Chưa đặt tiêu đề 72

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

> > > Cỡ Chữ 16182022242628303234363840 Màu Nền Xám nhạtXanh nhạtVàng nhạtMàu sepiaXanh đậmVàng đậmVàng ốMàu trắngMàu tối

HÔN Ý LUNG LAY , XIN NGÀI TỔNG GIÁM ĐỐC BỚT GIẬN

Chương 163.2: Không, không phải muốn ly hôn à?

/1051GO

Chương 163.2:

Tô Yểu nâng khóe miệng cười, nhẹ nhàng nhíu mày: "Kia cũng không phải...."

Hai tay Lục Đông Đình cho vào trong túi, buồn cười nhìn cô một cái: "ChỈ cần em không như yêu thiêu thân gì đó, cơ bản sẽ không có chuyện gì."

Tô Yểu vén tóc rơi bên tai, cười cười không lên tiếng.

Lục Đông Đình nói: "Khi nào thì nói cho mẹ biết."

Tô Yểu cực kỳ xác định lời này của anh là câu trần thuật, anh đã có cách nghĩ, chỉ là trưng cầu thời gian mà thôi, mà Tô Yểu cảm thấy được nếu là đáp án của cô khiến anh bất mãn, anh cũng sẽ làm theo ý mình.

Vì thế Tô Yểu nói: "Tùy thời đều có thể, tùy anh." Tương đương với vứt lại vấn đề cho anh.

"Em xem hai ngày này tìm một dịp ăn cơm đi." Lục Đông Đình nói xong nhìn thoáng qua thời gian, anh muốn đi họp rồi.

Lục Trường Nam người này cũng tin chuyện mang thai ba tháng không thể nói ra, nếu không kinh động gì đó, đến lúc đó nhẹ thì thế nào, nặng thì thế nào, các loại mê tín, trên thực tế cũng chỉ là muốn an tâm, cũng không biết là dùng cách gì, quả thật khiến cho tất cả mọi người trong công ty đều ngậm miệng.

Lời đồn đại trong lúc này ít đi phân nửa.

Tô Yểu thừa dịp thời gian giữa trưa gọi điện thoại cho Diệp Đường Nhân hẹn ra ngoài, thời gian hẹn là buổi tối thứ bảy này, ở một nhà hàng Tây mà bà thích.

Nhưng là thứ sáu, Lục Đông Đình đi công tác, ở nước ngoài có hội nghị quan trọng, anh nhất định phải tự mình qua, bất đắc dĩ Tô Yểu chỉ có thể đi ứng phó một mình.

Lúc Tô Yểu đến Diệp Đường Nhân đã có mặt, đang ngồi trên bàn nhìn thực đơn, thấy Tô Yểu, ý cười nhẹ nhàng phất tay với cô: "Đây này, con không ngại mẹ đổi vị trí đi?"

"Đương nhiên không."

Tô Yểu đặt một căn phòng nhỏ, Diệp Đường Nhân đổi thành vị trí ngồi ở góc cửa sổ.

Nhà hàng này nằm trên phố xá sầm uất, hoàn cảnh u nhã, còn rất được lòng khách, một nhà hàng to như thế mà ngồi đầy hết, nhưng không ồn ào.

Diệp Đường Nhân vừa gọi món vừa nói: "Đông Đình bận rộn không có thời gian ở bên con."

Tô Yểu cười cười: "Mỗi ngày ở cạnh nhau cũng sẽ ngấy, vợ chồng cũng có thể duy trì khoảng cách thích hợp."

Diệp Đường Nhân kinh ngạc nhìn cô, tuy đồng ý với cách nghĩ của cô, cũng hiểu được cực kỳ thành thục, nhưng không quá là lời mà một người phụ nữ vừa mới kết hôn nên nói, hiện tại cô và Lục Đông Đình nên là vẫn là ở trong tuần trăng mật, người phụ nữ lúc này không phải sẽ hi vọng ở cùng với chồng sao?

Tô Yểu nghi ngờ nhìn về phía bà.

"Cũng đúng." Diệp Đường Nhân chỉ ngượng ngùng cười, đem suy nghĩ ở trong lòng nói ra.

Tô Yểu bỗng nhiên có chút hiểu rõ vẻ mặt vừa rồi của DiỆp Đường Nhân có ý nghĩa gì, trong lúc này trách cứ mình lắm miệng, vừa vặn cũng kết đúng thời cơ nói: "Mẹ, hôm nay hẹn mẹ ra đây, chủ yếu là có chuyện muốn nói với mẹ."

"A?" Diệp Đường Nhân có chút chần chờ hoảng sợ.

Bà không có việc gì liền thích đoán mò, thông qua lâu như vậy Tô Yểu và Lục Đông Đình ở chung, xem biểu hiện của Tô Yểu, càng ngày bà càng không tin tưởng vào tình cảm và hôn nhân của hai người, vì thế Tô Yểu mới mở miệng, bà vốn dĩ nghĩ đến liền là ly hôn, hoặc chia tay.

Tô Yểu nói: "Con mang thai rồi."

Diệp ĐƯỜNG Nhân: "Cái gì?"

Tô Yểu: "Mẹ sắp làm bà nội rồi."

Diệp Đường Nhân sửng sốt một lát, mở to hai mắt, lộ ra không dám tin, cũng không biết là vui sướng hay là đá lớn rơi xuống đất theo bản năng thốt ra: "Không, không phải muốn ly hôn à?"

Tô Yểu cũng kinh ngạc, Diệp Đường Nhân sao lại nói thế? Chẳng nhẽ đã phát hiện cái gì.

Diệp Đường Nhân thấy Tô Yểu không nói chuyện, khẩn trương phi phi hai tiếng, vội vàng bắt đầu bổ sung: "Không phải, ý của mẹ là, nhìn vẻ mặt con nghiêm túc như thế, mẹ còn tưởng rằng con muốn nói cho mẹ tin tức gì không tốt."

Tô Yểu không biết nên nói gì cho phải, Diệp Đường Nhân cũng dần hưng phấn lên, không biết bà ngóng trông ngày này thế nào, đối với đôi vợ chồng này mà nói, tốc độ của Tô Yểu và Lục Đông Đình không thể chê được.

Vì thế, bà vẫn lôi kéo Tô Yểu nói phải chú ý cái gì, miệng không dừng lại được, mãi cho đến khi cơm nước xong rời đi cũng không nghỉ ngơi.

/1051GO

BÁO LỖI CHƯƠNG


THỂ LOẠITHỂ LOẠI

DANH MỤC





TAG


LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngon #tinh