Chương 55. Đắm chìm trong tội lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mẫu Đơn mệt mỏi leo lên giường định ngủ một giấc cho quên sầu, vừa chợp mắt chưa lâu bỗng cảm giác được một lực đạo nặng nề đè lên cơ thể, mùi hương tử đằng quen thuộc quần quanh chóp mũi là là mùi của Tống Tư Thành.

Mẫu Đơn lập tức mở to đôi mắt đập vào mắt là gương mặt anh tuấn của hắn đang phóng đại, hắn nằm trên người nàng, hai tay chống hai bên, đôi mắt đang dần nhiễm đỏ vì dục vòng từ trên cao nhìn xuống nàng.

Bỗng cảm thấy mình sắp không xong, Mẫu Đơn lắp bắp " Tư.. Tư Thành...ưm ..." lời còn chưa nói hết đã bị hắn cúi xuống ngặm lấy môi nàng ra sức hôn.

Như vô thức Mẫu Đơn đáp trả lại nụ hôn nhiệt tình đó, làm hắn càng thêm hung hăng hôn sâu hơn.

Đến khi nàng không thở nổi nữa hắn mới buông tha, dùng cái mũi cao của hắn ra sức cọ cọ mũi của nàng âm thanh khàn khàn " nàng thật sự muốn làm bạn với ta sao?".

Mẫu Đơn đôi mắt mờ mịt nhìn hắn, nàng đương nhiên không muốn, nhưng mà chuyện này thật sự quá rắc rối, trong phút chốc thật sự không thể nghĩ thông được. " ta...ta..."hắn lại không đợi nàng nói hết lại tiếp tục áp xuống hôn môi nàng, lúc này đầu óc nàng quay cuồng thật sự không thể nghĩ được gì nữa.

Hắn thấy nàng không phản đối lại tiếp tục hôn xuống cổ, rồi xương quai xanh, sau đó lại dừng lại thật lâu nơi hai đỉnh núi nhỏ, hắn ra sức cắn mút tận hưởng cái tư vị mà hắn nhung nhớ suốt quãng thời gian qua.

Mẫu Đơn bị hắn kích thích miệng lúc này cũng không ngừng rên rỉ, hắn ngẩn đầu mỉm cười nhìn nàng dưới thân "nàng xem, cơ thể của nàng thành thật hơn lời nàng nói rất nhiều", nói rồi hắn lại cúi đầu tiếp tục càng quét trên khắp người nàng....

Hơn một canh giờ trôi qua, cuối cùng hắn cũng buông lỏng nàng ra một chút, Mẫu Đơn đưa tay vuốt những giọt mồ hôi trên trán trong lòng thở dài không thôi.

Trước kia hắn là phàm nhân sức lực đã đáng sợ như vậy, bây giờ hắn lại là thái tử long tộc sinh khí cuồn cuộn mới có một lần mà nàng suýt thở không ra hơi rồi, nghĩ đến cảnh hắn giày vò cả đêm chắc toi luôn cái mạng nhỏ.

Trong lúc đang miên mang suy nghĩ nàng lại bắt gặp bàn tay hư hỏng của hắn đang chu du trên cơ thể của mình, Mẫu Đơn rùng mình một cái, nghĩ đến pháp lực trên người nàng mới khôi phục được một ít, so với người bình thường cũng chỉ khá hơn một chút nên không thể nào đọ với sức với hắn được.

Nàng cầm tay hắn, nhìn hắn ôn nhu nói " hôm nay tới đây thôi, ta thật sự rất mệt", hắn nhìn nàng, vẻ mặt lộ vẻ chưa thỏa mãn nhưng vẫn cố gắng mỉm cười thật tươi đặt một nụ hôn lên trán nàng rồi kề sát tai nàng dụ dỗ nói " vậy ngày mai ta lại đến".

Nói xong hắn cúi người ngặm xuống quả đào trước ngực nàng gặm gặm cắn cắn một hồi rồi mới thỏa mãn bước xuống giường mặc lại y phục.

Mẫu Đơn nằm trên giường vừa thở hổn hển vừa kéo chăn che kín người, chỉ sợ một giây sơ xuất hắn lại nhào đến như hổ đói.

Thấy nàng như vậy hắn chợt bật cười " thật là, nàng sợ ta ăn nàng như vậy sao?", Mẫu Đơn ngượng ngùng " chàng... chàng nhanh chút trở về đi". Hắn tiến đến cạnh giường đưa tay kéo cái chăn trước ngực nàng ra, nhìn qua những vết hôn của hắn để lại một chút, sau đó mỉm cười thỏa mãn. Thái Thần à nếu ngươi nhìn thấy những dấu vết này không biết sẽ nghĩ gì nhỉ, dám tranh với ta sao, còn khuya nha.

Lúc nãy khi hắn tức giận bỏ đi được một quãng, nhưng sau đó suy nghĩ lại, không nhân cơ hội này lấy lòng nàng thì đợi đến khi nào, nên hắn liền lập tức quay lại và hắn đã...

Nhìn cảnh xuân trước mắt hắn lại cảm thấy cả người nóng lên, cố gắng ép chế một chút, hắn đưa tay xoa xoa đầu nàng rồi dịu dàng nói " hôm nay ta về trước, ngày mai lại đến tìm nàng".

Hắn thật sự không muốn đi nhưng nếu không đi hắn lại không biết sẽ làm gì nàng nữa, nên tốt nhất đi trước vậy. Sau đó lại là một nụ hôn tạm biệt rồi hắn nhất chân rời đi.

Đợi hắn đi rồi Mẫu Đơn mới lê tấm thân mệt mỏi đi vào bồn tắm kỳ cọ một phen.

Nhìn thấy vết đỏ tím trên khắp người nàng thở dài nếu như để người khác nhìn thấy thì không hay lắm, nên nàng đứng dậy đi tìm một lọ cao dược bôi lên những vết thâm tím đó, thuốc vừa bôi lên da những vết thâm tím lập tức biến mất.

Khi Mẫu Đơn trở lại giường lúc này đã gần nửa đêm, Nàng bước đến giường vén chăn chiu vào liền bị một bàn tay mạnh mẽ kéo nàng va vào một lồng ngực ấm áp, mùi hương bạch đằng quen thuộc của Thái Thần không ngừng tản ra.

Mẫu Đơn kinh hãi đưa mắt nhìn gương mặt tuấn tú của hắn trong lòng lộp cộp, trời ơi thật sự phải như vậy sao? người kia vừa mới đi người này lại tìm đến, số của nàng cũng quá nhọ rồi. Hít một hơi lấy lại bình tĩnh " Thái Thần, sao chàng lại ở đây?".

Thái Thần xoay người đè trên người nàng, híp mắt nhìn xuống " Mẫu Đơn nàng thật sự muốn làm bạn với ta sao?", lúc nãy hắn đã tức giận bỏ đi, hắn trở về nhưng tâm trạng luôn cảm thấy không tốt, sau nhiều lần đắn đo suy nghĩ, cuối cùng hắn quyết định đến tìm nàng hỏi cho rõ.

Bức tường phòng bị trong lòng Mẫu Đơn lúc này đang lung lay dữ dội, chỉ cần xô nhẹ một cái liền đổ ầm xuống. Lúc nãy Tống Tư Thành cũng hỏi câu này và kết quả nàng bị hắn ăn sạch sẽ.

Giờ Thái Thần hắn đến lại hỏi câu này, mình nên làm gì đây? Thái Thần thấy nàng xuất thần không quan tâm, hắn cúi đầu hôn xuống môi nàng, hắn thật sự rất nhớ nàng, nhớ cái tư vị nếm trải trên người nàng làm hắn không thể quên được.

Hắn mạnh mẽ hôn xuống áp đảo tất thảy, nàng đang định nói gì thì hắn thừa cơ hôn sâu hơn bên trong, sau một lúc hắn cũng buông nàng ra.

Mẫu Đơn hít lấy hít để "Thái Thần, ta...ta...ưm...." lời chưa kịp nói đã bị một khoái cảm từ đỉnh núi nhỏ truyền đến, nàng ngẩn đầu thấy hắn đang loay hoay trên ngực nàng ra sức cắn mút. Một bên còn lại thì đang bị tay hắn nắn bóp, nàng lại một lần nữa đánh mất lý trí miệng lại bật ra những âm thanh rên rỉ.

Sau một lúc hắn dừng lại khoái cảm kết thúc Mẫu Đơn như lấy lại lý trí cố gắng đẩy hắn ra yếu ớt nói " Thái Thần, chàng.. chàng hôm nay về trước đi...ta... ưm..." hắn không cho nàng cơ hội nói, tiếp tục áp xuống hôn thật mạnh lên môi nàng, sau đó liên tục càng quét khắp người nàng.

Mẫu Đơn lý trí thì không ngừng nói không được, nhưng cơ thể thì lại mềm oặt dưới thân hắn, mặc cho hắn ra sức dày vò. Lúc hắn thỏa mãn dừng lại trời đã gần sáng, giờ thì hay rồi ngày mai khỏi xuống giường luôn.

Nàng ai oán nhìn hắn, hắn ôn nhu đặt một nụ hôn lên trán nàng, kéo nàng vào lòng " sau này không cho phép nàng nói như vậy nữa" nàng nói cái gì, đã nói sai gì sao? chỉ nói là làm bạn kết quả bị hai người bọn họ giày vò như vậy.

Nàng đẩy đẩy hắn ra giận dỗi nói " được rồi, chàng về trước đi, nếu có người bắt gặp sẽ không hay" dù sao nàng cũng là cung chủ hoa giới, người đứng đầu hoa giới mà lại bị bắt gặp như vậy thì quả thật không biết giấu mặt vào đâu nữa.

Hắn như hiểu ý " vậy tối nay ta lại đến". Tối nay ? nàng rùng mình một cái hắn vừa mới làm nàng hai lần, giờ lại nói tối nay lại đến, còn Tống Tư Thành hắn cũng nói tối nay lại đến, trời ạ " ngày mai đi, hôm nay ta mệt lắm, muốn nghỉ ngơi thật tốt".

Hắn nhìn nàng mệt mỏi, đau lòng không thôi " vậy được, ngày mai ta sẽ tìm nàng", Mẫu Đơn thở phào một hơi " được rồi, chàng nhanh chút trở về đi".

Cũng may công việc của hoa giới không nhiều, đa phần đều do tiên những bốn mùa (tiên những bốn mùa gồm: hoa thần mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, mùa đông. Mỗi một vị hoa thần sẽ chưởng quản tất cả những loại hoa theo mùa, như mùa xuân có hoa đào sẽ có một vị chủ quản tất cả các loại hoa đào...) họ đã xử lý tốt, sau cùng mới đến tay Mẫu Đơn phê duyệt lại một lần.

Nên thường ngày cũng không cần tảo triều mỗi ngày như hoàng đế, chỉ khi nào có vấn đề nan giải mới cần họp lại xử lý. Nên hoa thần điện luôn khá là vắng vẻ, hiện tại chỉ có một vài cung nhân hầu hạ.

Lưu Ly và Hải Đường thì cũng không thường xuyên đến do dạo này đang được Mẫu Đơn truyền thụ một chút pháp thuật nên họ rất hay ra ngoài tập luyện.

Mẫu Đơn ngủ một mạch đến tận trưa, dù đã thức nhưng cơ thể thật sự còn rất mệt, nhớ lại tình cảnh tối qua Mẫu Đơn bỗng cảm giác xấu hổ và tội lỗi cùng cực, trước kia không biết thì thôi, nhưng bây giờ vậy mà chỉ trong một đêm nàng lại ngủ với cả hai người nam nhân.

Mẫu Đơn tự giễu mình chẳng phải là một chân đứng trên hai thuyền, trái ôm phải ấp sao? nàng thở dài một hơi, thật sự không biết nên làm thế nào nữa.

Mẫu Đơn lê tấm thân mỏi mệt đi vào phòng tắm, tắm rửa một chút, rồi đi ngoài như muốn không suy nghĩ nữa.

Trong thư phòng Mẫu Đơn đang xem một cuốn kinh thư, nhưng tâm tình thì không có đặt trên quyển sách, mà lại ngẩn ngơ một hồi. Chuyện này thật sự không biết nên giải quyết thế nào cho thỏa đáng Thái Thần nàng yêu hắn, Tống Tư Thành nàng cũng muốn thật sự không thể bỏ ai chọn ai được.

Bên cạnh họ nàng rất vui vẻ còn có khi làm chuyện đó nàng cũng rất thoải mái, nhưng mà cùng hai người như vậy thật sự... không ổn chút nào, nghĩ tới cảnh bị bọn họ dày vò như vậy hàng đêm.

Mẫu Đơn đưa tay vỗ đầu một cái không biết mình nghĩ gì nữa, thôi vậy tới đâu hay tới đó vậy.

Đưa mắt nhìn sắc trời cũng đã chập tối nhưng không thấy Tống Tư Thành tới nàng thở ra một hơi, có lẽ hắn bận việc. Chuyện nên làm là trở về cái giường thân yêu ngủ một giấc thật thoái mái, còn những chuyện khác ... bỏ đi vậy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net