Chương 41. Chấp nhận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tống Tư Thành lúc này như lấy lại được tỉnh táo hắn liền áp lên người nàng, giam nàng dưới ngực, hai cánh tay hắn chống hai bên vây lấy nàng bên trong.

Hắn trên cao nhìn xuống nàng, đôi mắt hắn có chút mơ hồ, sau đó hắn liền áp môi xuống hôn nàng thật mãnh liệt, nàng bị hắn vây trong lòng có chút sợ hãi định mở miệng nói gì đó thì hắn liền thừa dịp tiến thẳng vào môi lưỡi dây dưa không ngừng, hắn hôn cuồng nhiệt mạnh mẽ cho đến khi nàng chẳng còn chút sức lực nào mới chịu rời.

Hắn kề sát tai nàng khàng giọng nói " Mẫu Đơn cho ta", hắn lại trực tiếp đòi hỏi như vậy nàng nhất thời không biết phản ứng thế nào, trước mắt nàng bỗng trở nên mờ mịt sau đó lại xuất hiện gương mặt quen thuộc của Thái Thần, sau đó lại là gương mặt của Tống Tư Thành, hai hình ảnh này cứ vần quanh mãi trong tâm trí nàng.

Đến khi nàng phát giác được thì lúc nàng tất cả y phục trên người của nàng đã bị cởi sạch, lúc này Tống Tư Thành môi lưỡi hắn lại đang nhấm nháp đỉnh núi nhỏ của nàng, một khoái cảm truyền đến làm nàng rên lên một tiếng. Tiếng rên khẽ này của nàng như muôn vạn lời cỗ vũ cho hắn, hắn thấy nàng không bài xích lập tức lấn tới, lấn tới, đôi tay thon dài của hắn bắt đầu di chuyển lên đùi của nàng, rồi từ từ đi đến chỗ tư mật kia...

Bên này Lý Ngọc Hoan đang như nổi điên cô ta ra sức đập phá tất cả những thứ trong tầm với. Cô ta có nghĩ thế nào cũng không ngờ được Tống Tư Thành vậy mà cho người cố ý sắp xếp cho cô ta ở lại cung xa nhất, còn Mẫu Đơn lại được ở ngay trong Càng Khôn điện. Cô ta hung ác mối hận này nhất định phải trả lên người ả ta.

Khi Mẫu Đơn tỉnh lại đã buổi trưa ngày hôm sau, nàng ngồi trên giường ngẫm nghĩ lại một chút liền cảm giác có gì đó sai sai, rõ ràng Tống Tư Thành tối hôm qua hắn say không biết gì, nhưng khi đỡ hắn lên giường rồi giúp hắn cởi bớt y phục, lúc đó hình như chẳng còn nghe chút mùi rượu nào nữa, mà hắn thì sức lực như vạn mã mà càn quét trên thảo nguyên là cơ thể mỏng manh của nàng, cúi đầu nhìn xuống cơ thể mình chính là chi chít vết hôn, vết cắn do hắn tối qua ban cho.

Nàng nhớ lại tình cảnh đêm qua không khiến nàng rùng mình, hắn vậy mà lăn qua lăn lại nàng đến năm lần nếu nàng không cầu xin tha thì hắn nhất định sẽ tiếp tục. Nàng lê tấm thân mệt mỏi xuống giường khó khăn lắm mới thay được bộ y phục.

Lúc này Hi Tuyết đi vào vừa liết nhìn đống hỗn độn trên giường liền biết chuyện gì đã xảy ra tối hôm qua. Trong lòng cô vui mừng, cuối cùng hoàng thượng cũng thành công rồi.

Tống Tư Thành vừa bãi triều liền trở lại thư phòng, Lưu công công từ sáng đến giờ thấy tâm tình vui vẻ của hắn liền biết chuyện tốt đã thành cũng vui vẻ không kém, chủ nhân vui vẻ đương nhiên kẻ bề tôi như ông cũng được vui lây " hoàng thượng chuyện tối qua...", hắn vừa nghe ông nói liền nở một nụ cười thỏa mãn " ông đã làm rất tốt, ta sẽ trọng thưởng" vừa nghe khen ông như mở cờ trong bụng.

"tạ ơn hoàng thượng, vậy có nên làm một chiếu chỉ sắc phong cho cô nương", " việc này hãy để ta bàn bạc thêm với nàng", ông như hiểu được " dạ" chuyện này cần bàn bạc thêm vậy có nghĩa cô nương ấy vẫn chưa đồng ý, có nghĩa hoàng thượng của ông chính là dưới tay nàng ấy, phải được nàng ấy thông qua mới có thể tiến hành.

Ông hai mắt thâm thúy nhìn hoàng thượng trước mặt thật không ngờ hắn vậy mà lại là một kẻ sợ vợ.

Tống Tư Thành đang ngồi phê duyệt tấu chương lại nhớ đến chuyện Thái gia, bọn người Trần thừa tướng, Lý tể tướng đã đến lúc đền tội của mình. Hắn gọi quan thượng thư Lý Bách Hàn vào để viết chiếu chỉ. Lý Bách Hàn vừa nghe hoàng thượng nói sắc mặt lập tức biến sắc, nhưng vẫn không dám nói gì chỉ cúi đầu viết chiếu thư.

Trong lòng ông ta bỗng dâng lên một cỗ bất an, hoàng đế mới lên ngôi chưa tới ba ngày vậy mà trong một ngày đã huyết tẩy cả thừa tướng phủ và tể tướng phủ, trong một ngày tất cả tàng dư vây cánh đều bị bắt gọn một mẻ. Bỗng nhớ đến đứa con gái Lý Ngọc Hoan của mình ông thở dài trong lòng.

Sau khi nhận lệnh hình bộ lập tức cho người đến vây bắt người phủ thừa tướng, tể tướng và tàn dư của chúng. Tin tức này đã chấn động cả kinh thành, sáng hôm sau các bá quan trong triều đang quỳ rạp dưới rất run rẫy, nhìn long nhan thịnh nộ trên ngai vàng.

Tống Tư Thành ngồi trên cao nhìn đám người đang qùy dưới đất sau đó lệnh cho Lưu công công truyền chỉ, tất cả quan văn võ trong triều lập tức hít một ngụm khí lạnh không dám ngẩn đầu, không ngờ được hoàng đế mới lên ngôi trong vòng có ba ngày lại huyết tẩy bè cánh của hai đại gia tộc quyền quý nhất kinh thành.

Bọn họ trước đây còn nghĩ Tống Tư Thành là một người không biết gì về triều chính thì hôm nay bọn họ lập tức được rửa mắt một phen. Không những thanh trừ hết tất cả bè cánh sau đó liền thay thế người vào những vị trí kia ngay lập tức thật không thể không phục, xem ra những việc này vốn đã được sắp xếp ổn thỏa từ trước rồi.

Chiếu chỉ được ban ra bên này Mẫu Đơn cũng đã nghe tin được chuyện này kẻ thù hãm hạ Thái gia đã được xử lý xong, mối thù này cũng đã có thể chấm dứt Thái Thần chàng có thể yên tâm nhắm mắt được rồi, ta cuối cùng cũng có thể giúp Thái gia báo thù rửa hận.

Nghĩ đến bản thân mình, từ ngày nàng quyết định bước đi trên con đường này vốn dĩ không thể quay trở lại được nữa, nhưng điều không thể ngờ chính là nàng lại rơi vào chuyện này nàng đã thật sự chấp nhận Tống Tư Thành chỉ trong vòng 7 tháng, nàng đã bị hắn chinh phục làm tan chảy trái tim đã nguội lạnh của nàng, một lần nữa thắp lên ngọn lửa ấm áp trong tim nàng.

Nàng thẫn thờ nhìn về phía bầu trời thở dài một hơi, Tống Tư Thành đã trở lại vừa nhìn thấy nàng đứng đó một mình cô độc hắn liền biết được tâm trạng của nàng, hắn biết nàng đã chấp nhận mình, nhưng sâu thẳm trong trái tim nàng Thái Thần vẫn có một vị trí vô cùng quan trọng. Hắn nhẹ nhàng đi đến sau lưng nàng, vươn đôi tay ra ôm lấy nàng từ phía sau.

Nàng chậm rãi nhắm mắt, cảm nhận được hơi ấm từ hắn, lồng ngực ấm áp này, đã đem lại cho nàng cảm giác rất an toàn, rất dễ chịu. Hai người không nói gì chỉ đứng đó lặng lẽ ôm nhau.

Bên trong Nam Hoa Điện, Lý Bách Hàn đang ngồi nói chuyện với Lý Ngọc Hoan vừa nhìn thấy cha mình, cô ta liền mừng rỡ kể ra bao nhiêu ấm ức mình phải chịu, Lý Bách Hàn thở dài một hơi ông đã sớm biết đứa con gái này của mình sớm không được lòng hoàng thượng.

Nhưng trước giờ ngài ấy vẫn luôn nhân nhượng đứa con gái của mình, không để cô phải chịu nửa điểm ủy khuất nhưng hiện tại sự xuất hiện của nữ nhân kia lại làm đảo lộn mọi thứ, theo tình hình hiện tại hoàng đế vẫn không để con gái ông lên ngôi hoàng hậu thì e rằng người đã sớm có ý định khác.

Tính khí con gái của mình ông hiểu rất rõ nên ông chỉ có thể khuyên nhủ " Hoan Hoan nghe phụ thân, cố gắng một chút, đừng có xung đột với người nữ nhân đó, hiện tại cô ta rất được hoàng thượng sủng ái, nếu như con lại nháo lên cô ta chỉ cần đứng trước mặt ngài ấy, khóc kể một chút thì e rằng con sẽ dọn đến lãnh cung ở".

Lãnh cung cô ta vừa nghe liền sợ hãi, nơi đó là nơi nào chứ có vào mà không có ra, cô ta run rẩy một cái " phụ thân người nhất định giúp con diệt trừ ả đàn bà đó, hoàng thượng bây giờ chết mê chết mệt ả ta không thèm đoái hoài gì đến con rồi" cô ta khóc kể.

Lý Bách Hàn thở dài đứng dậy " con hãy nghe ta, tạm thời ngoan ngoãn một chút là được, việc còn lại phụ thân sẽ xem xét".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net