#the second letter ❣

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chà...Park Jimin này công nhận là một con người quá đỗi rảnh rỗi nhỉ?Tâm sự bộc bạch không chịu nói hết cho anh nghe mà lại hèn nhát trốn dưới trang giấy này...

Dù biết là vậy nhưng em đã quá sợ hãi khi đứng trước mặt anh mà ôm anh vào lòng...Bản thân vì không biết chớp lấy thời cơ kéo anh vào lòng mà giữ lấy thật chặt.Vì vậy mà có thể anh sẽ không bao giờ biết đến cảm xúc này cả...Và em sẽ mang chúng cất giấu riêng...Em là một con người ích kỷ mà...Em sẽ tha nó vào sâu trong trái tim bé nhỏ của mình,đào một cái lỗ thật sâu để chôn hết thứ cảm xúc đó vào để dù ai có đi vào tim em cũng sẽ không tìm được nó...

Hừm...Park Jimin này yếu đuối thật anh nhỉ?Và những bức thư này cũng sẽ không bao giờ sẽ được chuyển tới người nhận nó đâu...Mãi mãi chỉ là những tờ giấy đầy tâm trạng của em mà thôi...

Trên đời này...em sợ rất nhiều thứ...

Sợ những con gì ghê ghê...

Sợ ma quỷ...

Sợ cô đơn...

Nhưng nỗi sợ lớn nhất của em đó chính là...anh...

Cảm giác ở bên anh lạ lắm...Có gì đó...ấm áp chăng?Hay bình yên?Nhưng không hiểu sao em cũng thấy sợ nữa?Sợ...sợ lắm...sợ mất anh...sợ anh thích người khác...sợ anh không quan tâm em...Thực sự...em sợ lắm...

Sợ anh không biết tình cảm này...nhưng lại sợ anh biết...em phải làm sao đây?

Làm ơn...cho em câu trả lời đi...

Park Jimin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hopemin