Chương 11: Hiên Viên Kiếm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ái Lỵ không biết Trình Lăng Sương sợ cái gì, nhưng vẫn vạch ra cho nàng một con đường, hơn nữa, hiệu quả cũng không tệ.

Trình Lăng Sương cảm giác được một tảng đá lớn trong nàng đã được bỏ xuống.

Cái áp lực về việc dù tu luyện đến Thái Hư cũng không thể sánh bằng Xích Diên tiên nhân đã nhỏ đi một chút.

Không ngại đường dài, chỉ sợ không có đường để đi.

Bây giờ, có lẽ chỉ cần đạt đến Thái Hư một cách nhanh nhất rồi đi tìm hiểu về phương Tây là được.

-Lăng Sương, ngươi đã dậy chưa?

Là giọng của Đại sư tỷ.

-Ta đã dậy rồi.

-Vậy nhanh lên, chuẩn bị đi ăn cơm, sáng nay ngươi sẽ bắt đầu học võ công đấy!

-Ta đã rõ rồi!

Trình Lăng Sương mở cửa.

...

-Thái Hư Kiếm Khí là một môn tuyệt học mà Xích Diên tiên nhân tạo ra, gồm ngũ uẩn, phân biệt ra 2 loại là tâm pháp và chiêu thức.

Lâm Triều Vũ đang giảng dạy Thái Hư Kiếm Khí cho Trình Lăng Sương, Giang Uyển Hề và Giang Uyển Như.

Trước kia, ngoại trừ Đại sư tỷ, rất ít khi sư phụ sẽ tự mình dạy dỗ.

Việc đó sau này hầu như đều là người dẫn dắt các sư đệ, sư muội nhập môn.

-Các môn võ trong thiên hạ, đem chân khí nạp vào cơ thể, để dễ dàng điều khiển.

-Nhưng, nếu chân khí bị mất khống chế, sẽ khiến người luyện võ nhập ma. Mà tác dụng chủ yếu của Thái Hư Kiếm Khí là điều khiển chân khí trong tự nhiên, cho nên nguy cơ nhập ma là không có.

Chân khí cũng không phải đồ tốt, Trình Lăng Sương lờ mờ nhớ đến điểm này.

Giang Uyển Như luyện cấm thuật, dẫn đến nhập ma nhẹ, cũng là ngòi nổ dẫn đến việc thí sư.

Chân khí tuy nguy hiểm, nhưng tại sao vẫn có người dùng?

-Thái Hư Kiếm Khí gồm ngũ uẩn, bao gồm tâm, hình, ý, hồn, thần. Ý yêu cầu Hiên Viên Kiếm mới có thể học tập, lát nữa ta sẽ đem ngươi đi chọn 1 thanh.

Hiên Viên Kiếm, kiếp trước nàng không thể làm nó đổi dạng, hơn nữa còn làm mất nó nữa. Ai...

-Trong ngũ uẩn, tâm uẩn là quan trọng nhất, nó là cơ sở của toàn bộ Thái Hư Kiếm Khí, không có nó, dù ngươi có thể học được những chứa khác cũng khó lòng phát huy ra sức mạnh thật sự.

-Mà hình và hồn chính là chiêu thức dùng kiếm.

-Đến nỗi thần uẩn, độ khó khăn khi tu luyện là tối cao, các ngươi hiện tại còn không cần để ý đến. Thậm chí cả ta cũng chỉ học được chút ít da lông về nó.

Đại sư tỷ giảng giải xong, có chút bất đắc dĩ thở dài.

Theo Xích Diên tiên nhân luyện kiếm đã gần hai mươi năm, vậy mà vẫn chưa thể hiểu được Thần Uẩn, đạt đến Thái Hư.

Tô Mị nhập môn sau nàng cả chục năm, thế mà cũng đã là Minh Kính, đang rảo bước tu luyện Thần Uẩn.

Mấy đứa nhóc này có thể được chọn làm Thánh nữ Thánh giáo, thiên phú tự nhiên không tầm thường.

Chỉ sợ mới vài năm cũng hoàn toàn có thể đạt tới độ cao giống nàng. Cái vị trí đại sư tỷ này đúng là khó ngồi yên được.

Hai người Giang Uyển Hề và Giang Uyển Như rất nhanh đã có thể nhập định.

Trình Lăng Sương cũng nhắm mắt, chìm vào tu luyện.

Lúc mở mắt ra, cũng đã là cuối chiều.

Giang Uyển Hề và Giang Uyển Như cũng đồng thời mở mắt.

-Oa, ngồi một chỗ lâu như vậy mà lại còn không mỏi người, cảm giác còn rất sảng khoái. Giang Uyển Hề nói.

-Uyển Như, ta cảm giác ta sắp thành tiên rồi! Hahaha...

-...Đây là ai chứ không phải tỷ tỷ của ta, mất mặt quá. Giang Uyển Như ôm đầu nói.

Nhìn 2 chị em lại bắt đầu dở hơi, Trình Lăng Sương không khỏi mỉm cười.

Cuộc sống như thế này, thật tốt...

Ta nhất định phải bảo về nó bằng mọi giá!

-Các ngươi đã tỉnh rồi sao? Có chỗ nào không thoải mái không? Đại sư tỷ Lâm Triều Vũ vẫn cứ ôn nhu hỏi.

-Cảm giác rất tốt! Giang Uyển Hề đáp.

-Không có chuyện gì đâu sư tỷ. Giang Uyển Như đáp.

-Không tệ cho lắm. Trình Lăng Sương cũng trả lời.

Không tệ cho lắm? Lâm Triều Vũ có rất nhiều dấu chấm hỏi, nhưng tạm thời nàng cho tất cả sang một bên, nói:

-Đã không có việc gì, vậy để ta đưa các ngươi đi lĩnh Hiên Viên Kiếm.

-Oa, là pháp bảo kìa muội muội!

-Ngươi có thể yên lặng một chút được không?

Nhìn 2 người lại túi bụi với nhau, Lâm Triều Vũ cười nói:

-Hiên Viên Kiếm ngoài có công dụng là vũ khí, còn có thể tăng tốc độ tu luyện Thái Hư Kiếm Khí, làm ít công to. Hơn nữa, khi tu luyện Ý, có thể đem Hiên Viên Kiếm biến thành hình dạng phù hợp với bản thân.

Hiên Viên Kiếm...

Trình Lăng Sương trầm ngâm.

Kiếp trước nàng tuy đã tu luyện được Thần, đạt đến Thái Hư Cảnh, nhưng với Hiên Viên Kiếm, chính xác hơn là Ý, Trình Lăng Sương lại là một chữ cũng không hiểu.

Cho dù là người có thiên phú kém nhất nhóm như Mã Phi Mã, cũng có thể tu luyện được Ý, biến đổi Hiên Viên Kiếm, để cho nó có năng lực phóng ra lửa.

-Đến nơi rồi! Tiếng nói cắt đứt dòng suy nghĩ của Trình Lăng Sương.

Phía trước chính là nhà kho. Lâm Triều Vũ đi vào, lấy ra 3 thanh Hiên Viên Kiếm, lần lượt đưa cho Trình Lăng Sương, Giang Uyển Hề, Giang Uyển Như.

-Đem chân khí đưa vào Hiên Viên Kiếm, đến một lúc nào đó, nó sẽ xảy ra biến hoá, phù hợp với từng người sở hữu.

Trình Lăng Sương truyền chân khí vào Hiên Viên Kiếm.

Chân khí đi qua thân kiếm một vòng, Trình Lăng Sương lại không nhịn được thở dài.

Một chút phản ứng cũng không có.

-Lăng Sương, ngươi có thể mượn Ý của ta. Lời của Ái Lỵ vang lên bên tai nàng.

-Cái gì?

Hiên Viên Kiếm phát sáng, sau đó, biến thành một chiếc thủy tinh cung màu hồng!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net