tập 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Shisui: Được rồi Hyuga, cảm giác thế nào?

-Hyuga: Em chỉ thấy cơ thể hơi nóng thôi, còn lại thì bình thường.

-Shisui: Xem ra em đúng là có tiềm năng đấy.

-Shisui: Được rồi, giờ em đã có được corrupt energy trong cơ thể rồi giờ chỉ cần học cách điều khiển nó là được.

-Shisui: Ta về kí túc thôi.

-Hyuga: Vâng.

...

-Shisui: Em có thể dùng khu vực này.

-Hyuga: Wow, phòng to thế {🙂}.

-Shisui: Mấy đứa năm hai và năm ba đang ra ngoài rồi. Em sẽ gặp tụi nó sớm thôi, cũng không có nhiều đứa cho lắm.

-Hyuga: <thổi sáo>...

-Shisui: Em thấy căn phòng này thế nào?

-Hyuga: Tuyệt lắm thầy.

-Shisui: Em thích là được rồi.

-Fatui: Hửm? Cậu ở phòng kế bên sao?

-Hyuga: Ê!

-Fatui: Còn nhiều phòng trống khác mà, phải không?

-Hyuga: Fatui! Trông cậu ngon hơn rồi đấy!

-Shisui: Thầy nghĩ như vậy sẽ vui hơn đó.

-Fatui: Trong lớp và nhiệm vụ là quá đủ rồi.

-Shisui: Dù sao thì... ổn thỏa rồi nhé!

-Fatui: Không hề...

-Shisui: Quan trọng hơn, chúng ta sẽ ra ngoài vào ngày mai.

-Shisui: Chúng ta sẽ đi đón học sinh năm nhất thứ ba, cho nên hai em nghỉ ngơi đi.

...

???: Mất bốn tiếng để đi đến Morioka, đến lúc tạm biệt que củi rồi. Mình sẽ sớm đến Tokyo thôi.

???: Mình sẽ làm gì nếu mình bị theo dõi đây.

...

-Hyuga: Năm nhất chỉ có ba người, ít quá nhỉ.

-Fatui: Thế trước đây cậu từng gặp người có thể nhìn thấy Uncle Spirit chưa?

-Hyuga: Chưa từng.

-Fatui: Số lượng Exorcist đếm trên đầu ngón tay như vậy đấy.

-Hyuga: Cơ mà, chẳng phải nói tính cả tớ mới là ba người sao?

-Fatui: Hình như việc di chuyển của cô ấy đã được báo trước một thời gian rồi, chắc gặp vấn đề gì đó thôi.

-Shisui: Ô! Để các em chờ lâu rồi~

-Shisui: Đồng phục đặt may đã có rồi này.

-Hyuga: Vâng, vừa đúng lúc luôn.

-Hyuga: Nhưng sao không giống với bộ đồ của Fatui lắm nhỉ, của em có mũ nữa này.

-Shisui: Người ta có thể làm đồng phục theo ý muốn cá nhân của mình được mà, chỉ cần yêu cầu thôi.

-Hyuga: Nhưng em đâu có yêu cầu như thế ạ?

-Shisui: Là thầy tự ý bảo người ta sửa đấy.

-Hyuga: ....Cũng không sao.

-Fatui: Cậu phải cẩn thận, đây là tật xấu của Obama-sensei đó.

-Fatui: Quan trọng hơn là, tại sao chúng ta lại gặp nhau ở Harajuku?

-Shisui: Em ấy nói là em ấy muốn gặp nhau ở đây.

-Hyuga: Bỏng ngô kìa!! Em muốn ăn!!

Shisui đi mua cho Hyuga một bịch bỏng ngô và một chiếc kính có hình chữ ROOK. Từ xa có một nữ sinh khoảng mười năm tuổi mặc đồng phục của Magician Spell, nhìn thấy cô bé Shisui gọi lớn.

-Shisui: Ê! Bên này!

Người dân: Cái bịp mắt kia là vậy!

-Shisui: Được rồi, các em giới thiệu nhau đi nào.

-Ino: Tên tôi là Akatchu Ino.

-Ino: Vui lên đi hai cậu trai, nhóm cậu có một bông hồng rồi đấy.

-Hyuga: Tên tôi là Musashi Hyuga.

-Fatui: Akatsuma Fatui.

-Ino: (Ông tóc đỏ này nhìn rõ ràng rất đơn giản, chắc chắn hồi nhỏ từng ăn rỉ mũi của chính mình).

-Ino: (Còn thằng cha này nghe tên thôi đã không ưa nổi rồi, chắc chắn là kiểu nướng một con mòng biển ngập trong dầu).

-Ino: Haizz, Mình đụng phải một mớ rắc rối thật rồi.

-Hyuga: Ở trước mặt người khác mà than thở cái gì chứ.

-Fatui: Tiếp theo phải đi đâu ạ.

-Shisui: Haha~

-Shisui: Cuối cùng ba học viên năm nhất đều có mặt, hơn nữa hai trong ba người lại vừa mới đến Tokyo, tất nhiên là phải đi, tham quan Tokyo rồi.

Shisui+Hyuga+Ino: Tokyo! Tokyo! Tokyo!

Hyuga+Ino: Chúng tôi yêu Tokyo!

-Ino: Em muốn đi Disneyland! Là Disneyland đó!

-Hyuga: Bà bị ngốc à, Disneyland nằm ở Chiba!! Đi phố người Hoa đi thầy ơi!

-Ino: Phố người Hoa ở Yokohama mà.

-Hyuga: Yokohama ở ngay trong Tokyo mà!

-Hyuga: Bà không biết hả? Xem bản đồ đi!

-Ino: Cái gì? Bớt nói nhảm đi.

-Shisui: Được rồi, vậy thầy sẽ tuyên bố đểm đến.

Nghe thầy nói xong, cả hai quỳ gối như đang nhận nhiệm vụ.

-Fatui: ..........................

-Shisui: Chúng ta sẽ đi... Roppon-gi!

Hyuga+Ino: Rop-pon-gi!

-Fatui: 💧

Hai người Hyuga và Ino dù không biết Roppongi là nơi trông như thế nào nhưng họ vẫn háo hức vì nghĩ đó sẽ là một nơi tuyệt đẹp, khi tới nơi thì đó lại là một tòa nhà bị bỏ hoang và trên đó có tấm biển ghi Roppongi.

-Fatui: Ở đây có sự tồn tại Uncle Spirit.

Hyuga+Ino: Quân lừa đảo!

-Hyuga: Ở đây mà là Roppongi sao?

-Ino: Đừng có châm chọc người ngoại ô!

-Shisui: Uncle Spirit để có thể mang hình dạng của một con người cho nên nó cần có thời gian để lấy thông tin từ một con người mà nó từng ăn.

-Shisui: Tính cách, tâm trạng, biểu cảm, cảm xúc và mối quan hệ xung quanh của người đó. Cho nên những nơi như nghĩa trang và tòa nhà bỏ hoang là nơi hoàn hảo để bọn chúng trú ngụ.

-Shisui: Thầy muốn biết trình độ của các em đến đâu. Lần này xem như là bài kiểm tra thực hành đi.

-Shisui: Hyuga, Ino!

-Shisui: Hai em vào triệt tiêu toàn bộ Uncle Spirit có trong tòa nhà này đi.

-Ino: Eo.

-Hyuga: Ủa thầy, không phải thầy từng nói chỉ có corrupt energy mới có thể gây sát thương được chúng sao?

-Hyuga: Em còn chưa học cách sử dụng nó nữa mà.

-Shisui: Không cần lo lắng đâu em, thầy đã chuẩn bị cho em thứ này để em có thể đánh được bọn chúng.

Shisui đưa cho Hyuga một con dao găm lưỡi rộng. Nó là một con dao với cán bảo vệ bằng lông, nó có một lưỡi dao rộng với hai cái lỗ và băng quấn ở phần gốc.

-Shisui: Vũ khí chuyên dùng để tiêu diệt Uncle Spirit... Tozama.

-Hyuga: Quaooo.

-Shisui: Trông có thể giống một con dao chặt thịt bình thường nhưng đừng có coi thường nó, bên trong nó được khảm corrupt energy nên sức chém của nó không thua kém mấy hàng lạnh hiện đại của Valkyrie đâu.

-Shisui: Cấu tạo đơn giản, mạnh và không tốn quá nhiều tài nguyên.

-Ino: Nhà quê.

-Shisui: Đi vui nhé~.

Hai người Hyuga và Ino đi vào tòa nhà, Hyuga cẩn thận tìm kiếm từng căn phòng một, còn Ino thong thả đi loanh quanh. Ở bên ngoài Shisui ngồi bệt xuống đất còn Fatui ngồi trên khối bê tông.

-Fatui: Hay là để em đi cùng họ đi.

-Shisui: Đừng cố quá, em vừa mới hồi phục mà.

-Fatui: Nhưng Hyuga chỉ là người mới, tuy Akatchu có kinh nghiệm nhưng nhìn tính cách của cô ấy thì có khả năng cô ấy sẽ hành động một đến lúc em sợ Hyuga sẽ bị chúng đánh bị thương.

-Shisui: Haha... Bề ngoài em trông lạnh lùng nhưng xem ra bên trong đang rất sốt ruột.

-Shisui: Không sao đâu, với sức của Hyuga thì dư sức hạ gục được bọn chúng.

-Shisui: Thật ra lần này người làm bài kiểm tra này là Ino.

...

-Ino: Ah~ phiền phức quá.

-Ino: Tại sao Uncle Spirit lại là thứ tôi tiếp xúc đầu tiên khi tới Tokyo chứ?

-Hyuga: Hả? Chẳng phải cậu tới đây là để tiêu diệt Uncle Spirit mà?

-Ino: Nhanh cái chân lên đi!

-Ino: Tản ra để giải quyết nhanh hơn nào.

-Ino: Tôi sẽ đi tìm từ trên xuống dưới, còn cậu từ dưới lên trên. Làm nhanh còn đến Ginza ăn sushi nữa.

-Hyuga: Khoang đã, ta nghiêm túc hơn được không?

- Hyuga: Uncle Spirit rất nguy hiểm đấy bà không biết à.

-Ino: 💢💥

Ino lao xuống sút cho Hyuga một phát.

-Hyuga: Á!

-Ino: Tôi không muốn nghe điều đó từ một thằng lính mới cách đây vài phút đâu!

-Ino: Bắt tay vào việc đi!

-Hyuga: Không hiểu con người cậu bí cái quái gì luôn á.

-Ino: Đó lý do cậu không có duyên với con gái đấy.

-Hyuga: Sao cậu biết tôi không có duyên với con gái?

-Hyuga: Bộ người như bà rất được yêu thích sao?

-Hyuga: Đáng ghét!

Hai lưỡi kiếm xuất hiện trên trần nhà đang từ từ kề vào cổ của Hyuga, nhận thức được nguy hiểm cậu dùng Tozama chém đứt nó và nhảy lùi về phía sau.

-Uncle Spirit: Hóa đơn của quý khách đây ạ.

-Hyuga: Uncle Spirit đã xuất hiện rồi.

Uncle Spirit này có hình dạng giống một con bọ ngựa có bốn chân và hai có dạng lưỡi kiếm ( nó không có cánh) một cái đã bị Hyuga chém đứt.

Nó lao lên vung kiếm lên tấn công Hyuga lao lên nhảy trược qua bụng nó để né đồng dùng Tozama sượt một đường qua bụng nó.

Không dừng lại ở đó, cậu nhanh chém đứt hai chân dưới của nó rồi nhảy lên dùng Tozama đâm vào đầu nó, nó cố gắng giãy giụa một lúc rồi ngủm.

-Hyuga: Yep. Mình vẫn còn ngon chán.

-Shisui: Cậu bé Hyuga này, cũng khá là điên đấy.

-Shisui: Về sự kì lạ của Uncle Spirit, có thể cho dù chúng có lấy dạng sống đi chăng nữa, nếu chúng muốn giết cậu nhóc, nhóc ấy sẽ tiêu diệt chúng mà không hề do dự.

-Shisui: Không như em, từ nhỏ đã tiếp xúc với Uncle Spirit. Em ấy được trải qua cuộc sống đi học bình thường.

-Shisui: Dù có tài năng thiên bẩm nhưng cũng có những Exorcist không thể chiến thắng được sự ghê tởm và sợ hãi, tuyệt vọng bỏ cuộc giữa chừng, gục ngã không gượng dậy nổi.

-Shisui: Em cũng từng chứng kiến rồi đúng không, Fatui?

-Fatui: (Thầy quên mất rằng là cậu ấy cũng từng là một lính đánh thuê sao)?

-Fatui: (Con người hay thú honkai cậu ấy cũng từng chiến đấu qua rồi, tay cậu ấy đã nhuộng máu đỏ khi đó rồi nên cậu ấy mới có thể bình thản tiêu diệt đám Uncle Spirit mà không hề cảm thấy gì cả).

-Shisui: Hôm nay thầy muốn kiểm chứng xem con bé điên cuồng tới mức nào.

- Ino: Ê, Uncle Spirit đằng kia.

-Ino: Cái con ma nơ canh ở giữa kia. Ngươi tưởng làm thế mà trốn được à?

Trong tay Ino xuất hiện ba cây trâm, ba cây này được tạo thành từ công nghệ nanotechnology được khảm corrupt energy của cô, uy lực của nó mạnh hay yếu tùy thuộc vào sức mạnh của người sử dụng.

-Ino: Nếu mi không hiện thân, ta sẽ tiêu diệt mi trong hình dạng đó.

...

-Fatui: Nhưng Akatchu có kinh nghiệm thực chiến mà. Bài kiểm tra này có ý nghĩa sao?

-Shisui: Uncle Spirit ngừng học hỏi những kiến thức từ những con người mà nó đã ăn thịt, không những thế nó còn tiếp xu những sự việc xảy ra xung quanh để học cách vận dụng những kiến thức đó hiệu quả hơn.

Ino bắt truyền corrupt energy vào ba cây trâm nanotech và phóng nó về phía con ma nơ canh. Lực từ cú đâm khiến nó ngả về phía sau nhưng không bị đổ và nó mở đôi mắt ra rồi bắt đầu đứng dậy.

-Shisui: Liệu Ino có hiểu được điều này không?

-Shisui: So với ở vùng ngoại ô, Uncle Spirit ở Tokyo thuộc một đẳng cấp khác đấy.

-Ino: Những cây châm đó, ta khuyên mi nên tháo nó ra đi.

-Ino: Vì nó không phải là trâm bình thường, cây trâm sẽ biến thành những con bọ nano được khảm corrupt energy của ta và nó sẽ không ngừng xâm nhập và phá hủy mọi thứ trong cơ thể ngươi.

Đầu của con ma nơ canh bắt đầu nứt ra rồi dần dần bị vỡ vụn.

-Ino: (Xong rồi).

-Ino: !

Đôt nhiên có tiếng động phía sau mấy cái thùng khiến cô giật mình.

-Ino: (Có trẻ con)?

-Ino: Lén đến đây chơi rồi bị Uncle Spirit phát hiện ra à, cũng may chưa bị nó bắt được.

Cô tiến lại gần an ủi cậu bé.

-Ino: Được rồi, không sao đâu. Ra đây đi.

-Cậu bé: <Lắc đầu>

-Ino: 😀⚡️💥

-Ino: Hóa ra tin đồn trẻ con không quen với cách nói chuyện của người đẹp là thật.

-Ino: Kêu Musashi ra vây.

-Cậu bé: Khoang đã!

-Cậu bé: Đừng bỏ em lại!

Đột nhiên có một Uncle Spirit bất ngờ bước ra từ trong bức tường dùng tay ấn đầu cậu bé xuống rồi nhấc lên đung đưa trước mặt Ino, cô định tấn công nhưng nó dùng móng vuốt dí vào cổ cậu bé khiến cậu chảy máu.

-Ino: (Con tin?)

-Ino: (Đây là Uncle Spirit có trí thông minh.)

...

-Shisui: Dù có đẳng cấp nhưng không đơn giản là chỉ dùng sức mạnh corrupt energy là xong chuyện đâu.

-Shisui: " Sự quỷ quyệt".

-Shisui: Dã thú có tư duy đôi khi sẽ đưa ra một cán cân tàn khốc. Nó sẽ đưa sinh mạng lên bàn cân.

-Ino: (Khốn khiếp, khốn khiếp, khốn khiếp... khốn khiếp!)

-Ino: (Uncle Spirit này vốn chẳng là gì cả.)

-Ino: (Nó cảm nhận được điều này nên mới bắt con tin!)

-Ino: (Mình phải bình tĩnh.)

-Ino: (Mình mà chết thì thằng bé cũng sẽ chết. Nhưng nếu thằng bé chết, mình sẽ sống!)

-Ino: (Suy nghĩ hợp lý nào. Dù có một mình, mình cũng phải tính cho cuộc đời của mình chứ.)

Cô bỏ hết vũ khí xuống và giơ hai tay lên.

-Ino: Ta không còn vũ khí nữa. Mau thả thằng bé ra đi.

-Uncle Spirit: *Cười*

-Ino: (Mình ngốc quá!)

-Ino: (Thấy chưa, nó vốn không hề muốn thả người.)

-Ino: Thực sự kết thúc rồi sao.

Cô cúi xuống gần chấp nhận cái chết nhưng đột bức tường bị một bàn tay bất ngờ đấm thủng.

Uncle Spirit+Ino: !!!

-Hyuga: Ủa, đánh trật rồi!

Hyuga phá thẳng bức tường lao ra, Uncle Spirit quay lại định dùng móng vuốt đe dọa tính mạng của cậu bé thì ngay lập tức bị Hyuga chém đứt cả cánh tay, cậu đạp nó đi và đỡ lấy cậu bé.

-Hyuga: Không sao chứ?

-Cậu bé: *Gật đầu *

Uncle Spirit ôm cánh tay bị thương định chạy chốn.

- Hyuga: Nó muốn chạy kìa!

-Ino: Đừng hòng chạy thoát!

-Fatui: Em đi giết nó đây.

-Shisui: Đừng vội.

Ino nhanh chóng nhặt mấy cây châm lên, chuyền corrupt energy vào và phóng xuyên qua bức tường. Cuối cùng nó bị tiêu diệt trên không trung.

-Shisui: Tốt lắm, cũng đủ độ điên đấy.

-Ino: Thắng rồi.

-Hyuga: Không phải tôi đã nói rồi sao, hành động một mình rất nguy hiểm, phải nghiêm túc một chút.

-Ino: Ông không hề nói "hành động một mình rất nguy hiểm"!!!

-Hyuga: Tôi, tôi chưa nói sao?!

-Ino: Với lại từ nhỏ ông ăn cái thứ gì mà có thể đập tường bằng tay không mà không có corrupt energy như vậy chứ?!

-Hyuga: Nó có phải là bê tông cốt thép đâu mà không được!

-Ino: Chờ dù nó không phải là bê tông cốt thép nhưng vẫn không thể nào!!!

Cãi nhau xong Hyuga bắt đầu đổi chủ đề.

-Hyuga: Tôi đã hỏi bà vài lần rồi nhưng mà... lý do bà tới trường là gì?

-Ino: BỞI VÌ TÔI GHÉT SỐNG Ở VÙNG QUÊ, TÔI MUỐN SỐNG Ở TOKYO CƠ!!!

-Hyuga: 🤯⚡️

-Ino: Cách duy nhất để chuyển đến Tokyo mà không phải lo về tiền bạc thì chỉ có thể làm vậy thôi.

-Hyuga: Và bà đặt tính mạng mình vào nguy hiểm chỉ vì vậy thôi?

-Ino: Tôi sẽ làm vậy bởi vì đó là tôi.

-Ino: (Ở lại ngôi làng đó, tôi không khác gì đã chết, hơn nữa tôi lên đây cũng là muốn gặp lại một người.)

-Ino: Nhưng mà tôi cũng phải cảm ơn ông.

-Ino: Cho dù tôi chết, hay một mình sống sót đi nữa. Tôi cũng không thể có được một tương lai sáng lạng.

-Ino: Cảm ơn ông.

-Hyuga: À thì... tôi đoán rằng một lý do củ chuối không nhất thiết khiến bà đáng ngưỡng mộ hơn.

-Ino: Sao cũng được, tôi cũng cảm ơn rồi, không nợ nần gì nữa. Chúng ta hòa!

-Hyuga: Bà bị bệnh gì vậy............

Sau đó Shisui và Fatui dẫn cậu bé đó về  nhà.

-Ino: Ông có biết khi đói bụng thì tôi sẽ nổi điên không?

-Hyuga: <thì thầm> Bà thì lúc nào mà chẳng nổi điên chứ.

-Shisui: Làm tốt lắm các em!

-Shisui: Đứa trẻ đó đã được hộ tống về nhà rồi ~

-Shisui: Bây giờ thì ta đi ăn thôi.

-Hyuga: Ăn bít tết!!

-Ino: Ăn sushi!!

-Shisui: Chuyện nhỏ!

-Shisui: Fatui thì sao?

Fatui lướt điện thoại không nói gì.

-Shisui: Chúng ta đi thôi.

-Fatui: Hử!

...

-Hyuga: Cậu sao thế, Fatui?

-Fatui: Không có gì.

-Shisui: Em giận vì không được tham gia à?

-Ino: Aw~~~

-Ino: Thật là trẻ con~~

-Hyuga: Hahaha.

















































































































































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net