Chương 8. Người tử tế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Căn bếp chung của ngôi nhà nọ dạo gần đây không còn thấy lẻ bóng duy nhất một chàng trai múa đũa, khua dao.

Thầy có lòng, thì trò cũng phải có ý. Từ ngày gia nhập lớp học "tình thương" của Park Jihoon, Choi Hyun Suk vô tình trở thành cô Tấm, ngày ngày lụi hụi trong bếp nấu bữa tối cho cả hai người.

Hyun Suk sống độc lập, lại là kiểu người dễ ăn, dễ nuôi, dễ sống, nên vốn dĩ chuyện ăn uống, bếp núc chưa bao giờ là vấn đề đáng ngại. Có dạo ghé ngang cửa hàng tạp hóa, vớ được loại mì gói gì đó có chữ Thái loằng ngoằng, cậu thích mê, mua về ba thùng liền ăn bốn tuần không chán.

Ngày đầu tiên xuống bếp nấu đồ ăn tối cho Park Jihoon, Hyun Suk luộc một lúc bốn quả trứng gà, chạy ra đầu ngõ mua thêm đĩa cải muối chua, hí hửng ăn đến bát thứ hai mới nhận ra người đối diện trệu trạo nhai cơm mà mặt chảy dài hơn hai cây số. Park Jihoon vốn khảnh ăn, từ thủa mới vào đại học còn rảnh rang đến khi đi thực tập bận tối mắt, ăn ở ngoài thì không nói, chứ một khi đã nấu tại nhà thì chưa bữa ăn nào có dưới hai món mặn và một món canh. Lần đầu được ăn đồ anh nấu, Jihoon nhai dưa muối mỏi nhừ răng nhưng không dám chê bai nửa lời, chỉ nhủ thầm kể từ nay về sau phải kèm cặp người kia dưới bếp.

Đến bữa ăn hôm nay, không chỉ có Park Jihoon, cả Park Jeongwoo và Yoshinori cũng phải lăn vào phụ giúp. Sau cả tháng trời lê lết ở công ty, trên phòng tự học, cả nhóm vừa hoàn thiện tựa Game NFT mới thì hẹn nhau mở tiệc linh đình. Nói là linh đình nhưng cũng chỉ có vài người trong nhóm dự án do Park Jihoon phụ trách. Khác với nhóm trưởng đã quen mặt bar, pub trên khắp địa bàn thành phố, bốn thanh niên con trai còn lại chỉ dám đề xuất một bữa tiệc tại gia.

Đúng 5 giờ chiều, Park Jeongwoo phởn phơ đến chở Hyun Suk ra chợ hải sản ở tít ngoại thành, tậu được một thùng đầy ụ mực, tôm, cua, bạch tuộc lại vòng qua chợ Hoa bê về hai chậu Trạng Nguyên. Jeongwoo bản tính vui tươi từ thủa bé, lại được trời ban gương mặt lém lỉnh, thông minh. Nghe Jeongwoo hớn hở kể chuyện trời trăng mây gió, Hyun Suk cũng góp vui tâm sự chuyện học chuyện đời. Đi với nhau hai tiếng đồng hồ, anh em nhà nọ thân thiết đến độ đổi xưng hô thành anh Suk - em Woo.

"Anh Suk cho em xin gói xốt cay", Jeongwoo vừa đảo điên cuồng chảo sốt thập cẩm hành, tỏi, gừng, ớt, sả, chanh vừa nói với sang Hyun Suk đang loanh quanh bàn bếp.

"Anh Suk? Hai người thân nhau thế cơ à?" Jihoon cau mày hỏi.

"Vâng"

"Đến tao còn không được gọi thế?", Jihoon nghĩ.

Yoshinori cười cười:

"Dễ hiểu mà. Jeongwoo thì ai gặp cũng quý, anh Hyun Suk thì ai gặp cũng yêu"

"Đừng có dở thói đò đưa", Jihoon nhăn mặt, liệng hai cọng rau muống đang ngắt dở sang phía Yoshi, tiện thể liếc sang Hyun Suk cằn nhằn:

"Còn anh nữa, đừng để thằng này lừaaa"

"Anh Suk có muốn em lừa không?"

Choi Hyun Suk nhún vai, hề hề đáp:

"Cũng được, hai tư năm rồi anh mày không được ai lừa"

Jihoon cứng họng, tay chân lóng ngóng đổ một rổ đầy lá non sang rổ đựng cọng già. Cậu vừa trải cả rổ rau ra sàn nhà nhặt lại vừa gầm lên một tiếng chửi ái oan thì giật mình vì tiếng chuông điện thoại:

"Yujin?..." .."Hả? Ở đâu?"

Người nghe điện thoại chạy vụt ra ngoài, để lại la liệt cả cọng cả rau trên sàn bếp, Yoshi ngao ngán nhoài người sang nhặt rau thay bạn. Ở bên này, Choi Hyun Suk đứng nghe Park Jeongwoo lải nhải về phương pháp làm sốt chấm hải sản đặc sánh thơm ngon nhưng không thể tập trung nghe cho ra một chữ.

Jaehyuk và Asahi trở về đúng lúc đồ nấu lẩu đã được bày kín trên bàn bếp, theo sau hai người là Park Jihoon cùng một cô gái xinh xắn, nhỏ nhắn trong bộ váy len màu trắng cùng áo choàng đen.

"Giới thiệu với mọi người, đây là Yujin"

Cả đám ngơ người, riêng có Park Jeongwoo đầu vẫn nhảy số nhanh như thường lệ:

"A... Em chào chị, nghe danh chị đã lâu, giờ mới có dịp diện kiến"

"Chào mọi người, em là Yujin, bạn của Jihoon, có vẻ em đến không đúng lúc rồi ạ?". Yujin mìn cười chào lại, gương mặt cùng đôi mắt ánh lên vẻ ngây thơ, tươi sáng.

"Không, sao lại phiền được chị? May quá tiệc tùng hôm nay lại có thêm một bóng hồng"

"Thêm?"

"À, người đầu tiên là anh Hyun Suk, bóng hồng của em"

"Đừng có xàm ngôn" Hyun Suk nãy giờ vẫn ngây người trong góc bếp, nghe đến đây thì vội chạy đến cốc đầu cậu em vừa kết nghĩa buổi chiều.

"Anh, Yujin vừa xuống máy bay, chưa kịp tìm chỗ ở, tối nay cô ấy ở nhà chúng ta được không?". Jihoon vừa nói vừa sửa lại lọn tóc dính bết bên mắt trái của người lớn hơn.

Hyun Suk không tránh, lơ đễnh cười cười đáp: "Được chứ, phòng của cậu mà..."

"Thôi mọi người chuẩn bị sẵn sàng vào tiệc đi ạ, Park Jihoon, em cần anh mang thêm rượu". Lần này là Joon Jaehyuk phá tan không khí ngượng ngùng. Mọi người nghe đến tiệc lại bắt đầu quay trở lại công việc chính, Yoshi sắp bát đũa, Hyun Suk phụ Park Jeongwoo chế nước lẩu thái nhưng đỏ au như lẩu Tứ Xuyên, Jaehyuk hò Jihoon lên cất đồ đạc cho Yujin tiện thể lấy thêm can rượu ủ cả năm trời chưa động đến.

Jihoon dẫn Yujin lên phòng mình, khi trở xuống đã thấy cả đám ngồi vào bàn đông đủ. Jaehyuk là chủ tọa nên xung phong ngồi ngay chính giữa phía đầu bàn, bên cạnh phía trái là Asahi chống cằm lơ đãng, ngay kế Yoshinori đang mải miết thả đồ nhúng lẩu. Phía bên phải Jaehyuk, Hyun Suk ngồi sát cạnh Jeongwoo, vẫn miệt mài nghe em thuyết giảng về thành phần nước lẩu.

Vừa thấy Jihoon và Yujin, Hyun Suk "À" lên một tiếng rồi nhanh nhảu chạy tót sang ngồi cạnh Yoshi, nhường hai ghế trống cạnh nhau cho cặp đôi vừa vào. Yoshi gật gật hài lòng, Jihoon nhăn mày tỏ vẻ không vừa ý.

"Park Jeongwoo, đây là lẩu ớt à?", Asahi khuấy nồi nước lẩu lềnh phềnh ớt

"Nhìn vậy chứ không phải vậy đâu anh".

"Cậu ăn được cay không? Còn đau dạ dày không?" Jihoon quay sang Yujin hỏi nhỏ.

"Không, ăn một chút không ảnh hưởng gì đâu", Yujin từ tốn trả lời.

Ở bên này, Asahi vừa gắp sang bát Hyun Suk một chùm râu mực vừa quay sang nói vu vơ:

"Anh Hyun Suk nhà em có nhiều sữa dạ dày lắm, một tủ luôn, nên lát lỡ đau dạ dày thì chị mượn tạm anh em vài gói ạ."

"Nói dài vậy được luôn?" Yoshi trố mắt.

Jeongwoo đảo đũa vẽ vòng uốn lượn giữa không trung:

"Đây là câu dài nhất em từng nghe từ miệng anh Sahi đó mọi người, ba vế luôn"

Câu chuyện quanh bàn tròn dần đi xa từ chuyện bị trai bám đuổi của Park Jeongwoo đến trải nghiệm Yujin nơi xứ người, nhưng đầu óc Hyun Suk vẫn dừng lại mãi ở mấy gói sữa tráng dạ dày đủ loại vàng, xanh, đỏ. Hyun Suk thường xuyên phải tăng ca, đêm đến cũng ít khi được nghỉ ngơi vì chuyện học hành, bài vở. Có vài đợt chạy sự kiện lớn, dạ dày yếu cộng thêm căng thẳng kéo dài báo hại cậu phải uống sữa dạ dày thay nước lọc.

"Mình không ăn được tôm mà Jihoon".

Câu nói của Yujin kéo Hyun Suk về lại với nồi lẩu sôi lục bục. Đánh mắt sang phía đối diện, tim cậu hẫng đi một nhịp vì thấy người kia tỉ mỉ lột một bát đầy ụ thịt tôm.

Nghe Yujin cười cười nhắc, Jihoon ngẩn tò te, chưa kịp nói bát tôm này là để cho người khác, Park Jeongwoo đã nhanh nhảu chỉa đũa sang gắp hết hơn một nửa.

"Ô em thì thích ăn tôm lắm, anh Hoon cho em ikkkk"

Còn lại đúng ba con tôm sú, Jihoon vừa định chuyển sang bát người đối diện thì Yoshi đã đẩy sang phía Hyun Suk một bát đầy thịt tôm cùng bạch tuộc. Nhìn Hyun Suk hí hửng chấm miếng bạch tuộc trắng trắng hồng hồng vào bát sốt ớt đỏ au, Jihoon cau mày rót cho anh một cốc đầy nước lọc, miệng lầm bầm:

"Ăn cay kém thì đừng có cố".

Hyun Suk vờ không nghe thấy, vừa rau ráu nhai bạch tuộc vừa quay sang khen Jeongwoo hôm nay làm nước lẩu cực ngon.

Tiệc tùng rã đám khi một nửa đã say ngà ngà đến say bí tỉ. Jeongwoo miệng mếu xệch kể việc bị thiếu gia nhà họ Kim nào đó theo đuổi suốt cả tháng trời, mình thích người ta đến chết nhưng khổ nỗi người ta vừa giỏi vừa giàu, lại đẹp trai, con nhà danh giá. Đến khi cái miệng liến thoắng chỉ còn ú ớ nói được ba chữ Kim Doyoung, Park Jeongwoo đã được các anh nhét vào ghế phụ của con xe Maybach mà chủ nhân nó cho chạy nửa vòng thành phố chỉ trong nửa giờ vì nghe có người say không về nổi.

Jaehyuk thân làm chủ tọa nhưng sớm đã ngật ngưỡng ậm ẹ mấy từ ngữ vô tri, bám lấy Asahi như Koala bám mẹ. Mọi việc dọn dẹp đến cuối cùng có Jihoon, Hyun Suk và Yoshi lo gần hết. Yoshi trở về nhà, trước khi đi còn không quên quay lại hẹn Hyun Suk một buổi đến thăm khu nghỉ dưỡng Kanemoto gì đó.

"Cậu lên coi xem Yujin sao rồi" Hyun Suk quay sang nói với Jihoon khi chỉ còn hai người trong căn bếp. "Với...lại.. hai người cũng đi nghỉ sớm đi"

"Vâng, em lên xem cô ấy thế nào".

"Anh lên thay đồ rồi đi nghỉ sớm, người anh toàn mùi bạch tuộc". Jihoon sấn tới dí mũi vào cổ áo, xoa rối tóc người kia rồi cứ thế bước chân đi thẳng.

Jihoon đi rồi, Hyun Suk thẫn thờ lê lết về phòng mình. Trong ít nhất ba giây ghé vào ô cửa sáng ở phòng bên cạnh, Hyun Suk đã ước mình có đủ dũng cảm để cho Park Jihoon một đấm. Ở cùng phòng với người này, nhưng tay chân thì động chạm lung tung vào người khác.

"Chả có đứa tử tế nào lại làm như vậy cả".

Vừa quay sang nói với con Chilly đang cuộn tròn trên bàn làm việc, Hyun Suk nghe tiếng gõ cửa nhẹ bẫng chuyền vào:

"Anh, cho em ngủ cùng anh với!" 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net