạo này đối với cô lạnh nhạt, cũng đã phát hiện ra có chuyện không đúng, nhưng không nghĩ tới anh sẽ chia tay nhanh như vậy.

“Vì sao muốn chia tay? Là vì em lấy tiền của anh sao? Em đây……” Nhìn chi phiếu trên tay, vẻ mặt cô ta giãy dụa, tuy muốn nói đem chi phiếu trả cho anh, nhưng là cô đang thực sự cần tiền.

Quế Ngọc Hải chờ cô ta đem lời nói hết, nhưng đáng tiếc là, cô vẫn muốn hai tờ chi phiếu kia, đối với cô ta mà nói, quan hệ bọn họ lúc đó so ra vẫn kém hai tờ chi phiếu.

Kỳ thật cũng không có gì đáng kinh ngạc, bởi vì bọn họ trong lúc đó vẫn tồn tại quan hệ tiền bạc.

“Huỳnh Nga, chúng ta chia tay đi”

“Anh thật sự muốn chia tay với em sao?”

“Chi phiếu cô đã cầm trên tay.”

“Anh!” Huỳnh Nga tức giận không thôi, nhưng là hiểu được anh là thật sự muốn chia tay, nhưng cô sẽ không tức đến phát ngốc mà trả chi phiếu lại cho anh, dù sao nếu muốn chia tay, như vậy đây là thứ cô nên lấy được.

“Tôi hi vọng từ nay về sau cô sẽ không gọi cho tôi nữa.”

“Em sẽ không gọi điện thoại cho anh.” Cô nhận lấy chi phiếu,“Em có thể biết nguyên nhân vì sao anh muốn chia tay? Cùng Văn Toàn có liên qua?"

“Trước kia cô rất ít khi hỏi chuyện của tôi, hiện tại cũng không cần biết.”

Ngọc Hải cự tuyệt trả lời, anh luôn xem nặng việc riêng tư, cũng không biết việc chia tay cùng cô ta có liên quan đến Văn Toàn hay không.

Nhớ tới cái bé con ngọt ngào kia, không biết cô còn đang ngủ không?

Khi Văn Toàn tỉnh lại đã hơn 11 giờ, nhưng đã bị kinh hách không nhỏ.

Trừ bỏ phát hiện chính mình trần truồng ngủ trên giường Ngọc Hải, mặt khác nhìn đến đồng hồ báo thức, 11 giờ 2 phút? Cô có nhìn lầm hay không?

Cô rất nhanh xuống giường, chịu đựng đau đớn giữa hai chân, cô mặc áo ngủ vào, đi ra khỏi phòng Quế Ngọc Hải. Trong phòng khách cũng không có người, anh đã đi làm?

Thế vì sao lúc anh đi, anh không có đánh thức cô? Cô cũng muốn đi làm.

Thế này thì tốt rồi, cô không đi làm, bệnh viện bên kia làm sao bây giờ?

Văn Toàn vội vàng trở lại phòng, cầm lấy di động muốn gọi điện thoại, mới phát hiện có bao nhiêu cuộc gọi nhỡ, đều là Công Phượng gọi cho cô, cô cấp tốc gọi lại.

“Công Phượng, tớ……”

“Văn Toàn, Cậu thân thể không thoải mái chỗ nào? Đêm qua không phải vẫn tốt sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#0309