chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"ko có quyền quản cuộc sống cô " Mã Vĩ Triệt nhếch miệng nhắc lại lời Tống Viên Viên
"phải"

"cô lên biết cô đang có thân phận gì " ánh mặt Mã Vĩ Triệt đầy vẻ coi thường hướng về phía cô
Tống Viên Viên cũng ko e sợ mà nhìn thẳng vào mắt Mã Vĩ Triệt "tôi biết hiện tai mk thân phận gì đấy cũng ko phải lý do mà anh có thể cấm túc tôi ko đc theo đuổi ước mơ của mk. tôi cũng có khát vọng của riêng mk như bao ng. "dừng 1 chút lại nói tiếp "Mã Vĩ Triệt tôi ko muốn làm 1 con chim đc nuôi nhốt trong cái lồng vàng của anh . tôi muốn đc tự do,muốn đc làm những gì mk muốn . Tôi rất muốn" câu cuối Tống Viên Viên nói khá nhỏ nghĩ Mã Vĩ Triệt ko nghe thấy nhưng hắn là ai chứ sao nghĩ hắn ko nghe thấy.Tống Viên Viên nói xong khoảng lúc sau Mã Vĩ Triệt mới lên tiếng "cô nghĩ mk có thể tự do "
Tống Viên Viên im lặng nhìn về phía Mã Vĩ Triệt hắn nói rất đúng từ lúc cô đc mẹ đưa vào ở ngôi nhà họ Tống thì cô chưa 1 ngày 1phút đc tự do cuộc sống cô còn tệ hơn những kẻ lang thang ngoài kia nhiều khi cô nghĩ cô muốn chết cô chỉ cần chết là sẽ đc giải và sẽ đc gặp mẹ vs 1 đứa bé mới có 7 tuổi nghĩ tới cái chệt thật sự là rất đáng sợ, tại sao 1 đứa bé 7 tuổi thôi mà đã nghĩ tới chết . Nhưng rồi cô hết lần này tới lần khác tự động viên mk tìm đủ mọi cách tự giải thoát cho chính bản thân mk nghĩ tới mẹ ,mẹ vì thương cô ,lo cho cô sợ cô vào trại trẻ mồ côi nên mẹ mới đưa cô đi tìm ba . chỉ cần nghĩ tới mẹ cô lại có động lực cô phải sống tiếp phải thật mạnh mẽ. cô ko có sự lựa chọn khác ngoài âm thầm chịu đựng những bạo lực đáng sợ kia....những khi nhìn thấy những đứa trẻ có ba có mẹ đc ba mẹ yêu thương chăm sóc che trở nó khiến cô thèm thuồng khoa khát đc như những đứa trẻ ấy dù chỉ 1 chút để cô đc cảm nhận sự ấm áp của gia đình mà cô chưa bao h có.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net