c

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jimin ở trường không hẳn là một người nổi tiếng như hoseok hay jungkook nhưng vẻ đáng yêu của em cứ dần dần thu hút mọi người nhiều hơn.

em cô đơn đi về phía căn tin, dáng người con con bé xíu lủi thủi đi một mình xót xa biết chừng nào. jimin không có bạn, trong lớp chỉ miễn cưỡng nói chuyện với vài người khi cần thiết. em ngại tiếp xúc với mọi người, họ luôn dùng ánh mắt nóng rực chiếu vào em trông đến phát sợ

“anh có thể ngồi cùng bé không? ” chất giọng trầm ấm quen thuộc vang lên làm jimin giật mình. sao người không muốn gặp nhất lại xuất hiện vào lúc này? làm sao đối mặt với tiền bối đây?

“dạ được”

“làm gì mà sợ anh thế? ” hoseok nhịn cười với vẻ sợ sệt của bé con trước mắt. tay thì ngắn ngủn, cặp má phúng phính cùng với thân hình bé tí tẹo,con nhà ai đáng yêu đến phát hờn
èo hoseok nghĩ bậy cái gì vậy?

“dạ...chuyện hôm qua, em xin lỗi”

“ơ, có gì đâu. xin lỗi hoài. bé cứ xin lỗi miết là anh giận luôn đó!”

“em...em”

“ vậy muốn anh không giận bé không?”

ngước đôi mắt ủ rũ lên nhìn hoseok, em mừng rỡ trong lòng. giọng nói háo hức lên vài phần

“dạ muốn!”

“hôn một cái liền không giận. ”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net